Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2812. Một đường tiến lên.

Một đoàn người Nhị hoàng thúc vốn còn hi vọng Hàn Sâm không đi Nơi Lạc Lối, có lẽ hắn đi đến nữa đường đã thay đổi tuyến đường cũng khó nói. Thế nhưng Gehr dẫn bọn họ đi một đường tới Nơi Lạc Lối, xoá đi một tia may mắn sau cùng của bọn họ.
“Hàn Sâm biết hắn gây ra họa lớn, cho nên mạo hiểm tiến vào Nơi Lạc Lối tránh họa. Chúng ta có vào hay không?” Ánh mắt của mọi người đều nhìn về Nhị hoàng thúc, Bảo Cầm hỏi.
Trong chốc lát, Nhị hoàng thúc cũng hơi do dự. Mặc dù Nơi Lạc Lối không phải là tinh vực Đại Tịch Diệt chân chính, nhưng rất có thể sẽ đi nhầm vào tinh vực Đại Tịch Diệt.
Tinh vực Đại Tịch Diệt chính là di chỉ của Thánh Vực lúc trước. Thánh Vực bị diệt một cách kỳ lạ. Từ sau về đó, Thánh Vực cũng biến thành một mảnh đất chết, bên trong có vô số dị chủng đột biến kinh khủng.
Khác với dị chủng phổ thông, dị chủng bên trong tỉnh vực Đại Tịch Diệt đều đột biến đến vô cùng lợi hại, mạnh hơn dị chủng cùng cấp rất nhiều, mà lại chứa dục vọng hủy diệt mãnh liệt.
Cho dù cường giả cấp Thần Hóa tiến vào bên trong, trừ khi là tồn tại cấp Chân Thần, nếu không cũng khó có thể chắc chắn sống ra khỏi đó đư.
“Bệ hạ đã phái nhiều Thần Hóa như chúng ta đi đuổi bắt Hàn Sâm, nếu cứ trở về như vậy, chỉ e không có cách nào giải thích.” Mông Liệt nói.
“Phải rồi. Nếu cứ trở về như vậy, bây giờ đã không có cách nào giải thích.” Nhị hoàng thúc gật đầu: “Thôi được, nếu Hàn Sâm hắn đã dám đi vào, chúng ta cũng có thể đi vào giống như vậy. Ta thấy hắn cũng không dám tiến vào tinh vực Đại Tịch Diệt, có lẽ chỉ trốn bên trong Nơi Lạc Lối”
Tất cả mọi người đều biết có nguy hiểm, nhưng cũng biết trở về thì không có cách nào giải thích, đành phải lên tiếng đáp ứng. Bọn họ cũng hi vọng có thể bắt được Hàn Sâm ở Nơi Lạc Lối, chỉ cần không tiến vào tinh vực Đại Tịch Diệt, đến đó cũng không quá nguy hiểm.
“Thánh Anh, Nơi Lạc Lối quá nguy hiểm, ngươi vẫn đừng đi vào mạo hiểm, ta để Bảo Anh đưa ngươi trở về đi.” Nhị hoàng thúc nhìn, rồi nói với Hàn Sâm.
Hàn Sâm lại không muốn trở về, nói rất hiên ngang lãm liệt: “Ta cũng là một phần của tộc Hoàng Cực, lại là đệ tử của bệ hạ, sao có thể biết khó mà lui. Vậy ta chẳng phải là khiến cho sư phụ ta, Hoàng đế bệ hạ mất mặt sao? Xin Nhị hoàng thúc nhất thiết phải dẫn tại hạ theo, để ta dốc một phần sức lực vì tộc Hoàng Cực.”
Hàn Sâm nói như vậy ngoài miệng, nhưng trong lòng nghĩ thầm: “Ta đang lo không có cơ hội tiến vào tinh vực Đại Tịch Diệt tìm kiếm Tiểu Hoa. Có thể đi vào cùng các ngươi, thì không thể tốt hơn rồi, tương đương tìm một đám tay đấm mạnh mẽ miễn phí đi cùng ta vào tinh vực Đại Tịch Diệt, hi vọng tên Hàn Sâm giả mạo kia đã tiến vào tinh vực Đại Tịch Diệt mới tốt.”
Đám người Nhị hoàng thúc nghe Hàn Sâm nói như vậy, đều lau mắt mà nhìn với hắn, cảm thấy Bạch Hoàng chọn lựa hắn làm đệ tử, cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý.
“Đã như vậy, thì đi thôi, mau chóng bắt được Hàn Sâm trở về phục mệnh” Nhị hoàng thúc hơi gật đầu với Hàn Sâm.
Thái độ của Mông Liệt đối với Hàn Sâm cũng tốt hơn nhiều. Trước lúc này, bọn họ ít nhiều vẫn có ý kiến đối với việc Bạch Hoàng thu một dị chủng ngoại tộc làm đệ tử.
Hiện tại mặc dù vẫn có ý kiến, nhưng thấy Hàn Sâm thuận mắt hơn chút.
Đám người cùng tiến vào Nơi Lạc Lối. Đây vẫn là lần đầu tiên Hàn Sâm tiến vào nơi như thế này, thấy các loại hiện tượng kỳ quái bị tia sáng và †ừ trường dẫn dắt phát ra trong đó.
Lỗ đen xoay tròn trong vầng sáng, di chuyển nhanh chóng như vầng sáng của sấm sét, còn có một vài tia sáng vặn vẹo, Nơi Lạc Lối tràn sắc màu kỳ huyễn, có rất nhiều hiện tượng Hàn Sâm chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy.
Sau khi tiến vào Nơi Lạc Lối, năng lực của Gehr đã mất tác dụng, đầy mặt buồn bực nói: “Lực lượng của ta cần phải mượn vết tích của hoàn cảnh và không gian, thế nhưng không gian nơi này vặn vẹo quá kịch liệt, ở đây, năng lực của ta gần như không cách nào lấy được hình ảnh bình thường.”
“Bảo Anh, hiện tại chỉ có thể dựa vào ngươi.” Nhị thúc hoàng như đã sớm đoán trước được, xoay sang nói với Bảo Anh.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người Bảo Anh. Hàn Sâm cũng hơi tò mò, Bảo Anh rốt cuộc có loại năng lực gì, xuất thân và lai lịch của nàng đều hơi kỳ lạ, làm cho Hàn Sâm cũng rất có hứng thú.
Bảo Anh khẽ gật đầu, đưa tay triệu hồi ra một cái bình ngọc, chính là cái bình bạch ngọc cổ xưa mà Hàn Sâm từng thấy trước đó. Không thể nghi ngờ, đây chắc hẳn là võ trang gen của nàng.
“Ta cần một đồ vật có liên quan đến Hàn Sâm.” Bảo Anh cầm bình ngọc nói.
“Vậy thì dễ dàng, Gehr.” Nhị hoàng thúc ra hiệu với Gehr.
Gehr xòe bàn tay ra, chỉ thấy có một hạt bụi nhỏ trên đầu ngón tay của hắn: “Bảo Anh tiểu thư, đây là vết tích ta thu trên một đường này, chỉ có như vậy thôi, không biết có thể dùng được không?”
“Thử một chút xem sao.” Bảo Anh tiếp nhận hạt bụi nhỏ kia, bỏ thẳng vào trong bình hoa.
Hàn Sâm chỉ thấy có dao động kỳ dị truyền đến từ trong bình hoa. Sau một lát, Bảo Anh nghiêng bình ngọc, giống như đổ nước, thế nhưng thứ chảy ra từ trong bình ngọc lại không phải là nước, mà là từng cánh hoa anh đào.
Những cánh hoa kia giống như cánh bướm, bay múa về một phương hướng, cảnh tượng cánh hoa bay múa đầy trời vô cùng tươi đẹp.
“Đi theo ta.” Bảo Anh cầm bình ngọc trong tay mà đi, không ngừng có cánh hoa bay ra từ trong bình, dẫn đường lên trước.
Dưới sự chỉ dẫn của dòng chảy cánh hoa, một đoàn người mau chóng tiến lên trong Nơi Lạc Lối, mà cũng không gặp được nguy hiểm gì.
“Võ trang gen của Bảo Anh thật kì lạ, không biết là lực lượng hệ nào. Nhìn những cánh hoa kia, thì hình như là hệ Thực Vật, thế nhưng bình ngọc lại không thể là hệ Thực Vật, quả thật hơi kỳ lạ…” Hàn Sâm không có cách nào sử dụng Lĩnh Vực Động Huyền, mặc dù hiếu kỳ trong lòng, nhưng lại không nhìn ra nguyên cớ.
“Sao những cánh hoa kia lại bay vào trong lỗ đen?” Bảo Cầm nói với vẻ mặt kinh hãi.
Đám người đều đã nhìn thấy, lúc này cánh hoa như ngân hà đang chảy cuồn cuộn không dứt vào trong một lỗ đen vặn vẹo. Sau khi cánh hoa tiến vào lỗ đen, chúng đã lập tức biến mất. Tất cả cánh hoa đều biến mất, không thấy đâu nữa.
“Bảo Anh, tình huống như thế nào?” Nhị hoàng thúc nhìn về phía Bảo Anh hỏi.
“Nếu hạt bụi nhỏ kia quả thực tới từ Hàn Sâm, thì hắn chắc chắn đã xuyên qua lỗ đen này.” Nói đến đây, Bảo Anh dừng một chút, liếc mắt nhìn lỗ đen rồi mới nói tiếp: “Sau khi xuyên qua lỗ đen, những cánh hoa kia vẫn tồn tại như cũ, không có bị tấn công. Đây cũng là một lỗ đen tương đối ổn định, chắc hẳn có thể đi xuyên qua.”
“Chỉ sợ đây là lỗ đen đi thông tinh vực Đại Tịch Diệt, chúng ta dễ dàng đi vào, nhưng muốn ra được thì khó rồi.” Bảo Cầm cười khổ nói.
“Bảo Anh, có không có cách nào cảm nhận được tình huống bên kia sao?” Nhị hoàng thúc lại hỏi.
Bảo Anh lắc đầu: “Dường như bởi vì khoảng cách quá xa, ta chỉ có thể cảm ứng được cánh hoa vẫn còn, cảm ứng khác lại rất mơ hồ.”
“Khoảng cách rất xa. Vậy đã nói rõ, lỗ đen này rất có thể là lỗ đen đi thông tinh vực Đại Tịch Diệt.” Bảo Cầm nói.
“Tứ đệ, ngươi thấy thế nào?” Nhị hoàng thúc nhìn về phía Mông Liệt. Người duy nhất có địa vị tương đương với hắn ở đây chỉ là Mông Liệt.
“Nếu đây là một cái lỗ đen ổn định, chúng ta không ngại qua đó xem một chút trước đã. Nếu có nguy hiểm, lại trở về từ lỗ đen cũng không muộn.” Mông Liệt nói.
“Có thể làm được không?” Nhị hoàng thúc nhìn về phía Bảo Anh.
“Ta thử một lần.” Bảo Anh nhìn về phía lỗ đen, nâng lên bình ngọc trong tay, chỉ thấy ánh sáng kỳ dị xoay vòng trên bình ngọc kia, không bao lâu đã thấy cánh hoa ngân hà lại bay ra từ trong lỗ đen, từng mảnh cánh hoa trở về trong bình ngọc.
“Tất cả cánh hoa đều còn ở đây, không bị tổn thương cũng không giảm bớt.” Đến khi một cánh hoa cuối cùng trở về bình ngọc, Bảo Anh mới mở miệng nói ra.
Hết chương 2812.
Bạn cần đăng nhập để bình luận