Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 792: Đế Tâm Bá Đao

Tần Huyên toàn lực công kích Hàn Sâm, còn Hàn Sâm lại chỉ thủ chứ không tấn công, mặc kệ Tần Huyên điên cuồng công kích, hắn chỉ cản lại tất cả mọi công kích.
Động Huyền Khí vốn cũng có tác dụng linh thức, chỉ là lúc trước Hàn Sâm chủ yếu xem xét cách vận hành khí tức trong cơ thể, hiện tại lại bắt chước giống như đệ bát thức, đặt trọng điểm vào linh thức.
Hàn Sâm chỉ dựa vào cảm giác để ngăn cản công kích của Tần Huyên, chứ không phải dựa vào mắt nhìn, khi hắn không ngừng luyện tập, cảm giác cũng trở nên càng ngày càng nhanh nhạy, nhưng nếu muốn so sánh với đệ bát thức thì vẫn có một khoảng cách rất xa.
Mặc dù hiệu quả đối luyện cũng không tệ lắm, nhưng rất nhanh sau đó Hàn Sâm đã phát hiện ra, trên cộng đồng giả lập muốn cảm giác được quỹ tích công kích của đối phương thì thật sự là một chuyện rất khó, bởi vì cảm giác trên cộng đồng giả lập tuy rất chân thật, nhưng tất cả đều chỉ là số liệu, cũng không phải tồn tại chân thật, căn cứ thật sự để có thể phán đoán ra rất ít, không dùng thị giác, gần như đều phải dựa vào suy đoán.
- Nếu như trong trạng thái như vậy mà mình vẫn có thể nhìn thấu được quỹ tích công kích của đối phương, như vậy đệ bát thức có phải xem như đã thành công hay không?
Hàn Sâm cũng không bởi vì khó khăn mà lùi bước, ngược lại càng cảm thấy hưng phấn.
Lúc vừa bắt đầu, Hàn Sâm chỉ có thể dùng thị giác phụ trợ, mới có thể hoàn toàn ngăn cản thế công của Tần Huyên, mà theo thời gian, Hàn Sâm bắt đầu không cần dựa vào thị giác nữa, chủ yếu dựa vào năng lực cảm giác của bản thân.
Tuy làm như vậy tiến triển rất chậm chạp, nhưng đối với Hàn Sâm mà nói, dù chỉ là một chút tiến bộ nho nhỏ, cũng đủ để làm hắn hưng phấn không thôi.
Còn đối với Tần Huyên mà nói, lúc đầu cô còn bảo thủ tiến công, còn để ý đến thủ thế của mình, nhưng càng đối chiến, cô lại phát hiện ra công kích của mình căn bản không có bất cứ tác dụng gì đối với Hàn Sâm.
Dù là công kích kiểu gì, Hàn Sâm đều có thể hoàn mỹ ngăn cản được, hơn nữa còn không có ý muốn phản kích, thời gian dài Tần Huyên dần dần không còn phòng ngự nữa, hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng tiến công, nhưng dù như thế cô vẫn không thể phá vỡ phòng thủ của Hàn Sâm.
- Huấn luyện viên, ngày mai anh có lên không?
Đánh đến tận lúc phải rời đi, Tần Huyên hỏi Hàn Sâm một câu.
- Lên chứ, đợt này tôi sẽ thường xuyên lên.
Hàn Sâm khẳng định trả lời, trước khi chưa thể luyện linh thức của Động Huyền Khí ngang bằng với đệ bát thức, Hàn Sâm không có ý định tiến vào Tí Hộ Sở.
Tần Huyên nhận được câu trả lời khẳng định, trong lòng vô cùng vui mừng, sau khi rời khỏi trại huấn luyện giả lập, lập tức trở về phòng của mình, lấy ra một quyển Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật.
Tần Huyên tìm ra cuốn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này tên là Đế Tâm Bá Đao, đao pháp này chỉ dùng để tấn công không có phòng thủ, đao nào cũng hung hiểm vạn phần.
Tần gia từ thời đại viễn cổ đã có được đao pháp này, nhưng bởi vì nó quá hung hiểm, người chính thức luyện thành cũng không nhiều.
Nếu vừa ra tay chỉ điên cuồng tấn công mà không phòng thủ, mà thế công lại không thể hát huy ra hiệu quả, đến khi bị đối phương phản kích thì chỉ có một con đường chết, trong lịch sử Tần gia có không ít người đã chết vì sử dụng Đế Tâm Bá Đao.
Tần gia có rất nhiều võ học lợi hại, không cần nhất định phải luyện Đế Tâm Bá Đao, cho nên trước kia Tần Huyên cũng không luyện qua, chỉ là đợt này đối luyện với Hàn Sâm, đối phương chỉ phòng thủ chứ không tấn công, nhưng Tần Huyên vẫn luôn không thể phá vỡ thủ thế của hắn, nên cô nhớ tới Đế Tâm Bá Đao, muốn tùy tiện học một chút, lần sau có thể khiến đối phương chấn động.
Quả nhiên, Tần Huyên chỉ tùy tiện luyện một chút, nhưng ngày hôm sau khi đối chiến, quả thật đã khiến Hàn Sâm giật mình, thế công lăng lệ ác liệt bá đạo kia, hoàn toàn khác với ngày hôm qua, điều này khiến Hàn Sâm vô cùng hưng phấn.
Còn Tần Huyên sau khi sử dụng Đế Tâm Bá Đao, lại càng ngày càng thích cái môn đao pháp bá đạo này, nhịn không được tiếp tục luyện sâu xuống, đột nhiên cô phát hiện mình rất thích hợp với môn này pháp, trong lòng vừa hỉ vừa kinh kinh, còn có chút do dự.
- Cô làm sao thế?
Hàn Sâm đang thoải mái chiếc đấu với Tần Huyên, đao pháp của Tần Huyên càng ngày càng lăng lệ ác liệt, áp lực của hắn cũng càng lúc càng lớn, đây vốn chính là điều mà Hàn Sâm cần, nhưng đao pháp của Tần Huyên lại đột nhiên trở nên do dự, hoàn toàn mất đi khí thế lăng lệ ác liệt bá đạo vốn có.
- Huấn luyện viên, môn đao pháp này chỉ tấn công mà không phòng thủ, thật sự quá nguy hiểm, tôi không biết có nên tiếp tục luyện tiếp hay không.
Tần Huyên băn khoăn nhìn Hàn Sâm, hi vọng đối phương có thể đưa ra ý kiến cho mình.
- Đao pháp này gọi là gì?
Hàn Sâm trầm ngâm nói.
- Đế Tâm Bá Đao.
Tần Huyên cũng không giấu diếm, nói ra tên của đao pháp.
- Đế tâm thuật không chiến mà thắng, bá đạo thiên hạ đều phục, khi nào cô luyện đao pháp này đến cảnh giới bất chiến, đó mới xem như chính thức luyện thành, nếu đã không chiến thì hung hiểm ở đâu?
Hàn Sâm chậm rãi nói.
- Bất chiến?
Tần Huyên không hiểu nhìn Hàn Sâm.
- Đúng, bất chiến chính là bá đạo lớn nhất.
Hàn Sâm gật đầu nói:
- Hôm nay tới đây thôi, cô cứ trở về suy nghĩ một chút đi, nếu trong lòng cô có đao, vậy cứ luyện tiếp, nếu như trong lòng cô có khúc mắt, vậy hiện tại từ bỏ đi, nếu không cứ luyện Đế Tâm Bá Đao sẽ khiến cô làm mất mạng.
- Cảm ơn huấn luyện viên, tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ.
Tần Huyên rời khỏi trại huấn luyện giả lập, trong đầu luôn suy tư về lời Hàn Sâm.
Tần Huyên ngẩn người, suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng không nhịn được bấm gọi một dãy số, chỉ một lát sau, trong máy truyền tin đã xuất hiện hình ảnh một ông lão.
- Tiểu Huyên Huyên, sao lại nhớ tới đến ông lão này thế, thật sự là hiếm thấy đó nha.
Ông lão kia đang uống trà, nói với vẻ ghen tị.
- Ông nội, con muốn luyện Đế Tâm Bá Đao.
Tần Huyên nói thật.
Tay của ông lão kia khẽ run lên, vẻ mặt dần trở nên ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào Tần Huyên, một lúc sau mới mở miệng hỏi:
- Con nói xem vì sao lại muốn luyện Đế Tâm Bá Đao?
Tần Huyên kể lại mọi chuyện cho ông lão nghe, cuối cùng còn nói thêm:
- Con đã cẩn thận cân nhắc rồi, con thật sự muốn luyện đao phá này, con cảm thấy mình có thể đạt tới cảnh giới bất chiến.
- Bất chiến chính là bá đạo mạnh nhất, ông rất muốn gặp người này một lần.
Ông lão kia không trả lời Tần Huyên, ngược lại chỉ nói một câu như vậy.
- Ông nội, ông muốn gặp hắn thì ngày mai có thể lên trại huấn luyện giả lập, nhưng mà con có nên luyện Đế Tâm Bá Đao hay không?
Tần Huyên làm nũng nói.
Hiếm có khi cô làm nũng trước mặt người khác như vậy, dù là ở trước mặt cha mẹ cũng rất ít có biểu hiện như vậy, chỉ có trước mặt ông nội, cô mới coi mình là một tiểu cô nương.
- Trong lòng con không phải đã có đáp án sao? Còn đến hỏi ông lão này làm gì?
Ông lão cười một cái rồi nói:
- Ngày mai nhớ tới gọi ông, ông muốn xem xem, người nói với con những điều này, rốt cuộc là một người như thế nào, tương lai của bảo bối Tiểu Huyên Huyên nếu bởi vì hắn nói những lời này mà xảy ra vấn đề gì, ông cũng biết đường đi tìm hắn tính sổ.
- Ông nội, chuyện này không có quan hệ gì tới huấn luyện viên.
Tần Huyên dịu dàng nói.
- Sao lại không có, nếu hắn không nói bất chiến chính là bá đạo lớn nhất, con không hiểu đế tâm chi đạo, tự nhiên cũng sẽ không quyết định muốn luyện Bá Đao.
Ông lão lạnh nhạt nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận