Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2097. Vòng bảo hộ.

“Ta xem ngươi có thể chặn được bao nhiêu đòn tấn công.” Công Tước Vô Miên lạnh giọng quát lên chói tai, những con Dạ Quỷ cũng gào thét, ngưng tụ ra quỷ khí dày đặc.
Ở trong mắt Công Tước Vô Miên, thời điểm này mà Hàn Sâm sử dụng vòng bảo hộ để chống đỡ chính là tự tìm đường chết.
Dưới tình huống bọn họ đang di chuyển với tốc độ cao, sức mạnh của Công Tước và Hầu Tước rất khó thống nhất với nhau, hơn nữa e ngại làm tổn thương đến người một nhà nên sức mạnh mà họ có thể phát huy cũng không quá lớn.
Nhưng lúc này đám người Hàn Sâm đứng ở đó chẳng khác nào trở thành tấm bia sống, có thể khiến cho cả đám Dạ Quỷ đều tập trung sức mạnh tấn công về một chỗ, cho dù sinh vật mạnh đến đâu cũng không chống lại được sức mạnh của hàng vạn Dạ Quỷ.
Công Tước Vô Miên đã có sẵn tính toán trong lòng, chỉ cần bắt được Hàn Sâm và Cô Trúc làm con tin thì việc bọn họ muốn phá tan tuyến phòng thủ biên giới của Trấn Thiên Cung sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Dù là Hàn Sâm hay Cô Trúc đều quá quan trọng đối với Trấn Thiên Cung, không thể tùy tiện hy sinh bọn họ được.
Quỷ khí khủng bố che khuất cả bầu trời giống như những lệ quỷ U Minh, chúng cùng nhau lao về phía lá chắn ánh sáng xanh ra sức cắn nuốt, như thể cả thế giới sẽ bị xé nát và nuốt chửng.
Bùm!
Quỷ khí ngập trời ập xuống, toàn bộ căn cứ đều bị xé toạc trong nháy mắt, biến thành mảnh vỡ tung bay, bốc hơi nghi ngút.
Sự liên thủ của hàng ngàn Công Tước và hàng vạn Dạ Quỷ cấp Hầu Tước khiến trong phạm vi bán kính ngàn dặm biến thành một đống đổ nát và tạo ra một cái hố khổng lồ.
Dưới sức mạnh đáng sợ như vậy, đừng nói là một Hầu Tước, cho dù cường giả cấp Công Tước cũng sẽ bị nổ đến cái hố cũng không chừa.
Mảnh vỡ và khói bụi đầy trời dần tan biến, Công Tước Vô Miên và đám Dạ Quỷ đều tỏ vẻ hoảng sợ, đồng tử của Kahn cũng co rụt lại, lộ ra sắc mặt khó tin.
Chỉ thấy lồng ánh sáng trong suốt màu xanh lơ lửng trên không trung, bốn người Hàn Sâm đứng bên trong lồng ánh sáng mà không có một chút thương tổn gì, thậm chí lớp ánh sáng cũng không bị vỡ vụn.
Sức mạnh khủng bố như vậy tấn công vào cùng một chỗ mà không thể phá vỡ lồng ánh sáng màu xanh lam kia, thật khiến người ta khó có thể tin nổi.
“Tộc Dạ Quỷ chỉ có sức mạnh như vậy thôi sao?” Hàn Sâm thản nhiên nói.
“Ta xem ngươi chặn được mấy lần.” Công Tước Vô Miên giận dữ hét lên, chư thiên Dạ Quỷ lại ngưng tụ ra quỷ khí khủng bố lần nữa, hóa thành muôn vàn lệ quỷ đánh phá về phía lồng ánh sáng màu xanh lam.
Vô số quỷ khí kinh khủng liên tục đánh phá không ngừng nghỉ vào lồng ánh sáng màu xanh lam, e rằng có là cả dãy núi cũng đã bị nổ cho nát bấy.
Thế nhưng vòng bảo hộ trong suốt kia lại chẳng có chút lay động nào, trực tiếp ngăn chặn tất cả đòn tấn công của sức mạnh khủng bố, tựa như ở bên ngoài đó không phải quỷ khí có thể xé nát núi non mà chỉ là chùm pháo hoa thôi.
Công Tước Vô Miên liên tiếp thét lớn, hàng vạn Dạ Quỷ từ trên trời rơi xuống, từ bốn phương tám hướng liên tục tấn công lồng sáng xanh trong suốt, nhưng chúng vẫn không thể lay chuyển được vòng bảo hộ này.
Hàn Sâm đứng bên trong lồng ánh sáng trực tiếp bay vút lên trời cao, Cô Trúc cũng ngồi trong lồng sáng để nghỉ ngơi, còn người đàn ông kia bắt đầu trị liệu cho vết thương của bản thân.
Công Tước Vô Miên mang vẻ mặt cực kỳ khó coi, nàng không thể tưởng tượng được rốt cuộc trên người Hàn Sâm có dị bảo gì mà có thể ngăn cản được thế tiến công kinh khủng như vậy.
Nhìn dáng vẻ của Hàn Sâm giống như không có chuyện gì xảy ra là biết dị bảo kia không làm tiêu hao lực lượng của hắn, nếu không đối diện với hàng vạn Dạ Quỷ công kích lâu như vậy, Hàn Sâm cũng sẽ không đến nỗi chẳng có phản ứng gì.
“Các ngươi tiếp tục đi.” Hàn Sâm đứng dậy đi lại, đi từng bước một trên không, sắp sửa thoát ra ngoài Tinh cầu Dạ Quỷ, trực tiếp nhảy thẳng vào vũ trụ.
Lồng sáng xanh trong suốt bao bọc bên ngoài cơ thể hắn giống như ánh sáng của thần, luôn bảo vệ bên người Hàn Sâm không thể lay chuyển.
“Giết hắn…” Tiếng hét của Công Tước Vô Miên gần như biến thành tiếng gầm.
Vô số Dạ Quỷ liều mạng tấn công Hàn Sâm, quỷ khí không ngừng đánh phá vào lồng sáng xanh, có Dạ Quỷ dùng đao chém, có Dạ Quỷ dùng †ay chân cắn xé, thậm chí có còn dùng cả cự chùy đánh phá.
Nhưng bất kể đòn tấn công nào cũng vô dụng, không thể ngăn cản Hàn Sâm từng bước tiến vào vũ trụ, tất cả công kích đều biến thành hư ảo khi đối mặt với vòng bảo hộ trong suốt, căn bản không thể lay chuyển vòng bảo hộ chút nào.
Sắc mặt Công Tước Vô Miên càng ngày càng trở nên khó coi, nàng đã dốc hết sức lực đánh phá vòng bảo hộ trong suốt kia, ngón tay cũng rớm máu nhưng lại không thể khiến cho vòng bảo hộ lay chuyển tý nào.
Nỗi sợ hãi, bất lực, tuyệt vọng và những cảm xúc khác dần lan tràn trong lòng của Công Tước Vô Miên, nàng biết nếu để Hàn Sâm và Cô Trúc rời khỏi đây thì sẽ gây ra hậu quả gì.
Điều này chính là một thảm họa đối với tộc Dạ Quỷ, nhưng đối mặt với màn hào quang trong suốt màu xanh lam, toàn bộ tộc Dạ Quỷ đều phải bó tay, chỉ có thể từng bước rơi vào vực thẳm của sự tuyệt vọng.
“Công Tước Vô Miên, chuyện đã tới nước này thì cũng chỉ còn một cách” Giọng nói của Kahn lọt vào tai Công Tước Vô Miên.
“Nói nhanh, cách gì, phải làm sao mới có thể giết chết được bọn họ?” Công Tước Vô Miên mở to hai mắt nhìn Kahn, tựa như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Kahn chìa tay ra, một cây thương quanh thân có hoa văn quỷ dị màu máu xuất hiện trong tay hắn.
Kahn đưa cây thương huyết văn đến trước mặt Công Tước Vô Miên và nói: “Đây là dị bảo cấp Vương Huyết Ma Thương của Ma tộc chúng ta. Với sức công phá của nó chắc chắn có thể phá vỡ vòng bảo hộ bên ngoài Hàn Sâm.”
Công Tước Vô Miên nhíu mày nói: “Ở chỗ chúng ta không có cường giả cấp Vương. Cho dù ta sử dụng Huyết Ma Thương này cũng không thể phát huy ra quá nhiều uy lực.”
Kahn khẽ mỉm cười: “Chỗ thần kỳ của Huyết Ma Thương là nó không cần phải do cường giả cấp Vương điều khiển mới có thể bộc phát ra sức mạnh hùng hậu của nó, nếu không ta cũng không nói nó có thể phá vỡ vòng bảo hộ của Hàn Sâm.”
“Thật sao?” Công Tước Vô Miên nắm lấy Huyết Ma Thương, trong lòng chợt mừng như điên.
Nhưng khi Công Tước Vô Miên dồn sức mạnh của mình vào Huyết Ma Thương, nàng phát hiện ra sức mạnh được khơi dậy cũng không mạnh lắm, kém hơn cấp Vương cả vạn dặm, chỉ mạnh hơn một chút so với dị bảo cấp Công Tước mà thôi.
“Kahn, ngươi đang gạt ta sao?” Công Tước Vô Miên tức giận trừng mắt nhìn Kahn.
Kahn khẽ lắc đầu: “Công Tước Vô Miên, ngươi là tộc trưởng của tộc Dạ Quỷ mà sao lại ngây thơ như thế? Trên đời này làm gì có chuyện không cần trả giá lại có được sức mạnh? Huyết Ma Thương có thể bộc phát sức mạnh cấp Vương mà không cần cường giả cấp Vương điều động nhưng phải có điều kiện.”
“Điều kiện gì?” Công Tước Vô Miên nóng vội hỏi.
“Hiến tế máu cho Huyết Ma Thương. Chất lượng máu càng cao và số lượng máu càng lớn thì sức mạnh mà Huyết Ma Thương có thể kích phát ra lại càng mạnh. Chỉ cần lượng máu đủ thì cho dù phát ra một kích đỉnh cấp Vương Giả cũng không phải việc gì khó khăn cả.” Kahn nói.
“Máu, bây giờ ở đâu…” Công Tước Vô Miên ngây ra một lúc, sắc mặt tức khắc thay đổi, nàng hiểu được ý tứ của Kahn, máu mà nàng có thể †ìm được bây giờ tự nhiên chỉ có máu của tộc Dạ Quỷ bọn họ.
“Không, tuyệt đối không được.” Công Tước Vô Miên nghiến răng kêu lên.
“Các ngươi còn có lựa chọn sao? Hiện tại ngươi chỉ cần hy sinh một bộ phận nhỏ tộc nhân là có thể giết chết đám người Hàn Sâm, sau đó lập †ức mang theo tộc nhân xông ra khỏi tuyến phòng thủ của Trấn Thiên Cung, bảo vệ được phần lớn tính mạng tộc nhân. Nếu để cho đám người Hàn Sâm lao ra khỏi Tinh cầu Dạ Quỷ thì cả tộc Dạ Quỷ đều phải chết. Chắc ngươi cũng biết Trấn Thiên Cung đối xử với những kẻ phản bội như thế nào.” Kahn thản nhiên nói.
Công Tước Vô Miên cầm Huyết Ma Thương, nhìn lồng sáng xanh trong suốt đang bay càng lúc càng xa trên bầu trời, sắc mặt biến đổi không ngừng.
Hết chương 2097.
Bạn cần đăng nhập để bình luận