Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 517: Một Trảo Mất Mạng

Miêu Quân đang gặm thịt ở bên cạnh lập tức lông tơ toàn thân đều dựng lên, đối với phương hướng núi tuyết khom lưng nhe răng, phát ra âm thanh ô ô hung ác.
Hàn Sâm nhìn chằm chằm tới phương hướng núi tuyết, chỉ chốc lát sau liền thấy một con dị sinh vật giống như tam giác khủng long từ đằng sau núi tuyết vọt ra.
Sừng giống như chùy bạc, da như kim loại, con tam giác khủng long kia vừa mới lao tới, Hàn Sâm cũng có chút trợn tròn mắt.
Thầm nghĩ đầu của Y Đông Mộc có phải là bã đậu hay không, một con dị sinh vật lớn như vậy, ít nhất cũng nặng mười mấy tấn, CMM ăn một năm cũng không ăn hết, giết thì có ích lợi gì?
Nhưng mà nghĩ lại, mục đích của Y Đông Mộc chỉ sợ chính là muốn thử kiếm thú hồn, thịt chỉ là thứ yếu.
Hàn Sâm hơi có chút buồn bực, nhưng mà thịt mà hắn được phân cũng không thể lãng phí, mình ăn thì khẳng định là không được, cũng may có thể để cho Thánh Chiến Thiên Sứ ăn.
Hàn Sâm ôm Miêu Quân chạy về phía sau, dù sao cũng không cần tự hắn động thủ, có thể được chia cho hai phần thịt để cho Thánh Chiến Thiên Sứ ăn đã không tệ rồi.
Con tam giác khủng long kia vọt tới vị trí thi thể sinh vật biến dị cũng không dừng lại, vẫn lao đến chỗ Hàn Sâm.
Y Đông Mộc giấu ở trong đống tuyết mạnh mẽ từ trong hố vọt ra, dao găm đâm thẳng vào bụng của tam giác khủng long.
Da của con tam giác khủng long này dày hơn con sinh vật biến dị vừa rồi kia rất nhiều, dao găm của Y Đông Mộc không thể tiến vào toàn bộ, vẫn còn không nhìn thấy máu, cắt ra đều là da màu đen cùng một ít mỡ màu trắng, liền máu đều không thấy chảy ra.
Tam giác khủng long chấn kinh đã muốn vứt bỏ Y Đông Mộc ở dưới bụng, nhưng mà Y Đông Mộc lại giống như thạch sùng vậy, dán sát vào thân thể của nó xoay người leo lên trên lưng nó, điên cuồng đâm lên trên lưng của con tam giác khủng long này.
Con tam giác khủng long kia giống như đã nổi điên vừa kêu vừa nhảy, muốn hất Y Đông Mộc ra, nhưng mà Y Đông Mộc lại dán thật chặt vào, như thế nào cũng không hất ra được.
Hàn Sâm ở đằng xa tìm một chỗ ngồi xuống, vuốt ve đầu Miêu Quân, vừa ăn thịt nướng của mình vừa nhìn Y Đông Mộc biểu diễn đấu khủng long.
- Được, động tác này tôi cho 9 điểm.
Nhìn thấy chỗ thú vị, Hàn Sâm còn không nhịn được cao giọng ủng hộ.
Y Đông Mộc có chút tức giận, tam giác khủng long chắc nịch da lại quá cứng rắn quá dầy, cậu ta cưỡi ở phía trên đâm nhiều đao như vậy, cũng chỉ hơi có chút máu chảy ra.
Mà tam giác khủng long lại giống như là có được lực lượng vô cùng vậy, thân thể vừa nhảy vừa uốn éo, nhiều lần đều thiếu chút nữa đã hất Y Đông Mộc ra, không thể không hai tay ôm lấy tam giác khủng long, dán thật chặt lên trên người nó, căn bản không có cơ hội động tới dao găm nữa.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lại ở bên kia giống như là đang xem biểu diễn, nhìn thấy chỗ đặc sắc lại con vỗ tay nói y cố gắng lên, làm cho Y Đông Mộc buồn bực muốn nôn ra máu.
- Nhanh đến giúp đỡ!
Y Đông Mộc thật sự không chịu nổi nữa, lớn tiếng kêu lên với Hàn Sâm.
- Vậy cũng không được, chúng ta đã ước hẹn, cậu cho tôi hai phần thịt, tôi chỉ giúp cậu dụ con sinh vật thần huyết này ra, chuyện khác tôi không quan tâm.
Hàn Sâm lắc đầu nói.
- Nếu con dị sinh vật này chạy, ngay cả một mẩu thịt cậu cũng không lấy được.
Y Đông Mộc lại kêu lên một tiếng.
- Muốn tôi động thủ cũng được, nhưng nếu như vậy, thịt không thể chia như vậy nữa. Tôi phải lấy sáu phần mới được, hai phần là thù lao tôi dụ dỗ nó ra, còn có bốn phần là một bộ phận tôi nên có do chúng ta hợp lực giết nó.
Hàn Sâm bẻ ngón tay tính toán rồi nói.
- Sáu phần thì sáu phần, cậu giúp tôi giết nó, thịt cậu sẽ chiếm sáu phần.
Y Đông Mộc không có tâm tư so đo nhiều với Hàn Sâm, mục đích chủ yếu của y vẫn là hy vọng có thể lấy được thú hồn, thịt chỉ là thứ yếu.
- Được, một lời đã định.
Lúc này Hàn Sâm mới đứng lên, triệu hồi Quỷ Trảo ra, chầm chậm đi tới chỗ tam giác khủng long.
- Cậu giúp tôi hấp dẫn lực chú ý của nó. . .
Y Đông Mộc thấy Hàn Sâm tới, vội vàng nói.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lại không thèm để ý đến cậu ta, trực tiếp đi tới chính diện tam giác khủng long.
Tam giác khủng long phát hiện ra Hàn Sâm, hai mắt đỏ bừng khủng bố hướng về Hàn Sâm điên cuồng lao đến, quả thực giống như là đầu tàu ở tốc độ cao nhất, thoạt nhìn cực kì khủng bố.
Hàn Sâm vẫn không nhanh không chậm đi tới chỗ tam giác khủng long, mắt thấy con tam giác khủng long kinh khủng kia sắp đánh tới, thân thể Hàn Sâm đột nhiên hướng về phía sau té xuống.
Tam giác khủng long vọt qua người Hàn Sâm, nhưng mà Hàn Sâm vừa vặn nằm ở khe hở giữa chân nó, tam giác khủng long thẳng tắp vọt tới, lại không thể làm bị thương Hàn Sâm nửa phần.
Hàn Sâm vỗ vỗ bông tuyết trên người, từ dưới đất bò dậy, mà con tam giác khủng long kia lại hét thảm lên một tiếng, máu tươi từ trong bụng tuôn ra, loạng choạng đi tới hai bước, bịch một tiếng ngã xuống mặt đất, vùng vẫy mấy lần đều không thể đứng lên lại.
Y Đông Mộc từ trên lưng của tam giác khủng long nhảy xuống, nhìn kỹ tam giác khủng long đang giãy dụa trên mặt đất một chút, chỉ thấy trên bụng nó nhiều hơn ba vết thương kéo dài qua toàn bộ phần bụng, hiển nhiên là vừa rồi lúc Hàn Sâm cùng nó giao thoa qua, lưu lại ở trên bụng nó.
Y Đông Mộc nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm một lúc lâu, y thật không ngờ mình tùy tiện gặp phải một người, vậy mà lại là một cao thủ như vậy.
Băng nguyên có bao nhiêu người lợi hại cậu ta đều biết, cho nên lúc ban đầu nhìn thấy Hàn Sâm, cậu ta cũng không có quá để ở trong lòng, nhưng mà một đòn này của Hàn Sâm, lại khiến cho Y Đông Mộc hết sức giật mình.
- Nếu cậu không động thủ, nó sẽ chết đấy.
Hàn Sâm nhắc nhở Y Đông Mộc một câu.
Hàn Sâm dưới tình huống bình thường đều tuân thủ ước định, đã ước định là trợ giúp Y Đông Mộc giết con sinh vật thần huyết này, hắn cũng lấy được phần thịt của mình, cũng không cần phải ham hố thú hồn không biết là có hay không.
Y Đông Mộc không nói một lời một đao đâm vào cằm tam giác khủng long, liên tục mấy đao mới kết liễu được tính mạng của nó.
Cũng không biết Y Đông Mộc có được thú hồn hay không, nhưng mà sau khi cậu ta giết tam giác khủng long, cũng không có biểu lộ gì, trực tiếp đi tới trước mặt Hàn Sâm, nhìn Hàn Sâm nói:
- Cậu rất mạnh.
- Bình thường, vừa mới đạt mức 100.
Hàn Sâm thuận miệng nói.
- Tôi còn biết vị trí của một ít sinh vật thần huyết độc hành, tiếp tục hợp tác chứ?
Y Đông Mộc nghiêm túc nói.
- Có thể, nhưng mà hợp tác lâu dài, không thể phân chia như vậy.
Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
- Thịt chia 5:5, thú hồn xem vận may mỗi người.
Y Đông Mộc nói như vậy, trên thực tế chẳng khác nào đã chấp nhận thực lực của Hàn Sâm ở trên cậu ta, nếu không thì cậu ta cung cấp vị trí của sinh vật thần huyết, vốn có lẽ chính cậu ta sẽ lấy thêm một phần.
- Được.
Hàn Sâm một lời đồng ý luôn, chính Hàn Sâm đi tìm sinh vật thần huyết cũng cần phải tốn thời gian, hơn nữa một người có thể giết được hay không cũng không nhất định.
Y Đông Mộc cung cấp vị trí của sinh vật thần huyết, lợi ích có thể được chia một nửa, chuyện này cũng không có gì không tốt.
- Chúng ta chia thịt của con sinh vật thần huyết này ra đi.
Hàn Sâm chỉ vào thi thể con tam giác khủng long kia nói.
- Cho cậu hết đi, vũ khí của cậu có độc, thịt đã bị ô nhiễm, tôi lấy cũng không dám ăn.
Y Đông Mộc lạnh nhạt nói.
- Vậy thì cảm ơn nhé.
Hàn Sâm cũng không khách sao, gọi Thánh Chiến Thiên Sứ ra, lại để cho cô bé đi ăn thịt tam giác khủng long.
- Sủng vật hình người? Cấp bậc gì?
Y Đông Mộc trợn to mắt nhìn Thánh Chiến Thiên Sứ, thân phận như cậu ta, cũng không có cơ hội kiếm được sủng vật hình người như vậy.
- Thần huyết.
Hàn Sâm thuận miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận