Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 292: Không Giống Tiểu Vân Thú

- Thật sự là cảm giác đói khát khó có thể chịu được.
Hàn Sâm cưỡi trên lưng của Miêu Quân chạy đi, thân thể đói đến mức muốn ngất đi, hôm nay hắn đã ăn hết không dưới mười cân thịt sinh vật biến dị, nếu như lại ăn tiếp, chỉ sợ dạ dày đều sẽ bị nổ tung.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác ngoại trừ cảm giác đói khát mệt mỏi, Hàn Sâm còn có cảm giác toàn thân tràn đầy lực lượng, hận không thể đấu một trận với mười người.
Hai cảm giác hoàn toàn khác biệt cùng xuất hiện trong thân thể của hắn, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ vì sao những người tu luyện Tàng Chân Chú lại từ bỏ rồi, đây tuyệt đối là một loại dày vò đáng sợ hơn cả cực hình.
Khi Hàn Sâm càng tu luyện, loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, mặc dù trên đường đi Hàn Sâm đã săn giết không ít sinh vật biến dị, sau đó ăn thịt chúng, nhưng cũng không giảm bớt được cảm giác này.
Thế nhưng trong cảm giác đói khát khó nhịn này, Hàn Sâm lại thật sự cảm giác được lực lượng của mình đang nhanh chóng đang tăng lên, trái tim đập càng mạnh hơn.
Bản đồ mà Hoàng Phủ Bình Tình cho Hàn Sâm, kỳ thật đều là con đường mà những đội ngũ của võ đạo quán Chiến Thần trước đó đã từng đi qua, tuyến đường lựa chọn cơ bản sẽ không xuất hiện nguy hiểm chí mạng.
Những nơi hung hiểm đều có ghi chú những chuyện cần thiết phải chú ý, hoặc là phương pháp an toàn để vượt qua.
Sau khi đi qua, Hàn Sâm mới biết được mức độ quý giá của bản đồ, cũng không phải năm con thú hồn biến dị là có thể mua được, đã có một phần bản đồ chính xác, nếu như có năng lực, có thể buôn bán giữa những Tí Hộ Sở này, đây chính là cơ mật buôn bán vô cùng đắt giá.
Hàn Sâm không biết Hoàng Phủ Bình Tình nghĩ như thế nào, nhưng hắn lấy phần bản đồ này, đúng là đã thiếu Hoàng Phủ Bình Tình một phần nhân tình.
Thời gian nửa năm, Hàn Sâm liên tục đi qua năm Tí Hộ Sở, ngay chính hắn cũng không biết nửa năm này mình vượt qua thế nào.
Ngẫm lại thời gian nửa năm kia, Hàn Sâm cũng nhịn không được mà rùng mình một cái, không phải là bởi vì trên đường có nguy hiểm gì, mà chủ yếu là bởi vì hắn tu luyện Cổ Tà Chú.
Đặc biệt là hơn hai tháng tu luyện Tàng Chân Chú, Hàn Sâm gần như đã muốn từ bỏ rồi, nhưng cuối cùng hắn vẫn gắng gượng vượt qua, thành công luyện thành Tàng Chân Chú, để tâm huyết kinh mạch của hắn đều được cường hóa trên phạm vi lớn.
Nguyên nhân chủ yếu chính là mỗi khi hắn không chịu nổi cảm giác quá đói, sẽ tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, cảm giác mát rượi chảy xuôi trong tứ chi bách mạch, khiến cảm giác quá đói khát của hắn được giảm đi không ít, bởi vậy hắn có thể gắng gượng vượt qua.
Mà cảm giác quá này sau khi hắn tu luyện được cảnh giới thứ nhất Tàng Chân Chú lại bỗng nhiên biến mất, nhưng trong thời gian gần ba tháng này, Hàn Sâm vốn nặng hơn 80kg, lúc này đã giảm mạnh chỉ còn lại hơn 50kg cân, cả người gầy đến mức thành da bọc xương rồi.
Trong tư liệu mà Bạch Dịch Sơn cho hắn, cũng không có nói tới tình huống này, cũng không có bất kỳ một người tu luyện nào đề cập tới.
Sau khi tu luyện xong Tàng Chân Chú, Hàn Sâm lại bắt đâu tu luyện cảnh giới thứ hai Phá Hư Chú của Cổ Tà Chú, sau đó Hàn Sâm có cảm giác thân thể của mình giống như đất đai khô cằn được một cơn mưa rào, sau khi hắn ăn uống rất nhiều thịt biến dị, thân hình có chút gầy gò lại dần dần khôi phục.
Cảm giác quá đói đã không còn, cảm giác xao động trong thân thể cũng không còn, trong khi tu luyện, cảm giác thân thể càng ngày càng phong phú, lực lượng toàn thân đều đang từ từ tăng cường, đặc biệt là trái tim, đã vượt xa trình độ mà người bình thường có thể đạt đến.
Mãi cho đến khi hắn sắp trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở, nửa tháng trước Hàn Sâm đã tu luyện xong Phá Hư Chú, mà sau khi hắn hoàn toàn tu luyện được Phá Hư, hắn giống như mở ra cánh cửa của một thế giới mới vậy, Cổ Tà Chú đã thể hiện ra sự cường đại của nó, điều này khiến Hàn Sâm mừng như điên.
Hắn có thể khẳng định, nếu như mình có thể luyện thành hoàn chỉnh Cổ Tà Chú, thì có thể có khả năng giết chết sinh vật thần huyết siêu cấp.
Có lẽ không cần luyện thành hoàn chỉnh cả Cổ Tà Chú, chỉ cần luyện thêm cảnh giới thứ ba là Phá Hư Chú, có lẽ cũng có thể có được lực lượng giết chết sinh vật thần huyết siêu cấp, ít nhất làm thịt con tiểu Kim Mao Hống kia sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Nhưng khi Hàn Sâm bắt đầu tu luyện Trường Sinh Chú, tiến độ tu luyện lại rõ ràng chậm lại, không nhanh như Tàng Chân và Phá Hư.
Hắn vẫn có thể cảm giác được có tiến bộ, chỉ là muốn trong vòng hai, ba tháng ngắn ngủn tu luyện thành thì không có khả năng, Hàn Sâm đánh giá tiến độ tu luyện của mình, có thể trong thời gian một năm mới hoàn thành xong Trường Sinh Chú.
Thật vất vả về tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, dọc theo đường đi Hàn Sâm đã chém giết không ít sinh vật biến dị, khiến gen biến dị của hắn đã đầy đủ.
Đáng tiếc bởi vì quan hệ đến tuyến đường đi, Hàn Sâm cũng vội vàng trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở, cho nên hắn cũng không săn giết được sinh vật thần huyết.
Đối với chuyện này Hàn Sâm cũng không có có cảm giác gì đặc biệt, với thực lực hiện tại của hắn, muốn chém giết sinh vật thần huyết cũng không tính là việc khó.
Từ lúc luyện thành Phá Hư Chú, lực lượng của Hàn Sâm đã vượt xa tiêu chuẩn bình thường của người chư tiến hóa, so với Tần Huyên luyện thành Nguyên Tử Phân Liệt Thuật còn kinh khủng hơn, phần lớn sinh vật thần huyết đều không phải đối thủ của hắn.
Hơn nữa hắn còn có tinh thể màu đen thần kỳ, thần gen của Hàn Sâm đầy đủ chỉ là vấn đề sớm muộn thôi, hiện tại hắn chỉ quan tâm là làm cách nào để đi tìm sinh vật siêu cấp.
Siêu cấp thần gen đầy đủ mới là mục tiêu mà Hàn Sâm theo đuổi, thần gen trong mắt hắn lúc này không còn là vật trân quý, cũng không đáng để hắn lãng phí tâm tư.
Dọc theo đường đi, mỗi khi Hàn Sâm đến một Tí Hộ Sở, đều sẽ bán ra hoặc mua sắm một ít thú hồn, lần này có thể kiếm bộn rồi, nếu như không phải bởi vì Hàn Sâm không muốn quá tốn thời gian thì hắn còn có thể kiếm được nhiều hơn.
Dù vậy, lợi nhuận hắn kiếm được đã vượt qua sáu trăm triệu, còn có rất nhiều thú hồn chờ đến Cương Giáp Tí Hộ Sở sẽ bán ra, Hàn Sâm đoán chừng lần này mình có thể được chia khoảng sáu bảy trăm triệu.
Nhưng bây giờ Hàn Sâm đã không có dục vọng quá lớn đối với tiền, nếu như tiền không thể đổi thành thú hồn hoặc những thứ hắn cần, vậy tiền cũng chỉ là một loại số lượng mà thôi.
Sáu bảy trăm triệu tuy không thể tính là nhiều, ngay cả một chiếc phi thuyền Tinh Tế cũng không mua được, nhưng đối với tình trạng hiện tại của Hàn Sâm, số tiền này đã đủ để người nhà hắn tiêu rồi.
Về tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, đầu tiên là Hàn Sâm chạy phòng của mình, con Tiểu Vân Thú kia hắn đã nuôi hơn một năm rưỡi, thời gian thật sự quá lâu, Hàn Sâm không muốn tiếp tục lãng phí.
Nhưng khi Hàn Sâm trở lại gian phòng của mình, thấy được con tiểu Vân Thú kia, hai mắt hắn mở to lộ ra vẻ kinh ngạc.
Con Tiểu Vân Thú kia vẫn là Tiểu Vân Thú không sai, cũng tiến hóa rồi, nhưng so với thần huyết Tiểu Vân Thú trước kia có chút khác biệt.
Thân thể con Tiểu Vân Thú này càng thêm óng ánh, hơn nữa trên da lông còn có ánh sáng lộ ra, khiến con Tiểu Vân Thú này thoạt nhìn cực kỳ khác biệt.
- Sao nhìn nó không giống như những con thần huyết Tiểu Vân Thú tiến hóa lúc trước nhỉ?
Hàn Sâm trợn to mắt nhìn Tiểu Vân Thú, trong đầu đột nhiên dâng lên một suy nghĩ khiến hắn sợ run.
Bạn cần đăng nhập để bình luận