Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 967: Năng Lực Khống Trùng

- Trời ơi, đây là quái vật gì?
Lý Ngọc Thiên kinh hãi liên tiếp lui về phía sau.
Ở trước mặt bọn họ, một con côn trùng cực lớn giống hệt như xe buýt từ dưới đất chui lên, trên lưng của nó mọc đầy xúc tu giống như là dây Kinh Cức, lúc này sau khi bị chém đứt mấy sợi, nó bị đau nên cuồng tính đại phát, cao tốc lao đến chỗ bọn Hàn Sâm, dây Kinh Cức trên lưng điên cuồng bay múa cuốn qua.
Mà con tiểu bạch hùng bị thương đào tẩu kia, lúc này lại đứng ở trên đỉnh đầu con côn trùng khổng lồ, hưng phấn phát ra tiếng gầm gừ với bọn Hàn Sâm, ở đâu có nửa điểm bị thương, thoạt nhìn vô cùng đắc ý.
Những vết máu dính trên da lông nó, căn bản cũng không phải là của chính nó, chỉ sợ hơn phân nửa đều là của những sinh vật khác, thậm chí có thể là của bọn Trần Trường Liên.
Hàn Sâm nhìn con tiểu bạch hùng cùng con Kinh Cức quái trùng kia, trong lòng hết sức kinh ngạc, chúng cũng không phải là cùng một tộc đàn, lại có thể liên thủ dụ dỗ bắt giết con mồi, trí tuệ này quả thực là không thấp.
- Anh đi trước đi.
Hàn Sâm nói với Lý Ngọc Thiên một câu, trực tiếp nắm lấy Thái A Kiếm nhảy lên một cái, lao thẳng tới tiểu bạch hùng đứng ở trên đỉnh đầu Kinh Cức quái trùng.
Trên người tiểu bạch hùng lóe lên vầng sáng, lập tức vô số xúc tu Kinh Cức ở trên lưng Kinh Cức quái trùng dưới chân nó liền cuốn tới Hàn Sâm ở trên không trung.
Vẻ mặt của Hàn Sâm bất động, phát động Bất Tử Điểu mới luyện thành, toàn thân bị ngọn lửa màu đen bao phủ, trên thân Thái A Kiếm cũng bốc cháy lên ngọn lửa đen hừng hực, chém ra ngọn lửa đen kiếm khí cao tới vài trượng.
Kiếm khí lấp lánh, cứ thế chặt đứt toàn bộ xúc tu đang cuốn về phía hắn, mang theo kiếm khí cao cả trượng, bổ về phía đầu tiểu bạch hùng.
Tiểu bạch hùng mới vừa rồi còn dương dương đắc ý lập tức chấn động, nghiêng người từ trên đỉnh đầu Kinh Cức quái trùng nhảy xuống, mau chóng né một kiếm này của Hàn Sâm.
Thế nhưng mà Kinh Cức quái trùng lại không có may mắn như thế, bị ngọn lửa đen kiếm khí cao vài trượng kia trực tiếp chém trúng thân thể, trực tiếp chém thân thể khổng lồ thành hai nửa, hơn nữa ngọn lửa đen vẫn còn nhanh chóng thiêu đốt ở bên trên thi thể của nó, chỉ là trong nháy mắt đã đốt toàn bộ thân thể Kinh Cức quái trùng thành tro bụi.
“Săn giết sinh vật biến dị Kinh Cức Trùng, không đạt được thú hồn, thịt có thể ăn, hấp thu có thể ngẫu nhiên gia tăng 0 đến 10 điểm gen biến dị.”
Hàn Sâm hơi ngẩn ra, uy lực của Thái A Kiếm phối hợp thêm ngọn lửa Bất Tử Điểu còn lớn hơn hắn nghĩ một chút, vậy mà một kiếm đã đánh chết một con sinh vật biến dị.
Nhưng mà Hàn Sâm đã hơi có chút hối hận, Bất Tử Hỏa phối hợp thêm gen Dị Linh hỏa hệ đại viên mãn của hắn xác thực rất lợi hại, Nhưng mà lửa Bất Tử Điểu thật sự thật là bá đạo, máu thịt đều bị đốt thành tro bụi rồi, căn bản chỉ còn lại cặn than cốc.
Tiểu bạch hùng tựa hồ bị hù dọa không nhẹ, vung chân chạy vào trong Kinh Cức Tùng Lâm, sớm đã không có nửa phần đắc ý như lúc trước nữa.
- Bọn Trần Trường Liên chỉ sợ là đã dữ nhiều lành ít, anh về trước nói cho Hoàng lão chuyện ở nơi đây, tôi truy qua đó nhìn một chút.
Sau khi Hàn Sâm nói với Lý Ngọc Thiên đang trợn mắt hốc mồm xong cũng truy đuổi về phía tiểu bạch hùng.
Tiểu bạch hùng vừa chạy, trên người cũng vừa tản ra từng vòng vầng sáng kỳ dị, rất nhiều côn trùng bên trong Kinh Cức Tùng Lâm đều bay ra, nhao nhao đánh về phía Hàn Sâm.
- Năng lực của con vật này vậy mà có thể khống chế côn trùng? Đây là loại hệ gì thế?
Trong lòng Hàn Sâm hơi có chút kinh ngạc, Thái A Kiếm trong tay vung vẩy ra từng đạo kiếm khí lửa đen, chém giết toàn bộ côn trùng đang phóng tới hắn, tiếp tục đuổi theo tiểu bạch hùng.
Phần lớn những con con trùng này đều là cấp nguyên thủy, hơn nữa trên cơ bản đều chỉ mở ra một đạo khóa gen, căn bản không ngăn cản nổi Bất Tử Hỏa, chỉ cần bị kiếm khí lướt qua, liền lập tức bị đốt thành tro bụi.
Tốc độ của Hàn Sâm nhanh hơn tiểu bạch hùng kia một chút, dần dần kéo gần lại khoảng cách giữa bọn họ.
Tiểu bạch hùng vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn, khắp khuôn mặt đều là vẻ kinh hãi, càng ra sức chạy thục mạng.
Hàn Sâm nhìn thấy thế có chút ngạc nhiên, mặc dù lực chiến đấu của hắn rất mạnh, nhưng mà khí tức sinh mệnh của con tiểu bạch hùng kia cũng không yếu, khí tức sinh mệnh còn mạnh mẽ hơn con Kinh Cức Trùng kia, ít nhất cũng là một con sinh vật biến dị, hơn nữa thoạt nhìn cũng đã mở ra không ít khóa gen.
Thế nhưng mà nó lại hoàn toàn không có chiến ý, chỉ là cắm đầu chạy trốn.
- Chẳng lẽ thiên phú chiến đấu của nó rất yếu, năng lực khóa gen của nó chính là khống chế những con trùng này?
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm suy đoán.
Nhưng mặc kệ là như thế nào, Hàn Sâm đều muốn giết chết con tiểu bạch hùng này, nếu như có thể đạt được thú hồn, nói không chừng sẽ là loại hình vô cùng hiếm thấy.
Mắt thấy đã đuổi kịp tiểu bạch hùng, Hàn Sâm vung một kiếm tới, tiểu bạch hùng hoàn toàn không có tâm tư chiến đấu, chỉ là muốn trốn chạy trối chết, bị kiếm khí lửa đen lướt qua bờ mông, trên mông liền bốc cháy lên ngọn lửa màu đen.
Tiểu bạch hùng kêu thảm một tiếng, té lăn lộn ở trên mặt đất, đôi bàn chân gấu liên tục vỗ lên trên mông, cuối cùng dập tắt ngọn lửa đen đi.
Hàn Sâm lại muốn chém một kiếm xuống đầu nó, tiểu bạch hùng lăn sang một bên, chật vật tránh né kiếm khí lửa đen, sau đó xoay người quỳ xuống mặt đất, liên dập đầu với hướng Hàn Sâm, đang hướng Hàn Sâm cầu xin tha thứ.
- CMN, con tiểu bạch hùng này vậy mà không có cốt khí như vậy, thật sự là dị sinh vật hiếm thấy.
Hàn Sâm tạm thời dừng tay nhìn tiểu bạch hùng, tiểu bạch hùng không ngừng dập đầu, thoạt nhìn là vô cùng sợ hãi.
Bộ dáng kia muốn có bao nhiêu hèn mọn thì có bấy nhiêu, hoàn toàn không giống như là một con sinh vật biến dị hung hãn.
Thế nhưng mà Hàn Sâm đột nhiên nghe được khóm Kinh Cức ở cách đó không xa lắc lư, rất nhanh đã nhìn thấy một con bò cạp hai đuôi toàn thân đen kịt từ bên trong bò ra.
Con bò cạp này lớn như một chiếc xe tăng hạng nặng vậy, trên người đen nhánh tỏa sáng, hai cái đuôi bò cạp vậy mà dài đến hơn mười thước, mũi nhọn lợi hại giống như cây kim.
Hơn nữa trên người của con bò cạp kia còn hiện ra ánh sáng màu xanh lục, nhìn tới hẳn là dị sinh vật có lực lượng kịch độc, nếu bị nó đâm trúng, cho dù thân thể có được năng lực kháng độc cũng chưa chắc đã chịu nổi.
Tiểu bạch hùng mới vừa rồi còn giống như là cháu trai, nhìn thấy con bò cạp độc hai đuôi này, lập tức kiền thay đổi vẻ mặt, tựa như là gặp được cứu tinh, cũng không dập đầu, thân thể mập mạp đứng lên, mau chóng vọt tới bên cạnh bò cạp độc hai đuôi, bò lên trên lưng của bò cạp độc, phách lối gào thét với Hàn Sâm.
- Nó coi như là cực phẩm bên trong dị sinh vật rồi.
Trong lúc Hàn Sâm suy tư, con bò cạp độc hai đuôi kia đã mau chóng bò tới, một cái đuôi bò cạp giống như là mị ảnh, đâm thẳng tới lồng ngực Hàn Sâm.
Thái A Kiếm trong tay Hàn Sâm tách ra ngọn lửa màu đen, hung hăng chém lên phía trên đuôi bò cạp, nhưng mà kiếm khí lửa đen kia lại không thể làm đuôi bò cạp bị thương, bị đuôi bò cạp đánh cho xơ xác, mà cái đuôi bò cạp kia lại cực nhanh đâm về phía Hàn Sâm.
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, phát động thân pháp Động Huyền, hiểm hiểm tránh né đuôi bò cạp công kích.
Hai cái đuôi của con bò cạp độc liên hoàn đâm ra, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, Hàn Sâm triển khai thân pháp liên tiếp trốn tránh, trong lúc nhất thời vậy mà không tìm thấy cơ hội phản kích.
Tiểu bạch hùng ở trên lưng của con bò cạp độc còn vừa kêu vừa nhảy, không ngừng gào thét đối với Hàn Sâm, thoạt nhìn hết sức hung hăng càn quấy cuồng vọng, giống như lập tức liền có thể giết chết Hàn Sâm vậy.
- Con hàng cực phẩm này có chút cổ quái, con bò cạp độc hai đuôi này hẳn là cấp thần huyết, nếu không thì giáp xác không có khả năng cứng rắn như vậy, ngay cả Bất Tử Hỏa của mình đều không gây thương tổn cho nó được, tiểu bạch hùng chỉ là một con sinh vật biến dị, tại sao có thể khống chế con bò cạp độc hai đuôi cấp thần huyết này được?
Hàn Sâm âm thầm buồn bực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận