Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2865. Nhà lao của Thần Thiên Giáp

“Chắc đó không phải ky sĩ Thâm Uyên…” Mặc dù sinh vật bình thường không biết lai lịch của Thần Thiên Giáp, nhưng khi nhìn đến loại uy thế này thì cũng có chút hoài nghi.
Ky sĩ Thâm Uyên là dị chủng Thần Hóa hệ Hắc Ám, dù có mạnh tới đâu thì cũng không có loại uy thế giống như Thần Linh này mới đúng.
Thần Thiên Giáp trước kia ở tộc Hoàng Cực bị trọng thương một lần, lần này lại bị Hàn Sâm đả thương, đã cực kỳ tức giận, trực tiếp đã khởi động Thần Cách, muốn chém giết Hàn Sâm.
Cùng với sự bạo tẩu của Thần Cách, lực lượng của Thần Thiên Giáp cũng bị lên tới cực hạn, Hàn Sâm có thể thấy được rõ ràng, trong vũ trụ có một loại bánh răng vũ trụ bị quang mang trên áo giáp xương vỏ ngoài của Thần Thiên Giáp nhuộm thành màu tím, biến thành màu giống với áo giáp xương vỏ ngoài, tất cả xích Trật Tự có liên quan tới những bánh răng vũ trụ này đều bị ảnh hưởng.
Hàn Sâm thử vận dụng lĩnh vực Động Huyền để khống chế những bánh răng vũ trụ biến thành màu tím kia, lại phát hiện rất khó xoay chuyển dù chỉ nửa phần, như thể những bánh răng vũ trụ kia đã hình thành cách thức vận chuyển độc lập, hoàn toàn không bị lĩnh vực Động Huyền ảnh hưởng tới vậy.
VùI
Theo Thần Thiên Giáp từng bước đi tới, những tử quang bánh răng vũ trụ kia càng xoay càng nhanh, khiến lực lượng của xích Trật Tự cũng bạo tẩu theo.
“Thiên mệnh như đao, giáp cốt như lao, Thiên Giáp của Thần…” Thần âm của Thần Thiên Giáp như sấm, tử quang trước ngực nở rộ, hóa thành một loạt đao quang màu tím, trong nháy mắt đã vây Hàn Sâm vào trong đó.
Thần Thương Thiên La trong tay Hàn Sâm bùng nổ ra lục mang khủng bố, quét ngang những đao quang từ sắc kia. Nhưng khi Thần Thương Thiên La chạm vào những đao quang tử sắc đó, thì chúng cũng không bị đánh nát, cũng không bị chấn bay ra ngoài, ngược lại còn dán lên thân Thần Thương Thiên La.
Ken két… Ken két…
Hàn Sâm thấy những đao quang tử sắc kia dán lên Thần Thương Thiên La, này mới phát hiện bọn là những mảnh xương màu tím, những mảnh xương màu tím ấy dán lên Thần Thương Thiên La, như khoác lên mình Thần Thương Thiên La một bộ cốt tỏa giáp xác. Hơn nữa mỗi một khối xương dán lên, Hàn Sâm lại cảm giác Thần Thương Thiên La trong tay nặng hơn một phần, trọng lượng càng ngày càng nặng, trong chớp mắt đã làm Hàn Sâm gần như không cầm nổi Thần Thương Thiên La.
Đồng thời những đao quang tử sắc kia đã bắn về phía Hàn Sâm từ bốn phương tám hướng, Hàn Sâm kéo Thần Thương Thiên La muốn Tinh Không Đại Na Di rời đi, thì phát hiện tất cả bánh răng vũ trụ ở bốn phía đều bị bánh răng vũ trụ màu tím ngăn cách. Trừ phi hắn có thể phá tan được bánh răng vũ trụ màu tím, còn không thì sẽ không khởi động được lực lượng không gian thuấn di rời đi.
Hàn Sâm chỉ đành vung quyền ứng chiến, muốn đánh những đao quang tử sắc kia văng ra, nhưng mà đao quang tử sắc đụng chạm với nắm đấm của hắn, thì lập tức hóa thành mảnh xương dán lên.
Chỉ trong chốc lát, cả người Hàn Sâm đã bị mảnh xương dán đầy, Thần Thương Thiên La cũng như thế, cả người Hàn Sâm lơ lửng trong hư không, giống như là một pho tượng đắp mặc áo giáp xương.
Dưới sự trấn áp của những mảnh xương đó, với lực lượng của Hàn Sâm lại khó nhúc nhích dù chỉ nửa phần, toàn thân lực lượng bùng nổ ra điên cuồng, nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì tư thế đứng, không bị những mảnh xương kia đè sập xuống.
“Cho dù ngươi có võ trang Thần Cách thì sao chứ, sinh vật hạ đẳng thì chỉ sinh vật hạ đẳng mà thôi. Dù ngươi có lấy được thứ gì, thì vẫn chỉ là một tên phế vật dụng ở trước mặt Thần.” Thần Thiên Giáp lạnh lùng nhìn Hàn Sâm, trong mắt lóe ra sát ý kinh người. Theo lời của hắn, những mảnh xương đè trên người Hàn Sâm cũng dựng lên, sắc bén giống như lưỡi đao, muốn đâm sâu vào trong máu thịt cả người Hàn Sâm, quả nhiên hắn muốn ngàn đao vạn cạo.
Những mảnh xương kia vô cùng cứng rắn sắc bén, đâm thẳng vào trong máu thịt của Hàn Sâm, đến cường độ thân thể có thể sánh với Chân Thần của Hàn Sâm cũng khó ngăn được hết những mảnh xương đó.
Đáng sợ hơn chính là, lực lượng của hắn rất khó thẩm thấu qua những mảnh xương đó trong áp lực mà chúng tạo ra, đến cả nhúc nhích cũng không được.
“Đây chính là kết quả của việc khinh nhờn Thần Linh, làm ngươi bị Thiên Giáp Cốt Lao lột bỏ hết huyết nhục, để bù lại tội lỗi của ngươi…” Trong mắt Thần Thiên Giáp loáng thoáng lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
“Xong… Bây giờ đến cơ hội nhận thua Kim Tệ cũng không có luôn…” Mặt mũi Lý Khả Nhi trắng bệch, rõ ràng là đang lo lắng cho Kim Tệ.
“Đáng tiếc cho món võ trang Thần Cách đó, xem ra đó không phải là võ trang Thần Cách mà chính bản thân Kim Tệ đánh vào Thần điện Gen rồi đạt được.” Bạch Hoàng lắc đầu nói.
“Có võ trang Thần Cách vẫn không chém được Thần sao?” Bên trong Trấn Thiên Cung, trên khuôn mặt của người phụ nữ tràn đầy thất vọng.
“Dẫu sao thì Kim Tệ cũng chỉ là cấp Hóa Điệp, mặc dù nhục thể của hắn đã sánh được với Chân Thần, có đủ khả năng đánh một trận với Chân Thần bình thường. Nhưng nếu muốn chém giết Thần Linh thì vẫn còn kém một ít, nếu như hắn có thể thăng lên cấp Chân Thần thì mới có cơ hội.” Cung Chủ Trấn Thiên Cung có hơi tiếc hận thở dài nói: “Đáng tiếc, e rằng hắn không còn cơ hội như vậy nữa.”
“Đại thần à, đánh tiếp đi chứ, đừng đứng ngây ra đó nữa…” Đường Chân Lưu nhìn chiến trường tinh không, hét to lên.
Sắc mặt đám người Vương Vũ Hàng đều có hơi ngưng trọng, Ninh Nguyệt sợ quá ôm lấy cánh tay của Bảo Nhi, Tiểu Thiên Sứ và Linh cũng ngưng mắt nhìn Hàn Sâm, trong mắt toát ra vẻ vẻ lo lắng.
Sinh vật trong vũ trụ giống như đều quên mất hô hấp, nhìn những mảnh xương kia đâm vào trong máu thịt của Hàn Sâm với vẻ căng thẳng,
Bọn họ bắt đầu giả tưởng về cảnh tượng tàn nhãn sẽ xảy ra ngay sau đó.
“Ngươi được gọi là Thần Thiên Giáp đúng chứ?” Hàn Sâm đang bị vô số mảnh xương đâm vào trong máu thịt, đột nhiên hỏi.
“Không ngờ ngươi còn biết thần hào của Bổn Thần nữa cơ đấy.” Thần Thiên Giáp lạnh giọng nói.
“Ngươi là Thần thật sao?” Hàn Sâm tiếp tục hỏi.
“Đúng vậy, bây giờ ngươi có muốn cầu xin tha thứ thì cũng đã muộn rồi. Tội khinh nhờn Thần Linh là không thể tha thứ.” Thần Thiên Giáp ngạo mạn nói.
Ánh mắt của Hàn Sâm nhìn thẳng vào Thần Thiên Giáp, nhàn nhạt nói: “Từ tội không thể tha này dùng hay đấy, ta khinh nhờn Thần Linh nên ngàn đao vạn cạo, tội không thể ta. Thế còn ngươi cố chiếm lấy thân thể của những sinh vật khác, sát sinh diệt hồn, thì là tội gì?”
Thần Thiên Giáp cười phá lên: “Ta làm Thần, vũ trụ đều do Thần cai quản, đừng nói Bổn Thần vô tội, cho dù có tội thì cũng do chúng sinh gánh chịu, ai thẩm phán được Bổn Thần chứ?”
“Ta” Hàn Sâm bình tĩnh tiếp lời.
“Ngươi nói gì cơ?” Thần Thiên Giáp như thể được nghe một chuyện vô cùng buồn cười vậy, nhìn Hàn Sâm giống như nhìn một vai hề khôi hài, hỏi.
“Nếu không có người thẩm phán được ngươi, vậy thì hãy để ta thẩm phán ngươi vậy.” Hàn Sâm vẫn bình tĩnh mà nhìn Thần Thiên Giáp nói.
“Ngươi thẩm phán Bổn Thần? Được thôi, Bổn Thần ở ngay đây này, để Bồn Thần xem thử ngươi thẩm phán Bổn Thần kiểu gì nào?” Thần Thiên Giáp cười như không cười nhìn Hàn Sâm, trong lời nói chứa đầy sự trêu tức.
Bây giờ cơ thể của Hàn Sâm sắp bị gọt sạch rồi, mà vẫn dám nói ra lời như vậy, theo Thần Thiên Giáp thấy, hắn đã điên rồi.
Không chỉ Thần Thiên Giáp nghĩ như thế, mà phần lớn sinh vật trong đại vũ trụ đang xem cuộc chiến đều cảm thấy có phải Hàn Sâm bị điên rồi hay không, đã tới nước này rồi mà còn nói ra những lời không thực †ế như thế nữa.
“Vậy thì, Thần Thiên Giáp, ngươi hãy nhận lấy sự thẩm phán của ta đi!” Hàn Sâm nhìn Thần Thiên Giáp, gẵn từng chữ nói.
Cùng lúc Hàn Sâm nói chuyện, quang mang màu đen trắng trong mắt trái của hắn loé lên. Chỉ trong tích tắc, trong con mắt trái ấy đã không còn chút cảm xúc nào của con người, như thể nó đã hóa thân thành con mắt làm bằng máy móc lạnh băng vậy.
Hết chương 2865.
Bạn cần đăng nhập để bình luận