Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2949. Người canh giữ Thánh Điện

“Vù!” Trong nháy mắt lúc bàn tay Hàn Sâm đặt lên trên đầu Thánh Kỳ Lân, thân thể của Thánh Kỳ Lân giống như hòa tan ra hóa thành một luồng ánh sáng chui vào trong lòng bàn tay Hàn Sâm, xuôi theo cánh †ay xuôi theo cánh tay xông thẳng vào trong não, chui vào bên trong hồn hải.
“Thu được Thánh Linh Thánh Kỳ Lân.”
Âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu Hàn Sâm gần như cùng lúc với khi hắn nghe thấy một tiếng gào vang trời truyền đến từ trên không: “Dừng tay.”
Một giây sau, Hàn Sâm nhìn thấy một ráng đỏ làm đỏ rực cả một góc trời của thế giới hắc ám, một con Hung Thú toàn thân đỏ thẫm gào thét xông đến, trong nháy mắt đã xông tới trước mặt Hàn Sâm, ánh mắt nó lộ ra ra vẻ hung ác, há mồm phun một luồng ánh sáng đỏ vào Hàn Sâm. Luồng ánh sáng đỏ đó không giống ngọn lửa, trông giống một loại tia xạ tuyến hơn, nháy mắt đã bao phủ Hàn Sâm vào trong nó.
“Xích Khôi…. Ngươi vẫn còn sống ư….” Cửu Thiên Đế hoảng sợ kêu lên đầy sợ hãi, nhưng một giây sau hắn lại nghiêng mình che trước mặt Hàn Sâm, từng con mắt trên áo giáp xanh sâm mở ra, phóng ra quầng sáng màu xanh biếc chống lại ánh sáng màu đỏ, vừa ngăn cản ánh sáng đỏ của Xích Khôi vừa quát lớn: “Xích Khôi, đừng làm tổn thương Hàn công tử.”
“Ta còn tưởng là ai cơ, hóa ra là lão nô tài Thiên Nhãn nhà ngươi, lão nô tài ngươi vẫn chưa chết mà còn đi nhận chủ tử mới nữa cơ à?” Xích Khôi nhìn chằm chằm Cửu Thiên Đế lạnh giọng nói, bên trong giọng nói toàn là sự khinh miệt.
“Câm mồm, là chủ thượng lệnh cho ta phải bảo vệ Hàn công tử, Xích Khôi ngươi chớ vội làm càn.” Cửu Thiên Đế cả giận nói, nhưng cũng nhìn ra được hắn vô cùng kiêng dè Xích Khôi, nên cũng không dám động thủ.
Xích Khôi gần giọng cười một tiếng: “Thiên Nhãn, ngươi bớt ở đấy nói xạo đi, hắn mới bao nhiêu tuổi, lúc chủ thượng còn sống thì e ông nội của ông nội hắn còn chưa chào đời nữa kìa, chủ thượng lệnh cho ngươi bảo vệ hắn, nói xằng nói bậy cũng phải có mức độ thôi.”
Cửu Thiên Đế há miệng muốn giải thích, Xích Khôi lại nổi giận gầm lên một tiếng, âm thanh ấy giống như chói tai như thiên lôi cuồn cuộn đánh vào kim thiết, ánh sáng đỏ trên người trở nên tối tăm, hung tợn nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói: “Bớt nói lời vô ích đi, lão nô tài nhà ngươi có nhận chủ tử mới hay không ta không quan tâm, bảo chủ tử của ngươi giao Thánh Linh ra đây, nếu không hôm nay ta sẽ khiến ngươi và chủ tử của ngươi tan thành mây khói với nhau luôn.”
Vừa dứt lời nó bèn há miệng phun ra ánh sáng đỏ, phun về phía Cửu Thiên Đế đang đứng chắn ở trước mặt Hàn Sâm.
“Xích Khôi, đừng có tưởng Bổn Đế sợ ngươi thật.” Cửu Thiên Đế nghiến răng không lùi, ánh sáng xanh trên người lóe ra, ảo ảnh giống như lệ quỷ hiện ra, hắn lại sử dụng Nhất Thuấn Thiên Niên.
Trong sự gia trì của Nhất Thuấn Thiên Niên, Cửu Thiên Đế mới ngăn cản được ánh sáng đỏ kia.
“Nhất Thuấn Thiên Niên, ngàn năm một cái chớp mắt, chỉ trong chớp. mắt ngươi đã tiêu hao tuổi thọ mấy năm của mình, để ta xem thử ngươi còn có bao nhiêu năm tuổi để có thể chống đỡ được tiếp.” Trong lúc Xích Khôi nói chuyện thì ánh sáng đỏ trong miệng cũng không ngừng phun ra, liên tục phun về Cửu Thiên Đế.
Ánh sáng xanh trên người Cửu Thiên Đế nhờ sự gia trì của Nhất Thuấn Thiên Niên nên ngăn cản được xung kích của ánh sáng đỏ, nhưng vẻ ngoài của hắn lại không ngừng già đi, tóc cũng càng ngày càng bạc trắng.
“Hàn công tử đi mau.” Cửu Thiên Đế vừa ngăn cản ánh sáng đỏ vừa hét lớn.
Hàn Sâm quả thực có hơi bất ngờ, không ngờ rằng Cửu Thiên Đế lại bảo vệ hắn một cách liều mạng như vậy, không giống giả bộ chút nào.
Vừa định nói gì đó thì lại nhìn thấy một đám mây đen che trời trong bóng tối xông lại đây, lượn vòng trong không trung gắn giọng nói: “Đi? Đi đâu? Không để Thánh Linh lại, tất cả đều phải chết.”
“Côn Bằng… Ngươi cũng vẫn còn sống….” Sắc mặt của Cửu Thiên Đế càng khó coi hơn.
“Cũng không phải chỉ có bọn họ còn sống.” Cùng với âm thanh yêu mị lạnh như băng, một người phụ yêu mị khôn cùng bước ra từ trong bóng tối.
Mà ở một hướng khác, một con cự thú không mắt cũng đang bò ra, bốn con sinh vật kinh khủng với hình dáng khác nhau đã chặn bốn phía đèn quang minh chỉ trong nháy mắt, chặn lại đám người Cổ Uyên vốn đang muốn rời khỏi nơi này.
“Vô Nhãn… Ma Nữ… Các ngươi đều còn sống ư…” Cửu Thiên Đế cực kỳ sợ hãi, run sợ nhìn bốn con sinh vật kinh khủng này.
“Bọn ta phụ trách canh giữ Thánh Điện, Thánh Điện vẫn còn thì sao bọn ta chết được chứ.” Ma Nữ nhìn Hàn Sâm rồi nói: “Ngược lại là lão nô tài ngươi, lại sống được tới bây giờ, hơn nữa còn nhận một chủ tử mới, quả là có hơi bất ngờ đấy.”
Cửu Thiên Đế vừa chặn lại ánh sáng đỏ của Xích Khôi vừa lớn giọng quát: “Bổn Đế tuyệt đối không phản bội chủ thượng, là chủ thượng dặn dò ta phải bảo vệ Hàn công tử…”
“Đến bây giờ ngươi vẫn còn mạnh miệng được à, cứ giết lão nô tài nhà ngươi trước đã, rồi sau đó lại giết chết đám tiểu tử dám cả gan lấy trộm Thánh Linh này sau.” Lão Điêu ở trên không trung hừ lạnh một tiếng, há mồm phun ra một luồng khói đen.
Luồng khói đen kia không mạnh nhưng lại có chút quái dị, giống như rắn độc màu đen cuốn về phía Cửu Thiên Đế.
Cửu Thiên Đế chặn lại đòn tấn công của Xích Khôi đã dùng hết toàn bộ sức lực rồi, làm gì còn sức để chặn lại luồng khói đen kia nữa, vẻ mặt hắn tràn đầy sợ hãi nhưng cũng không thể nào ngăn chặn lại được.
Đột nhiên, Cửu Thiên Đế cảm thấy bả vai bị một luồng sức mạnh kéo ra đằng sau, đồng thời tránh được luồng khói đen đó, và thoát khỏi phạm vi tấn công của ánh sáng đỏ.
Cửu Thiên Đế đảo mắt nhìn thì thấy bản thân đang ở phía sau Hàn Sâm, mà ánh sáng đỏ và khói đen đều đang cuồn cuộn lao về phía hắn.
“Công tử cẩn thận…” Cửu Thiên Đế vô cùng hoảng sợ, vẫn còn muốn xông lên giúp Hàn Sâm ngăn lại, nhưng hắn lại cảm thấy không gian
xung quanh có một sự thay đổi kỳ lạ, những ánh sáng đỏ và khói đen đó chậm lại một cách quỷ dị, chẳng thể tới gần Hàn Sâm được.
“ lĩnh vực thời gian của Quỷ Thời Gian!” Xích Khôi và Côn Bằng đều kinh sợ hô lên một tiếng, thu sức mạnh lại không tiếp tục tấn công nữa.
“ lĩnh vực thời gian cũng chẳng có gì ghê gớm.” Côn Bằng hừ lạnh đập cánh xông về phía Hàn Sâm.
“Lão Điêu, dừng tay trước đã.” Lúc này Ma Nữ dì Mị lại mở miệng gọi Lão Điêu lại.
“Làm sao?” Ánh mắt kỳ lạ của Lão Điêu chuyển sang nhìn Ma Nữ Dì Mị hỏi.
“Trước hết đuổi mấy tên gây vướng víu này đi rồi mới trừng trị hắn cũng không muộn.” Ma Nữ Dì Mị thản nhiên nói.
“Cũng được” Ánh mắt kỳ quái của Lão Điêu khẽ đảo, vỗ hai cánh, khói đen trong miệng bị phun ra, cuốn về phía Đại Quốc Sư Cổ Uyên và ba vị Thần Hóa của tộc Hoàng Cực.
Mà cự thú Vô Nhãn ở bên cạnh cũng di chuyển thân thể to lớn lăn đến chỗ thủ tọa Trấn Thiên Cung.
“Khoan ra tay đã, tại hạ có đôi lời muốn nói.” Lực lượng trên người Đại Quốc Sư Cổ Uyên dâng lên như mây, lại không ngăn cản được khói đen mà Lão Điêu phun ra, người vừa lùi về phía sau vừa kêu lên.
Ba vị cường giả Thần Hóa của tộc Hoàng Cực không có bản lĩnh giống Cổ Uyên, sức mạnh trên người bị khói đen cuốn qua một cái là tan biến, thoáng cái đã giống như mất hồn, lặng lẽ ngã xuống mặt đất.
“Có lời gì để sau khi chết về bên kia nói cũng được.” Lão Điêu lại nói một câu đầy âm hiểm, vỗ cánh bay lên lại xông về phía Cổ Uyên.
Cự thú Vô Nhãn ở bên kia giống như tên lưu manh đâm vào thủ tọa Trấn Thiên Cung, nhưng rồi thủ tọa Trấn Thiên Cung khép hai tay lại xoay một cái, ngay lập tức hướng lăn của cự thú Vô Nhãn xoay chuyển một trăm tám mươi độ, lăn thẳng vào bên trong bóng tối.
“Tại hạ là thủ tịch trưởng lão của Trấn Thiên Cung, đã vô tình đắc tội
các vị, các vị có thể nghe ta nói một lời được không.” Mặc dù thủ tọa
Trấn Thiên Cung lợi hại, nhưng cũng không dám càn rỡ ở đây, hắn nói chuyện vô cùng cung kính.
Nhưng lại chẳng có ai để ý đến hắn, trong nháy mắt cự thú Vô Nhãn đã lăn ra khỏi bóng tối, lại lao về phía thủ tọa Trấn Thiên Cung.
Hết chương 2949.
Bạn cần đăng nhập để bình luận