Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1796. Trận chiến tượng đá

Sau khi vào khu vực giàn nho, Hàn Sâm đối phó với đám Chaos tộc cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Bản năng chiến đấu bẩm sinh của bốn tên Chaos tộc rất mạnh mẽ, kinh nghiệm chiến đấu cũng rất tốt.
Tuy rằng kỹ năng không quá cao siêu, thế nhưng cũng không yếu. Kỹ năng của chúng chứa đựng một chút gì đó rất thông minh, nếu Hàn
Sâm một chọi một thì còn có mẹo để thắng, nhưng một chọi bốn thì chắc chắn sẽ thất bại.
Hàn Sâm chỉ có thể dựa vào dự đoán, bố cục, năng lực di chuyển của Động Huyền và Dịch Thiên để đối phó với chúng trong khu vực giàn nho phức tạp.
Hàn Sâm bỏ chạy theo hướng mà Isa đã đi trước đó, mà có lẽ Isa cũng đã đi về hướng mà Logde công tử đã đi, cho nên Hàn Sâm không hề thấy nàng xuất hiện. Nếu nàng ta không chết thì có lẽ nàng vẫn đang ở trong khu vực giàn nho.
Bây giờ Hàn Sâm chỉ muốn biết nàng ta đã làm thế nào thoát khỏi bốn tên Chaos tộc này.
Bốn tên Chaos tộc đuổi theo Hàn Sâm, Hàn Sâm hết rẽ đông lại rẽ tây, cho nên từ đầu đến cuối không hề bị thương, rất nhanh đã bị đuổi dồn đến nơi sâu nhất trong giàn nho.
Lúc đầu Hàn Sâm còn có thể nhìn thấy một số dấu vết do Isa để lại sau khi vội vã chạy, nhưng sau khi đi sâu vào bên trong một khoảng nhất định thì đã không nhìn thấy dấu vết nào như vậy nữa.
“Rốt cuộc người phụ nữ này đang làm gì vậy?” Hàn Sâm thầm nhíu mày, chỉ có thể vừa vòng quanh với bốn tên Chaos tộc, vừa chạy vào phía trong, hy vọng có thể nhìn ra manh mối gì đó.
Giàn nho ở đây vô cùng rậm rạp, từng dây leo uốn lượn như những con rắn độc xoắn vào nhau che khuất cả bầu trời, ánh mặt trời cũng khó lòng xuyên qua cành lá, đồng thời cũng không thua kém gì những hang động phức tạp.
Nếu không phải đã biết trong Ma Trủng không có sự tồn tại của động vật dị chủng thì Hàn Sậm thực sự sẽ không dám tùy tiện đi sâu vào.
Hàn Sâm còn tưởng rằng có thể dùng địa hình phức tạp như vậy để thoát khỏi bốn tên Chaos tộc kia, thế nhưng có vẻ bọn chúng rất quen thuộc với nơi này, Hàn Sâm quẹo qua quẹo lại, từ đầu đến cuối không thể cắt đuôi được.
Khả năng hấp thụ khí cơ thiên địa của chiến giáp Động Huyền ở đây cũng rất hạn chế, có lẽ là do trận chiến giữa hai cường giả đã phá hủy khí tràng ở đây. Nó còn có tác dụng áp chế đối với chiến giáp động huyền cấp nam tước khiến Hàn Sâm cảm thấy thể lực tiêu hao rất nhanh, bắt đầu có cảm giác mệt mỏi.
Khi Hàn Sâm đang lưỡng lự không biết có nên liều mạng bắt lấy một kẻ làm con tin không thì đột nhiên nhìn thấy thứ phía trước mắt hắn sáng lên, dường như phía trước giàn nho là một khu vực trống trải rộng lớn. Trên khu đất trống trải có ánh mặt trời chói chang, đồng thời còn đang phản chiếu thứ gì đó lấp lánh giống như có một nguồn nước.
Vừa rồi Hàn Sâm cứ đi loanh quanh, cho nên cũng không biết làm sao đến được đây. Hắn đi về phía trước mấy bước thì lập tức thấy trong khu vực dây leo của giàn nho vây quanh xuất hiện một cái hồ nhỏ.
Giữa hồ đó còn có một tượng đá, điều khiến Hàn Sâm cảm thấy bất ngờ là hắn lại nhìn thấy Isa.
Isa ngồi trên vai bức tượng đá nhìn thấy Hàn Sâm lao ra từ trong giàn nho, trên mặt lộ ra vẻ khá kinh ngạc.
Khi Hàn Sâm lao ra khỏi giàn nho đến gần hồ thì bỗng nhiên nghe thấy bốn tên Chaos tộc hét lên như cảnh báo, dường như đe dọa hắn không được đến gần hồ.
Hàn Sâm không quan tâm nhiều đến như vậy, dùng hết sức lao về phía hồ nước, nhảy lên bên cạnh hồ, bay về phía bức tượng đá nơi Isa đang đứng.
Bức tượng đá đó điêu khắc một người, ngoại hình người đó trông giống như nhân loại hoặc Tinh tộc. Bức tượng không hề có mấy thứ rườm rà như cánh chim, cánh bướm hay tai mèo gì đó mà là một người đang mặc quần áo, chiều cao khoảng ba đến bốn mét, phía dưới bắp chân đều đang chìm trong hồ nước.
Sau khi Hàn Sâm phi thân bay lên, bốn tên Chaos tộc dừng lại ở bên hồ, không hề đuổi tiếp, cũng không hề bắn tên về phía Hàn Sâm nữa.
Cơ thể của Hàn Sâm nhanh chóng đáp xuống vai trái của bức tượng đá, mà Isa đang đứng trên vai phải của bức tượng bất ngờ rút đao răng cưa trên lưng ra rồi chém về phía Hàn Sâm.
Hàn Sâm đã từng thấy rất nhiều đao pháp lợi hại, ví dụ như đao pháp cực kỳ đáng sợ khi phối hợp với Phi Thiên Kinh. Trong Tí Hộ Sở cũng có nhiều cao thủ dùng đao, mà trong số đó cũng có không ít cường giả đạt tới cảnh giới Đại Tông Sư.
Nhưng Hàn Sâm chưa bao giờ thấy đao pháp kỳ lạ và ngoan độc như của Isa. Đao pháp của người khác hoặc đâm hoặc chém, hoặc độc tài hoặc nhanh gọn chính xác.
Đao pháp của Isa rất kỳ lạ. Nó như chém như đâm, hệt như rắn độc, mà cũng hệt như sói đói đớp một miếng, vừa kỳ lạ vừa nhanh nhẹn, vì vậy khiến cho Hàn Sâm không thể phán đoán được quỹ đạo của đòn tấn công.
Hàn Sâm không có thời gian nhiều để suy nghĩ, hắn mượn lực trong không trung để lượn vòng hệt như chim, cố gắng tránh nhát đao của Isa. Nhưng bởi vì sức mạnh bị áp chế, cộng thêm cả việc không phán đoán được quỹ đạo nhát đao của Isa, cho nên Hàn Sâm vẫn né chậm hơn một chút, trên tay không khỏi xuất hiện một vết thương.
Cây đao răng cưa vô cùng độc đoán, cũng không biết làm bằng vật liệu gì mà vô cùng dễ dàng cắt đứt áo giáp của Hàn Sâm tạo vết sâu nhìn đến tận xương.
May mắn là máu của Hàn Sâm đã kết tinh rồi, hơn nữa cũng rất khó †an chảy khi ở trong Ma Trủng, cho nên không hề có máu chảy ra ngoài.
Một đao không chém chết được Hàn Sâm, cho nên đao răng cưa trên †ay Isa lại liên tiếp chém đến. Đao này còn ác hơn đao kia giống như độc thú đang giương nanh múa vuốt ngoan độc cắn lấy Hàn Sâm.
Cơ thể Hàn Sâm lượn qua lượn lại như chim trên không trung, kéo dãn khoảng cách với Isa, như thế mới có thể tránh khỏi tất cả các tấn công của lsa.
Isa đứng trên tượng đá, tuy đao đã không với tới được Hàn Sâm, nhưng nàng cũng không phi thân đuổi theo. Dường như nàng ta chỉ muốn ép Hàn Sâm quay lại, không để Hàn Sâm đáp trên bức tượng.
Song có thể thấy rõ vẻ ngạc nhiên trên gương mặt của Isa, ngạc nhiên là vì không hiểu tại sao Hàn Sâm có thể tránh được mấy nhát đao của nàng.
Hàn Sâm lơ lửng trên không trung, trong đầu chọt lóe lên vài ý nghĩ.
Isa mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, hơn nữa mấy đao đó không hề thua kém kiếm pháp của Hàn Sâm, chỉ nhìn thủ pháp thôi thì tuyệt đối phải là cao thủ cấp Tông Sư.
Hơn nữa nàng cố ý để Hàn Sâm và Logde công tử chạy thoát, dường như không đơn giản chỉ vì dùng bọn họ làm mồi nhử. Có lẽ nàng đã ở lại ốc đảo này rất lâu rồi, thế nhưng không phải bởi vì bốn tên Chaos tộc, mà rất có thể là có âm mưu gì với ốc đảo, hay nói cách khác là với cái hồ và tượng đá này.
Hàn Sâm cảm thấy khí lực trên người của mình khó lòng kéo dài lâu được. Nếu có đủ sức lực thì Hàn Sâm sẽ có thể bay lượn trên bầu trời như một chú chim mà không cần lo bị rơi xuống.
Nhưng ở trong Ma Trủng, thân thể của hắn đã suy yếu rất nhiều, chỉ riêng giây phút mượn lực để bay vút lên trời cao này đã khiến cho hắn rất vất vả, cũng không thể kéo dài được quá lâu.
Hàn Sâm nhìn xuống hồ bên dưới, nước vô cùng trong, có thể nhìn thấy cả đáy hồ. Hồ nước nhỏ sạch bóng như tấm gương phản chiếu ánh mặt trời khiến người ta cay cả mắt.
Nhưng Hàn Sâm không tìm thấy bất kỳ sinh vật nào, ngay cả bèo cũng không thấy, bốn tên Chaos tộc cũng không dám tới gần hồ, điều này cũng khiến Hàn Sâm có một dự cảm không lành.
Hàn Sâm nghiến răng, cơ thể bỗng quay vòng trên không trung rồi lao về phía tượng đá một lần nữa.
Hết chương 1796.
Bạn cần đăng nhập để bình luận