Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1909. Một Tỉnh tộc

Rất nhanh Hàn Sâm đã phát hiện ra mình đọc được những chữ viết trên cuốn nhật ký, quả nhiên là chữ viết cổ đại của loài người, cũng là một kiểu chữ viết mà Tinh tộc sử dụng nhưng còn có rất nhiều ký hiệu hắn không nhận ra, viết liền một chỗ thì hắn không hiểu lắm.
Đó là một số nội dung tương tự với công thức và chú thích, nói thật kiến thức khoa học của Hàn Sâm học chẳng ra gì, trước kia lúc đi học còn hiểu được một chút, bây giờ cũng đã quên gần hết rồi.
Nhưng Hàn Sâm vẫn nhận ra trước kia hắn chưa từng nhin thấy những công thức này bao giờ, thoạt nhìn vô cùng phức tạp, hơn nữa dựa vào
nội dung hiện tại của cuốn nhật ký, có lẽ người đàn ông này đang tính
toán gì đó.
Hàn Sâm lại tiếp tục lật xem những trang trước, thấy vẻ mặt của người đàn ông cũng không có gì khác thường, dường như chỉ cần Hàn Sâm không lên tiếng thì hắn muốn làm gi cũng được.
Nếu người đàn ông đã chấp nhận hành vi của hắn, vậy thì Hàn Sâm cũng yên tâm, lật xem nội dung phía trước của cuốn nhật ký, phát hiện cuốn nhật ký này có lẽ là một bản nháp, có rất nhiều thứ được tùy tiện viết phía trên.
Có một số chữ tiện tay viết vào, có thể là một hai chữ ngắn ngủn, cũng có thể là mấy câu nói, còn lại hầu như là ký hiệu và bản nháp tính toán, Hàn Sâm nhìn đến đau cả đầu, chẳng hiểu có ý nghĩa gì nữa.
Để cuốn nhật ký xuống, Hàn Sâm lại nhìn những cuốn sách kia, đều là sách viết về phương diện khoa học, có rất nhiều các loại như “Lượng Tử Học” gì đó, Hàn Sâm không cần nhìn cũng biết khả năng mình có thể hiểu được là cực kỳ thấp.
Bởi vì sách vở để khá lộn xộn nên Hàn Sâm thu dọn lại từng cuốn gọn gàng ngay ngắn, hy vọng có thể phát hiện được một cuốn sách làm cho hắn cảm thấy có hứng thú, thu dọn tới lui, đồng tử của Hàn Sâm chợt co rút lại, chỉ thấy có một cuốn sách viết ba chữ “Vật Ngữ Gen” trên bìa.
Năm đó Hàn Sâm đã lấy được “Vật Ngữ Gen” ở trong phòng điều khiển chính của Tinh tộc, từ đó về sau cũng không còn phát hiện ra những thứ có liên quan đến “Vật Ngữ Gen” nữa.
Cho dù là Tinh tộc như Ngao Dạ cũng không biết “Vật Ngữ Gen” xuất hiện từ đâu, sau khi thấy được cũng chỉ lắc đầu, cho rằng đó là một trò đùa quái đản, vốn chẳng có ai tu luyện thành công “Vật Ngữ Gen” được, ngay cả nhập môn cũng không có khả năng lắm, yêu cầu của nó vốn không phải là trình độ mà sinh vật có thể đạt tới được.
Hàn Sâm không thể nào ngờ vậy mà hắn lại nhìn thấy bốn chữ này một lần nữa ở một nơi như vậy.
“Có lẽ cũng chỉ là trùng hợp, chẳng qua là tên giống nhau mà thôi, không phải cùng một nội dung.” Hàn Sâm ổn định lại tâm trạng, hắn mở cuốn “Vật Ngữ Gen” kia ra.
Chỉ mới nhìn hàng chữ đầu tiên thì Hàn Sâm cũng biết không thể nhầm lẫn được rồi, đây chính là “Vật Ngữ Gen” mà hắn tu luyện, lời mở đầu hoàn toàn giống hệt nhau.
Hắn vội vã lật xuống dưới xem, quả nhiên nội dung giống nhau, hoàn toàn giống với Vật Ngữ Gen mà hắn tu luyện.
Hơn nữa ngoài nội dung tiêu chuẩn của cuốn “Vật Ngữ Gen’ ra còn có rất nhiều chú thích, nhưng mà những chú thích này cũng không phải là sự lĩnh hội tâm đắc khi tu luyện mà là giải thích khoa học của một vài
phân đoạn và các loại thuật ngữ.
Hàn Sâm cẩn thật xem kỹ từng tờ, cứ như vậy xem đến cuối cùng.
Nội dung phía sau không có bất cứ khác biệt nào so với “Vật Ngữ Gen” mà hắn tu luyện, chỉ là có thêm một tờ nội dung ở cuối.
Nội dung của trang cuối không phải là phương pháp tu luyện “Vật Ngữ Gen” mà lại giống với tổng kết hơn.
Nội dung tổng kết đều là một số thuật ngữ chuyên nghiệp, Hàn Sâm xem không hiểu lắm nhưng bốn chữ “thử nghiệm thất bại” ở cuối cùng thì Hàn Sâm vẫn có thể hiểu được.
Trong đó có một đoạn Hàn Sâm có thể hiểu được, viết: Không thể nào giải quyết được điều kiện tu luyện tiên quyết, giả thuyết Vật Ngữ Gen không được thành lập, chẳng lẽ thật sự không thể tạo ra Thần sao?
“Người này không phải là người sáng tạo ra “Vật Ngữ Gen” đấy chứ?” Hàn Sâm nhìn người đàn ông kia với vẻ mặt kỳ quái.
Người đàn ông mặc một bộ quần áo rất bình thường, có vẻ cực kỳ cũ kỹ rồi, hắn đứng ở đó như một bức tượng gỗ không hề nhúc nhích, dựng thẳng tai như đang nghe gì đó.
Hiện tại trong lòng Hàn Sâm có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng mà hắn biết rõ, chỉ cần hắn vừa mới mở miệng thì người đàn ông kia sẽ lại bảo hắn im lặng.
Hàn Sâm thu lại từng cuốn sách ở trên bàn, những cuốn sách đó liên quan đến rất nhiều lĩnh vực, gen học, lượng tử học,… Dù sao thì Hàn Sâm cũng không hiểu được nhiều lắm.
Sau khi đã thu dọn sách gọn gàng, Hàn Sâm ngồi yên ở đó nhìn người đàn ông, gã thật sự không hề nhúc nhích, cũng không biết rốt cuộc có thể giữ vững được tư thế đó đến lúc nào.
Chờ đến khi Hàn Sâm đã sắp ngủ thiếp đi, cuối cùng người đàn ông kia cũng di chuyển, hắn rón rén đi tới trước bàn đọc sách, hung dữ trừng mắt nhìn Hàn Sâm: “Ngươi là ai? Chạy đến chỗ này của ta làm gì?
“Ta tên là Hàn Sâm, xưng hô với các hạ thế nào?” Hàn Sâm mừng rỡ vội vàng hỏi.
“Đi mau đi mau, còn không đi thì người sẽ không đi được nữa đâu.” Người đàn ông không nhịn được nói.
“Các hạ có ý gì?” Trong lòng Hàn Sâm rùng mình, hắn cho rằng người đàn ông muốn ra tay với hắn, vậy nên trong lòng lại càng đề phòng hơn.
“Hừ, chẳng lẽ ngươi không biết, bây giờ ngươi đang ở trên thân thể của một tinh linh sao? Nếu như nó di chuyển lần nữa thì sẽ vượt qua không gian…” Người đàn ông giải thích.
“Ngươi nói ngọn núi này là một sinh vật sao?” Hàn Sâm ngạc nhiên hỏi lại.
“Có gì mà kỳ lạ chứ? Tất cả mọi thứ trên thế giới này đều có sinh mệnh.” Người đàn ông nói.
“Nhưng đây là một ngọn núi mà? Tại sao núi có thể có sinh mệnh chứ, những cây cỏ và côn trùng chim chóc ở trên núi thì đúng là sinh vật thật.” Hàn Sâm nói.
Người đàn ông khinh thường nhìn hắn một cái: “Không phải trên người ngươi cũng có rất nhiều vi khuẩn và ký sinh trùng tồn tại à, lẽ nào nói bọn chúng là sinh mệnh còn ngươi thì không chắc?”
“Nhưng ta là sinh vật, còn ngọn núi chỉ là tảng đá thôi chứ?” Hàn Sâm nói.
“Tại sao tảng đá lại không thể có sinh mệnh? Giống như đặt một miếng thịt ở đâu đó, ngươi sẽ không cho rằng nó là sinh mệnh, nhưng nó cũng là một phần tạo thành sinh mệnh, tảng đá cũng giống như vậy.” Người đàn ông nói.
“Thế thì không giải thích được, nếu như tảng đá chính là thịt, vậy tại sao chúng ta đi đào đá, sinh mệnh từ đáo tạo thành sao lại không phản kháng chứ? Giống như chúng ta, nếu như bị khoét thịt nhất định sẽ cảm thấy đau, sẽ đi giết chết sinh vật khoét thịt của chúng ta có phải không?” Hàn Sâm hỏi ngược lại.
Người đàn ông cười lạnh lùng nói tiếp: “Đó là bởi vì chúng ta quá nhanh”
“Quá nhanh sao?” Hàn Sâm hơi ngẩn ra, không rõ rốt cuộc người đàn ông này có ý gì.
Người đàn ông giải thích: “Sinh mệnh của tảng đá vượt xa chúng ta, hàng tỉ năm cũng chỉ là trong nháy mắt đối với bọn chúng, cho dù chúng ta có đi đào khoét thân thể của nó, hay thậm chí là cả sinh mệnh của chúng ta thì đối với nó còn chưa bằng thời gian một cái chớp mắt, vốn dĩ bọn chúng không thể nhìn thấy động tác nhanh như vậy.”
Hàn Sâm ngẩn ra, hắn còn chưa bao giờ nghĩ như vậy.
Người đàn ông liếc nhìn Hàn Sâm: “Ngươi nói chúng ta sẽ giết chết kẻ khoét thịt mình, thực tế thì không phải như vậy, thân thể của chúng ta
xảy ra những biến đổi bệnh lý, ví dụ như ung thư trước kia, đó chính là
thân thể của chúng ta đang bị phá hoại, nhưng mà ngươi có giết chết
đối thủ hay không? Lúc mà những sinh mệnh kia làm tổn thương thân thể của ngươi, ngươi cũng chẳng thể làm được gì cả, giống như đạo lý tảng đá không thể làm gì được chúng ta vậy.”
“Đây chỉ là cách giải thích đơn giản, thực tế còn rắc rối hơn thế này rất nhiều, nếu ngươi có hứng thú thì có thể học cái này, có lẽ ngươi có thể hiểu được nhiều hơn một chút.” Người đàn ông rút ra một cuốn sách đặt vào trong tay Hàn Sâm.
“Trình độ kiến thức khoa học của ta rất kém, không chắc có thể xem hiểu được.” Hàn Sâm ngượng ngùng nói.
Người đàn ông thuận miệng nói: “Nghiên cứu khoa học chính là để đơn giản hóa những thứ phức tạp, làm cho những tên ngu xuẩn cũng có thể vận dụng được, cái này là một môn thuật gen mà ta dùng lý luận sinh vật tảng đá để sáng tạo ra, Tinh tộc bình thường cũng có thể †u luyện.”
Hàn Sâm mở miệng còn muốn nói gì đó thì người đàn ông đã nhìn thoáng qua phía ngoài, hắn thản nhiên nói: “Tốt nhất ngươi nên rời đi ngay lập tức, tinh linh sắp di chuyển rồi, trừ khi người muốn đi cùng với †a đến không biết bao nhiêu tinh không bên ngoài.”
Hết chương 1909.
Bạn cần đăng nhập để bình luận