Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 831: Con Cá Trong Suốt

Ở trong đầm nước, vị trí mà Tiểu Ngân Hồ đang nhìn có một con cá.
Con cá kia không lớn, chỉ dài khoảng hơn 10 cm, toàn thân trong suốt, ngay cả xương cá cũng trong suốt, chỉ có một mạch máu hơi đỏ, nếu như không nhìn kỹ, rất khó phát hiện ra nó đang nằm dưới đáy nước.
Bởi vì bị mặt nước ngăn cách, nên Hàn Sâm khó có thể cảm ứng được khí tức sinh mạng của nó.
Triệu hồi ra mặt nạ Quỷ Nhãn, Hàn Sâm lập tức nhìn thấy khí tức sinh mệnh trên người con cá trong suốt kia đang rừng rực thiêu đốt, khí thế kia không yếu hơn bất kỳ sinh vật siêu cấp thần huyết nào.
- Con cá này là một sinh vật siêu cấp thần huyết?
Trong lòng Hàn Sâm vô cùng kinh ngạc, còn thoáng nghi hoặc một chút.
Khi tức sinh mệnh trong cơ thể con cá rất hỗn loạn, hẳn là sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ nhất, hơn nữa nó cũng không có thuộc tính sấm sét, tại sao Tiểu Ngân Hồ lại có chứng thú với nó như vậy?
Hơn nữa Tiểu Ngân Hồ chỉ ghé xuống mặt nước rồi nhìn như vậy, nó cũng không có ý muốn động thủ, nhìn trong chốc lát, lại dạo quanh đầm nước một vòng, giống như là đang suy tư điều gì đó.
- Tiểu tử này rốt cuộc muốn làm gì?
Hàn Sâm kỳ quái nhìn Tiểu Ngân Hồ.
Nếu như nó nếu muốn giết con cá kia, vọt thẳng lên là được, đầm nước này cũng không sâu, tối đa cũng chỉ ba thước thôi, nó đánh xuống một tia chớp là có thể xuyên qua mặt nước, căn bản không cần chiến đấu dưới nước, cũng không cần phải kiêng kị gì.
Huống chi mình cũng ở nơi này nữa, nếu nó thực sự muốn động thủ, làm sao Hàn Sâm có thể ngồi nhìn.
Thế nhưng Tiểu Ngân Hồ vẫn không động thủ, ngược lại chỉ nằm xuống bên đầm nước, chăm chú nhìn con cá trong suốt kia trong nước, giống như là đang đợi cái gì.
Tuy Hàn Sâm cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cũng chỉ có thể chờ ở bên cạnh, hắn chỉ vừa muốn tới gần đầm nước, Tiểu Ngân Hồ đã lập tức trừng mắt nhìn hắn, không để hắn tới.
Không bao lâu sau, Hàn Sâm nhìn thấy cừu non vốn đi ra bên ngoài không biết từ lúc nào đã trở về, đám cừu non này hoàn toàn không sợ người, không bao lâu sau đã đi tới bên cạnh Hàn Sâm.
Nhìn thấy đầm nước kia, đám cừu kêu lên be be, sau đó lại đi về phía đầm nước kia, có vẻ là muốn uống nước.
Hàn Sâm nghĩ rằng Tiểu Ngân Hồ sẽ ngăn cản bọn nó, nhưng Tiểu Ngân Hồ vẫn nằm ở chỗ kia vậy không thèm nhúc nhích, chỉ nhìn cừu non đi tới cạnh đầm nước, cúi đầu uống nước trong đầm.
Hàn Sâm còn nghĩ rằng con cá kia có lẽ sẽ xông lên, nhưng con cá kia vẫn chỉ bơi qua bơi lại dưới đáy đầm, hoàn toàn không có ý tứ muốn làm khó.
Cừu non uống không ít nước, sau đó mới ngẩng đầu lên, quay người chuẩn bị rời đi.
Thế nhưng Hàn Sâm lại thấy được một màn phi thường kinh khủng, chỉ thấy trên miệng cừu non kia, máu thịt giống như bị hư thối dần dần rơi xuống, nhìn cực kỳ khủng bố dọa người.
Thế nhưng con cừu kia lại giống như không phát hiện ra, cũng không biết đau đớn, tiếp tục đi ra ngoài.
Theo bước chân của nó, máu thịt trên đầu nó rơi xuống ngày càng nhiều, sau đó cả người cũng giống như bị hư thối vậy, da thịt rơi xuống từng tảng, rất nhanh đã lộ ra xương trắng âm u.
Con cừu non kia lại hoàn toàn không có cảm giác, vẫn đi đi lại lại, nhưng nó vẫn chưa ra khỏi sơn động, cả người đã chỉ còn lại có một bộ xương trắng, ngay cả nội tạng cũng thối nát rơi xuống trên đất.
Dù vậy, con cừu kia vẫn còn sống, một khung xương trắng cứ đi ra ngoài như vậy, trông vô cùng quỷ dị không thể diễn tả được.
Hàn Sâm nhìn cảnh này chỉ thấy sau lưng đổ mồ hôi lạnh, giờ hắn mới hiểu được vì sao Tiểu Ngân Hồ lại không để hắn tới gần đầm nước, nước trong đầm này kinh khủng đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Mà con cá trong suốt kia lại có thể sống sót trong nước, bản thân nó chính là một kỳ tích.
Bên ngoài truyền đến tiếng kêu của đám cừu non, Hàn Sâm đi đến cửa động nhìn ra ngoài, chỉ thấy những con cừu non khác đều trốn tránh khung xương dê kia, nhưng khung xương dê kia lại hoàn toàn không có có cảm giác gì, vẫn nghĩ mình là một phần của bầy cừu, muốn muốn trở về bầy cừu.
Vừa đi tới phía trước, chỉ nghe răng rắc một tiếng, khung xương dê kia đã dần vỡ vụn, rất nhanh cả khung xương đã hóa thành một đống bụi rơi vào trên mặt đất.
- Bên trong đầm nước này rốt cuộc có thứ gì?
Hàn Sâm vô cùng sợ hãi, đến khi bước lại nhìn đầm nước kia, trong lòng đã ngập tràn kính sợ.
Cẩn thận ngửi, cũng không ngửi thấy được hương vị đặc biệt gì, không giống a- xít sun-phu-rit bình thường có mùi rất gay mũi.
Thoạt nhìn nước trong đầm này đều từ trên thạch nhũ chảy xuống, tích lũy qua bao tháng ngày mới tạo thành đầm nước này.
Nhìn theo thạch nhũ đi lên, phía trên có rất nhiều khe hở nhỏ, những giọt nước đó từ trong khe hở thấm vào, nhưng lượng nước cũng rất ít, mười mấy cây thạch nhũ kia, vài phút mới có thể nhỏ giọt xuống một giọt nước, thế mà có thể nhỏ xuống tạo thành một đầm nước, không biết phải tích qua bao nhiêu năm.
- Tiểu Ngân Ngân, mày cứ chờ như vậy, con cá kia cũng sẽ không tự mình nhảy ra, không bằng nghĩ biện pháp bắt lấy nó?
Hàn Sâm nói với Tiểu Ngân Hồ vẫn đang ghé bên đầm nước nhìn con cá trong suốt kia.
Tiểu Ngân Hồ xoay đầu lại nhìn Hàn Sâm, giống như đang đợi hắn nói biện pháp.
- Mày dùng lôi điện đánh nó, trực tiếp đánh chết nó trong đầm nước, sau đó lại vớt lên không được sao?
Hàn Sâm suy nghĩ môt lát rồi nói.
Tiểu ngân hồ tỏ vẻ khinh bỉ liếc Hàn Sâm, sau đó phun ra một tia lôi điện màu bạc xuống đầm nước, chỉ thấy lôi điện kia bắn trên mặt nước, sau đó lập tức bị hấp thu, tan vào trong nước biến mất không thấy gì nữa.
Hàn Sâm lập tức hiểu ra, lôi điện của Tiểu Ngân Hồ không thể đánh xuyên mặt nước.
- Nước này rốt cuộc là cái quỷ gì? Thế mà lại có hiệu quả như vậy?
Hàn Sâm vô cùng ngạc nhiên, nhưng sau đó lại nói thêm:
- Không sao, lôi điện bị nước hấp thu hết, tao cũng không tin thứ này mà nó cũng có thể hấp thu.
Hàn Sâm nói xong đã triệu hoán ra nỏ Khổng Tước, sau đó rút mũi tên thép Z nguyên thạch lắp vào khung nỏ, chuẩn bị bắn chết con cá trong đầm nước.
Hai mắt Tiểu Ngân Hồ sáng lên, nó đứng lên hơi lui về phía sau, giống như là chờ Hàn Sâm bắn chết con cá trong suốt kia.
Hàn Sâm nhích lại gần bờ đầm, nhắm thẳng vào con cá kia, dự đoán quỹ tích nó di động, trực tiếp bắn một mũi tên xuống.
Thế nhưng mũi tên vừa vào nước, Hàn Sâm liền biết mũi tên này đã bắn lệch, nước có góc độ chiết xạ, nước trong đầm nước này so với đầm nước thông thường có góc độ chiết xạ càng lớn, khiến vị trí thực của con cá trong suốt và nơi hắn nhìn thấy hơi chênh lệch, một tên này lướt qua con cá trong suốt rồi cắm vào tảng đá dưới đáy đầm, khiến cho Hàn Sâm vô cùng đau lòng.
Nước này đáng sợ như thế, muốn lấy lại mũi tên thép Z nguyên thạch ra, chỉ sợ không phải chuyện dễ dàng gì.
Nhưng hiện tại không phải lúc đau lòng, Hàn Sâm lại lấy ra một mũi tên thép Z nguyên thạch khác, lại nhắm thẳng vào con cá trong suốt, đoán ra quỹ tích hành động của nó, hơn nữa còn tính toán tới góc độ chiết xạ, sau đó mới nhắm thẳng vào nó rồi bắn tên ra.
BA~!
Tên nỏ bắn vào nước, đơn giản ngoài ý muốn, lại có thể trực tiếp bắn thủng thân thể con cá trong suốt, con cá trong suốt căn bản không có năng lực gì chống cự, chỉ run run thân thể hai lần, sau đó lật bụng lên, cứ như vậy bị bắn chết.
Hàn Sâm lập tức ngẩn người, hắn không ngờ con cá trong suốt lại chết như vậy, nó chết như thế cũng quá dễ dàng đi, ngay cả một chút giãy dụa cũng không có, cứ như vậy bị một mũi tên bắn chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận