Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2087. Vạn hồ lại reo

Từng luồng tiên khí sơn hà nhật nguyệt, đao kiếm phủ xoa, v.v lại dâng lên lần nữa, dị tượng rực rỡ khắp trời bay về phía Hàn Sâm, từng luồng tiên khí nối nhau nhập vào trong đầu hắn.
“Bảo Nhi ngoan lắm, cha thật không uổng công thương ngươi.” Trong lòng Hàn Sâm mừng như điên, hận không thể ôm lấy Bảo Nhi, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Một luồng tiên khí tựa như Cửu Thiên Thần Sơn rơi thẳng xuống, vọt vào trong đầu Hàn Sâm, lập tức khiến Hàn Sâm cảm nhận được một cỗ khí thế như núi tràn vào trong cơ thể.
Loại cảm giác này giống như bản thân Hàn Sâm biến thành một ngọn núi thần, sự hùng vĩ, cao ngất, bất khuất, bất động của núi non. Trong khoảnh khắc này, Hàn Sâm dường như đã hiểu được thế nào là núi.
Một con sông lớn cuồn cuộn đổ xuống, dường như Hàn Sâm lại hóa thành sông sâu, sự dồi dào, khúc chiết, ngàn năm vẫn chảy của con sông đều khắc sâu vào tinh thần và thể xác của Hàn Sâm. Giờ phút này, Hàn Sâm chính là sông, sông chính là Hàn Sâm.
Nhật nguyệt tinh thần, sương lộ băng tuyết, chư thiên dị tượng đều phủ xuống người Hàn Sâm, khiến sự lĩnh ngộ của hắn đối với các sự vật đều sâu sắc thêm một bậc.
Người không phải cá, sao biết được niềm vui của cá. Mà giờ khắc này, Hàn Sâm chính là cá, là hổ, là sâu, là rồng, thế giới quan của hắn hoàn toàn bị phá vỡ, có thể nhìn thế giới này từ một góc độ khác, thấu hiểu được những cảm giác hắn vốn không thể hiểu được.
Không chỉ có cảm giác, tiên khí còn đang gột rửa thân thể hắn, mang lại cho hắn lực tương tác đối với các loại sự vật.
Bây giờ Hàn Sâm đã hiểu tại sao sau khi được kiếm khí Tiên Hồ gột rửa, thiên phú kiếm pháp lại tăng lên rất nhiều. Hiểu được tận gốc kiếm là gì, lại thêm sau khi được gột rửa thân thể sẽ càng hòa hợp với kiếm, thiên phú kiếm pháp không tăng lên mới là lạ.
Từng luồng Tiên khí của vạn hồ rơi xuống, đây là sự trợ giúp lớn lao đối với người cái gì cũng biết một ít như Hàn Sâm.
Khí Tiên Hồ không trực tiếp gia tăng đẳng cấp và sức mạnh nhưng có tăng đẳng cấp cũng không thể nhận được lợi ích như vậy.
“Vậy… vậy mà cũng được hả?” Cung chủ Trấn Thiên Cung và một đám trưởng lão đều nghệt mặt ra, có định lực của cấp Vương thậm chí là cấp Thần Hóa cũng không thể khép miệng nổi, càng không cần nhắc đến những vương công quý tộc bình thường.
“Ôi đệt, tiên khí của Hồ Lô Đằng mà cũng xin được à? Không phải chỉ có chính mình đi Thiên Lộ mới nhận được sự tán thành của Tiên Hồ sao? Chuyện gì đang xảy ra thế này?”
“Chẳng lẽ kiến thức trước đây ta được học đều là giả à? Tiên hồ có thể không cần tán thành, thích thì cho tiên khí không thích thì thôi?”
“Đù má, trước ta cứ nghĩ Khí Tiên Hồ các thứ cao cấp lắm cơ, giờ mới nhận ra đúng là hố chết cha.”
“Vờ lờ, đãi ngộ gì khác nhau ghê gớm, con gái của Hàn Sâm không chỉ tùy tiện nhận được tiên khí mà còn có thể xin Tiên Hồ trao tiên khí cho
a¡m
cha mình luôn, đíu thể tin nổi. “Ủa giờ là thời đại đi Thiên Lộ cũng cần quan hệ hả?”
“Cuối cùng ta cũng nhìn thấu rồi, sống tốt chẳng bằng sinh tốt, sinh được một đứa con gái giỏi giang, cái gì cũng có.”
“Sau này còn đi Thiên Lộ đíu gì nữa, dối trá.”
Chư tịch trưởng lão cũng hai mặt nhìn nhau, họ cũng không thể hiểu nổi tại sao Hồ Lô Tiên Đằng lại đáp lại lời cầu xin của Bảo Nhi, đúng là quá khó tin.
Đừng nói một cô bé, cho dù là cường giả cấp Thần Hóa tới đây, nếu không nhận được sự tán thành của Hồ Lô Đằng cũng không cầu nổi một luồng tiên khí.
Bảo Nhi chỉ tùy tiện nói một câu như vậy, Hồ Lô Tiên Đằng đã cho Vạn Hồ cùng phát tiên khí, khiến chư tịch trưởng lão đầu cảm thấy hoài nghỉ nhân sinh, liệu có phải do Tiên Hồ đã sống hàng tỉ năm, tiên khí tích góp được quá nhiều, vốn chẳng đáng giá nữa cho nên mới tùy tiện phun ra ngoài như vậy.
Nhưng bọn họ đều hiểu rõ chắc chắn không phải thế, trước đây cũng có rất nhiều sinh vật đi Thiên Lộ, vốn chẳng có mấy người có thể được Tiên Hồ công nhận.
“Ta đã chọn đồ đệ này rồi, ai giành với ta ta cắn hắn, không có huynh đệ gì hết.” Tứ Tịch trưởng lão thét lên hung tợn.
“Cái gì mà ngươi chọn, cô bé này trời sinh đã là đệ tử của ta rồi, ngươi xem chúng ta có tướng thầy trò không này…”
Nhất thời, cả đám trưởng lão lao vào cãi nhau ầm ï.
Hôm nay chắc chắn là một đêm không ngủ với Trấn Thiên Cung, trong vòng một ngày có hai người liên tiếp nhận được Tiên khí của vạn Hồ, càng khiến người ta cảm thấy khó tin là một người trong số đó nhận được Khí Tiên Hồ do người kia cầu xin cho.
Sau hôm đó có rất nhiều đệ tử Trấn Thiên Cung đều len lén đi Thiên Lộ lần nữa, hy vọng có thể xuất hiện kì tích. Nhưng kết quả vẫn giống như trước đây, khi đó bọn họ không thể đạt được sự công nhận của Tiên Hồ thì bây giờ đi lại mấy lần cũng không nhận được sự đáp lại của Tiên Hồ.
Thậm chí có những đệ tử còn thắp hương cầu khấn, hy vọng có thể cảm động Hồ Lô Tiên Đằng, ban cho bọn họ một luồng tiên khí. Kết quả đốt một bó hương to, dập chảy cả máu đầu, miệng sắp rách da cũng không có ích gì, Hồ Lô vẫn không nhúc nhích.
Thế mọi người mới biết, chuyện cầu Tiên khí cũng phải xem mặt, không phải ai muốn cầu cũng cầu được.
Sau hôm đó, Bảo Nhi đã nhận được biệt hiệu “Tiểu tiên nữ” trong Trấn Thiên Cung, nàng không giống con gái của Hàn Sâm mà như là tiên nữ vậy, nếu không sao có thể cầu được Tiên khí vạn Hồ chứ.
Hàn Sâm trải qua sự gột rửa của Tiên khí vạn Hồ, cả người đều cảm thấy kỳ diệu vô cùng, lúc nhìn vào chư thiên vạn vật, cảm ngộ lại sâu sắc hơn một bậc.
Mất hơn bốn tiếng đồng hồ, cuối cùng Tiên khí vạn Hồ cũng dung nhập hoàn toàn vào trong cơ thể Hàn Sâm. Nhưng những Tiên Hồ này thoạt nhìn có vẻ ủ rũ, thoi thóp giống như không có tinh thần gì vậy.
“Cảm ơn nhé.” Hàn Sâm nói với Tiên Hồ, sau đó lại ôm lấy Bảo Nhi đi về phía đảo chủ của Trấn Thiên Cung, chẳng bao lâu sau đã bước ra khỏi Hồ Lô Tiên Đằng.
Đường Thông Thiên phía sau không có ảnh hưởng gì với Bảo Nhi hết, cũng không có tình huống kỳ lạ nào xảy ra, cuối cùng cũng để Hàn Sâm yên ổn ôm Bảo Nhi đi vào Trấn Thiên Cung.
Những đệ tử Trấn Thiên Cung kia đều nhìn hai cha con Hàn Sâm với ánh mắt quái dị, ánh mắt đó giống như nhìn quái vật trong sở thú vậy.
Không chờ Hàn Sâm mang Bảo Nhi đi bái kiếm Cung chủ, Cung chủ Trấn Thiên Cung và chư tịch trưởng lão đã vội vã xông tới.
“Hàn Sâm, bổn trưởng lão dự định nhận con gái ngươi làm đệ tử, ngươi có điều kiện gì cứ việc nói…”
“Nào đến lượt ngươi nhận đệ tử, đây là đệ tử của ta nhé. Hàn Sâm, những dị bảo trong Binh Thiên Các của ta tùy hai cha con ngươi lựa chọn, chỉ cần con gái ngươi chịu làm đệ tử của ta là được.”
“Dị bảo có nhiều hơn nữa cũng có ích gì, một người có thể sử dụng được mấy món chứ? Ngươi tới đảo Dược Vương của ta đi, sau này các loại đan dược và dịch gen đều cho cha con ngươi hưởng hết.”
“Ta… Ta…”
“Được rồi… Ngươi xem các ngươi còn ra thể thống gì nữa? Còn tôn nghiêm của trưởng lão Trấn Thiên Cung ta không hả?” Cung chủ Trấn Thiên Cung giận dữ đập bàn.
Tất cả trưởng lão đều tỏ vẻ xấu hổ. Cung chủ Trấn Thiên Cung đi tới †rước mặt Hàn Sâm nói: “Hàn Sâm, ngươi cũng quen biết đồ đệ Cô Trúc của ta đấy, bản lĩnh của hắn ra sao chắc ngươi đã biết rồi. Vể sau Bảo Nhi làm đồ đệ của hắn, lại còn có ta dạy dỗ, chắc chắn có thể trò giỏi hơn thầy…”
“Vô sỉ!” Trong lòng tất cả trưởng lão đều mắng to, đâu chịu nhượng bộ, lại cãi cọ âm ï.
Hết chương 2087.
Bạn cần đăng nhập để bình luận