Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 247: Kỳ Thật Rất Đơn Giản

- Nếu cậu có thể thắng tôi… huấn luyện viên tôi đây vui mừng còn không kịp, làm sao lại mất mặt được.
Tư Đồ Hương đột nhiên nheo mắt nhìn Hàn Sâm rồi nở nụ cười:
- Nhưng bạn học Hàn Sâm à, muốn thắng tôi cũng không phải chuyện dễ dàng, tôi rất chờ mong biểu hiện của cậu
Nói xong, Tư Đồ Hương cầm cung tiễn đi tới vị trí, Hàn Sâm cũng đi tới một vị trí khác.
Mười mũi tên bắn tới bia di động, chính là từ các vị trí khác nhau đột nhiên bắn tới mười bia ngắm, ai bắn trúng vị trí trên bia trước, người đó sẽ trực tiếp đạt được.
Bia ngắm loại này khác với bia ngắm thông thường, bia ngắm này không có vòng điểm, chỉ chia ra vị trí hữu hiệu và vị trí vô hiệu, bắn trúng vị trí vô hiệu không tính, người bắn trúng vị trí hữu hiệu trước sẽ được một điểm, tổng cộng thập phần.
Hàn Sâm trước tiên kéo cung thử bắn hai mũi tên, bởi vì đều dùng là cung luyện tập 7.0, cho nên giới hạn cao nhất là giống nhau, mặc dù Tư Đồ Hương là Tiến Hóa Giả, nhưng lực lượng cung chỉ lớn như vậy, lực lượng của cô có mạnh hơn cũng không dùng được.
Cho nên nói Tư Đồ Hương là Tiến Hóa Giả chỉ có ưu thế hơn ở phần tốc độ phản ứng, lực lượng không phải mấu chốt.
- Có thể bắt đầu chưa?
Tư Đồ Hương cũng thử bắn hai mũi tên tìm tìm trạng thái, tuy cô là một Tiến Hóa Giả, tiễn thuật khẳng định lợi hại hơn Hàn Sâm, nhưng đối mặt với một người như Hàn Sâm, cô cũng không dám chủ quan.
- Có thể.
Hàn Sâm nhẹ gật đầu.
Tư Đồ Hương ấn nút khỏi động bia di động, thời gian đếm ngược bắt đầu, hai người đều kéo cung tiễn, hai mắt quan sát sân tập bắn.
Đột nhiên, đằng sau một vách tường bắn ra một bia ngắm hình người, hai mũi tên lập tức gần như đồng thời rời dây cung bắn ra ngoài, giống như hai ngôi sao băng.
Bành!
Hai mũi tên gần như là đồng thời trúng mục tiêu, nơi đó đều là vị trí xạ kích hữu hiệu.
Tích!
Bên phía Tư Đồ Hương vang lên một tiếng thông báo điểm số, điểm trên bảng tính từ 0 biến thành 1, một mũi tên này là Tư Đồ Hương bắn trúng bia ngắm trước.
- Có vẻ là gừng càng già càng cay.
Tư Đồ Hương hơi có chút đắc ý nói với Hàn Sâm.
- Huấn luyện viên Tư Đồ không hổ là Tiến Hóa Giả, tốc độ phản ứng nhanh hơn em không ít.
Hàn Sâm đã dùng toàn lực, nhưng phản ứng của Tư Đồ Hương vẫn nhanh hơn hắn, đây chính là chênh lệch thực lực tuyệt đối, không phải chỉ dựa vào cố gắng hết sức là có thể vượt qua được.
Tư Đồ Hương trong những Tiến Hóa Giả, trình độ tiến hóa coi như không tệ, không khác gì người bình thường kiếm sống ở không gian Tí Hộ Sở thứ hai.
- Cậu có thể có tốc độ phản ứng như vậy, trong nhóm người chưa tiến hóa đã rất khá rồi.
Tư Đồ Hương nói lời này là thật lòng, mũi tên mà Hàn Sâm bắn chỉ chậm hơn mũi tên cô bắn một chút, nhìn hai mũi tên gần như đồng thời xuất hiện phía trên bia ngắm, tốc độ phản ứng như vậy, đây là lần thứ nhất Tư Đồ Hương nhìn thấy ở trong đám học sinh của trường quân đội Hắc Ưng.
Chuyện này khiến Tư Đồ Hương càng hài lòng với Hàn Sâm, huống chi thoạt nhìn kỹ xảo bắn cung và thủ pháp của Hàn Sâm đều rất nhuần nhuyễn, không có dấu hiệu không quen tay, điều này khiến lo lắng lúc trước của cô biến thành hư ảo.
- Tôi thấy cũng không cần tiếp tục phải không?
Tư Đồ Hương nói ra.
Cô đã kiểm tra xong thực lực của Hàn Sâm, cảm thấy không cần phải tiến hành tiếp, cô là Tiến Hóa Giả so bắn tên với Hàn Sâm, đây vốn là chuyện không công bình.
- Còn có chín mũi tên mà, em vẫn còn chưa thua không phải sao?
Hàn Sâm chỉ khẽ cười nói.
Nếu quả thật là quyết đấu trên chiến trường, Tư Đồ Hương sử dụng một cây cung tương xứng với thực lực, thì Hàn Sâm căn bản không có cơ hội thắng, nhưng dùng cung như vậy để bắn thì không nhất định.
Tư Đồ Hương cũng chỉ dùng cung luyện tập 7.0, cung của Hàn Sâm cũng như thế, hiện tại Hàn Sâm chỉ phản ứng chậm hơn Tư Đồ Hương một chút mà thôi.
Nếu như trong tình huống bình thường, chỉ với chút chênh lệch này, thì Hàn Sâm hẳn phải thua không thể nghi ngờ.
Thế nhưng lúc này lại không phải như vậy, bởi vì dùng cung giống nhau, hiện tại chênh lệch giữa hai người cũng không phải rất lớn.
- Được, vậy chúng ta cứ tiếp tục đi.
Tư Đồ Hương đang cân nhắc, lát nữa có nên cố ý để cho Hàn Sâm hai mũi tên, nếu không với tốc độ phản ứng của cô, một điểm Hàn Sâm cũng không chiếm được, như thế cũng quá đả kích lòng tự tin của hắn rồi.
Hai người đang nói chuyện, sân tập bắn vẫn đang động, không bao lâu sau, lại có một bia ngắm hình hồ ly đột nhiên từ dưới đất chui lên.
Bởi vì bia ngắm đều là ngẫu nhiên xuất hiện đấy, phải có một thời gian ngắn thì hai người mới phản ứng lại, phản ứng của Tư Đồ Hương nhanh hơn Hàn Sâm một ít, mũi tên của cô dĩ nhiên có thể bắn trúng bia ngắm trước một bước.
Tư Đồ Hương rất tự tin bắn mũi tên ra ngoài, khóe mắt quét nhìn sang Hàn Sâm thấy gần như hắn cũng đồng thời bắn mũi tên ra ngoài, nhưng có lẽ còn chậm hơn cô một chút.
Mặc dù rất hài lòng đối với biểu hiện của Hàn Sâm, nhưng Tư Đồ Hương vẫn nghĩ mình thắng chắc rồi.
Thế nhưng khi Tư Đồ Hương nhìn mũi tên mình sắp bắn trúng bia ngắm, lại đột nhiên thấy một mũi tên đâm vào mũi tên của cô, mạnh mẽ khiến mũi tên của cô bị lệch, không bắn trúng lên bia ngắm, mà mũi tên của Hàn Sâm lại vừa vặn cắm vào trên bia ngắm.
Tích!
Khi Tư Đồ Hương vẫn còn đang ngơ ngác, trên bảng điểm của Hàn Sâm cũng từ 0 biến thành 1.
- Huấn luyện viên, hiện tại kết quả là một đều rồi, hình như may mắn của em không tệ đâu.
Hàn Sâm cười cười với Tư Đồ Hương.
- Là may mắn sao?
Tư Đồ Hương khẽ nhíu mày, bởi vì hai người cùng bắn một bia ngắm, tình huống như thế này cũng sẽ xuất hiện.
Nhưng điều kiện tiên quyết là tốc độ phản ứng của hai người không kém nhau nhiều lắm, hơn nữa có một người bắn tên lệch khỏi hướng bia ngắm, nếu như cùng bắn về một phạm vi của bia ngắm, rất ít có khả năng xuất hiện tình huống hai mũi tên đụng nhau, xác suất tương đối nhỏ.
- Hẳn là may mắn đi.
Tư Đồ Hương cũng không có quá để ý, lại rút ra một mũi tên khoác lên dây cung, chuẩn bị bắn bia thứ ba.
Dù sao muốn đánh bay mũi tên của người khác, còn phải để mũi tên của mình bắn trúng vị trí hữu hiệu trên bia ngắm, loại chuyện này ngay cả cô còn không làm được, làm sao Hàn Sâm có thể làm được.
Thế nhưng rất nhanh sau đó, sắc mặt Tư Đồ Hương đã trở nên vô cùng chấn động, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, liên tục ba mũi tên, mũi tên của Hàn Sâm đều vừa vặn đánh bay mũi tên của cô, sau đó bắn trúng vị trí hữu hiệu trên bia ngắm.
Đối với Tư Đồ Hương, chuyện này thực sự rất khó tưởng tượng, cô trợn to mắt hỏi Hàn Sâm.
- Cậu cố ý sao?
Tư Đồ Hương nói lời này cũng không phải là chất vấn, mà là câu hỏi mang theo vài phần không thể tin được.
Nếu như Hàn Sâm thật sự có thể làm tới mức này, như vậy thuật bắn cung của hắn cũng quá biến thái rồi, hoặc là nói là hắn quá biến thái rồi.
- Trừ biện pháp này ra, thật sự em không nghĩ ra biện pháp khác có thể thắng huấn luyện viên.
Hàn Sâm nhún vai nói ra, hắn đi lâu như vậy mới trở về, còn muốn đi tới ôm ôm hôn hôn Kỷ đại mỹ nhân, không muốn dùng tất cả thời gian để luyện tập.
Nghe thấy Hàn Sâm thừa nhận là cố ý bắn bay mũi tên, sắc mặt Tư Đồ Hương càng thêm cổ quái, vẻ mặt hức tạp nhìn hỏi Hàn Sâm:
- Cậu làm như thế nào?
- Kỳ thật rất đơn giản, muốn đánh bay mũi tên của cô, khó khăn nhất chẳng qua chỉ là làm thế nào để đoán được quỹ tích mũi tên, mà mục tiêu của chúng ta đều là cùng một bia ngắm, quỹ tích mũi tên gần như là cố định, rất dễ dàng đoán được…
Hàn Sâm tùy ý nói ra.
Tư Đồ Hương nhìn về phía Hàn Sâm, càng nhìn lại càng cảm thấy hắn giống như một quái vật.
- Có lẽ, Hắc Ưng chúng ta cũng xuất hiện một quái vật rồi, một tên quái vật giống Kinh Cực Vụ.
Tư Đồ Hương nhìn Hàn Sâm, tâm tình phức tạp nghĩ đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận