Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 798: Tí Hộ Sở Khủng Bố

Trong lòng Hàn Sâm vô cùng phẫn nộ, hắn vốn là tổ tông trong giới nhặt tiện nghi, thế mà hôm nay lại bị kẻ khác hớt tay trên, trong lòng thật sự quá bực bội, không nói một lời điên cuồng đuổi theo.
Tiểu thiên sứ bay trên trời đuổi theo, cự thú cũng chạy như điên về phía trước, lần lượt tạo ra từng hố sâu trên mặt đất, khiến đất đá xung quanh bay loạn.
May mắn là phía trước không có Tí Hộ Sở nhân loại, nếu không dù là Tí Hộ Sở của hoàng tộc cũng sẽ bị nó san bằng.
Hàn Sâm là người chạy chậm nhất, vẫn đuổi theo đằng sau, nhưng khoảng cách vẫn càng ngày càng bị kéo xa, dù là tiểu thiên sứ hay là cự thú, đều chạy nhanh hơn hắn nhiều.
Hàn Sâm cắn răng mô phỏng ra cách vận hành khí tức Quang Chi Thần Tử, lập tức tăng tốc độ của mình lên rất nhiều, lúc này mới tiếp tục đuổi theo, nhưng cũng chỉ có thể giữ vững không bị kéo giãn khoảng cách mà thôi.
Hắc Hổ có cánh vô cùng hung mãnh, mang theo thú con nặng như vậy mà tốc độ phi hành lại không hề chậm chạp, liều mạng bay về phía tây.
Hàn Sâm không ngừng đuổi theo suốt bốn ngày bốn đêm, Hắc Hổ có cánh kia vẫn còn đang bay về phía trước, trong lòng Hàn Sâm nuốt không trôi cơn tức này, tinh lực trong hai quả thận tuôn ra, chết cũng phải đuổi theo Hắc Hổ có cánh kia.
Cự thú cũng rất kiên nhẫn, con thú con kia dưới móng vuốt của Hắc Hổ thỉnh thoảng kêu lên thảm thiết, thế mà vẫn không chết đi, sinh mệnh lực vô cùng dẻo dai, không hổ là sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ hai.
Nếu là Quỷ Nhãn Tri Chu con kia thì đã sớm chết không biết bao lâu rồi, sao có thể còn kiên trì đến bây giờ vẫn đang kêu thảm thiết.
Thế nhưng không có ai đuổi kịp con Hắc Hổ có cánh kia, đuổi một đường bảy tám ngày, đã ra khỏi vùng hai sông ba bờ rồi, phía trước chính là núi lớn trùng điệp, Hắc Hổ có cánh bay vào vùng núi không bao lâu liền hạ xuống.
Hàn Sâm quan sát tới phía trước, thân hình lập tức ngừng lại, chỉ thấy trong núi lớn mênh môn kia, có một ngọn núi lớn màu tím thần kỳ hùng vĩ đứng vững giữa những dãy núi, con Hắc Hổ có cánh kia đã hạ xuống dưới chân núi, lúc này đang kéo theo thú con bò lên trên núi.
Ngọn núi màu tím kia vô cùng hùng vĩ, cao vút tận mây trời, mà trên đỉnh núi có một tòa Tí Hộ Sở như cung điện của tiên nhân vậy.
Hàn Sâm nhìn thấy Hắc Hổ có cánh kia đi về phía đỉnh núi, trong lòng thầm hô đại sự không ổn, một Tí Hộ Sở Dị Linh có thể có được dị sinh vật như Hắc Hổ có cánh, tuyệt đối không đơn giản chỉ là Tí Hộ Sở cấp hoàng tộc.
Tiểu thiên sứ cũng bị Hàn Sâm gọi trở về, nhưng con cự thú kia vẫn điên cuồng đuổi theo, có lẽ là sốt ruột vì con nên nó mặc kệ tất cả.
Tiên cung màu tím như ẩn như hiện trong mây, cự thú đuổi theo Hắc Hổ hai cánh cũng xông tới.
Cửa lớn của tiên cung màu tím tự động mở ra, Hắc Hổ kéo theo thú con liên tục gào thảm vọt vào, cửa lớn lập tức đóng chặt, nhốt cự thú ở bên ngoài.
Cự thú sao có thể bỏ qua như thế, thân thể cao lớn trực tiếp đâm vào cửa lớn, muốn phá cửa đá màu tím kia ra để vọt thẳng vào trong Tí Hộ Sở.
Cự thú dài gần trăm mét, chiều cao mặc dù không khoa trương như vậy, nhưng cũng cao mấy chục mét, thế mà khi cự thú đứng trước cửa lớn màu tím kia, cũng chỉ mới cao tương đường với cửa đá màu tím mà thôi.
OÀ..ÀNH!
Thân thể cự thú hung hăng đâm vào trên cửa đá màu tím phát ra tiếng ầm ầm kinh khủng, nhưng cửa đá màu tím kia không chút nhúc nhích, giống như lực lượng kinh khủng của con cự thú kia chỉ là hư ảo.
Cự thú lại lung la lung lay lui về phía sau mấy bước, rên rỉ một tiếng rồi lại tiếp tục hung hăng đâm vào trên cửa đá màu tím.
Vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, cửa đá màu tím kia giống như là trấn khóa Thiên Địa, mặc kệ cự thú kia va chạm như thế nào cũng khó mà rung chuyển được nó.
Liên tục đụng chạm tới, cự thú đụng tới mức máu tươi giàn giụa, nhưng cửa lớn màu tím vẫn vững vàng như cũ, từ đầu tới cuối vẫn không nhúc nhích chỉ một chút.
Hàn Sâm xem mà kinh hãi, cự thú mạnh mẽ như vậy, chỉ sợ đại đa số sinh vật siêu cấp thần huyết đều không phải là đối thủ của nó.
Nhưng cự thú khủng bố như vậy, thế mà cửa của Tí Hộ Sở cũng không đụng được, có thể thấy được chủ nhân của Tí Hộ Sở này khủng bố đến mức nào.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, trực tiếp bay lên không trung, muốn từ trên cao nhìn vào trong Tí Hộ Sở, nhìn xem bên trong rốt cuộc có bao nhiêu sinh vật khủng bố.
Thế nhưng khi hắn bay đến giữa không trung, lại chỉ thấy bên ngoài Tí Hộ Sở giăng đầy mây mù, hoàn toàn che khuất tầm nhìn, nhất thời khiến lòng của Hàn Sâm càng trầm xuống.
Dùng thị lực và năng lực nhận biết của hắn, vậy mà nhìn không thấu mây mù kia, hiển nhiên lớp mây mù kia có gì đó rất quái lạ, nếu không tuyệt đối đã không có khả năng phát sinh loại tình huống này.
Trực tiếp triệu hồi ra mặt nạ Quỷ Nhãn, toàn lực vận chuyển khí tức Quỷ Nhãn Tri Chu, một lần nhìn về trong Tí Hộ Sở kia.
Lúc này tuy Hàn Sâm vẫn không thấy rõ ràng tình huống bên trong, nhưng lại thấy được một đoàn khí tức sinh mệnh như xích diễm đang thiêu đốt.
- Một. . . hai. . . ba. . . bốn. . . năm. . .
Hàn Sâm đếm từng con, phát hiện bên trong ít nhất có tới năm con sinh vật siêu cấp thần huyết khủng bố.
Đây là những con Hàn Sâm có thể nhìn thấy, Hàn Sâm không xác định được bên trong có còn sinh vật khủng bố nào mà hắn không nhìn thấy được hay không.
- Chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy?
Hàn Sâm cắn răng, sinh vật siêu cấp thần huyết ở bên trong đã nằm ngoài khả năng có thể đối phó của hắn rồi, nhưng cứ lui lại như vậy lại không cam tâm.
Mình vất vả lắm mới tìm được một con siêu cấp thần huyết đời thứ hai, thế mà lại bị cướp đi như thế, thật sự không cam lòng thối lui như vậy.
- Mặc kệ, cứ xông vào thử xem, nhìn xem Tí Hộ Sở siêu cấp Dị Linh có gì đặc biệt hơn người, cho dù không địch lại, bọn chúng muốn giết mình cũng khó. Cho dù không thể đòi lại con mồi của mình, cũng phải khiến bên trong long trời lỡ đất.
Hàn Sâm cắn răng một cái, vọt tới cửa đá màu tím kia.
Hiện tại cự thú và hắn có thể tính là cùng một trận chiến tuyến, tiểu tử này coi như là một lực lượng trợ giúp, Hàn Sâm muốn thử một chút xem có thể giúp nó phá vỡ cửa đá màu tím hay không.
Đợi sau khi đi vào, ít nhất cự thú cũng có thể giúp hắn kéo chân một hai con sinh vật siêu cấp thần huyết, để Hàn Sâm có không gian phát huy lớn hơn, nói không chừng còn có thể chiếm chút lợi lộc.
Tuy tỷ lệ này rất nhỏ, nhưng bây giờ chỉ cần có thể tạo ra chút phiền toái cho Tí Hộ Sở của Dị Linh này, Hàn Sâm đã thấy thỏa mãn.
Vọt tới trước cửa đá màu tím, cự thú vẫn đang liều mạng va tới cửa đá, trên cửa đá màu tím đã thấm rất nhiều máu tươi của cự thú, thế mà cửa đá vẫn không nhúc nhích chút nào.
Hàn Sâm triệu hồi ra Xích Diễm Bạo Long Đột, trực tiếp đâm xuống khe cửa, muốn chui vào cửa lớn màu tím nào.
Thế nhưng khi Xích Diễm Bạo Long Đột ma sát cửa đá, tia lửa bắn ra rừng rực, nhưng dù Hàn Sâm dùng sứ đến thế nào, Xích Diễm Bạo Long Đột vẫn không đâm xuống được một chút nào.
Cửa đá màu tím không chút di chuyển, cứng rắn đến mức khó tin.
OÀ..ÀNH!
Cự thú thấy Hàn Sâm cũng không phá được cửa đá, nó lại hung hăng đụng vào bên trên, máu tươi trong miệng phụt lên, phát ra một tiếng gào lên đau đớn.
- Tiếp tục như vậy cũng không phải cái biện pháp, cho dù cuối cùng đụng vỡ rồi, chỉ sợ cũng chỉ còn lại có nửa cái mạng, đi vào còn không phải để mặc cho người ức hiếp sao?
Hàn Sâm cắn răng một cái, bay từ phía trên vào Tí Hộ Sở ở trong.
Phía trên Tí Hộ Sở được mây mù bao phủ, căn bản không thấy rõ tình huống bên trong, nhưng lúc này Hàn Sâm không quan tâm nhiều như vậy, hắn muốn xông vào, trực tiếp mở ra cửa lớn từ bên trong, để cho cự thú đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận