Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3141. Dây Chặt Đầu.

Hàn Sâm dùng tay xoa một cái, sợi chỉ đen kia giống như ở dưới làn da, không thể vò đi.
“Trên cổ Bảo Nhi cũng có.” Đầu Trọc lại chỉ vào Bảo Nhi kêu lên.
Hàn Sâm khế nhíu mày, liếc mắt nhìn cổ tuyết trắng của Bảo Nhi, quả nhiên cũng có thêm một vệt đen.
Trên thực tế không chỉ Bảo Nhi, bọn họ đã nhanh chóng phát hiện, không biết lúc nào trên cổ bốn người đều xuất hiện một vệt đen.
Sắc mặt Lý Băng Ngữ hơi khó coi: “Nếu ta không nhìn lầm, vệt đen rất giống Dây Chặt Đầu trong truyền thuyết.”
“Cái gì là Dây Chặt Đầu?” Hàn Sâm và Đầu Trọc đều nhìn về Lý Băng Ngữ.
“Đầu Trọc, ngươi là đệ tử của Vệ phu tử, chắc hẳn đã nghe nói về truyền thuyết đại phu tử Điền Huống của Tề quốc không?” Lý Băng Ngữ không trả lời, mà nhìn về phía Đầu Trọc nói.
“Nghe nói rồi, ba trăm năm trước Điền đại phu tử Tề quốc nổi danh khắp thiên hạ, đào không biết bao nhiêu thần mạch kinh thiên, ngay lúc đó tên tuổi quá nổi, còn ở trên ân sư của ta ngày nay, có thể nói là đại phu tử đứng đầu nổi tiếng khắp bảy nước lúc ấy.” Đầu Trọc dừng một chút, nhìn về phía Lý Băng Ngữ nói: “Truyền kỳ, chuyện xưa trong cả đời Điền đại phu tử rất nhiều, ngươi nói đến chuyện nào?”
“Chính là chuyện cuối cùng.” Lý Băng Ngữ nói.
Đầu Trọc hơi ngẩn người: “Chuyện cuối cùng, chẳng lẽ là chuyện trong truyền thuyết, Điền đại phu tử dẫn theo một đám đệ tử thân tín đi đào một đại mạch, kết quả một đi không trở lại, từ đây lại không còn tin †ức, mấy trăm đệ tử cũng không có một người xuất hiện trên đời nữa sao?”
“Không sai, chính là chuyện đó.” Lý Băng Ngữ gật đầu nói.
“Vậy thì có gì để nói, Điền đại phu tử tìm được một thần mạch bí ẩn, triệu tập phần lớn đệ tử, học trò của mình cùng đi đào thần mạch, kết quả một đi không trở lại.” Đầu Trọc nghi hoặc mà nhìn Lý Băng Ngữ, không biết nàng nhắc đến chuyện này là có ý gì.
Lý Băng Ngữ cười khổ, nói: “Đây chỉ là một phiên bản trong truyền thuyết, ta còn từng nghe nói về một phiên bản khác. Truyền thuyết, sau khi Điền đại phu tử dẫn theo mấy trăm đệ tử đến chỗ thần mạch kia, trong đêm đào móc thần mạch ở nơi đó. Kết quả, bùn đất nơi đó rất kỳ quái, lộ ra màu sắc đen tối, rất khó đào móc, đào bảy ngày bảy đêm, mới đào xuống không đến ba mét, nhưng vào lúc này, bọn họ đào được một mảnh ngói đá màu xanh ở đó.”
Đầu Trọc chưa từng nghe nói về truyền thuyết sau đó, giống như Hàn Sâm, đều vểnh tai nghe Lý Băng Ngữ kể chuyện xưa.
Lý Băng Ngữ tiếp tục nói: “Điền đại phu tử và một đám đệ tử đều rất kỳ quái. Nơi bọn họ đào thần mạch là một tinh cầu không có sinh mệnh, sao lại có ngói đá được? Cho nên bọn họ tiếp tục đào xuống dưới, ngay sau đó bọn họ phát hiện, dưới mặt đất kia lại có một tòa kiến trúc lụi bại, bức tường đổ nát không biết làm sao lại bị chôn dưới mặt đất. Đến khi bọn họ đào ra toàn bộ kiến trúc xem xét, chỉ thấy trên bức hoành bằng đá trước cửa kiến trúc được khắc bốn chữ —— Thần miếu Chặt Đầu.”
Đầu Trọc nghe đến đó, không tin tưởng lắm, nói: “Thần miếu đều là tồn tại bất hủ bất diệt, cho dù cường giả vô địch của bảy nước cũng không thể phá hủy nó. Sao nó lại biến thành tường đổ nát được, hơn nữa còn
chôn dưới đất? Đây là trò đùa dai à?”
“Lúc ấy đám người Điền đại phu tử cũng nghĩ như vậy, mà bên trong miếu không có thần chủng, bọn họ cũng cho rằng đây chỉ là một thần miếu người xưa phỏng chế. Hơn nữa, vị trí thần mạch kia ở ngay dưới thần miếu Chặt Đầu, bọn họ chỉ có thể dỡ bỏ thần miếu, sau đó tiếp tục đào xuống dưới. Nhưng vào ngày thứ hai bọn họ dỡ bỏ rơi thần miếu Chặt Đầu, trên cổ tất cả mọi người đều xuất hiện một sợi dây nhỏ màu đen.” Lý Băng Ngữ nói đến chỗ này, giọng nói đều hơi thay đổi.
Đầu Trọc vô ý thức rùng mình, đưa tay sờ sờ cổ của mình.
Lý Băng Ngữ tiếp tục nói: “Sợi dây đen kia không đau không ngứa, cũng không có trạng thái khác thường nào. Điền đại phu tử cũng không nhìn ra đầu mối, nghĩ rất nhiều phương pháp cũng khó có thể loại bỏ nó. Chuyện đáng sợ cũng phát sinh từ sau ngày thứ hai đó, có mấy đệ tử bị người ta chặt đứt đầu trong giấc mộng, mà vét chém hoàn toàn trùng khớp với vệt đen trên cổ hắn. Từ đó về sau, chỉ cần có người ngủ, thì bất tri bất giác sẽ bị chặt đứt đầu.”
“Điền đại phu tử khiến rất nhiều đệ tử nhìn chằm chằm một đệ tử đi ngủ. Ban đầu đệ tử kia còn không dám ngủ, thế nhưng dù sao người cũng là người, mạnh thế nào cũng nhất định phải đi ngủ, cuối cùng vẫn không chống đỡ nổi mà ngủ thiếp đi. Thế là những đệ tử nhìn chằm chằm hắn liền thấy một cảnh quái dị mà ly kỳ. Sau khi đệ tử kia ngủ, vệt đen trên cổ hắn lập tức cắt ra, giống như bị người ta dùng đao búa chặt đứt, máu tươi lập tức chảy đầy đất. Thế nhưng những đệ tử chịu trách nhiệm giám sát lại không nhìn thấy sinh vật gì.”
“Điền đại phu tử dùng hết thủ đoạn, cũng không thể tìm ra nguyên nhân vệt đen sinh ra, cuối cùng bất đắc dĩ, sau khi gây tê một đệ tử không chống đỡ nổi, trực tiếp lột đi phần da trên cổ hắn, lột da để tự vệ. Thế nhưng ai biết vệt đen kia lại không chỉ tồn tại trên làn da, mà còn xâm nhập vào máu, thịt, xương, chỉ lột da đi căn bản là vô dụng. Cuối cùng đệ tử kia vẫn bị chém đứt đầu sau khi ngủ.”
“Cứ như thế, chỉ cần có người ngủ thì sẽ bị chặt đầu mà chết. Người thì làm sao có thể không ngủ được đây? Con người có mạnh đến đâu, có thể không ngủ mười ngày nửa tháng được, có thể cưỡng ép chèo chống một tháng, hai tháng, nhưng không có khả năng luôn không ngủ được. Chỉ cần bọn họ ngủ thì khó thoát khỏi cái chết. Cuối cùng Điền đại phu tử và những đệ tử của hắn, không có một ai may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều bị chặt đầu mà chết, dây đen trên cổ kia cũng được người ta gọi là Dây Chặt Đầu.”
Đầu Trọc nghe, không rét mà run, miễn cưỡng vừa cười vừa nói: “Đây chỉ là một truyền thuyết, chuyện xưa của ngươi thôi. Nếu đám người Điền đại phu tử thật sự chết hết, thì câu chuyện này và truyền thuyết Dây Chặt Đầu được ai truyền ra tới nay đây? Huống chi chúng ta căn bản không đào được thần miếu Chặt Đầu nào? Dây đen trên cổ chúng †a căn bản không phải Dây Chặt Đầu gì đó.”
“Ta cũng hi vọng không phải, thế nhưng thứ này thực sự rất giống Dây Chặt Đầu trong truyền thuyết.” Lý Băng Ngữ nghiêm nghị nói, không có chút ý đùa giỡn nào.
Hàn Sâm khẽ cau mày, nói: “Trước đó những thành viên không ky đã chết kia, cũng không bị chặt đầu, không nghe nói trên cổ bọn họ xuất hiện vệt đen.”
“Đúng vậy, chúng ta một, không đào được thần miếu, hai, không phá thần miếu, sao có thể chọc đến thần Chặt Đầu.” Nói thì nói thế, thế nhưng âm thanh của Đầu Trọc đã hơi run lên, hai tay vẫn đang xoa vệt đen trên cổ, nhưng xoa thế nào cũng không hết.
Hàn Sâm đương nhiên không tin loại hình truyền thuyết báo ứng. Rất rõ ràng, đây là lực lượng nào đó đang quấy phá, nhưng loại lực lượng này lại có thể khiến hắn và Bảo Nhi cùng trúng chiêu, thì rất không tầm thường.
Lý Băng Ngữ khẽ thở dài: “Cho dù đây không phải Dây Chặt Đầu, thì e là cũng có phiền toái lớn, nếu không Tịch Tà Tê trên người Đầu Trọc không thể không có chút phản ứng nào.”
“Dù thế nào, chúng ta trở về một chuyến trước đi, để sư phụ ta xem một chút, có lẽ lão nhân gia hắn biết vệt đen này rốt cuộc là thứ gì.” Đầu Trọc nuốt một ngụm nước bọt, nói.
Chính trong lúc nói chuyện, Đầu Trọc lại đột nhiên kêu thảm một tiếng, hai tay che phần cổ, chỉ thấy máu tươi lại chảy ra từ chỗ sợi dây đen trên cổ hắn.
“CMN, không phải ngủ mới có thể chặt đầu sao?” Đầu Trọc che cái cổ đau đến bỏng rát, cực kỳ hoảng sợ mà kêu lên thảm thiết.
Hết chương 3141.
Bạn cần đăng nhập để bình luận