Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 752: Gặp Gia Trưởng

Hàn Sâm cảm thấy lúc ấy nhất định là đầu óc mình đã bị chạm mạch, hoặc là bị thứ bẩn thỉu gì đó dính lên trên trên người, mới có thể nói ra một câu như vậy.
Nguyên bản hắn chuẩn bị rất nhiều lời cầu hôn cảm động lòng người, nhưng lúc đó không biết bị làm sao, trong đầu liền hiện ra một câu như vậy, quỷ thần xui khiến liền nói ra.
- Chỉ trách đêm đó sắc đẹp quá mê người.
Hàn Sâm thở dài một tiếng.
May là mặc dù Kỷ Yên Nhiên xấu hổ hung hăng dạy dỗ hắn một chầu, cũng không đồng ý với lời cầu hôn của hắn, nhưng cũng không từ chối, ngày hôm sau lúc Hàn Sâm lại gặp lại, chiếc nhẫn hắn đeo lên trên tay Kỷ Yên Nhiên, Kỷ Yên Nhiên cũng không hề lấy xuống.
- Yên Nhiên, em nói ông nội tìm anh. . . lúc nào anh đi mới tốt?
Hàn Sâm tiến tới cười híp mắt nói.
- Không biết xấu hổ, ai là ông nội của anh, đó là ông nội của em.
Kỷ Yên Nhiên e thẹn nói.
- Đều giống nhau mà, lúc nào đi thế?
Hàn Sâm tiếp tục hỏi.
- Hai ngày nữa em sắp xếp công việc xong liền dẫn anh đi, nhưng mà anh tuyệt đối không được nói hươu nói vượn ở trước mặt ông nội em, ông là một người rất truyền thống rất nghiêm túc, nếu như anh nói hươu nói vượn giống như lúc trước, ông nội của em chắc chắn sẽ không thích, ông thích người tương đối nghiêm túc.
Kỷ Yên Nhiên nghiêm mặt dặn dò Hàn Sâm.
Mặt già của Hàn Sâm đỏ lên, liên tục bảo đảm nói:
- Em yên tâm, ngày hôm qua nhất định là anh bị bệnh, bình thường tuyệt đối sẽ không như vậy.
- Còn nữa, anh còn thiếu em một lời cầu hôn chân thành.
Lúc Kỷ Yên Nhiên rời đi, đi tới cửa, lại quay đầu cười tủm tỉm nói một câu, lúc này mới quay người rời đi.
Hàn Sâm thở dài ra một hơi, trong lòng âm thầm oán thầm:
- Ngày hôm qua mình cũng rất chân thành mà.
Lời này hắn không dám nói cho Kỷ Yên Nhiên nghe, hướng về phía bóng lưng của Kỷ Yên Nhiên hô một tiếng:
- Thế em phải trả lại chiếc nhẫn cho anh trước chứ, bằng không anh cầu hôn như thế nào đây?
- Tự đi mua một đôi khác đi.
Kỷ Yên Nhiên cũng không quay đầu lại khoát tay với Hàn Sâm, chiếc nhẫn trên ngón tay thoạt nhìn vô cùng phù hợp.
Mặc dù không tính là đẹp đẽ quý giá, nhưng thực sự cũng được coi như là xinh đẹp.
- Tác phẩm của đại sư Y Tạp Đóa, trạm kim cương cực phẩm, hơn một tỷ!
Hàn Sâm hơi có chút đau lòng, cũng không phải là đau lòng chút tiền ấy, mà là đau lòng không biết mình có thể kiếm được một chiếc nhẫn khác đẹp mắt hơn chiếc này hay không.
- Nhẫn cầu hôn còn có thể mua hai chiếc à?
Trong lòng Hàn Sâm phiền muộn.
Hàn Sâm còn chưa mua được nhẫn thì đã bị Kỷ Yên Nhiên mang đi tới Kỷ gia.
Đó là một tinh cầu đầy nước và rừng rậm, khắp nơi đều là núi rừng phiêu thiên cùng rừng rậm nguyên thủy giống như mọc thành phiến, không khí và hoàn cảnh vô cùng ưu mỹ, rất là thích hợp cho nhân loại sinh sống.
Ở trên cả một tinh cầu như vậy, cũng chỉ có một mảnh kiến trúc làm bằng gỗ, kiểu kiến trúc kia cùng núi sông hoàn mỹ hòa làm một thể, có loại cảm giác người cùng tự nhiên hài hòa kỳ lạ.
Hàn Sâm không có nghiên cứu gì đối với kiến trúc, nhưng mà nghe Kỷ Yên Nhiên nói tinh cầu này là của Kỷ gia, cũng là chỗ ở của Kỷ lão gia tử, có thể xem như tinh cầu chuyên biệt của Kỷ lão gia tử, mà ngay cả rất nhiều người nhà họ Kỷ, nếu như không được phép, bình thường cũng không dám tới nơi này.
Như thế Hàn Sâm đã biết mức độ có tiền của Kỷ gia, không phải là người có tiền, chỉ sợ là rất khó chèo chống để cho Kỷ Nhược Chân thắng cử thành nguyên thủ.
Đi trong đình đài thuỷ tạ, hô hấp không khí mang theo mùi cỏ cây sơn thủy, quả thật là có một loại cảm giác khoan khoái dễ chịu khó tả, không khí do người tạo ra không có cách nào so sánh được.
- Yên Nhiên tiểu thư, lão gia tử nói muốn một mình gặp Hàn tiên sinh.
Ở bên ngoài viện, Kỷ Yên Nhiên đã bị ngăn lại.
- Hàn Sâm, nhất định phải cung kính ông nội đấy.
Kỷ Yên Nhiên có chút khẩn trương dặn dò Hàn Sâm thêm hai câu.
- Yên tâm đi.
Hàn Sâm trấn an Kỷ Yên Nhiên một chút, lúc này mới đi theo quản gia cùng tiến vào trong nội viện.
Nguyên bản Hàn Sâm cho rằng trong sân phải là phòng ốc, nhưng mà sau khi tiến vào trong sân nhỏ hắn mới phát hiện, phía sau viện là một hồ nước thanh tịnh giống như chiếc gương màu bích lục, một tòa đình viện được xây ở trung ương Bích Hồ, hồ nước và đình còn có đất trời đều hòa làm một thể, có loại cảm giác kỳ diệu giống như là đình trong nước, nước ở trong đình.
Đi đến một câu cầu nổi duy nhất đi thông đình viện trên mặt nước, có loại cảm giác như đi vào bên trong bức tranh.
- Kỷ lão gia tử đúng là một người tao nhã, không tục khí giống như mình.
Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Mặc dù hắn cảm thấy ở đây rất đẹp, nhưng mà nếu thật sự để cho hắn ở chỗ này, hắn lại không hề muốn, vẫn là ở đại đô thị công nghệ cao thích hợp với hắn hơn.
- Lão gia, Hàn tiên sinh đến rồi.
Quản gia đưa Hàn Sâm đến trong đình, cung kính nói một câu.
- Hàn Sâm bái kiến gia gia.
Hàn Sâm tiến lên hành lễ, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói, đồng thời đánh giá vị Kỷ gia Bán Thần trong truyền thuyết này.
Kỷ Ngôn Vũ, chỗ dựa chân chính của Kỷ gia, cũng là cường giả cấp Bán Thần thứ nhất của Kỷ gia, uy danh hiển hách ở trong Liên Minh, Kỷ gia có thể có hôm nay, có thể nói là một tay vị Kỷ lão gia tử này đánh xuống.
Cho dù Kỷ Nhược Chân kia ở trước mặt vị Kỷ lão gia tử này, cũng không dám nói nửa chữ không, là đại nhân vật chính thức nói một không hai của Kỷ gia.
Cùng trong tưởng tượng của Hàn Sâm có chút khác biệt, đây là một lão nhân gầy gò, râu tóc có chút hoa râm, nhưng lại quản lý cẩn thận tỉ mỉ, không hề sử dụng thủ đoạn khoa học kỹ thuật làm cho tóc đen lại, trên mặt có thể nhìn thấy nếp nhăn tự nhiên.
Chỉ là người có chút nghiêm túc, đôi mắt nhìn tới Hàn Sâm, nhìn không ra hỉ nộ ái ố, trên người cũng không có khí thế bá đạo của người có địa vị cao, nhưng mà chỉ cần ngồi ngay ngắn ở chỗ đó, đã khiến người ta sinh ra cảm giác mình nhất định cần phải cung kính nghe ông ta dạy bảo.
- Ngồi xuống đi.
Kỷ lão gia tử chỉ tới bồ đoàn đối diện mình, giọng nói không có ngữ điệu rõ ràng, nghe không ra vui giận.
Thấy đối phương không phản bác mình gọi ông ta là gia gia, Hàn Sâm cũng thở dài một hơi, cảm thấy tiến triển vẫn tính là thuận lợi, ngồi xuống đối diện với Kỷ lão gia tử.
- Cậu, đã làm tốt chuẩn bị kết hôn với Yên Nhiên?
Hàn Sâm vừa mới ngồi xuống, đột nhiên chợt nghe được một tiếng quát hỏi phủ đầu, mặc dù âm thanh không lớn, nhưng lại có một loại rung động trực chỉ lòng người. Hai mắt của Kỷ lão gia tử nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, đôi mắt trong trẻo giống như có thể nhìn thấu lòng người, để cho toàn thân Hàn Sâm có một loại cảm giác bất an và quẫn bách.
- Đúng vậy gia gia, cháu nhất định phải lấy Yên Nhiên, lần này tới chỉ hy vọng gia gia có thể đồng ý gả Yên Nhiên cho cháu.
Không chút do dự, Hàn Sâm bình tĩnh đáp.
Kỷ lão gia tử nhìn Hàn Sâm, ánh mắt thấu triệt lòng người kia dần dần thu về, sau đó chậm rãi nói ra:
- Vậy là tốt rồi, hai đứa vẫn còn đang phục vụ nghĩa vụ quân sự, chuyện kết hôn không vội, trở về chọn ngày, mời mẹ của cậu đến cùng bọn họ bàn bạc công việc đính hôn một chút.
Nguyên bản Hàn Sâm đã làm xong chuẩn bị qua ngũ quan trảm lục tướng, nhưng mà thật không ngờ mọi chuyện lại xong như vậy, hắn chỉ trả lời một câu, Kỷ lão gia tử đã để hắn trở về chuẩn bị chuyện đính hôn, cũng uổng phí Hàn Sâm mất công suy nghĩ các loại sách lược ứng đối.
Sau khi Hàn Sâm được quản gia hộ tống ra khỏi sân nhỏ, một nam một nữ từ phía sau bình phong đi ra, đúng là vợ chồng Kỷ Nhược Chân.
- Cha, ngài cảm thấy cậu ta như thế nào?
Kỷ Nhược Chân cung kính hỏi.
Mặc dù Kỷ Yên Nhiên là con gái của bọn họ, nhưng mà đối với việc này, cũng cần phải nghe theo ý kiến của Kỷ lão gia tử.
- Tâm tính kiên nghị trầm ổn, là tài năng có thể đào tạo.
Kỷ lão gia tử nói.
Kỷ phu nhân thở dài nói:
- Đáng tiếc xuất thân kém một chút.
Mặc dù Hàn Sâm ở bên trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở muốn gió được gió muốn mưa được mưa, nhưng mà ở trong mắt hào phú chân chính ở trong Liên Minh, đó cũng không thể coi là cái gì, nhiều lắm cũng chỉ là một hậu bối có chút tài năng mà thôi, liền nhà giàu mới nổi cũng không bằng.
- Xuất thân kém một chút cũng không có vấn đề gì, để cho hắn gia nhập vào Kỷ gia chúng ta là được.
Kỷ lão gia tử lạnh nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận