Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 230: Sa Cốc Chém Đầu

Sau khi đến sa cốc, Hàn Sâm mới biết được vì sao mà bên cạnh Hoàng Phủ Bình Tình có nhiều cao thủ như vậy, cũng không thể săn giết con sinh vật thần huyết kia.
Sa cốc sở dĩ được gọi là sa cốc, là bởi vì khắp nơi trong sa cốc kia đều là vũng cát chảy, trừ phi có cánh, bằng không thì ở bên trong đó chỉ có một con đường chết.
Mà cánh, lúc chiến đấu cùng sinh vật cấp thần huyết, tốc độ sẽ chậm đi, đặc biệt là loại sinh vật thần huyết sống một mình này, dù là tốc độ của cánh biến dị, cũng sẽ có vẻ hơi ngốc.
Cho nên, trên cơ bản hạn định chỉ có người có được cánh thần huyết mới có thể đi vào tham dự săn giết con sinh vật thần huyết kia.
Mà con sinh vật thần huyết kia, thân cao hơn hai mét, từ xa nhìn lại toàn thân đều lóe ánh kim loại cấu thành từ đá đen, quả thực giống như là người khổng lồ do ô kim hóa thành.
Đáng sợ hơn là trong tay nó cầm một thanh đại chùy kim loại màu đen, đầu búa kia lớn như thùng xăng, chuôi dài hơn hai mét, quơ múa thì trong phạm vi 5~6 mét đụng phải đều vỡ thành mảnh vụn, thật sự vô cùng đáng sợ.
Hoàng Phủ Bình Tình cười tủm tỉm nhìn Hàn Sâm nói:
- Hàn học đệ, cậu xem con sinh vật thần huyết này có thể giết được không?
Hàn Sâm nhìn Hoàng Phủ Bình Tình cười nói:
- Hoàng Phủ học tỷ, cô dẫn tôi tới nơi này, không phải chỉ là để cho tôi xem nó thôi chứ?
- Mũi tên thú hồn thần huyết tôi có thể cho cậu mượn, nhưng nếu cậu lấy được thú hồn, một nửa sẽ được tính là của tôi đấy.
Hoàng Phủ Bình Tình nói.
Cô ta mang Hàn Sâm tới, trong lòng tính toán như vậy đấy, trong tay Hàn Sâm có cung thần huyết có tầm bắn xa, hơn nữa còn có mũi tên thần huyết của cô, hoàn toàn có thể ở bên ngoài sa cốc trực tiếp bắn con sinh vật thần huyết kia.
Có thể bắn chết là tốt nhất, nếu như không bắn chết được, cũng có thể đối với tạo thành tổn thương với con sinh vật thần huyết kia, chọc giận con sinh vật thần huyết kia đuổi theo ra, đến lúc đó bọn họ có thể cùng một chỗ săn giết nó.
Đến lúc đó Hoàng Phủ Bình Tình sẽ không sợ con sinh vật thần huyết kia làm bị thương đến mình, trên người cô mang theo cánh thần huyết, đánh không lại bay lên trời là được, cũng không thể coi là nguy hiểm.
- Yêu cầu của cô như vậy hình như hơi cao rồi.
Hàn Sâm nhìn Hoàng Phủ Bình Tình nói.
- Dù sao nếu không có mũi tên thú hồn thần huyết của tôi, mũi tên thường căn bản không thể thương tổn được nó, càng không có khả năng chọc giận dẫn nó đi ra, tôi cảm thấy thu một nửa rất hợp lý.
Hoàng Phủ Bình Tình chắc chắc nói.
Không có mũi tên thú hồn thần huyết của cô, Hoàng Phủ Bình Tình không cho rằng Hàn Sâm có thể giết được con sinh vật thần huyết kia.
- Mũi tên thú hồn thần huyết thì không cần, lúc nữa tôi giết con sinh vật thần huyết này xong sẽ mời học tỷ ăn cơm.
Nói xong, Hàn Sâm liền gọi ra một đôi cánh, hướng về bên trong sa cốc chậm rãi bay đi.
Nhìn Hàn Sâm sử dụng một đôi cánh cấp nguyên thủy bay về phía sinh vật thần huyết, Hoàng Phủ Bình Tình kinh ngạc nói:
- Hàn học đệ, cậu thật sự muốn sử dụng đôi cánh cấp nguyên thủy như vậy đi vào trong cốc giết sinh vật thần huyết ư?
Đôi cánh này là cánh Hắc Vũ Thú cấp nguyên thủy, bay vừa chậm lại vừa thấp, ngoại trừ có thể giúp Hàn Sâm tránh khỏi lún vào trong vùng cát chảy, cơ hồ không có tác dụng gì khác.
Nguyên bản Hàn Sâm có cánh Hắc Vũ Thú cấp biến dị, nhưng đã bán cho Hoàng Phủ Bình Tình để đổi lấy Ngân Huyết Tam Nhận Xoa, cánh Tử Vũ Lân Long lại không tiện sử dụng ở trước mặt người ngoài, cho nên cũng chỉ có thể dùng cánh Hắc Vũ Thú cấp nguyên thủy thôi.
Hàn Sâm cười cười không có trả lời, người đã bay vào trong sa cốc.
Cái sa cốc này khá lớn, bốn phía đều là cát chảy, con sinh vật thần huyết kia đang đứng ở trên cát chảy, cũng không biết là bởi vì bàn chân của nó cực kỳ rộng hay là nguyên nhân gì, sinh vật thần huyết nặng nề như vậy, vậy mà không bị chìm xuống dưới.
Hàn Sâm mới vừa bay vào trong sa cốc không đến 100m, lập tức bị con sinh vật thần huyết kia phát hiện ra, nó nhấc thanh đại chùy kinh khủng kia lên, bước chân nhanh như xe tăng chạy trên đất bằng, lao đến chỗ Hàn Sâm.
Lúc cách Hàn Sâm còn có mười mấy mét, con sinh vật thần huyết kia nhảy lên một cái, nhảy lên độ cao mấy mét, hai tay nắm chuỳ sắt lớn đập xuống đầu Hàn Sâm.
Mặc dù Hàn Sâm đã mặc vào áo giáp U Linh Tinh Nghĩ thần huyết, nhưng mà đối mặt với binh khí hạng nặng khủng bố như vậy, nếu như bị nó đập trúng, cho dù áo giáp không bị đập nát, nội tạng trong thân thể của Hàn Sâm cũng sẽ bị chấn vỡ tan.
Hoàng Phủ Bình Tình nhìn ra Hàn Sâm lâm vào tình thế nguy hiểm, cánh của hắn thật sự bay quá chậm, căn bản không có khả năng né tránh một đòn vừa nhanh vừa độc này của sinh vật thần huyết.
Nhưng nếu hắn rơi xuống mặt đất, phía dưới lại là cát chảy, căn bản không chạy nổi, tương tự cũng trốn không thoát một đòn này.
Lực lượng của con sinh vật thần huyết kia lại cuồng mãnh như thế, e là cho dù có được lực lượng gen đại viên mãn, cũng không thể chính diện chống lại thanh đại chùy kia, huống chi Ngân Huyết Tam Xoa Nhận ngắn nhỏ như vậy, mặc dù là binh khí thần huyết, nhưng mà dù sắc bén như thế nào đi nữa, cũng không thể cùng loại binh khí hạng nặng to lớn này chống lại.
Hoàng Phủ Bình Tình gọi ra một cây cung thú hồn cùng mũi tên thú hồn thần huyết, đang muốn giúp đỡ Hàn Sâm bắn một mũi tên, xem có thể giúp hắn tranh thủ một chút thời gian hay không.
Thế nhưng mà còn chưa đợi mũi tên này của Hoàng Phủ Bình Tình bắn ra, đã thấy Hàn Sâm thu hồi đôi cánh, rơi xuống cát chảy.
Sau đó liền thấy mũi chân của Hàn Sâm điểm một cái, cũng không rơi vào trong cát chảy, ở dưới chân hắn xuất hiện một con kim giáp trùng kích cỡ tương đương với một cái ô tô, đúng là con Hoàng Kim Sa Trùng Vương kia.
Mặc dù Hoàng Kim Sa Trùng Vương còn chưa lột xác đến trạng thái chiến đấu, nhưng nó vốn là sinh vật sống trong cát, vùng cát chảy này đối với nó không có nửa phần ảnh hưởng.
Hàn Sâm mượn lực của cú giẫm này, toàn lực tuôn ra Siêu Lạp Tử Lưu Gia Tốc, chẳng những tránh qua, tránh né một búa kinh khủng của sinh vật thần huyết nện xuống, người cũng đã tiếp cận con sinh vật thần huyết kia.
Ngân Huyết Tam Nhận Xoa từ gáy của con sinh vật thần huyết kia hiện ra, giống như một tia chớp màu bạc kinh thế.
Ngân Huyết Tam Nhận Xoa là binh khí có thể chém rách áo giáp thần huyết, hơn nữa lực lượng của Hàn Sâm hôm nay còn kinh khủng hơn so với gen đại viên mãn bình thường, tất cả lực lượng này lập tức chặt đứt cái cổ giống như ô thiết của sinh vật thần thuyết, một cái đầu to đen nhánh bay lên giữa không trung.
Con sinh vật thần huyết đã bị chém kia, sau khi rơi xuống mặt đất, vẫn hướng về phía trước chạy ra vài chục bước, cự chùy trong tay mới rời tay rơi lên trên đất cát, sau đó sinh vật thần huyết không đầu té nhào về phía trước lên trên cát, thân thể tàn phế chậm rãi chìm vào trong cát chảy.
Hoàng Phủ Bình Tình kinh ngạc nhìn Hàn Sâm ở trong sa cốc, trong lòng vô cùng kinh hãi, không thể tưởng tượng được sinh vật thần huyết mà toàn bộ đoàn đội của cô đều không thể bắt xuống, lại bị Hàn Sâm giải quyết như vậy.
Bây giờ Hoàng Phủ Bình Tình thậm chí đã có chút hối hận vì bán Ngân Huyết Tam Nhận Xoa cho Hàn Sâm rồi, Hàn Sâm đã có được Ngân Huyết Tam Nhận Xoa, thực sự quá đáng sợ.
- Rốt cuộc tên này lăn lộn như thế nào vậy, thật sự là chỉ dựa vào Tần tuyên chăm sóc thôi sao?
Hoàng Phủ Bình Tình không tin, dựa vào Tần Huyên chăm sóc liền có thể có được thực lực như vậy.
Tài nguyên của Thần Thiên Tử không kém hơn Tần Huyên, nhưng mà Thần Thiên Tử chưa chắc đã mạnh hơn Hàn Sâm, mà Hàn Sâm cũng không phải Tần Huyên, dù được chăm sóc như thế nào đi nữa, cũng không thể lấy được tài nguyên tương tự như Thần Thiên Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận