Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2551. Sừng Tu La.

Vũ y màu trắng xám xuất hiện trên người Hàn Sâm, một con Khổng Tước bảy màu đang toả ra ánh hào quang bảy màu kinh khủng trên lưng áo. Dưới ánh hào quang bảy màu, khói tím của Thiên Ma Toả nhanh chóng tan ra, hoàn toàn biến mất trong nháy mắt.
Đám Ma Tộc Cực Ương Sinh nhìn đến trợn cả mắt. Đây chính Thiên Ma Tỏa có thể khóa chặt cường giả Thần Hóa, mà giờ đã bị tiêu tan sạch, thật không thể tưởng tượng được, thật sự khiến người ta không thể tin nổi.
Bọn họ nhìn chòng chọc vào bộ vũ y trên người Hàn Sâm, không biết nó rốt cuộc là món dị bảo gì mà lại có thể phá vỡ được Thiên Ma Tỏa.
Nhưng bọn họ chỉ mới đúng một nửa, quả thật là nhờ vào sức mạnh của Hồn Y Khổng Tước Vương nên Hàn Sâm mới có thể phá vỡ được Thiên Ma Tỏa. Nhưng sức mạnh của Hồn Y Khổng Tước Vương không đủ để phá được Thiên Ma Tỏa. Cho dù Thiên Hà Khổng Tước Vương tái sinh, nó cũng không thể phá nổi Thiên Ma Tỏa.
Tuy nhiên, nhờ vào sức mạnh của Hồn Khổng Tước Vương thêm vào trên cơ thể của Hàn Sâm, cùng với sự thần diệu của Động Huyền Kinh mới có thể trực tiếp hóa giải được Thiên Ma Tỏa. Cả hai thứ này, thiếu một thứ cũng không được.
Nguyên nhân ban đầu khiến Hàn Sâm không dùng Hồn Y Khổng Tước
Vương là vì hắn thấy người mặc giáp đen có gì đó không ổn, nên muốn xem rốt cuộc người đứng sau người mặc giáp đen là ai nên mới giả vờ bị người mặc giáp đen kia bắt.
Bây giờ mọi thứ đã rõ ràng, không cần tiếp tục giả bộ nữa.
Cực Ương Sinh thay đổi sắc mặt. Mặc dù không nói gì nhưng hắn lại rót vào cái sừng cong màu tím trong tay một luồng lực Thiên Ma.
Đôi mắt của người giáp đen phóng ra ánh sáng tím, một tay hắn nắm lấy Hàn Sâm, muốn bóp nát đầu Hàn Sâm.
Hàn Sâm tiện tay vung lên. Một luồng hào quang bảy màu đánh vào thân thể của người giáp đen trước một bước khiến thân thể hắn lập †ức mất khống chế mà bay lên. Toàn bộ cơ thể hắn bị thiêu rụi bởi ánh hào quang bảy màu. Bộ giáp đen cũng bị hoà tan, làm lộ ra thân thể thật của người đàn ông này.
Đó là một chàng trai có thân hình cường tráng, hắn cao hơn Hàn Sâm một cái đầu nhưng trong vũ trụ rộng lớn thì không hẳn là cao. Vì có thân hình cường tráng nên hắn trông như một tòa tháp sắt, trên người còn có nhiều loại hoa văn kỳ dị.
Hàn Sâm có thể thấy rõ, những hoa văn đó rõ ràng mang đặc điểm của Tộc Tu La. Trước kia, Hàn Sâm đã nhiều lần nhìn thấy loại hoa văn này trên thân thể của người Tộc Tu La, nó không giống ma văn.
Hàn Sâm giương mắt nhìn lên đỉnh đầu của hắn, hơi bất người vì trên đỉnh đầu hắn không có sừng của Tộc Tu La, chỉ là mái tóc ngắn màu tím.
Nhưng ở giữa mái tóc ngắn kia có thể nhìn thấy được một dấu ấn hình bầu dục. Nếu Hàn Sâm không đoán sai thì đây có thể là vết tích của chiếc sừng bị gãy để lại.
“Quả nhiên là tộc Tu La.” Hàn Sâm thầm nghĩ.
Người đàn ông này không có chút cảm xúc nào trên mặt, cơ bắp toàn thân như sắp vỡ tung, toàn thân tỏa ra tử khí, lại đấm một quyền về phía Hàn Sâm, lại là lực Thiên Ma của tộc Thiên Ma.
“Thiên Ma và Phi Thiên Kinh có cùng nguồn gốc, không có sự khác biệt quá lớn. Theo lý, người tộc Tu La thuần huyết không thể tu luyện mới đúng. Nếu hắn thật sự là Tu La Hoàng đi ra từ Tí Hộ Sở thì sao có thể luyện được lực Thiên Ma chứ?” Hàn Sâm hơi nghi hoặc.
Nắm đấm của người đàn ông đã ở trước mặt Hàn Sâm, nhưng lại bị Hàn Sâm duỗi tay nắm chặt. Thần quang bảy màu tràn ra từ bàn tay Hàn Sâm, từ xích trật tự biến thành thần quang bảy màu, bao bọc giam cầm thân thể của hắn lại.
Người đàn ông điên cuồng giãy dụa ở trong đó. Đáng tiếc, dù lực Thiên Ma có lợi hại thì cũng chỉ dựa vào lực lượng nhân quả mà thôi, không phải tuyệt đối bất khả chiến bại. Hắn còn chưa đến cấp Thần Hoá nên sức mạnh còn kém xa Hồn Y Khổng Tước Vương.
Nếu đổi lại là sức mạnh của người khác, có lẽ hắn còn trốn thoát dựa vào sức mạnh nhân quả được. Nhưng Hàn Sâm có Lĩnh Vực Động Huyền, lại được lực lượng Hồn Y Khổng Tước Vương tăng mạnh, Lĩnh vực Động Huyền đã cưỡng ép tất cả bánh răng vũ trụ ngừng chuyển động. Ngay cả sức mạnh nhân quả cũng không có cách nào vận chuyển trước mặt Hàn Sâm. Trừ khi thực lực của người đàn ông này mạnh hơn hắn, nếu không dưới Lĩnh vực Đông Huyền, thực lực của hắn không thể phát huy được.
Đám Ma tộc Cực Ương Sinh đều rất khiếp sợ. Sức mạnh của Ma Ngẫu đã gần cấp Thần Hóa, hơn nữa bản thân Ma Ngẫu không phải một Ma tộc bình thường. Bản thân bọn họ đã có một loại thiên phú rất kinh khủng. Sau khi trở thành Ma Ngẫu có thể sinh ra một phản ứng kỳ lạ với lực Thiên Ma, nhờ đó Ma Ngẫu đã có được đặc tính của luật nhân quả, có thể sử dụng sức mạnh nhân quả không chút kiêng kị. Điều này, ngay cả một Ma tộc thuần chủng cũng khó có thể làm được.
Cho dù đó là một cường giả Thần Hoá cũng rất khó vây khốn được Ma Ngẫu. Vậy mà hiện tại Ma Ngấu lại bị Hàn Sâm bắt được, lại còn không thể chạy thoát được, bị giam trong tay Hàn Sâm. Chuyện này thật sự đáng sợ.
Gần như không chút do dự, Cực Ương Sinh quay người muốn xé rách không gian chạy trốn. Một đám cường giả Ma tộc khác cũng vậy. Nhưng bọn họ đột nhiên phát hiện, sức mạnh của mình hình như đã biến mất, hoàn toàn không có tác dụng, đừng nói là xé rách không gian, sức mạnh của họ thậm chí không thể bộc lộ ra bên ngoài cơ thể.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Cực Ương Sinh và đám cường giả Ma tộc kinh hãi tột độ.
“Giao bọn họ cho ta.” Minh Nguyệt lạnh lùng nói một câu, cây dù giấy trong tay vung lên. Từng ánh kiếm phá dù mà ra, đâm về hướng đám người Cực Ương Sinh.
Vì không thể sử dụng sức mạnh nên đám người Cực Ương Sinh chật vật ngăn lại, né tránh, nhưng họ không thể ngăn chặn tất cả ánh kiếm, thân thể bị ánh kiếm xuyên qua, ma huyết chảy xuống, không ngừng gào thét.
Trong chớp mắt, có mấy vương giả đã chết dưới ánh kiếm của Minh Nguyệt. Cực Ương Sinh và hai vị Ma tộc Bán Bộ Thần Hoá còn lại cũng đầy vết thương trên người.
Bây giờ bọn họ đã tin vào lời nói của Hàn Sâm. Cô gái này quả thật rất xinh đẹp nhưng lại là một nhân vật hung ác giết người không chớp mắt, hơn nữa lực lượng cũng mạnh nằm ngoài dự liệu của họ.
Bọn họ bị Lĩnh Vực Động Huyền của Hàn Sâm ảnh hưởng, không thể sử dụng sức mạnh, dù Bánh Răng Bản Mệnh của bản thân vẫn tự vận chuyển, sức mạnh của bản thân vẫn còn đó nhưng không có cách nào giải phóng ra ngoài, tạo ra hiệu quả được thôi.
Cô gái này rõ ràng là vương giả có cấp độ lĩnh vực không cao nhưng ánh kiếm lại có thể xuyên qua Bán Bộ Thần Hoá. Chỉ riêng loại năng lực này, cấp Vương bình thường đã tuyệt đối không thể sánh bằng.
Lúc này, Cực Ương Sinh vừa sợ vừa giận, hắn hối hận vì lúc trước đã không nghe lời khuyên của các vương giả Ma tộc kia.
“Hàn Sâm, sau này ta sẽ là Ma Tổ. Nếu ngươi giết ta, Ma tộc chắc chắn sẽ không tha cho ngươi nhưng nếu ngươi chịu thả ta ra thì các dị bảo Thần Hóa cùng với gen dị chủng, ngươi cứ tùy ý lấy.” Cực Ương Sinh hét lớn.
Hàn Sâm nhìn Cực Ương Sinh một chút: “Ma Tộc thì sao? So với tộc Hoàng Cực thì thế nào?”
Cực Ương Sinh nghe thấy lời này, sắc mặt đột nhiên tái nhợt. Sau đó hắn mới nhớ ra ngay cả Hoàng Tử của tộc Hoàng Cực, Hàn Sâm cũng dám giết. Hắn còn không để cả tộc Hoàng Cực vào mắt thì có gì phải kiêng ky Ma tộc.
Hàn Sâm vung tay lên, ánh hào quang bảy màu rơi xuống. Cực Ương Sinh hoàn toàn không có cơ hội né tránh, cái sừng cong màu tím trong †ay hắn bị Hàn Sâm bắt được.
Hàn Sâm không để ý đến tiếng gào thét thảm thiết của bọn người Cực Ương Sinh khi bị ánh kiếm của Minh Nguyệt đuổi giết. Hắn cầm chiếc sừng cong kỳ lạ màu tím kia rồi vạch tìm trên đầu người đàn ông Tộc Tu La.
“Quả nhiên là sừng của hắn.” Hàn Sâm trầm ngâm, suy tư rốt cuộc chuyện này là thế nào.
Hết chương 2551.
Bạn cần đăng nhập để bình luận