Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3220. Táng Đạo Thiên

Không thể không nói, nghịch thể Siêu Thần quả nhiên mạnh mẽ vô cùng, ngay cả khi phải chịu sự ảnh hưởng của Phàm Trần Thiên, nhưng vẫn không suy yếu quá nhanh như những loại lực lượng bình thường, nghịch thể Siêu Thần vẫn duy trì được lực phá hoại mạnh mẽ.
Mặc dù vẫn phải chịu sự ảnh hưởng không nhỏ, nhưng tình hình của Uyển Nhi tốt hơn Hàn Sâm rất nhiều.
Táng Đạo Thiên đứng sừng sững bất động, một tay ngăn lại kim quang của Uyển Nhi hết lần này tới lần khác, lực lượng của hắn mạnh tới mức đánh nát luôn kim quang kia. Mặc dù lực lượng bây giờ của Uyển Nhi rất yếu, e còn không bằng ba phần mười lực lượng lúc trước, nhưng mà Táng Đạo Thiên có thể làm được tới trình độ này thì e lực lượng của hắn đã sánh ngang được với Thần Linh cấp Trọng Khải rồi.
“Một phó hội trưởng mà đã mạnh như vậy rồi, không biết vị hội trưởng chân chính của hội Thần Loạn năm đó mạnh tới mức nào nữa. Chẳng trách Chủ của Thần điện tiền nhậm phải khởi động lại đại vũ trụ.” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Hiển nhiên thần trí của Uyển Nhi vẫn chưa thanh tĩnh hoàn toàn, chiến ý trên người nàng không ngừng bộc phát, tấn công Táng Đạo Thiên liên tục. Nhưng vì bị lực lượng của Phàm Trần Thiên ảnh hưởng nên lực công kích của nàng cứ yếu dần đi, sự uy hiếp đối với Táng Đạo Thiên cũng càng ngày càng nhỏ.
Táng Đạo Thiên không biết có chủ ý gì, mặc dù Uyển Nhi vẫn luôn không ngừng công kích hắn, nhưng hắn lần nào hắn cũng chỉ ra tay vừa phải đủ để đánh văng Uyển Nhi ra thôi, cũng không đả thương Uyển Nhi.
Hàn Sâm biết chắc chắn Táng Đạo Thiên có âm mưu gì đó với Uyển Nhi, nhưng đây cũng là cơ hội của hắn, lợi dụng chút thời gian này, nếu như có thể phá giải được lực lượng của Phàm Trần Thiên thì có lẽ sẽ thay đổi được Càn Khôn.
Phạm vi của Động Huyền Khí Tràng đã co lại còn có chừng một tinh cầu, nhưng đến một cái tinh cầu phạm vi, nhưng Hàn Sâm vẫn ngưng tụ nó ở bên ngoài cách người hắn một tấc, hai mắt hắn kết cấu thế giới vi mô nhất của Phàm Trần Thiên.
Hàn Sâm từng quan sát kết cấu của đại vũ trụ gen và đại vũ trụ đế quốc, giữa hai vũ trụ này có chút khác nhau. Mặc dù cấu tạo trụ cột nhất đều là một loại phân tử hình tròn bé, nhưng phân tử tròn của đại vũ trụ gen tỏa ra một loại màu trắng, trông như hư thể trong suốt, còn đại vũ trụ đế quốc thì lại là một loại phân tử tròn thực chất màu đen.
Hơn nữa trật tự sắp xếp phân tử của hai vũ trụ không giống nhau, đều có đặc điểm và kết cấu sắp xếp riêng.
Tam Thập Tam Thiên là khu vực trung gian giữa hai vũ trụ, kết cấu của nơi này rất phức tạp, phân tử trụ cột nhất của chín Trọng Thiên mà hắn đã qua trước đó thì màu sắc gì cũng có, đến hình dạng cũng thiên kỳ bách quái, không bị giới hạn ở phân tử hình tròn, đã thế trật tự sắp xếp của phân tử ở đây là có điểm khác với cả hai đại vũ trụ nữa.
Điều càng khoa trương hơn đó là, kết cấu và phân tử của mỗi một Trọng Thiên đều khác nhau, rất khó để nắm được quy luật trong đó.
Mà kết cấu cơ sở vi mô của Phàm Trần Thiên hiện ra trong mắt Hàn Sâm thì càng cổ quái hơn nữa, kết cấu phân tử cơ sở của Phàm Trần Thiên lại giống như một Thái Cực hình tròn.
Một nửa đen một nửa trắng, một nửa là thật thể một nửa là hư thể, hơn nữa còn đang quay vòng nhanh nữa.
Ở trong tác dụng của Động Huyền Khí Tràng, Hàn Sâm có thể thấy được rõ ràng, lực lượng trên người mình đang bị những phân tử giống Thái Cực kia hấp thu.
Những phân tử kia đâu đâu cũng có, tất cả mọi thứ ở đây, cho dù là chân không thì cũng do những phân tử thái cực cơ sở nhất đó tạo thành. Những phân tử thái cực xoay tròn kia giống như một đám xoáy nước hoặc gọi là lỗ đen cũng được, đang nuốt chửng lực lượng tản ra từ trên người Hàn Sâm và Uyển Nhi một cách vô tình.
Ngay cả nghịch thể Siêu Thần của Uyển Nhi cũng không ngăn được hết loại cắn nuốt này, chỉ là làm tốc độ cắn nuốt chậm một chút mà thôi.
Nếu như nói lực lượng bình thường là chiếc bánh ngọt thơm ngon đối với phân tử thái cực,vậy thì nghịch thể Siêu Thần của Uyển Nhi giống như một khối xương khó gặm.
Nhưng dù có khó gặm tới đâu thì vẫn bị phân tử thái cực cắn nuốt dần, làm cho lực lượng của Uyển Nhi càng ngày càng yếu.
Hàn Sâm thử sử dụng lực Phá Giới của mình để ngăn cản sự cắn nuốt lực lượng của những phân tử thái cực kia, nhưng cũng không có tác dụng gì mấy. Bản thân phân tử thái cực chính là cơ sở quy tắc của Phàm Trần Thiên, đối kháng với những phân tử thái cực đó thì chẳng khác nào là đang đối kháng với cả Phàm Trần Thiên. Lực Phá Giới của Hàn Sâm vẫn chưa mạnh tới trình độ đối kháng được với Phàm Trần Thiên, huống hồ lực lượng bây giờ của hắn đã bị cắn nuốt rất nhiều rồi, nên càng khó đối kháng với quy tắc của Phàm Trần Thiên hơn.
“Tại sao lực lượng của Táng Đạo Thiên lại không bị quy tắc của Phàm Trần Thiên cắn nuốt nhỉ, hắn làm kiểu gì vậy?” Hàn Sâm nhìn về phía Táng Đạo Thiên thì phát hiện những phân tử thái cực tụ tập ở bên cạnh hắn cũng không cắn nuốt lực lượng của hắn, vẫn luôn ở trong trạng thái chung đụng hòa bình. Mà Táng Đạo Thiên thì cũng không làm ra chuyện gì đặc biệt cả, cũng không sử dụng bất kỳ lực lượng nào để bài xích những phân tử thái cực kia.
“Gia cố Vĩnh Hằng.” Hàn Sâm không tìm được phương pháp giải quyết †ừ chỗ của Táng Đạo Thiên nên chỉ đành thử tự mình giải quyết.
Gia cố Vĩnh Hằng có thể làm cho thân thể Hàn Sâm ở trong trạng thái gia cố không bị thay đổi, nhưng lực lượng này lại chỉ làm tốc độ Hàn Sâm bị cắn nuốt chậm đi chút thôi, không thể hoàn toàn ngăn lại sự thất thoát của lực lượng.
Cũng không phải là do lực lượng của Vĩnh Hằng vô dụng, gia cố Vĩnh Hằng quả thật khiến cơ thể của Hàn Sâm có thể đối kháng với lực lượng quy tắc của Phàm Trần Thiên. Nhưng bây giờ Hàn Sâm đang ở bên trong Phàm Trần Thiên, mỗi một cử chỉ hành động đều sẽ tiêu hao lực lượng của chính bản thân, nếu đối kháng với Phàm Trần Thiên thì những lực lượng phóng thích ra đó sẽ bị phân tử thái cực cắn nuốt hết.
Trừ phi Hàn Sâm hoàn toàn không sử dụng lực lượng, nếu không lực lượng của hắn sẽ bị cắn nuốt hết, mà không có bất kỳ bổ sung nào.
Chỉ cần Hàn Sâm sử dụng lực lượng để chiến đấu thì chỉ cần lực lượng rời khỏi cơ thể là sẽ bị cắn nuốt hết, nếu không giải quyết được vấn để căn bản thì tình hình của hắn sẽ chẳng khác tình hình bây giờ của Uyển Nhi là bao.
“Hàn Sâm, sao ngươi lại muốn trở thành kẻ địch của hội Thần Loạn ta chứ?” Táng Đạo Thiên vừa ứng phó công kích của Uyển Nhi vừa hỏi Hàn Sâm.
“Không phải là ta thành kẻ địch của hội Thần Loạn, mà là hội Thần Loạn các ngươi muốn giết ta, ta chỉ tự vệ mà thôi.” Hàn Sâm biết trì hoãn thời gian là sẽ bất lợi cho bản thân, nhưng đây cũng là cách có khả năng phá vỡ cục diện duy nhất, bây giờ hắn mà đánh với Táng Đạo Thiên thì càng không có cơ hội hơn.
Lực lượng của hắn còn dư lại không tới một phần mười, chắc chắn không thắng nổi Táng Đạo Thiên.
Táng Đạo Thiên cũng không bác bỏ ý kiến này của Hàn Sâm và cũng không định giải thích gì hết, hắn chỉ thản nhiên nói: “Nếu đã thế thì bổn hội trưởng sẽ cho ngươi một cơ hội sống, chỉ cần ngươi gia nhập hội Thần Loạn thì những ân oán trước kia sẽ được xóa bỏ.”
“Tại hạ đã ngưỡng mộ quý hội từ lâu, nhưng không biết nếu gia nhập quý hội thì còn có những yêu cầu khác nữa không?” Hàn Sâm nói bừa.
“Xem ra ngươi không sợ chết thật.” Táng Đạo Thiên hiển nhiên không phải loại người thích lãng phí nước bọt, hoặc là nói hắn không có hứng thú gì mấy với Hàn Sâm.
Nếu như không phải thấy Hàn Sâm còn có chút thực lực, có thể giết chết Binh Thần trong bát đại Thiên Vương, thì e hắn chẳng thèm nói câu nào với Hàn Sâm luôn ấy chứ.
Táng Đạo Thiên một tay đánh nát kim quang của Uyển Nhị, và rồi Kinh Hồng hiện ra trong tay còn lại của hắn, Kinh Hồng xuyên qua vòm trời nhanh như cực quang, chỉ trong phút chốc đã tới trước mặt Hàn Sâm.
Bảo Nhi bỗng cau mày, bàn tay nàng nắm lấy một hồ lô nhỏ bèn muốn ra tay nhưng lại bị Hàn Sâm đè lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận