Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1250: Mỹ Nữ Đầu Bếp Thỉnh Cầu

- Muốn ăn chút gì không?
Đầu bếp nữ xinh đẹp mỉm cười, tựa như có thể khiến tuyết băng sơn tan ra, trăm hoa nở rộ, khiến tâm tình người nhìn dễ chịu.
- Cô làm món gì thì chúng tôi ăn món đó.
Hàn Sâm bế theo Bảo Nhi cùng ngồi xuống trước bàn nấu ăn.
Cho tới hiện tại Hàn Sâm vẫn còn hơi kinh ngạc, hắn thật sự rất khó có thể liên hệ băng sơn mỹ nhân của Tuyết gia Tuyết Phi Yên với một đầu bếp.
Nghĩ tới tính tình người nhà họ Tuyết, trong lòng Hàn Sâm không khỏi có chút bồn chồn:
- Món mà cô ta làm thật có thể ăn sao?
Người nhà họ Tuyết làm bánh bao nhân thịt người thì Hàn Sâm cũng sẽ không kỳ quái, nhưng thức ăn ngon ấy mà, vậy thì thật sự khó có thể tưởng tượng.
Dù sao cũng tới rồi, hiện tại cũng không nói được gì.
Tuyết Phi Yên cũng không nói chuyện, trực tiếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn bắt đầu xử lý, nguyên liệu nấu ăn dưới tay của cô giống như biến thành tác phẩm nghệ thuật, được cắt ra khiến người ta cảnh đẹp ý vui.
Trên bàn nấu ăn, dưới miếng sắt bốc lên ánh lửa, mùi hương rất nhanh bay lên, khiến Hàn Sâm và Bảo Nhi phải nhìn chằm chằm vào khối thị nuốt nước bọt không ngừng.
Một bữa ăn này cực kỳ thoải mái, cảm giác có đầu bếp chuyên môn phục vụ quả nhiên là cực tốt, hơn nữa trù nghệ của Tuyết Phi Yên cũng vượt qua tưởng tượng của Hàn Sâm, so với hắn chỉ biết nướng đồ và chưng thịt thì không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần, Hàn Sâm cùng Bảo Nhi ăn đến mức muốn nuốt cả lưỡi vậy.
Bảo Nhi ăn đến mức miệng dính đầy mỡ, cũng không biết bụng nhỏ của bé sao có thể ăn nhiều đồ như vậy.
Hàn Sâm cũng không dám để Bảo Nhi ăn quá nhiều, sợ hù đến Tuyết Phi Yên, nếu thật sự để Bảo Nhi ăn thoải mái, chỉ sợ Đa Lệ Á mang cả nhà kho ra bé cũng ăn hết sạch, điều này khiến Bảo Nhi vô cùng bất mãn.
- Bữa này ăn vô cùng ngon, không ngờ tài nấu nướng của cô còn lợi hại như vậy, cám ơn cô chiêu đãi, chúng tôi phải đi rồi.
Hàn Sâm chuẩn bị đi thanh toán rồi rời đi.
Tuyết Phi Yên chỉ vừa cười vừa nói:
- Thanh toán thì không cần, tôi có một việc muốn nhờ anh hỗ trợ, giá cả thì anh có thể tùy tiện nói.
- Trước tiên nói một chút là chuyện gì? Nếu như có thể giúp thì tôi nhất định sẽ cố hết sức.
Hàn Sâm trầm ngâm nói.
Tuyết Phi Yên từ sau bàn nấu ăn đi ra, cởi mũ đầu bếp và trang phục đầu bếp ra, đi tới ngồi xuống bên cạnh Hàn Sâm.
Tuyết Phi Yên mặc trang phục đầu bếp rất có khí chất chuyên nghiệp, sau khi cởi ra, bên trong là một chiếc váy màu trắng bó sát người, lộ ra xương quai xanh khêu gợi và một chút khe rãnh thần bí, hơn nữa còn lộ ra đường cong linh lung thập phần mê người.
- Nếu như chuyện này mà anh không làm được, như vậy toàn bộ Liên Minh có lẽ sẽ không ai có thể làm được.
Tuyết Phi Yên ngôi xuống đối diện Hàn Sâm, hết sức chăm chú nói.
- Hay là cô cứ nói trước một chút đi.
Hàn Sâm khẽ cười khổ, bị một mỹ nữ lấy lòng như thế, là một chuyện khiến người ta rất cao hứng, nhưng có thể khiến một người như Tuyết Phi Yên lấy lòng như vậy, vậy chỉ sợ đó không phải một chuyện dễ dàng.
Tuyết Phi Yên trầm ngâm nói:
- Kỳ thật tôi đã đến Lạc Gia Tinh hơn một tháng, vẫn muốn gặp anh một chút, nhưng vẫn không tìm thấy cơ hội, cũng may lần này có thể gặp được anh, tôi đây sẽ nói thẳng. Tôi có hai trưởng bối trong tộc hôm nay bị khốn ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở, từng có người nhìn thấy bọn họ, hơn nữa giúp bọn họ truyền lời, hiện tại Tí Hộ Sở mà bọn hăọ ở ở gần phạm vi thế lực của Lôi Ngục Đại Đế, nếu có thể, hi vọng anh có thể giúp Tuyết gia chúng tôi cứu bọn họ ra, điều kiện thì anh có thể tùy tiện đưa ra, chỉ cần Tuyết gia chúng tôi có thể trả nổi, nhất định sẽ không để anh thất vọng.
- Cụ thể Tí Hộ Sở mà bọn họ bị nhốt ở đâu? Là Tí Hộ Sở đẳng cấp gì?
Hàn Sâm hỏi.
- Là một Tí Hộ Sở Đế cấp, tên là Huyết Hà.
Tuyết Phi Yên nói cặn kẽ tình huống cho Hàn Sâm nghe.
Sau khi Hàn Sâm nghe xong thoáng trầm ngâm nói:
- Nếu đã có người truyền lời là nhìn thấy hai vị trưởng bối Tuyết gia, chứng tỏ bọn họ tạm thời không gặp nguy hiểm, muốn đánh một tòa Tí Hộ Sở Đế Linh cũng không phải một chuyện dễ dàng, cần phải cẩn thận điều tra sau đó mới có thể quyết định, đợi tôi xem qua tòa Tí Hộ Sở Đế Linh kia mới có thể trả lời cho cô được.
- Vậy thì nhờ anh rồi, nếu như có gì cần, Tuyết gia chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực ủng hộ anh.
Tuyết Phi Yên biểu lộ lập trường của cô và Tuyết gia.
Trước khi Hàn Sâm đi, Tuyết Phi Yên đã gói rất nhiều món điểm tâm ngọt cho Bảo Nhi, lúc này Bảo Nhi mới vui vẻ ra mặt.
Trên đường trở về, Hàn Sâm vẫn đang suy tư chuyện về Huyết Hà Tí Hộ Sở, cho dù không có Tuyết Phi Yên thỉnh cầu, hắn cũng muốn đi đánh Tí Hộ Sở Đế cấp thử một lần.
Với thực lực hiện tại của hắn, đánh Tí Hộ Sở Đại Đế chưa hẳn thành công, nhưng đánh xuống Tí Hộ Sở Đế Linh hẳn là không có vấn đề quá lớn.
Dù sao có cường giả là Tiểu Ngân Ngân đã mở ra mười đạo khóa gen tọa trấn, dù là Tí Hộ Sở Đế cấp cũng khó có thể chống lại Hàn Sâm.
Có thể đánh xuống Tí Hộ Sở Đế cấp, sẽ có cơ hội kiếm được rất nhiều gen sinh mệnh tinh hoa, nếu không cứ tìm từng con sinh vật siêu cấp thần huyết lạc đàn thật sự quá khó khăn.
Hiện tại Tuyết Phi Yên cung cấp vị trí một Tí Hộ Sở Đế cấp cho hắn, Hàn Sâm tự nhiên có chút động tâm.
Sau khi về đến nhà, Hàn Sâm liền trực tiếp truyền tống vào Tí Hộ Sở, những người khác ở lại Tí Hộ Sở, chỉ dẫn theo Bảo Nhi đi tới Huyết Hà Tí Hộ Sở.
Có đám Tiểu Ngân Ngân tọa trấn ở Lôi Ngục Tí Hộ Sở, cho dù là Thánh Phạm Đại Đế tới đánh, cũng không phải một lát là có thể đánh xuống được, đủ thời gian để Hàn Sâm chạy trở về.
Đáng tiếc Lôi Ngục Tí Hộ Sở không có cách nào di động như Tí Hộ Sở dưới mặt đất, phải có người trông coi, nếu không sẽ rất dễ dàng bị cướp đi.
Tí Hộ Sở vốn cũng không tác dụng gì, nhưng không có Tí Hộ Sở, vậy thực vật gen ở phụ cận cũng đều phải vứt bỏ, tuy những thực vật gen đó không phải cao cấp, nhưung đối với Hàn Sâm mà nói vẫn thực sự có tác dụng, tinh thể màu đen còn phải dựa vào hấp thu những thực vật gen đó chuyển hóa thành sinh mệnh thủy châu.
Khi thú hồn siêu cấp thần huyết của Hàn Sâm càng ngày càng nhiều, hắn cần sinh mệnh thủy châu cũng càng ngày càng nhiều, còn có rất nhiều thú hồn chưa tiến hóa tới trạng thái bạo tẩu.
Bởi vì khu vực này vẫn thuộc phạm vi thế lực của Lôi Ngục Tí Hộ Sở, nên cũng không gặp gỡ nguy hiểm gì, những sinh vật siêu cấp thần huyết cùng Đế Linh may mắn đào tẩu đó, đã sớm chạy trốn vạn dặm.
Vượt qua biên giới phạm vi thế lực của Lôi Ngục Tí Hộ Sở không tới nửa ngày, đã thấy một sông lớn huyết sắc hướng đông gào thét, mặt sông cực kỳ rộng lớn, nhìn không thấy bờ, giống như biển cả vậy.
Nhìn Huyết Hà cuồn cuộn kia, trong lòng Hàn Sâm không khỏi khẽ nhảy lên, hắn vốn nghe nói Huyết Hà Tí Hộ Sở là ở trên một hòn đảo giữa huyết hà, nên cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng không nghĩ sông máu này lại rộng lớn đến thế, hơn nữa nước trong sông lộ ra một lượng sát ý, có vẻ không đơn giản chỉ là sông máu.
Nghĩ một chút, Hàn Sâm không trực tiếp tiến về đảo ở giưa sông, đi tới nơi những người lúc trước gặp được trưởng bối Tuyết gia, thử xem có thể gặp lại bọn họ hay không, trước tiên hỏi rõ tình huống hiện tại của Huyết Hà Tí Hộ Sở rồi tính bước tiếp theo.
Xuôi theo dòng đi hơn nửa ngày, đi tới một chỗ nước sông dần dần chảy chậm lại, mắt thấy bên cạnh có ba ngọn núi giống như màn thầu, biết có lẽ chính là chỗ này.
Tìm gần bờ sông một mảnh bãi cỏ để nghỉ ngơi, hai trưởng bối Tuyết gia kia bị Dị Linh phái làm nhiệm vụ tuần sông, ở chỗ này có lẽ có cơ hội gặp được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận