Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 565: Bí Kỹ Của Y Đông Mộc

Đút tinh thể màu đen cho Ngân Nhãn Băng Xà Vương, sau đó mang theo tiểu Ngân Hồ trở về, giữa đường lúc đụng phải vài nhân loại, Hàn Sâm khẩn trương ôm tiểu Ngân Hồ lại, sợ nó sẽ nổi điên đả thương người, may là tiểu Ngân Hồ cũng không có có phản ứng gì.
Hàn Sâm an tâm một chút, ít nhất hiện tại xem ra, tiểu Ngân Hồ chắc có lẽ không đả thương người lung tung giống như dị sinh vật thông thường.
Về tới Thủy Tinh Cung, biểu hiện của tiểu Ngân Hồ đều rất bình thường, lúc tiếp xúc gần gũi với Linh, biểu hiện cũng rất dịu dàng ngoan ngoãn, Linh thậm chí còn ôm lấy tiểu Ngân Hồ, tiểu Ngân Hồ cũng rất thuận theo, không có dấu hiệu phản kháng nào.
Hàn Sâm càng xem càng cảm thấy kinh ngạc, nếu như không phải Hàn Sâm nhìn tận mắt nó sinh ra, nếu chỉ ngẫu nhiên gặp phải, Hàn Sâm thậm chí sẽ không cho rằng nó là dị sinh vật, sẽ chỉ cho rằng đây là một sinh vật bình thường mà thôi.
Ở trên người nó cơ hồ không có khí thế của dị sinh vật, không khác gì hồ ly bình thường ở trong Liên Minh.
Bọn Vương Lượng chở thi thể băng xà và Xà Vương về, Hàn Sâm dựa theo quy củ phân cho bọn Vương Lượng, không cho nhiều cũng không cho ít, tất cả đều dựa theo quy củ mà làm việc, chỉ có như thế mới có thể hợp tác lâu dài được.
Hàn Sâm lấy được thịt Xà Vương, ngoại trừ lúc đầu làm một bữa tiệc toàn bộ là thịt rắn, còn dư lại đều cho tiểu thiên sứ ăn hết.
Hình thể của Xà Vương quá khổng lồ, Hàn Sâm ăn hơn nửa tháng cũng không biết có thể tăng thêm một chút thần gen nào hay không, cho nên hắn cũng lười ăn.
Sau đó Hàn Sâm lại tổ chức thêm mấy lần hành động săn giết sinh vật thần huyết, nhưng ngay cả một lần cũng không thành công, những sinh vật thần huyết kia quả thật quá khó giết rồi, cũng khó trách đến hiện tại đều không có ai có thể làm gì được bọn nó.
Mặc dù mấy lần hành động đều không thể săn giết sinh vật thần huyết, nhưng mà những cường giả uy tín lâu năm ở Hắc Thần Tí Hộ Sở như bọn Vương Lượng lại càng thêm kính trọng Hàn Sâm.
Mặc dù mấy lần này đều thất bại, nhưng mà dưới sự chỉ huy của Hàn Sâm, bọn họ đều không bị tổn thất gì cả, mà còn có thể kiếm được một ít thịt cùng thú hồn của sinh vật biến dị.
Thắng lợi tất nhiên là đáng mừng, nhưng mà lúc đối mặt với đối thủ mạnh mẽ, dưới sự chỉ huy của Hàn Sâm, bọn họ lại có thể toàn thân trở ra, còn chiếm không ít món lợi, năng lực chỉ huy như vậy, cũng để cho bọn Vương Lượng càng thêm tín nhiệm Hàn Sâm.
Trải qua một đoạn thời gian ở chung, Hàn Sâm đã dần dần yên lòng đối với tiểu Ngân Hồ, nó dịu dàng ngoan ngoãn quả thực là không giống như là dị sinh vật, thật giống như chỉ là một con sủng vật nhỏ vậy.
Chỉ là tiểu Ngân Hồ cũng không thích tiếp xúc với người khác, thường xuyên đi theo bên cạnh Hàn Sâm, điều này khiến cho Hàn Sâm có chút đau đầu.
Hắn mang theo tiểu Ngân Hồ đi ra ngoài, ở trong phạm vi vài dặm căn bản ngay cả một con dị sinh vật đều không thấy đâu, đừng nói là săn giết, căn bản liền bóng dáng đều không nhìn thấy.
Nhân loại không cảm giác thấy khí tức sinh vật siêu cấp thần huyết trên người tiểu Ngân Hồ, nhưng dị sinh vật lại rất nhạy cảm đối với thứ này, đã sớm chạy trốn rồi.
Dị sinh vật càng cao cấp, đối với khí tức trên thân tiểu Ngân Hồ cũng càng thêm mẫn cảm, điều này khiến cho Hàn Sâm rất bất đắc dĩ, lúc đi ra ngoài chỉ có thể để tiểu Ngân Hồ ở lại trong Thủy Tinh Cung.
Hàn Sâm trở lại nơi vốn là Hắc Thần Tí Hộ Sở, đã có người báo cáo nói có một người đàn ông tìm hắn.
Hàn Sâm nhìn thấy người nọ, nhận ra là Y Đông Mộc, những ngày này không nhìn thấy cậu ta, vết thương trên người Y Đông Mộc đã tốt lên rồi, hoàn toàn không nhìn ra bộ dáng chật vật lần trước.
- Cậu không cần cảm ơn tôi. . .tôi cũng chỉ là tiện tay mà thôi, không cần để ở trong lòng, nếu cậu thật sự muốn cảm ơn tôi, tùy tiện cho tôi vài tỷ là được rồi.
Hàn Sâm mở trừng hai mắt ra nói.
Y Đông Mộc lại nói một cách lạnh lùng:
- Còn muốn tiền? Lúc ấy không phải cậu lừa tôi, tôi cũng sẽ không bị thương thảm như vậy.
- Không thể nói như thế, lần thứ nhất là tôi muốn ngăn cảnh cậu, kết quả là cậu hiểu lầm, lúc tiểu Ngân Hồ ra đời là tự cậu đi lên, không có quan hệ gì tới tôi cả.
Hàn Sâm giang hai tay ra nói.
- Lúc nó ra đời đó, cậu dám nói là cậu không làm ra động tác chuẩn bị xuất thủ không?
Y Đông Mộc nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói, lúc ấy cậu ta cảm giác được là Hàn Sâm tựa hồ sẽ lập tức ra tay, mới vượt lên trước một bước.
Kết quả là Hàn Sâm vẫn không xông lên, lại lui về phía sau.
- Không có.
Hàn Sâm kiên định phủ nhận, đánh chết cũng không thừa nhận.
Y Đông Mộc cũng không tiếp tục dây dưa, nhìn Hàn Sâm nói:
- Có một khoản tiền, cậu có muốn lấy không?
- Muốn, tiền gì? Chuyện mạo hiểm thì cậu đừng tìm tôi.
Hàn Sâm nói.
- Không mạo hiểm, cậu cũng am hiểu thuật ám sát chứ?
Y Đông Mộc nhìn Hàn Sâm từ trên xuống dưới nói.
- Cũng biết chút.
Hàn Sâm thuận miệng nói.
- Có thể ở trong tình huống đó chém giết Hắc Thần, cũng không phải là biết chút đơn giản như vậy, tôi muốn luyện tập một loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, cậu làm người bồi luyện cho tôi, tôi trả tiền cho cậu.
Y Đông Mộc gọn gàng dứt khoát nói.
- Vì sao lại tìm tôi?
Hàn Sâm có chút kỳ quái hỏi.
- Bởi vì cậu tinh thông thuật ám sát, hơn nữa thực lực đủ mạnh.
Y Đông Mộc nói.
- Thật tinh mắt, tôi thích người thẳng thắn như cậu, bồi luyện cũng không thành vấn đề gì, nhưng mà tôi rất đắt đấy.
Hàn Sâm cũng muốn xem một chút, rốt cuộc là Y Đông Mộc muốn luyện loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật gì.
Hai người đều am hiểu thuật ám sát, Y Đông Mộc nghiêm túc muốn luyện một môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật như vậy, nói không chừng đối với hắn cũng rất có ích.
- Vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết đều không phải là vấn đề.
Y Đông Mộc thuận miệng nói.
Hết cách rồi, Y Đông Mộc có vốn liếng nói lời như vậy, mặc dù Hàn Sâm đã đưa ra giá rất cao, nhưng Y Đông Mộc lại con mắt đều không nháy đã đồng ý, căn bản không có ý định trả giá.
Hàn Sâm dẫn Y Đông Mộc đi tới đấu trường ở Hắc Thần Tí Hộ Sở, cũng muốn nhìn một chút xem rốt cuộc là Y Đông Mộc luyện môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật gì.
Y Đông Mộc vẫn dùng dao găm, ra tay như là linh dương treo sừng không có dấu vết mà tìm kiếm, lộ ra thuật ám sát chân chính, hoàn toàn khác với lúc ở trong không gian thứ nhất Tí Hộ Sở.
Y Đông Mộc muốn luyện là một loại kỹ xảo rút đao trảm, nhanh tới kinh người, lập tức bộc phát ra sức mạnh cùng tốc độ vô cùng to lớn, so với lần thứ hai gia tốc của Tiểu Ma Phong Đao Pháp cũng không thua kém bao nhiêu.
Hơn nữa y dùng thuật ám sát ra tay không có dấu vết, uy lực hết sức khủng bố.
- Kỹ pháp thật lợi hại!
Hàn Sâm lui về sau một bước, khó khăn lắm tránh qua, tránh né dao găm của Y Đông Mộc, do hắn cũng tinh thông thuật ám sát, hơn nữa có tinh thần lực mạnh mẽ, có thể cảm giác được Y Đông Mộc ra tay, đổi thành người khác, sớm đã bị dao găm của Y Đông Mộc đâm xuyên bụng rồi.
- Còn kém xa lắm.
Y Đông Mộc lại vô cùng bất mãn, tiếp tục đối luyện với Hàn Sâm.
Hàn Sâm đã thấy rất nhiều người thích võ, nhưng mà điên cuồng như Y Đông Mộc, vẫn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Nếu như không phải là Hàn Sâm mãnh liệt yêu cầu nghỉ ngơi ăn cơm, chỉ sợ là một ngày Y Đông Mộc có thể lôi kéo Hàn Sâm luyện đủ hai mươi bốn giờ vĩnh viễn không nghỉ ngơi.
Theo Hàn Sâm, kỹ pháp của Y Đông Mộc đã rất lợi hại, người có thể tránh thoát đao thứ nhất của cậu ta trong số những Tiến Hóa Giả chỉ sợ là không nhiều lắm, nhưng mà Y Đông Mộc đối với chuyện này giống như không mừng rỡ, ngược lại còn rất không hài lòng.
- Tôi nói lão Y này, không cần phải liều mạng như vậy chứ?
Lúc ăn cơm, Hàn Sâm nhịn không được nói một câu.
- Không dốc sức liều mạng không được, chỉ có luyện một đao kia đến mức tận cùng, tôi mới có thể đánh bại Kim Tệ.
Y Đông Mộc lộ ra vẻ mặt kiên định nói.
Hàn Sâm thiếu chút nữa đã phun toàn bộ cơm mới ăn vào trong miệng ra ngoài, Y Đông Mộc liều mạng luyện tập như vậy, chính là để đánh bại hắn.
Hàn Sâm thần sắc cổ quái nhìn Y Đông Mộc, thậm chí có chút đau lòng cho y, âm thầm nghĩ:
- Cậu tìm ai bồi luyện không được, hết lần này tới lần khác lại tới tìm tôi, hiện tại bí mật bí kỹ này của cậu đều đã bị tôi thấy hết, cậu luyện thế nào đi nữa cũng không thể đánh bại tôi được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận