Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 201: Hậu Quả Rất Nghiêm Trọng

Văn Tú Tú cảm thấy không có cách nào tiếp tục cuộc phỏng vấn này nữa, may mắn là trên sàn thi đấu Internet, đã chính thức đưa ra tư liệu về tuyển thủ xuất chiến hai bên, Văn Tú Tú liền đưa các số liệu trực tiếp lên trên Internet.
Danh sách hai phe chiến đội liền lập tức xuất hiện, đầu tiên nhìn qua là danh sách và tư liệu của năm tuyển thủ trường quân đội Thánh Đức.
- Wow, là đội hình chủ lực, Thánh Đức không muốn cho Hắc Ưng đường sống nữa rồi.
- Thánh Đức cũng quá cho Hắc Ưng mặt mũi đi, dù thế nào cũng không cần toàn bộ năm chủ lực xuất hiện chứ, một mình Nạp Lan xuất hiện là có thể càn quét Hắc Ưng rồi.
- Phong Ngữ Giả kia là ai thế? Sao lại xếp y ở vị trí đầu tiên?
- Cậu không phải fan hâm mộ của Thánh Đức à? Liền Phong Ngữ Giả cũng không biết, đây là một nhân vật mới mà Thánh Đức mới chiêu nhập, Vương Lý Ngữ, nghe nói lúc huấn luyện ở trong đội, Vương Dương Quân đối chiến với y cũng chỉ có tỷ lệ 5-5, bây giờ mới là năm nhất, tiền đồ không thể đong đếm.
- Oa, mạnh như vậy, đội hình Thánh Đức năm nay mạnh thật, xem ra cũng có thể lọt vào vòng chung kết rồi.
- Nhất định.
- Để xem Hắc Ưng kết thúc như thế nào, nếu như bị người ta đánh cho 0-5 thì quả thật rất khó xem.
- Hắc hắc, có thể thắng được một trận cũng không tệ rồi.
...
Lúc mọi người đang sôi nổi bàn luận, danh sách năm người của trường quân đội Hắc Ưng cũng đã được đưa ra, mọi người chỉ tùy tiện nhìn thoáng qua, chỉ là sau khi liếc mắt nhìn, lại bị một cái tài khoản hấp dẫn ánh mắt.
- Hắc Quyền Hoàng Đế, là ai lớn lối như vậy, lại dám dùng tài khoản như thế?
- Kì quái, cái tài khoản này hoàn toàn chưa từng nghe nói tới.
- Người của Hắc Ưng quả là biết khoác lác nha, liền tài khoản đều giả như vậy.
- Hắc Quyền Hoàng Đế, tôi xem là Hoàng Đế Ăn Đòn còn tạm được.
- Ha ha, hắn sẽ ra trận đầu tiên, đợi lát nữa nhìn xem vị hoàng đế này sẽ bị Thánh Đức đánh ngã như thế nào.
Người xem cuộc chiến đều đang bàn tán ầm ĩ, mà ngay cả đội viên của Thánh Đức nhìn thấy cái này tài khoản, cũng không nhịn được có chút tức giận, lại dám dùng tài khoản là Hắc Quyền Hoàng Đế, há không phải đang nói bọn họ chỉ là thần tử, đây cũng quá là lớn lối đi.
- Lý Ngữ, hung hăng chăm sóc hắn, không cần cho tôi mặt mũi.
Vương Dương Quân vỗ vỗ bả vai Lý Ngữ nói.
- Xin học trưởng cứ yên tâm.
Trong mắt Lý Ngữ lóe lên một tia sát cơ, cái tài khoản này quả thật quá kiêu ngạo rồi.
Văn Tú Tú đang tường thuật trực tiếp, lúc nhìn thấy cái tài khoản Hắc Quyền Hoàng Đế này cũng có chút ngơ ngẩn, trong ấn tượng của cô thì Hắc Ưng không có cái tài khoản này ah.
- Chẳng lẽ người lên sân khấu là một đội viên dự bị?
Văn Tú Tú vội vàng lật xem tư liệu một lượt, quả nhiên chính là một đội viên dự bị, quả thật có một tài khoản là Hắc Quyền Hoàng Đế dự bị, nhưng bình thường thì loại trận đấu như thế này không hề có dự bị, đều là tổ năm người chủ lực ra trận, cho nên lúc ban đầu cô căn bản không xem tư liệu thành viên dự bị.
- Dùng tài khoản kiêu ngạo như vậy, cũng không biết là ai, người của trường quân đội Hắc Ưng thật đúng là biết khoác lác, đều rất tự đại.
Sau khi Văn Tú Tú đi vào Hắc Ưng phỏng vấn, cảm giác mà người của đội Hắc Ưng mang tới cho cô ta chính là tự đại, cô thật sự không nghĩ ra, đội viên và huấn luyện viên của Hắc Ưng dựa vào cái gì mà không để đội Thánh Đức có uy tín lâu năm vào trong mắt, đây quả thực là không có đạo lý, tự tin mù quáng.
- Vị tuyển thủ Hắc Quyền Hoàng Đế này là tuyển thủ dự bị của trường quân đội Hắc Ưng, tên thật là Hàn Sâm, năm nay mười sáu tuổi, là sinh viên năm nhất, chiến tích Hắc Bạch Quyền trước kia là không, không có bất kỳ kinh nghiệm thi đấu nào, thoạt nhìn chỉ là một nhân vật hoàn toàn mới…
Văn Tú Tú nói ra tư liệu về Hàn Sâm.
- Một người mới lại kiêu ngạo như vậy sao?
- Người không biết thì không sợ.
- Trường quân đội Hắc Ưng thật sự không còn ai rồi, lại để cho một người hoàn toàn không có kinh nghiệm như vậy xung phong thi đấu.
Rất nhiều người đang xem tường thuật trực tiếp đều bắt đầu châm biếm, cái tài khoản này khiến cho bọn họ cảm thấy không thoải mái.
Bọn họ cũng không nhận ra Hàn Sâm, mặc dù video quảng cáo Ngân Sát TS kia rất hot, nhưng mà không quảng cáo rộng rãi, trừ phi chính là đại minh tinh đóng quảng cáo, nếu không mọi người cũng không biết người bên trong quảng cáo tên là gì.
Đoạn quảng cáo Ngân Sát TS kia, có thể gọi tên ra, cũng chỉ có Ngọc Thiên Tầm mà thôi, kỳ thật thì Hàn Sâm chỉ có thể được coi là một nhân vật chính qua đường, lúc mọi người xem quảng cáo biết rõ có một người như vậy, nhưng mà tuyệt đại đa số đều không biết tên của hắn.
Hơn nữa cho dù cảm thấy tên có chút quen tai, cũng sẽ không nghĩ tới một tuyển thủ thi đấu chiến giáp, vậy mà sẽ tới tham gia thi đấu Hắc Bạch Quyền, căn bản là hai chuyện không liên quan gì tới nhau.
Người xem tường thuật trực tiếp đều châm chọc khiêu khích đội Hắc Ưng, Hàn Sâm cùng với tài khoản của hắn, nhưng mà những sinh viên của trường quân đội Hắc Ưng đang xem thi đấu lại không nhịn được.
- Bọn mày sủa linh tinh cái gì thế, Hắc Quyền Hoàng Đế là đại thần của trường quân đội Hắc Ưng chúng tao, còn thắng cả Thần Tử Vu Minh Chí Hắc Bạch Quyền.
- Khoác lác… chỉ biết khoác lác…
- 666… lần khoác lác này tao cho 99 điểm, lưu một điểm là sợ trường quân đội Hắc Ưng chúng mày khoác lác quá kiêu ngạo.
- Ha ha, không bằng trường quân đội Hắc Ưng đổi tên thành trường quân đội khoác lác đi, còn thắng Vu Minh Chí, nằm mơ hả?
- Tao xin, khoác lác cũng làm cho chuyên nghiệp một chút có được không, Vu Minh Chí cũng không phải là tuyển thủ Hắc Bạch Quyền, hoàng đế đại thần gì kia của chúng mày, làm sao có thể thắng Vu Minh Chí được?
- Công phu khoe khoang của trường quân đội Hắc Ưng thật sự rất tuyệt.
- Hắc Ưng rác rưởi, chỉ biết khoe khoang, khẳng định sẽ bị quét ngang 5-0.
...
Trường quân đội Hắc Ưng chỉ có một ít sinh viên như vậy, sao có thể cãi lại nhiều khán giả như thế, một chút xíu phản bác như vậy rất nhanh đã bị dìm ngập ở trong biển bình luận, căn bản ngay cả chút bong bóng nước đều không hiện ra, đã bị người ta khinh bỉ đến chết.
Chuyện này làm cho sinh viên trường quân đội Hắc Ưng tức điên, đặc biệt là mấy người bọn lão Thạch cùng Khúc Lệ Lệ, đều thiếu chút nữa bị tức tới mức chửi bậy.
Kỷ Yên Nhiên tức giận tới đầu bốc khói, mau chóng gửi bình luận lên cùng những người kia cãi lại, nhưng mà hoàn toàn không có tác dụng, sức mạnh của một người ở trước mặt mấy trăm ngàn người thực sự là không có chút ý nghĩa nào, nhìn bình luận châm biếm Hắc Ưng cùng Hàn Sâm tràn ngập khắp nơi, thậm chí còn có ngôn ngữ nhục mạ, Kỷ Yên Nhiên bị tức tới nổi mặt mũi trắng bệch.
Người khác mắng cô, Kỷ Yên Nhiên còn có thể nhịn, nhưng mà mắng Hàn Sâm như thế này, lại khiến cho cô ta không nhịn được, trong lòng vô cùng tức giận.
- Trận đấu này cậu có nắm chắc không?
Kỷ Yên Nhiên đột nhiên nhắn một cái tin cho Hàn Sâm.
- Có.
Hàn Sâm trả lời rất đơn giản.
- Nếu như cậu có thể đánh bại trường quân đội Thánh Đức 5-0, buổi tối hôm nay tôi mời cậu ăn cơm.
Đôi má của Kỷ Yên Nhiên ửng đỏ, gửi tin nhắn tới.
- Chỉ mời ăn cơm thôi sao?
Hàn Sâm nhắn lại.
- Còn có một nụ hôn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Yên Nhiên giống như bị lửa thiêu, nhưng vẫn không chút do dự nhắn tin cho Hàn Sâm, cô thật sự là quá tức giận rồi.
- Được.
Hàn Sâm nhìn thấy tin ngắn Kỷ Yên Nhiên gửi tới, lập tức vô cùng hưng phấn, giống như là được cắn thuốc lắc, tuy nói đã xác định quan hệ yêu đương với Kỷ Yên Nhiên, nhưng mà Kỷ Yên Nhiên chỉ có ngoài miệng lợi hại, trên thực tế nhưng lại rất hay xấu hổ, hơn nữa lại ở trong trường học, Hàn Sâm có rất ít cơ hội có thể âu yếm, chớ đừng nói chi là được chính Kỷ đại tiểu thư đưa lên môi thơm.
Nhưng mà Hàn Sâm vẫn nhắn một tin cho lão Thạch, hỏi thăm xem có phải đã xảy ra chuyện gì hay không.
Lão Thạch đem chuyện bên trên tường thuật trực tiếp nói cho Hàn Sâm, sắc mặt của Hàn Sâm lập tức âm trầm xuống, lấy ra tư liệu về tuyển thủ Thánh Đức chăm chú xem một chút, trầm giọng nói:
- Chọc Kỷ đại mỹ nhân nhà tao nổi giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận