Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2919. Bắt cá làm con tin.

Trên thực tế, Hàn Sâm cách Tiểu Kim Ngư quá gần, Đại Kim Ngư vốn không phản ứng kịp, Hàn Sâm đã xoay người đáp xuống lưng Tiểu Kim Ngư, kiếm Lãnh Quang trong tay hung hăng đâm vào sống lưng sau đầu cá.
Mặc dù Tiểu Kim Ngư này không mạnh như Đại Kim Ngư, nhưng cũng là trời sinh Thần Hóa, cấp độ cũng không thấp. Hàn Sâm dốc toàn lực vào một đòn cộng thêm uy năng của kiếm Lãnh Quang, kiếm mới đâm vào được trong sống lưng của Tiểu Kim Ngư.
Thân thể Tiểu Kim Ngư đau đớn đến lung lay, miệng phun ra một chuỗi bóng nước, máu tươi chỗ vết thương rỉ ra giống như nham thạch nóng chảy.
Hàn Sâm nắm chặt thanh kiếm không buông, người ngồi trên lưng Tiểu Kim Ngư, dù Tiểu Kim Ngư lăn lộn thế nào cũng không buông tay.
Đại Kim Ngư nhìn thấy cảnh này, lập tức phân nộ. Mảnh vảy cá kim loại trên lưng lộn ngược, hóa thành hàng ngàn luồng Kim Lân Thần Quang, giống như ánh đao đầy trời chém xuống Hàn Sâm, muốn cắt Hàn Sâm thành ngàn vạn mảnh.
Nhưng Hàn Sâm ung dung không vội, nắm chặt thanh kiếm Lãnh Quang, kéo mạnh một cái, Tiểu Kim Ngư đó đau đớn, theo sự lôi kéo của thanh kiếm bất giác lật người lại, biến thành ngửa bụng lên trên.
Hàng ngàn luồng Kim Lân Thần Quang vốn dĩ xông đến Hàn Sâm, trong giây phút này biến thành bắn lên da bụng của Tiểu Kim Ngư.
Đại Kim Ngư rất hiểu tính người, kinh ngạc nhìn, thu tất cả vảy trên người lại, miễn cưỡng dừng Kim Lân Thần Quang lại ở khoảng cách không đến một mét, mới không đánh chết Tiểu Kim Ngư.
Kiếm Lãnh Quang trong tay Hàn Sâm khuấy động, thân thể Tiểu Kim Ngư đau đớn, lật đi lật lại, lăn thẳng vào trong nước, miệng nó không ngừng phun ra bóng nước.
Đại Kim Ngư tức giận nhìn chằm chằm, nhưng lại không có cách nào. Một khi nó tấn công Hàn Sâm, Hàn Sâm sẽ lợi dụng Tiểu Kim Ngư làm bia đỡ đạn, khiến nó căn bản không cách nào ra tay.
“Con cá ngu ngốc ngươi, không phải muốn đem bọn ta làm thức ăn sao? Đến đây đi…” Hàn Sâm vừa khuấy động kiếm Lãnh Quang, vừa nói với Đại Kim Ngư, muốn hoàn toàn chọc tức Đại Kim Ngư.
Chỗ vết thương của Tiểu Kim Ngư không ngừng chảy ra máu tươi. Máu tươi đó cũng kì quái, sau khi máu màu đỏ chảy ra, gặp được nước hóa thành kim loại giống như đồng đỏ.
Hàn Sâm cố ý chọc tức Đại Kim Ngư, vì cho dù là sinh vật gì, cho dù là †ồn tại Chân Thần, tức giận đương nhiên có thể khiến sức mạnh của nó gia tăng, nhưng đồng thời cũng sẽ lộ ra sơ hở mà vốn sẽ không có vì thiếu sự tỉ mỉ của bình thường, cho dù lực lượng có mạnh hơn, trái lại càng dễ bị giết.
Thủ đoạn này bỉ ổi một chút, nhưng đại vũ trụ vốn là thế giới cá lớn nuốt cá bé. Nếu Hàn Sâm hắn không đủ mạnh, vừa rồi hắn và Bảo Nhi đã thành thức ăn của Tiểu Kim Ngư rồi. Để sinh tồn, dùng thủ đoạn gì với kẻ địch cũng không quá đáng.
Mặc dù Đại Kim Ngư bị Hàn Sâm chọc giận, nhưng lại không xông qua, trợn to mắt, vảy toàn thân dựng ngược lên, đôi mắt cá nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Bùm bùm! Bùm bùm!
Miệng Đại Kim Ngư không ngừng phun ra bóng nước, nhưng bóng nước lần này không giống lần trước lắm. Những bóng nước này cũng không bay về phía Hàn Sâm, chỉ không ngừng nổ tung khắp nơi.
Theo những bóng nước đó nổ tung, hình thành âm điệu cao thấp không giống nhau, Hàn Sâm kinh ngạc phát hiện, âm thanh của những bóng nước nổ tung đó lại là một kiểu ngôn ngữ.
Dường như Đại Kim Ngư muốn biểu đạt ý gì đó, Hàn Sâm có thể nghe ra một vài manh mối, nhưng không hiểu rõ hoàn toàn, nên tạm thời cũng không hiểu Đại Kim Ngư rốt cuộc có ý gì.
Dùng Động Huyền Kinh thăm dò tâm trạng của Đại Kim Ngư, vì mạch suy nghĩ của Đại Kim Ngư quá kịch liệt, Hàn Sâm lập tức nghe được một vài suy nghĩ của nó.
“Bỏ qua cho con của ta, ta bằng lòng dâng bảo vật, đổi lấy mạng của con ta…. Đại khái Hàn Sâm biết ý của Đại Kim Ngư là như vậy.
“Bảo vật gì?” Hàn Sâm khẽ động trong lòng, nhìn Đại Kim Ngư đó hỏi, không biết nó có thể nghe hiểu không.
Suy cho cùng mỗi sinh vật đều có ngôn ngữ của mình, ngôn ngữ thông dụng của đại vũ trụ cũng chỉ được phần lớn sinh vật dùng, nhưng không phải tất cả sinh vật đều hiểu ngôn ngữ thông dụng.
Không ngờ Đại Kim Ngư đó lại nghe hiểu, lại phun ra rất nhiều bóng nước, mạch suy nghĩ cũng dao động mãnh liệt theo đó.
“Bảo bối…..rất lớn….rất lớn….” Hàn Sâm chỉ có thể cảm nhận được một vài nội dung này, cụ thể lại không hiểu rõ cái gì.
“Rốt cuộc là thứ gì?” Hàn Sâm lại hỏi lần nữa, nhưng Đại Kim Ngư suy nghĩ quá vội vàng, muốn biểu đạt quá nhiều. Động Huyền Kinh của Hàn Sâm lại không phải có thể trực tiếp thăm dò suy nghĩ của nó, cho nên hồi lâu cũng không làm rõ bảo bối mà nó nói rốt cuộc là gì.
Nhưng Hàn Sâm tạm thời ngừng khuấy động kiếm Lãnh Quang, khiến Tiểu Kim Ngư dễ chịu hơn không ít, không đau đớn đến lăn lộn nữa, Đại Kim Ngư cũng dần dần bình tĩnh lại.
Nhưng Hàn Sâm luôn không làm rõ được rốt cuộc nó nói cái gì, chỉ có
thể cảm ứng được dòng suy nghĩ mãnh liệt, chỉ biết nó muốn dùng bảo bối đổi mạng của con, nhưng trước sau không làm rõ được rốt cuộc là bảo bối gì.
“Nó nói bảo bối đó rất lợi hại, rất lợi hại, có được bảo bối này thì không phải sợ ai” Bảo Nhi nghe một lát, nói với Hàn Sâm.
“Ngươi có thể nghe hiểu nó nói gì?” Trong lòng Hàn Sâm vui vẻ. “Có thể nghe hiểu một chút.” Bảo Nhi gật đầu nói.
“Vậy thì tốt, ngươi giúp ta hỏi nó, bảo bối đó có tác dụng gì, ở đâu?” Hàn Sâm nói với Bảo Nhi.
Nhưng Đại Kim Ngư có thể nghe hiểu ý của hắn nói, không cần Bảo Nhi giải thích, Hàn Sâm vừa dứt lời, Đại Kim Ngư lại phun ra rất nhiều bóng nước.
“Nó nói bảo bối đó có thể bảo vệ tính mạng, hơn nữa vô cùng lợi hại, lấy được bảo bối này, có thể tung hoành ở đây mà không cần kiêng kị gì” Ngừng một lát, Bảo Nhi nhìn những bóng nước đó, lại tiếp tục nói: “Nó nói những bảo bối đó ở nơi rất xa, nó có thể nói cho ngươi biết làm sao để lấy được bảo bối đó.”
“Ngươi đi lấy bảo bối cho ta, ta tha cho con trai ngươi một mạng.” Hàn Sâm nói với Đại Kim Ngư.
Đại Kim Ngư lập tức hơi vội vàng, lại phun ra đám lớn bóng nước nhanh như cắt, qua một hồi mới dừng lại, giống như đang giải thích điều gì.
Bảo Nhi nhìn một lúc, đến tận khi bóng nước hoàn toàn nổ tung mới nói: “Nó nói nó không lấy được bảo bối đó, chỉ có thể tự chúng ta đi lấy”
“Ngươi không phải muốn lừa bọn ta chứ? Nếu không có nguy hiểm, sao ngươi không thể lấy được?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm Đại Kim Ngư, nói.
Đại Kim Ngư lại phun ra một chuỗi lớn bóng nước, Bảo Nhi giải thích: “Nó nói thứ đồ đó có tên đáng sợ canh giữ. Nếu nó đi lấy, tên đáng sợ có thể phát hiện ra nó từ xa, nó vốn không tiếp cận được, đến lúc đó mọi người đều phải chết. Nếu chúng ta đi, nó có cách có thể khiến quái vật đó không phát hiện chúng ta, chỉ có như vậy mới có thể lấy được bảo bối đó….”
“Thật hay giả vậy?” Hàn Sâm nhìn Đại Kim Ngư, mặc dù trong lòng hơi nghi ngờ, nhưng suy đi nghĩ lại, với bộ não và IQ của Đại Kim Ngư, ước chừng nó cũng không biết nói dối thế nào.
“Cha à, ta thấy con Đại Kim Ngư này vẫn khá đáng tin, thấy nó đáng
thương như vậy, ngươi thả Tiểu Kim Ngư này đi…” Bảo Nhi ở bên cạnh cũng cầu xin.
“Được thôi, chỉ cần ngươi thành thật nói rõ cách lấy được bảo bối đó, †a tha cho con của ngươi.” Hàn Sâm lạnh mặt nói với Đại Kim Ngư.
Tiểu Kim Ngư chỉ có cấp Phá Kén, cũng không có tác dụng quá lớn đối với Hàn Sâm. Hắn cũng không hoàn toàn chắc chắn mình có thể giết chết Đại Kim Ngư, có thể đổi chút chỗ tốt cũng không tệ.
Hết chương 2919.
Bạn cần đăng nhập để bình luận