Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2155. Cuộc gặp gỡ của hai con thú kim loại

Chuẩn bị tốt mọi thứ, lúc này Hàn Sâm mới mang theo Phệ Kim Thú và Bảo Nhi cùng truyền tống vào trong thế giới Kim Loại.
Sau khi truyền tống thành công, phản ứng đầu tiên của Hàn Sâm không phải là quan sát bốn phía xung quanh mà trước hết là tóm lấy Bảo Nhi và Phệ Kim Thú cùng dịch chuyển tức thời rời khỏi chỗ đó.
May mắn thay, điều hắn lo lắng đã không xảy ra, con thú kim loại nhỏ kia cũng không lập tức xuất hiện tấn công hắn.
Song khi nhìn lại lần nữa, Hàn Sâm chỉ thấy rầu hết cả người. Tuy tình huống xấu nhất không xảy ra nhưng vận may của hắn cũng không được tốt lắm.
Con thú kim loại nhỏ kia cũng không quay trở lại hang ngầm giống như Hàn Sâm nghĩ mà lúc này nó lại đang nằm ngủ phía trên đống phế tích như một ngọn núi nhỏ.
Dao động sinh ra khi Hàn Sâm dịch chuyển tức thời đã quấy rầy đến thú kim loại nhỏ, nó đã đứng dậy và quay đầu nhìn về phía của Hàn Sâm.
“Á đù, biết thế vừa rồi đã không dùng dịch chuyển tức thời, nói không chừng còn có thể lén lút rời khỏi nơi này.” Hàn Sâm sầu muốn chết.
Sau khi thú kim loại nhỏ nhìn thấy Hàn Sâm, nó đứng dậy ngay tức khắc, sau đó nhìn thấy Phệ Kim Thú, đôi mắt tròn xoe của nó bỗng mở †o.
Phệ Kim Thú bên cạnh Hàn Sâm cũng nhìn thấy con thú kim loại nhỏ kia, hai con thú kim loại một đen một trắng đứng đó nhìn nhau.
“Có hi vọng!” Trong lòng Hàn Sâm vui mừng khôn xiết.
Thú kim loại nhỏ màu trắng nhìn ngó một lát rồi kêu lên với Phệ Kim Thú, dường như đang nói gì đó. Đáng tiếc Hàn Sâm nghe không hiểu nên cũng không biết nó có ý gì nhưng trông cũng không có vẻ gì là ác ý.
Phệ Kim Thú giãy ra khỏi tay Hàn Sâm, nhảy xuống đất, đáp lại tiếng kêu của con thú kim loại nhỏ.
Thú kim loại nhỏ màu trắng bỗng kêu lên vài tiếng rồi chạy về phía Phệ Kim Thú.
Trong lòng Hàn Sâm căng thẳng, lập tức muốn truyền tống mang theo Phệ Kim Thú chạy trốn nhưng Phệ Kim Thú không chạy mà đi về phía con thú kia.
Hàn Sâm biết tuy Phệ Kim Thú không thông minh lắm nhưng khứu giác vẫn rất nhạy bén với nguy hiểm, sẽ không ngu ngốc đến mức đi chịu chết. Hắn đành phải kìm nén sự kích động muốn nhấc nó rời đi, đứng sang một bên quan sát.
Hai con thú kim loại một đen một trắng nhanh chóng đi đến cùng một chỗ rồi đánh giá lẫn nhau. Thân hình Phệ Kim Thú lớn hơn con thú kim loại màu trắng, song sức mạnh của nó chắc chắn nhỏ hơn nhiều so với con thú nọ, điều này làm cho Hàn Sâm cực kỳ lo lắng.
Vụt!
Hai con thú kim loại một đen và một trắng hầu như đồng thời mở vòng bảo hộ của chúng ra, thoạt nhìn trông cũng giống nhau, song vòng bảo hộ của con thú kim loại trắng có màu trong suốt, trong khi vòng bảo hộ của Phệ Kim Thú lại hơi thiên đen vì luyện Thuật Thôn Phệ.
Con thú kim loại màu trắng đi quanh Phệ Kim Thú, còn dùng mũi ngửi.
“Đây là đang ra ám hiệu gì à?” Trong lòng Hàn Sâm vẫn rất lo lắng, sợ thú kim loại nhỏ màu trắng phát hiện ra Phệ Kim Thú không phải đồng tộc của nó, hoặc là cảm thấy Phệ Kim Thú quá yếu bèn đột ngột trở mặt.
Thú kim loại trắng xoay quanh Phệ Kim Thú vài vòng rồi đột nhiên nhảy dựng lên, dọa cho trái tim Hàn Sâm suýt ngừng đập. Khi hắn còn đang định dùng dịch chuyển tức thời cứu Phệ Kim Thú thì lại trông thấy thú kim loại nhỏ màu trắng kia không hề tấn công Phệ Kim Thú mà nhanh chóng lao đến cái hố lớn mà nó đã bò ra trước đó.
Phệ Kim Thú đứng đó không nhúc nhích, chỉ nhìn về phía cái hố nơi con thú kim loại biến mất.
Hàn Sâm sợ toát mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi thú kim loại nhỏ màu trắng muốn ăn luôn Phệ Kim Thú thì không biết hắn dịch chuyển tức thời có kịp giải cứu Phệ Kim Thú hay không.
“Vẫn may… vẫn may… Nhưng giờ là thế nào đây? Đã nhận họ hàng thành công chưa? Hay là vẫn cần tiếp tục thương lượng nhỉ?” Nhịp tim của Hàn Sâm từ đập điên cuồng đã giảm bớt đi rất nhiều.
Lúc Hàn Sâm còn đang nghĩ ngợi, hắn đã lại nhìn thấy thú kim loại nhỏ màu trắng bò ra khỏi hố, lắc lư thân mình mũm mĩm rồi chạy về phía Phệ Kim Thú.
Hàn Sâm nhìn thấy trong miệng nó đang ngậm một cành kim loại dài khoảng hai thước, trên cành mọc ra mấy quả kim loại.
Thú kim loại nhỏ màu trắng chạy đến bên cạnh Phệ Kim Thú và đặt cành kim loại kia trước mặt Phệ Kim Thú. Nó thấy Phệ Kim Thú không cử động thì lại dùng miệng đẩy về phía Phệ Kim Thú.
Lúc này Phệ Kim Thú mới cúi đầu xuống, duõi đầu lưỡi ra quấn một quả rồi nuốt vào bụng.
Thú kim loại nhỏ màu trắng nhìn thấy Phệ Kim Thú đã ăn quả kim loại thì vui vẻ đi vòng quanh Phệ Kim Thú vài vòng, còn tiến đến gần và đứng song song với Phệ Kim Thú, cơ thể nó cọ xát vào người Phệ Kim Thú, dáng vẻ vừa ngại ngùng vừa vui thích.
Phệ Kim Thú cúi đầu ăn mấy quả kim loại, vòng bảo hộ trên người đột nhiên sáng rực lên. Sau đó lại thấy trên người Phệ Kim Thú đang tiết ra một loại vật chất bí ẩn, dần dần ngưng tụ thành chiến giáp gen bảo vệ toàn bộ cơ thể rồi lại trực tiếp hòa tan, thẩm thấu vào trong cơ thể nó.
“Sắp tiến hóa thành dị chủng Nam Tước sao?” Hàn Sâm vừa kinh hãi vừa vui mừng.
Vui mừng là quả kim loại mà thú kim loại nhỏ màu trắng cho nó ăn rõ ràng là thứ tốt nhưng kinh hãi là sau khi Phệ Kim Thú thăng lên cấp Nam Tước thì nó sẽ không thể quay trở lại Tí Hộ Sở được nữa và nếu cố chấp mang nó về thì cũng sẽ bị Tí Hộ Sở bài xích.
“Nhưng một tinh cầu Kim Loại thế này chắc sẽ thích hợp với nó hơn chứ nhỉ? Nó không cần phải ở một mình ở trong kho hàng vắng lặng mỗi ngày nữa.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Trong lúc Phệ Kim Thú tiến hóa thành Nam Tước, thú kim loại nhỏ màu trắng đứng ở bên cạnh trông coi, còn cảnh giác nhìn chằm chằm Hàn Sâm và Bảo Nhi như thể đang đề phòng kẻ trộm.
“Ngươi mới là người ngoài đó chứ?” Hàn Sâm có chút dở khóc dở cười.
Quá trình tiến hóa của Phệ Kim Thú rất suôn sẻ. Sau khi tiến hóa, cơ thể nó càng trở nên đen nhánh, hơn nữa còn nhỏ đi, nhưng thể chất kim loại của cơ thể nó lại trở nên nặng hơn.
Nhìn thấy Phệ Kim Thú tiến hóa thành công, thú kim loại nhỏ màu trắng vui vẻ vươn đầu lưỡi ra liếm hai má của Phệ Kim Thú như thể bày †ỏ lòng tốt nào đó.
Hàn Sâm càng nhìn càng cảm thấy có gì đó sai sai. Nếu không phải chắc chắn Phệ Kim Thú là giống đực thì hắn còn tưởng thú kim loại nhỏ màu trắng đang theo đuổi bạn đời.
“Đâu, Phệ Kim Thú là giống đực, thú kim loại nhỏ màu trắng là giống cái thì nó cũng có thể theo đuổi bạn đời mà? Nhưng nếu vậy, thú kim loại nhỏ mạnh mẽ như thế chắc cũng phải sống không biết bao nhiêu năm tháng rồi, giờ theo đuổi Phệ Kim Thú nhà mình thì chẳng phải là trâu già gặm cỏ non sao?” Ánh mắt Hàn Sâm nhìn về phía hai con thú kim loại bỗng trở nên kỳ quái.
Khung cảnh vốn có vẻ rất hòa hợp đáng yêu, bây giờ Hàn Sâm nhìn vào lại trở nên hơi là lạ.
Phệ Kim Thú khá trầm lặng, không hoạt bát như thú kim loại nhỏ màu trắng, thường là thú kim loại nhỏ kêu lên vài tiếng thì nó mới lười biếng kêu một tiếng.
Nhưng ngay cả như vậy, dường như thú kim loại nhỏ màu trắng vẫn rất vui vẻ, lại chạy tới cái hố của nó để kiếm một ít quả kim loại cho Phệ Kim Thú ăn.
“Đệt mợ, chắc con này không định câu mất Phệ Kim Thú của ta đấy chứ? Nếu thật sự như vậy thì chỉ đành để ngươi chịu thiệt thòi hy sinh sắc đẹp của mình, có thể thoát khỏi thế giới Kim Loại hay không là phải trông cậy vào ngươi có phát huy ra được hết sức hấp dẫn hay không đó.” Hàn Sâm âm thầm cổ vũ Phệ Kim Thú ở trong lòng.
Song con Phệ Kim Thú kia rõ ràng chẳng cảm nhận được gì hết, nó vẫn lười biếng quả do thú kim loại nhỏ màu trắng đưa tới, câu được câu không kêu lên hai tiếng.
Hết chương 2155.
Bạn cần đăng nhập để bình luận