Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 673: Sở Trưởng Vạn Tuế

Bị Băng Sương Cự Hùng điên cuồng xung phong liều chết như vậy, trong chốc lát không biết đã có bao nhiêu người chết, khắp nơi trên mặt tuyết đều là máu tươi cùng thi thể, những người muốn kiếm chác cũng hối hận tới đứt ruột, chỉ hận cha mẹ sinh ra có hai cái đùi, liều mạng chạy tứ tán.
Đầu óc của Băng Sương Cự Hùng đã xảy ra vấn đề, đã giết đỏ mắt rồi, căn bản không quan tâm, trông thấy người liền truy sát tới, trong lúc nhất thời đã giết máu chảy thành sông, khắp nơi đều là thi thể người, cũng không biết đã có bao nhiêu người bị giết, khắp mặt tuyết trên băng nguyên đều là vết máu cùng tử thi.
Cho dù Hàn Sâm có tâm ngăn cản cũng không có khí lực, khí lực của hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục, không sử dụng được Long Tượng Kích, công kích thông thường đối với Băng Sương Cự Hùng căn bản đều là vô dụng.
Hiện tại Hàn Sâm chỉ hy vọng khí lực của mình có thể khôi phục nhanh hơn một chút, chỉ cần có thể đánh một đòn Long Tượng Kích nữa là có thể đánh chết con Băng Sương Cự Hùng này.
- Không được, Băng Sương Cự Hùng đang chạy tới Tí Hộ Sở cấp dưới của của tôi.
Vẻ mặt của Lý Luân biến đổi, hét lớn với Vương Vũ Hàng:
- Chú nhỏ, mau dẫn nó rời đi.
Gương mặt của Vương Vũ Hàng cũng lộ ra vẻ buồn bực:
- Tôi đã thử rồi, vô dụng a, đầu óc con Băng Sương Cự Hùng kia đã bị đập bể, cũng không đuổi theo tôi nữa.
Lý Luân gấp tới nỗi mắt đều đã đỏ lên, xông lên phía trước muốn sơ tán người ở trong Tí Hộ Sở, nhưng mà Băng Sương Cự Hùng nhìn thấy Tí Hộ Sở cấp kỵ sĩ này, liền trực tiếp vọt tới, người ở bên trong căn bản không kịp đào tẩu.
Đây chính là một Tí Hộ Sở lấy buôn bán làm chủ, bên trong có rất nhiều người không phải nhân viên chiến đấu, hơn nữa nhân số rất nhiều, nếu như bị Băng Sương Cự Hùng xông vào, chỉ sợ là ngay lập tức sẽ máu chảy thành sông, căn bản không ai có thể ngăn cản Băng Sương Cự Hùng giết chóc.
Mà người ở bên trong Tí Hộ Sở đã nhìn thấy Băng Sương Cự Hùng giết chóc ở bên ngoài, trong thành đã nổi lên hoảng sợ cùng rối loạn, mọi người đều tranh nhau muốn xông ra khỏi Tí Hộ Sở.
Thế nhưng mà có quá nhiều người, càng tranh nhau chạy ra ngoài thì càng chậm chạp, rất nhiều người đều bị chắn ở bên trong ra không được.
Lý Luân liều mạng bắn tên vào vết thương của Băng Sương Cự Hùng, nhưng cũng càng làm cho con Băng Sương Cự Hùng kia cuồng bạo hơn, giống như là trước khi chết hồi quang phản chiếu, Băng Sương Cự Hùng trở nên càng thô bạo hơn.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua, không nhịn được nhíu mày, mặc dù Tí Hộ Sở này là một phần của Lý Luân, nhưng mà tất cả các Tí Hộ Sở ở bên trên băng nguyên đều đóng thuế cho Hàn Sâm, tiền thuế thu được từ Tí Hộ Sở này cũng nằm ở nhóm đầu.
Hàn Sâm không muốn nguồn thuế của mình giảm bớt, cũng không muốn nhìn thấy sinh linh đồ thán, nhưng mà khí lực của hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, hiện tại không thể tiếp tục dùng Long Tượng Kích.
Mắt thấy Băng Sương Cự Hùng đã vọt tới phía trước Tí Hộ Sở, thân thể khổng lồ đã leo lên trên tường thành Tí Hộ Sở, móng vuốt đều đã vỗ ra hai lỗ thủng lớn, mang theo khí tức băng sương muốn từ trên cửa thành bò qua.
Người ở bên trong Tí Hộ Sở đã sớm thét lên chói tai liên tục, Băng Sương Cự Hùng nằm sấp ở bên ngoài cửa thành, biểu lộ dữ tợn hung ác tới cực điểm, đầu còn đang chảy máu tươi vô cùng ghê tởm, quả thực giống như là một người khổng lồ vô cùng khủng bố, sau một giây là có thể nhảy vào bên trong Tí Hộ Sở triển khai tàn sát.
Nhìn Băng Sương Cự Hùng đang nằm sấp ở bên trên cửa thành, Hàn Sâm cắn răng một cái, hai cánh chấn động bay thẳng tới chỗ con Băng Sương Cự Hùng kia.
Mọi người chỉ thấy Hàn Sâm từ trên trời giáng xuống, trong tay nắm lấy một thanh hung khí cực lớn bốc lửa, giống như là một mũi khoan cực lớn cao tốc xoay tròn, thần võ bá khí không nói ra được.
- Đi chết đi! Ăn Xích Diễm Bạo Cúc Sát của tao!
Hàn Sâm lơ lửng bay tới, trong lòng thầm rống lên một tiếng, Xích Diễm Bạo Long Đột nhằm vào hoa cúc của Băng Sương Cự Hùng đang nằm sấp ở bên trên cửa thành hung hăng đâm vào.
Xích Diễm xoay tròn, máu tươi bắn ra như bão táp, Xích Diễm Bạo Long Đột dài hơn hai mét, dưới lực lượng đinh ốc mãnh liệt gia trì, hung hăng chui vào.
Tim đập loạn, toàn thân cốt cách đều bộc phát ra âm thanh rên rỉ, Hàn Sâm đã tăng lực lượng lên tới cực hạn, hai tay nắm lấy Xích Diễm Bạo Long Đột, cắn răng liều mạng xông về phía trước.
Xích Diễm Bạo Long Đột xoay tròn lấy, có một nửa đã được Hàn Sâm đâm sâu vào, máu tươi trong gió bắn ra, giống như từng đóa hoa nở rộ.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn một màn này, một đòn cuồng bạo kia làm cho mọi người vừa kinh hãi lại vừa mừng như điên, đồng thời lại nhịn không được cảm thấy hoa cúc xiết chặt.
Rống!
Băng Sương Cự Hùng ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rú thảm, muốn xoay người lại vồ lấy Hàn Sâm.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lại thả Xích Diễm Bạo Long Đột ra, tránh né móng vuốt của Băng Sương Cự Hùng, đồng thời hung hăng liên tục bổ ra bảy cước lên chuôi Xích Diễm Bạo Long Đột, mỗi một cước đều giống như búa tạ đánh lên trên chuôi, mỗi một đòn đều làm cho Xích Diễm Bạo Long Đột tiến sâu thêm một đoạn.
Sau bảy cước liên tục, Hàn Sâm phát ra một tiếng thét dài kinh thiên, khí huyết trong lồng ngực tuôn ra, tất cả lực lượng đều tuôn về nắm đấm, một quyền hung hăng đánh lên trên chuôi vũ khí lộ ra ở bên ngoài kia, lập tức đập cả thanh Xích Diễm Bạo Long Đột vào.
Máu tươi bắn vọt ra, con Băng Sương Cự Hùng kia ngửa mặt lên trời gào thét, nhưng mà tiếng gầm lại chỉ phát ra được một nửa đã yếu xuống, thân thể khổng lồ ầm ầm ngã xuống đất, khiến cho toàn bộ Tí Hộ Sở đều rung lên.
Săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết Băng Sương Cự Hùng, không đạt được thú hồn, thịt không thể ăn, thu được gen sinh mệnh tinh hoa, có thể ngẫu nhiên gia tăng 0 đến 10 điểm siêu cấp thần gen.
Hàn Sâm nghe được âm thanh thông báo, tránh không khỏi có chút thất vọng, vất vả lắm mới giết được một con sinh vật siêu cấp thần huyết, nhưng lại không đạt được thú hồn.
Nhưng mà chuyện như vậy cũng là ở trong dự liệu, tỷ lệ hắn đạt được thú hồn siêu cấp thần huyết đã cao tới mức vô cùng biến thái, thế nhưng không có ai chê tiền nhiều, đương nhiên Hàn Sâm cũng không ngoại lệ, cho nên vẫn vô cùng mong đợi Băng Sương Cự Hùng có thể cho hắn một cái thú hồn.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt nhìn, nhìn Hàn Sâm đang bay trên không trung giống như là thần minh, vậy mà trong lúc nhất thời ai cũng nói không ra lời, bốn phía đều vô cùng yên tĩnh.
Hồi lâu sau, đám Tiến Hóa Giả ở trong Tí Hộ Sở mới phát ra tiếng hoan hô, đồng thời không biết người nào hô một câu:
- Sở trưởng đại nhân vạn tuế!
Mọi người mới sống lại từ trong chỗ chết đều hô lên theo:
- Sở trưởng đại nhân vạn tuế.
- Bạo cúc Thiên Thần vạn tuế!
Người cầm đầu kia tiếp đó lại hô một câu.
Sau đó chợt nghe thấy không biết bao nhiêu người cùng một chỗ hô theo:
- Bạo cúc Thiên Thần vạn tuế!
Âm thanh rung trời, Hàn Sâm nghe thấy thế thiếu chút nữa từ không trung cắm đầu xuống, mặt mũi đã đen xì, nếu không phải trên người hắn hiện tại không còn chút khí lực nào, thì đã lấy Khổng Tước Liên Nỗ bắn tên vừa hô kia thành cái sàn rồi.
Băng Sương Cự Hùng rất nhanh đã tiêu tán, Hàn Sâm trực tiếp bắt lấy một viên băng tinh to cỡ nắm tay từ trong thân thể Băng Sương Cự Hùng rơi ra ngoài, sau đó hai cánh chấn động bay vút lên trời.
Chuyện Hàn Sâm giết chết Băng Sương Cự Hùng rất nhanh đã được truyền ra khắp băng nguyên, bị rất nhiều người truyền ra vô cùng kì diệu, chỉ là chuyện Kỷ Tình săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết vẫn còn chưa được công bố chính thức ở trong Liên Minh, người bình thường cũng không biết chuyện về sinh vật siêu cấp thần huyết, cho nên chỉ cho rằng Hàn Sâm giết là một con sinh vật thần huyết đặc biệt mạnh mẽ, cũng không biết rằng bị hắn giết chính là một con sinh vật siêu cấp thần huyết.
Nhưng mà mặc dù là như thế, những người ngày đó tận mắt nhìn thấy trận chiến kia đều đem một màn lúc ấy Hàn Sâm bạo cúc Băng Sương Cự Hùng nói lại rất sống động, cái danh hiệu Bạo Cúc Thiên Thần này lặng yên truyền ra khắp toàn bộ băng nguyên.
Mà một ít người hiểu biết thấy được tình cảnh Hàn Sâm chém giết Băng Sương Cự Hùng, hoặc là sau khi nghe nói, sắc mặt liền thay đổi, lập tức càng thêm dụng tâm nghe ngóng tình huống lúc đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận