Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 784: Thú Hồn Quỷ Nhãn

Tay của Hàn Sâm còn chưa đụng tới tiểu yêu tinh, tiểu yêu tinh lại đột nhiên phun ra một ngụm hàn khí tới mặt Hàn Sâm, lạnh tới mức Hàn Sâm phải rùng mình một cái, trên lông mi đã xuất hiện sương trắng.
Tiểu yêu tinh lè lưỡi làm cái mặt quỷ trêu Hàn Sâm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.
- Giỏi lắm, tiểu tử kia, cũng dám trêu chọc tao.
Hàn Sâm tức giận muốn bắt lấy tiểu yêu tinh, nhưng tiểu yêu tinh lại nhanh chóng chui vào bên tron sò biển, cách sò biển nhăn mặt trêu Hàn Sâm.
Hàn Sâm hết cách rồi, chỉ có thể phẫn hận nhét sò biển vào trong túi áo.
- Xem ra chiêu này ra không dùng được với tiểu yêu tinh rồi.
Trong lòng Hàn Sâm phiền muộn, chỉ có thể đợi trở về, tìm một người thử xem.
Lúc này Hàn Sâm mới cẩn thận xem thú hồn Quỷ Nhãn Tri Chu mà mình vừa đạt được.
Quỷ Nhãn Tri Chu: loại hình mặt nạ.
Hàn Sâm nao nao, loại thú hồn mặt nạ là một thú hồn tương đối hiếm, cũng không có tác dụng đặc biệt gì, bình thường mặt nạ đều để tăng cường lực phòng ngự trên mặt thôi.
Nhưng đây là thú hồn từ sinh vật siêu cấp thần huyết, có lẽ sẽ có tác dụng đặc biệt gì khác, dù sao Quỷ Nhãn Tri Chu cũng không phải dị sinh vật có phòng ngự mạnh, không có đạo lý gì thú hồn của nó lại là thú hồn để phòng ngự.
Triệu hoán ra thú hồn Quỷ Nhãn Tri Chu, lập tức một mặt nạ màu xanh lam quỷ dị xuất hiện trên mặt của Hàn Sâm, mặt nạ này thật sự rất cổ quái, như là một con nhện sinh ra hai cánh, hai cánh che hai mắt lại, một phần của con nhện lại che cái mũi, ngoài ra không còn chỗ nào khác được che, căn bản không phải là hiệu quả phòng ngự, nhưng lại che lại ánh mắt.
Hàn Sâm đeo mặt nạ màu xanh lam nhìn ra bên ngoài, tất cả những gì nhìn thấy trong mắt hắn đều biến thành màu xanh da trời, chỉ khi nhìn vào thể thể có sinh mạng, mới nhìn thấy một loại màu đỏ, có chút tương tự như là máy quét hình ảnh hồng ngoại.
- Quả nhiên không phải mặt nạ phòng ngự, nhưng rốt cuộc thứ này có tác dụng gì?
Hàn Sâm nhìn về phía Tiểu Ngân Hồ vẫn đang nằm sấp trên bả vai mình, chỉ thấy Tiểu Ngân Hồ là một mảnh đỏ bừng, giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt.
Lại nhìn tới những con ruồi đầu xanh đó, phát hiện màu đỏ của bọn chúng nhạt hơn, chỉ giống như đầu một nén hương bị đốt, có thể mơ hồ nhìn thấy một điểm nhỏ.
Hàn Sâm nhìn một lát, đại khái đã hiểu được tác dụng của mặt nạ con nhện này, thứ này có thể trực tiếp nhìn thấy khí tức sinh mệnh trong cơ thể sinh vật.
Nhưng cũng chỉ đơn giản là có thể nhìn độ mạnh yếu của khí tức sinh mệnh mà thôi, không giống Động Huyền Khí, ngay cả cách vận hành khí tức cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nhưng thứ này cũng có nó chỗ tốt, sau khi đeo lên mặt nạ này lên, chỉ cần ánh mắt quét qua là có thể thấy được, không giống Động Huyền Khí phải ở khoảng cách nhất định.
- Thú hồn Quỷ Nhãn Tri Chu này, không biết nếu dùng cách vận hành khí tức của Quỷ Nhãn Tri Chu thì có tăng hiệu quả không.
Hàn Sâm thử mô phỏng ra cách vận hành khí tức của Quỷ Nhãn Tri Chu.
Chỉ cảm thấy trong hai mắt lập tức xuất hiện một luồng khí mát, chảy vào mặt nạ Quỷ Nhãn Tri Chu, thị lực của Hàn Sâm lập tức mạnh hơn rất nhiều, so với trước kia có thể nhìn xa hơn, còn có thể nhìn rõ rất nhiều chi tiết trước kia không thấy rõ.
Hàn Sâm quét mắt qua một cái, lông tơ trên chân ruồi đầu xanh cách đó ngàn mét đều hiện lên vô cùng rõ ràng, chuyện này khiến Hàn Sâm rất thích.
- Thứ này còn dễ dùng hơn kính viễn vọng, chỉ là hình ảnh nhìn thấy chỉ có hai màu xanh và đỏ, thế cũng có chút không ổn lắm.
Hàn Sâm nghĩ một chút rồi lấy sò biển từ trong túi tiền ra, hai mắt nhìn tiểu yêu tinh bên trong, lần nữa vận chuyển khí tức của Quỷ Nhãn Tri Chu.
Tiểu yêu tinh thấy Hàn Sâm, lập tức làm cái mặt quỷ với hắn, nhưng sau khi tiếp xúc đến ánh mắt Hàn Sâm, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức khẽ giật mình, ánh mắt lộ ra vẻ mờ mịt.
- Đi ra.
Hàn Sâm dùng suy nghĩ để ra lệnh tiểu yêu tinh cho.
Tiểu yêu tinh lại thật sự từ từ mở sò biển ra, nhưng chỉ mới mở được một nửa, tiểu yêu tinh đã tỉnh lại, lập tức đóng chặt sò biển, có chút kinh dị nhìn Hàn Sâm, sau đó không dám nhìn nữa, trực tiếp quay đầu đi.
- Quả nhiên là hữu dụng.
Trong lòng Hàn Sâm càng ưa thích mặt nạ con nhện này, lại có thể mê hoặc tiểu yêu tinh là sinh vật siêu cấp thần huyết trong nháy mắt, hiệu quả đã rất mạnh.
Lúc này thu hoạch cực lớn, nhưng Hàn Sâm vẫn tham lam lại chạy trở về chỗ tổ Kim Sí Phong, muốn nhìn xem có cơ hội gì không.
Ruồi đầu xanh kia có lẽ là do Quỷ Nhãn Tri Chu đã bị giết, lập tức thoát khỏi khống chế tinh thần, chúng không tiếp tục không sợ chết chui vào tổ ong nữa, thi nhau trốn về đầm lầy.
Ngoài đám thi thể con ruồi và Kim Sí Phong đầy trên đất, Kim Sí Phong đã khôi phục trật tự.
Chờ đến buổi đêm, ong chúa vẫn như thường ngày, từ trong sào huyệt bay ra ngoài thu thập mật hoa.
Hàn Sâm thật sự không nhìn ra mục đích của nó, chỉ có thể đợi tới ban đêm, lại để cho tiểu thiên sứ thử đi đoạt mật hoa, trước tiên lấy chút mật hoa trở về, nhìn xem có tác dụng gì không.
Đợi đến khi đêm xuống, ánh trăng mới lên, cây hoa hồng lại nở hoa lần nữa, Hàn Sâm chuẩn bị triệu hoán tiểu thiên sứ ra, lại đột nhiên nhìn thấy con ong chúa kia bay ra.
Nhưng hôm nay có vẻ không giống bình thường, hôm nay lúc ong chúa đi ra trong móng vuốt còn đang cắp theo một thứ gì đó, nhìn trong suốt thoạt nhìn phi thường lóng lánh, giống như là một viên bảo thạch màu vàng dạ quang.
Hàn Sâm cẩn thận nhìn một chút, thứ kia hình như là từ ong mật kết tinh.
- Kỳ quái, ong chúa lại mang mật tinh ra ngoài làm gì?
Trong lòng Hàn Sâm tràn ngập nghi hoặc nên không thả tiểu thiên sứ ra nữa, đứng ở bên cạnh tiếp tục quan sát.
Hôm nay thời tiết rất tốt, mặt trăng trên cao vừa lớn vừa sáng, đúng là ngày trăng trò.
Ong chúa ôm lấy khối mật tinh lớn cỡ quả trứng gà, bay vòng quanh vùng đồi cao kia vài vòng, nhưng lại không có ý tứ muốn hút mật, cuối cùng đặt mật tinh ở bên cạnh cây hoa hồng, sau đó lại bay trở về tổ ong.
Không bao lâu sau, ong chúa lại bay ra, dưới chân vẫn ôm theo một viên mật tinh, lại đặt ở cùng cùng vị trí.
Cứ lặp lại nhiều lần như thế, tổng cộng thả năm viên mật tinh ở đó, lúc này ong chúa mới lại bay trở về tổ ong không tiếp tục đi ra.
Hàn Sâm vô cùng kỳ quái, không biết nó đang làm gì, lại nhìn những con Kim Sí Phong khác, tất cả cũng đều bay trở về trong sào huyệt, ngay cả một con cũng không có ra ngoài.
Khi Hàn Sâm đang nghi ngờ, đột nhiên nghe được trong biển hoa gần đó truyền đến một tiếng kỳ quái, giống như có thứ gì đó đang tới gần tổ ong.
Hàn Sâm đảo mắt nhìn sang, chỉ thấy bụi hoa ở xa run run, giống như có con gì đó từ trong bụi hoa bò tới, nhưng vì có bụi hoa che khuất nên nhìn không rõ lắm nó là thứ gì.
Chỉ là bụi hoa nơi này đều là hoa nhỏ, có thể che khuất, có lẽ cũng không phải là quái vật khổng lồ, tối đa cũng chỉ cỡ một con rắn nhỏ thôi, nếu là rắn hơi lớn một chút, những bụi hoa này sẽ không che nổi.
Vật kia bò thẳng tới chỗ gò đất cao kia, một lát sau, cuối cùng Hàn Sâm cũng có thể nhìn rõ ràng đó là vật gì, từ đằng xa bò tới, dĩ nhiên là một con tằm toàn thân trong trạng thái bán trong suốt, cái đầu không phải rất lớn, thân thể giống như thủy tinh màu bạc, cứ như vậy không nhanh không chậm bò lên trên đất, bò tới bên cạnh cây hoa hồng.
Mà những con Kim Sí Phong kia lại không có một con nào bay ra ngoài công kích nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận