Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 897: Gen Dị Linh

Vẻ mặt Hàn Sâm không chút thay đổi, ngón giữa tay phải và ngón cái khẽ bóp, vận chuyển Động Huyền Kinh trong cơ thể, lập tức trong hai ngón tay hóa ra một miếng kim tệ, bắn tới hầu tử lông đỏ kia..
BA~ !
Kim tệ trực tiếp dán trên ót hầu tử lông đỏ, chỉ thấy thân thể hầu tử lông đỏ trầm xuống, lập tức bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, hai tay phải đỡ lấy thân thể mới không có bị ép nằm rạp trên mặt đất.
Hầu tử lông đỏ muốn kêu lên nhưng miệng vừa mới mở ra, Hàn Sâm đã đánh ra một mai kim tệ trực tiếp bắn tới miệng của nó, lập tức bịt lại miệng của hầu tử lông đỏ kia, đầu của hầu tử lông đỏ trầm xuống, trực tiếp cắm mặt xuống đất, nhìn rất giống như đang dập đầu.
Hàn Sâm liếc nhìn nó, rồi cũng không để ý tới nữa, quay người đi về một phía khác.
Hàn Sâm mô phỏng lực lượng kim tệ của Kim Tiễn Thiềm Thừ, tuy Hàn Sâm mới chỉ mở ra đạo khóa gen thứ nhất, không thể mô phỏng hoàn mỹ, kém hơn Kim Tiễn Thiềm Thừ rất nhiều, nhưng dùng để trấn áp con hầu tử lông đỏ kia cũng đủ rồi, uy lực còn cường đại hơn cả Đại Lôi Âm Quyền.
Không đánh mà thắng giải quyết xong con hầu tử lông đỏ kia, Hàn Sâm đi tới một chỗ chợ khác, muốn nhìn thử xem còn có thể tìm được vật hữu dụng gì khác hay không.
Mới vừa đi không được bao xa, đã thấy một Dị Linh ngăn cản bước đi của Hàn Sâm.
- Chẳng lẽ là chủ nhân của con khỉ kia đến tìm phiền toái?
Hàn Sâm nhíu mày nhìn về phía Dị Linh kia, trong lòng có đề phòng.
Dị Linh là một người đàn ông, hai tai lại giống như vây cá, trên ót có một mắt màu đỏ.
- Xưng hô với cậu như thế nào?
Nằm ngoài dự liệu của Hàn Sâm, Dị Linh kia vô cùng khách khí thi lễ một cái.
- Tôi là Tam Mộc, anh có chuyện gì không?
Hàn Sâm hỏi.
- Vừa rồi thấy cậu giáo huấn hầu tử lông đỏ kia có sử dụng lực lượng, có vẻ là một loại năng lực trấn áp, tôi có một chuyện muốn nhờ, hi vọng cậu có thể sử dụng lực lượng này giúp tôi một chuyện, tôi có thể dùng gen Dị Linh để làm thù lao, không biết ý cậu thế nào?
Dị Linh rất khách khí nói với Hàn Sâm.
Hàn Sâm vốn cho rằng Dị Linh này tới tìm phiền toái, không ngờ lại là có chuyện như vậy, đúng là có chút ngoài ý muốn.
- Không biết tôi có thể giúp được gì?
Hàn Sâm hỏi.
- Tôi muốn thuần phục một con Tật Phong Lang, nhưng con Tật Phong Lang kia quá dữ dằn, vẫn luôn không chịu thần phục, tôi hi vọng cậu có thể trấn áp nó một chút, để tôi có thể dễ dàng thuần phục nó.
Dị Linh nói ra.
- Chuyện này cũng không có gì, nhưng anh là Dị Linh đẳng cấp gì, có thể trả bao nhiêu gen Dị Linh?
Hàn Sâm rất hứng thú hỏi.
- Tôi tên Ngọc Viêm, là một kỵ sĩ, có được gen Dị Linh hỏa hệ, tôi sẽ trả cho cậu mười điểm gen Dị Linh hỏa hệ.
Dị Linh nói ra.
- Được, nhưng phải nói rõ ràng trước, nếu như tự anh không thể thuần phục được con sinh vật kia, chuyện này sẽ không có quan hệ gì tới tôi, thù lao tôi vẫn sẽ cầm.
Hàn Sâm nói với Ngọc Viêm.
- Đương nhiên, tôi có thể trả gen Dị Linh cho cậu trước.
Ngọc Viêm nói xong đã chỉ tay một cái, một ngọn lửa màu vàng bốc lên trong lòng bàn tay của y, bị Ngọc Viêm bắn ra, bay đến trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm đưa tay nhận lấy, một đoàn kim sắc hỏa diễm lập tức rơi vào trong lòng bàn tay của hắn, hóa thành một dòng nước ấm tràn vào tứ chi bách hài.
“Gen kỵ sĩ hỏa hệ +1.”
Ngọc Viêm liên tục cho Hàn Sâm mười điểm hỏa gen, Hàn Sâm thu toàn bộ vào.
Những hỏa gen kia không thể giúp Hàn Sâm biến thành cường đại, nhưng sức chống cự hỏa hệ sau này của Hàn Sâm sẽ mạnh hơn người bình thường, hơn nữa khi hắn sử dụng sức mạnh hệ hỏa hệ, hiệu suất cũng sẽ rất cao.
Đối với người bình thường mà nói, nếu như không tu luyện lực lượng hỏa hệ thuộc tính, hỏa gen cũng không có tác dụng quá lớn, nhưng Hàn Sâm có thể mô phỏng đủ loại lực lượng thuộc tính, gen Dị Linh cũng sẽ không ngại nhiều.
Thanh toán xong gen Dị Linh, Ngọc Viêm mang theo Hàn Sâm rời khỏi phiên chợ, đi tới một tòa trang viên gần Thanh Minh Tí Hộ Sở, quy mô của trang viên này cũng không nhỏ, khắp nơi đều là sinh vật đang đi lại, không thiếu sinh vật nguyên thủy, có vẻ Ngọc Viêm này hẳn là một Dị Linh có chút thân phận.
Ở trong một lồng sắt, Hàn Sâm thấy được Tật Phong Lang mà Ngọc Viêm nói, có chút giống như sói, toàn thân màu xanh, trên người thỉnh thoảng bắn ra từng đạo đao phong đánh loạn vào lồng sắt kia.
Hàn Sâm đánh ra một miếng kim tệ lên trên người của Tật Phong Lang, Tật Phong Lang bị nhốt trong lồng không trốn tránh được, trực tiếp bị kim tệ dán trên người, thân hình nó lập tức trầm xuống, nhưng nó cũng không bị đè sấp xuống, ngược lại còn ngừng không gào thét với Hàn Sâm, muốn từ trong lồng lao ra đánh về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm liên tục đánh tới bảy miếng kim tệ, mới làm cho thân thể con Tật Phong Lang kia trở nên nặng nề, muốn hành động cũng gian nan, cũng khó có thể nóng nảy như vậy.
- Quả nhiên dùng đạo khóa gen thứ nhất Động Huyền Kinh mô phỏng lực lượng kim tệ, hiệu quả kém hơn lực lượng kim tệ chân chính rất nhiều, nếu như là kim tệ của con Thiềm Thừ kia, trấn áp một con sinh vật nguyên thủy như vậy, chỉ sợ chỉ cần hai miếng kim tệ là có thể đạt tới hiệu quả hiện giờ, xem ra mình vẫn phải tranh thủ mở ra vài đạo khóa gen mới được.
Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Ngọc Viêm rất vui, mở lồng sắt ra, muốn đi tới lưu lại ấn ký của mình trên trán Tật Phong Lang kia.
Thế nhưng mặc dù bị trấn áp, con Tật Phong Lang kia vẫn không chịu khuất phục, không chịu tiếp nhận lạc ấn của Ngọc Viêm.
Trong tay Ngọc Viêm cầm theo một cái roi, phất tay một cái, trên roi lập tức bốc lên ngọn lửa cháy hừng hực, một roi quất vào trên người của Tật Phong Lang, lập tức để lại trên người nó một vết roi cháy đen.
Không đánh được vài cái, Tật Phong Lang đã bị đánh tới mức da tróc thịt bong, trên người bị cây roi đánh tới cháy đen nhìn thấy mà giật mình.
Thế nhưng tính tình Tật Phong Lang thật sự rất táo bạo, gắng gượng chịu đựng không ngã xuống, điên cuồng gào thét với Ngọc Viêm cùng Hàn Sâm, mặc dù không thể phản kháng, tuy nhiên lại không có dấu hiệu muốn phục tùng.
Ngọc Viêm cứ quất roi xuống, Tật Phong Lang lại không thể động đậy, đến khi toàn thân bị cháy đen, cuối cùng nó không chịu được ngã trên mặt đất, đã gần chết, mắt thấy đã không được, nhưng vẫn không chịu khuất phục, nằm trên mặt đất kêu gào lên với hai người.
Ngọc Viêm đánh đến mức mệt mỏi, lúc này cũng đã có chút tức giận:
- Con Tật Phong Lang này thật sự quá ngang tàng rồi, xem ra không có cơ hội thần phục nó, không hổ là dị sinh vật từ trong Kim Cức Tùng Lâm đi ra.
- Nó từ trong Kim Cức Tùng Lâm đi ra?
Hàn Sâm hơi kinh ngạc nhìn Tật Phong Lang.
- Đúng vậy, chúng tôi phát hiện nó ở biên giới Kim Cức Tùng Lâm, sinh vật nguyên thủy có thể mở ra bốn đạo khóa gen cũng không có mấy con, tôi hao tốn cái giá rất lớn, tử thương hơn mười con sinh vật nguyên thủy mới bắt sống nó trở về, tuy nhiên vẫn không thể thuần phục nó, xem ra là không có cơ hội gì, chỉ có thể giết lấy thịt, thực sự có chút đáng tiếc.
Ngọc Viêm nhìn Tật Phong Lang đã sắp không được, nhưng vẫn đang thấp giọng gào thét với bọn hăọ.
Trong lòng Hàn Sâm hơi động, nhìn Tật Phong Lang kia rồi hỏi:
- Không biết anh có định bán Tật Phong Lang này không?
- Nếu đã phục tùng không được, đương nhiên cũng có thể bán, nhưng phải xem cậu có thể ra giá bao nhiêu rồi.
Ngọc Viêm vừa cười vừa nói.
- Dùng cái này đổi thì thế nào?
Hàn Sâm lấy ra một quả đồng tiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận