Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2169. Thủ vệ Lãnh Cung

“Hoàng Cực? Là tộc Hoàng Cực đứng đầu một trong ba ngọn đèn trong Thần Điện Gen hiện nay sao?” Hàn Sâm nghe đến cái tên này, cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên.
Hắn vốn cho rằng Nguyệt Chi Hiệp là thế lực phụ thuộc Trấn Thiên Cung nhưng khi nghe Isa nói thì hình như cũng không phải như vậy.
Isa khẽ gật đầu: “Năm đó hào môn đại tộc giáng lâm tinh cầu Rebet, nô dịch tộc Rebet ta chính là tộc Hoàng Cực. Nhưng Thủy Tổ đại nhân tộc ta lại được một vị đại nhân vật của tộc Hoàng Cực thu dưỡng nên đã nhận được rất nhiều tài nguyên, cuối cùng mới có được thành tựu như thế này.”
Sắc mặt của Hàn Sâm thay đổi liên tục. Trấn Thiên Cung, Long tộc và tộc Hủy Diệt đều là những bộ tộc lớn có thể xếp vào top 10, Ma tộc và Phật tộc hơi kém hơn nhưng vẫn có thể xếp vào top 100.
Nhưng nếu nhắc đến chư thiên cường tộc chần chính và được công nhận thì cũng chỉ có ba ngọn đèn đứng đầu trong Thần Điện Gen. Sức mạnh của ba tộc đó vượt trội hơn rất nhiều so với các tộc thông thường, cho dù là thế lực lớn như Trấn Thiên Cung cũng khó có thể chống lại.
Hiện nay, Đại vũ trụ gen là cục diện thế chân vạc của ba tộc, những thế lực lớn khác ít nhiều đều có liên quan đến ba tộc này.
Mặc dù, tộc Hoàng Cực xếp thứ ba nhưng hiện tại là tộc có thế lực lớn nhất trong vũ trụ.
Hai chủng tộc xếp ở vị trí thứ nhất và thứ hai, một tộc thì cực kỳ thần bí, khó có thể gặp được tộc nhân của họ, ngay cả bọn họ ở đâu cũng không biết được. Còn một tộc thì bảo thủ, khinh thường việc kết giao với những tộc khác, họ phát triển theo hướng thuần chủng, không tiếp nhận ngoại tộc, những chủng tộc phụ thuộc vào họ cũng không được tiếp nhận và hoà nhập, chỉ có thể xem như mối quan hệ hợp tác.
Loại thế lực lớn như Trấn Thiên Cung có mối liên hệ rất mật thiết với tộc Thái Thượng xếp ở vị trí thứ nhất nhưng tộc Thái Thượng vẫn rất thần bí, cơ bản rất khó có thể gặp được tộc nhân của họ, sinh vật có thể thật sự tiếp xúc với họ cũng cực kì ít.
Nghe nói Phật tộc và tộc Thái Thượng cũng có chút quan hệ. Tuy nhiên, đây cũng chỉ là truyền thuyết, là thật hay giả người ngoài không thể biết đuợc.
Hay như Long tộc và tộc Hủy Diệt hình như cũng có chút quan hệ với tộc Cổ Thần xếp ở vị trí thứ hai.
Mối quan hệ giữa Isa và Trấn Thiên Cung thân thiết như vậy, Hàn Sâm cứ tưởng tộc Rebet thuộc về phe phái của Trấn Thiên Cung nhưng không ngờ lại phụ thuộc vào tộc Hoàng Cực.
Isa khẽ gật đầu: “Mặc dù hiện giờ tộc Rebet là một Thượng tộc cao quý, nói là thống trị một phương nhưng trên thực tế vẫn cần sự khống chế và giúp đỡ của tộc Hoàng Cực.”
Ngừng một chút, Isa lại nói: “Ta nói cho ngươi cái này là để ngươi biết †âm quan trọng của tài nguyên, nhất là đối với Vật Ngữ Gen mà ngươi tu luyện thì tài nguyên càng cực kì quan trọng.”
“Xin Nữ Hoàng đại nhân chỉ điểm thêm.” Hàn Sâm trịnh trọng hành lễ, nói.
Hắn biết Isa sẽ không vô duyên vô cớ nói những chuyện này, nhất định là nàng có tính toán gì đó nên mới nhắc đến chuyện tài nguyên. Nếu không với tính cách của nàng sao có thể chạy tới nơi này chỉ để ôn chuyện với hắn, hắn cũng đâu phải trẻ con cần nghe chuyện cổ tích để đi ngủ.
“Một tháng sau, ta sẽ đến tộc Hoàng Cực.” Isa từ tốn nói.
Hàn Sâm hơi ngẩn người: “Nữ Hoàng đại nhân đến tộc Hoàng Cực, định khi nào thì trở về?”
Isa không trả lời, chỉ nhìn những gợn sống lăn tăn trong Kính Hồ nói: “Không vào Thần Hoá thì cuối cùng cũng chỉ là một giấc mơ như bọt nước mà thôi, trở về với không trở về có gì khác nhau. Mọi chuyện trên đời này, nên được thì được, nên bỏ thì bỏ, chỉ cần còn đường thì tất cả đều sẽ có khả năng.”
Dứt lời, lsa xoay người rời đi, không để ý đến Hàn Sâm nữa. Trong vòng vài bước đã biến mất khỏi tinh cầu Nhật Thực.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày. Mặc dù Isa không giao phó gì cho hắn nhưng hắn cũng đã hiểu được ý của nàng.
Chuyến đi này của nàng hẳn là rất nguy hiểm, thậm chí là thập tử nhất sinh. Nếu có thể thăng cấp lên Thần Hoá thì còn có cơ hội quay về nhưng nếu không lên được Thần Hoá, chỉ sợ có đi mà không có về.
Khi Isa còn ở đây, hắn chẳng cần lo lắng gì khi ở Nguyệt Chỉ Hiệp. Không ai dám giở trò với hắn, đã là đồ của hắn thì không thể thiếu được, không phải đồ của hắn, hắn cũng có cơ hội chia một chén canh.
Nhưng Isa đi chuyến này thì rất khó nói. Nếu Isa ở tộc Hoàng Cực có thể đột phá lên Thần Hoá thì tốt, còn nếu không thể, thậm chí là có tin tức xấu truyền về thì Hàn Sâm bên này cũng sẽ rất chật vật.
Những lời đó của Isa là muốn nói với Hàn Sâm rằng nếu nàng xảy ra chuyện thì Hàn Sâm cần phải đưa ra quyết định, nên bỏ thì bỏ, nếu không e rằng đến mạng cũng chẳng còn.
“Có được thì mới có mất. Isa nói như vậy, chẳng lẽ là nàng muốn đưa những đồ vật của nàng ở Nguyệt Chi Hiệp cho ta sao?” Trong lòng Hàn Sâm lập tức vui mừng.
Với địa vị của Isa, những vật sở hữu của nàng ở Nguyệt Chi Hiệp cũng là một món tài sản khổng lồ. Nếu có thể tiếp quản thì việc chèo chống Hàn Sâm thăng đến cấp Vương cũng không có gì khó khăn.
Nhưng dù Hàn Sâm là đồ đệ của Isa thì dựa theo quy tắc của tộc Rebet, hắn cũng không có đủ tư cách để thừa kế toàn bộ tài nguyên của Isa. Dù sao những tài nguyên kia của nàng đa số đều thuộc về tộc Rebet, nếu Isa chết rồi thì những tài nguyên đó sẽ bị tộc Rebet thu hồi rồi phân chia lại, chỉ có một số ít món đồ thuộc về chính Isa thì hậu bối của nàng mới có thể kế thừa.
Còn về một phần tài nguyên đến lúc đó có thể thừa kế được hay không vẫn là một ẩn số. Dù sao Isa cũng chết rồi, những Vương Giả khác của tộc Rebet sao có thể để di sản của Isa rơi vào tay một ngoại tộc.
Quả nhiên, mọi chuyện không đơn giản như vậy. Trước khi đến tộc Hoàng Cực, Isa đã sắp xếp tất cả mọi thứ ở Nguyệt Chi Hiệp, Hàn Sâm không được thừa hưởng những tài nguyên của nàng, cũng không có quyền tiếp quản tạm thời.
Tuy nhiên, không phải là Isa không để lại cho hắn bất kì thứ gì, chỉ là thứ nàng để lại khiến hắn hơi nghỉ hoặc.
“Thủ vệ Lãnh Cung…” Hàn Sâm nhìn tấm lệnh bài bạch ngọc trên tay, nét mặt hoài nghi.
Lệnh bài bạch ngọc lớn chừng bàn tay, trong suốt như tuyết, năm chữ “Thủ vệ Lãnh Cung” ở mặt trên còn bị nhuộm thành màu đỏ.
Hàn Sâm biết đây là một lệnh bài thân phận. Tư liệu Isa để lại cho hắn nói rất rõ về tác dụng của lệnh bài, đây là tín vật để hắn đến Lãnh Cung làm thủ vệ. Nhưng Hàn Sâm có hơi ngờ vực, Lãnh Cung rốt cuộc là nơi như thế nào.
“Lãnh Cung… Chắc không phải là chỗ của những nam phi bị thất sủng đâu ha?” Hàn Sâm nghĩ đến khả năng này, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh một đám đàn ông tô son điểm phấn cầm khăn tay, ngồi lau nước mắt trong tòa nhà lớn thê lương, sắc mặt đột nhiên trở nên cổ quái.
“Khụ khụ… Chắc không phải đâu, ta không nghe nói Isa có thói quen nuôi nam sủng bao giờ hết. Xem ra phải sau khi đi đến đó mới có thể biết được rốt cuộc Lãnh Cung như thế nào.” Hàn Sâm lắc đầu, đá văng những hình ảnh kỳ quái kia ra khỏi não.
Hàn Sâm thu dọn một chút, sau đó một mình đi đến tinh cầu Đao Phong, Lãnh Cung nằm ngay phía trên tinh cầu Đao Phong của Isa.
Không phải là Hàn Sâm không muốn mang Bảo Nhi theo. Nhưng trong tư liệu mà Isa đưa có nói rõ rằng chỉ những người cầm lệnh bài trong tay mới có thể vào Lãnh Cung, những kẻ khác đến gần Lãnh Cung thì đều bị giết bất luận tội.
Điều này khiến Hàn Sâm càng thêm hiếu kì, rốt cuộc Lãnh Cung là một nơi như thế nào, vì sao Isa lại để hắn đến trông giữ Lãnh Cung.
Hết chương 2169.
Bạn cần đăng nhập để bình luận