Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 737: Tí Hộ Sở Chỉ Có Một Người

Chỉ thấy một quả cầu màu cam tròn vo xông tới, Hàn Sâm vẫn không động thủ, tiểu ngân hồ vẫn luôn ghé vào vai Hàn Sâm lại đột nhiên động.
Chỉ thấy lông của tiểu ngân hồ dựng thẳng lên, từ người nó bắn ra một quả cầu lôi điện màu bạc, dần hóa thành một tấm lưới điện màu bạc, hung hăng đập lên trên người sinh vật siêu cấp thần huyết mà mỹ nữ tóc ngắn gọi là quả cam nhỏ kia.
- Meow! Ah!
Một tiếng rít lên và một tiếng hét thảm đồng thời vang lên, quả cam nhỏ bị điện giật tới mức lông dài dựng thẳng lên, tóc mỹ nữ tóc ngắn kia cũng bị điện giật khiến mái tóc ngắn bốc khói, lập tức lăn từ trên lưng quả cam nhỏ xuống.
Quả cam nhỏ bị một phát như vậy, hung tính của nó đã bị kích phát lên khiến nó càng thêm điên cuồng đánh tới.
Tiểu ngân hồ từ vai Hàn Sâm nhảy dựng lên, bay lên trên không trung không ngừng bắn ra lưới điện tới quả cam nhỏ, khiến quả cam nhỏ bị điện giật đến mức không ngừng kêu lên thảm thiết, nhưng nó lại không cam lòng từ bỏ, vẫn không ngừng đánh về phía tiểu ngân hồ trên không trung, muốn đánh cho tiểu ngân hồ rơi xuống.
Tuy tốc độ của quả cam nhỏ rất nhanh, nhưng so với tiểu ngân hồ thì nó vẫn chậm hơn một chút, chiêu nào của nó cũng bị tiểu ngân hồ né được, sau đó tiểu ngân hồ lại hung hăng bắn ra lưới điện.
Tiểu ngân hồ cũng không bay cao, chỉ bay đủ cao để quả cam nhỏ không thể đánh tới, khiến mỗi lần quả cam nhỏ muốn bổ nhào vào nó, nhưng lại không thể chạm được.
Hàn Sâm nhìn cảnh này thấy vô cùng thú vị, tuy quả cam nhỏ khá lớn, nhưng rõ ràng nó cũng giống tiểu ngân hồ, chỉ là sinh vật siêu cấp thần huyết chưa trưởng thành, nhìn nó có lẽ ra đời trễ hơn tiểu ngân hồ một chút, cũng không biết thế nào lại đi theo mỹ nữ tóc ngắn kia.
Tóc mỹ nữ tóc ngắn đứng một bên đã xem đến mức ngây người, lúc trước Hàn Sâm mang theo cô vẫn có thể trốn khỏi Thần Điện Dị Linh, khiến cô cảm thấy hơi kinh ngạc, nhưng cô tuyệt đối không ngờ rằng, tiểu ngân hồ nằm sấp trên bờ vai đại sắc lang này lại có thể đấu với quả cam nhỏ, hơn nữa còn có thể đánh quả cam nhỏ là thảm như vậy, dường như nó đang cố ý đùa giỡn quả cam nhỏ.
- Chủ nhân thế nào thì có sủng vật như vậy, đều là trứng thôi.
Mỹ nữ tóc ngắn hung hăng mắng một câu, nhưng trong lòng vẫn hơi sợ.
Sau khi Chu Vũ Mị tấn chức thành Tiến Hóa Giả, rồi truyền tống vào không gian Tí Hộ Sở thứ hai, nhưng không ngờ cô lại bị truyền tống đến một địa phương quỷ quái như vậy.
Không tính tới chuyện không có một người nào, vừa mới tiến đến đã gặp phải một trận đại chiến giữa một con dị sinh vật với con Dị Linh kia, vì thế Chu Vũ Mị mới may mắn chạy ra khỏi Thần Điện Dị Linh, sau đó vẫn bị nhốt ở Tí Hộ Sở hoàn toàn không có bóng người này.
Cũng may ở Tí Hộ Sở này, Chu Vũ Mị gặp được quả cam nhỏ, dị sinh vật này chẳng những không coi cô thành địch nhân, mà còn vô cùng thân thiết với cô, Chu Vũ Mị có thể sống sót ở chỗ này, chủ yếu là dựa vào con mồi mà quả cam nhỏ mang về cho cô.
Trong số những con mồi đó, thậm chí còn có cả thịt sinh vật thần huyết, điều này khiến Chu Vũ Mị rất giật mình.
Sau này khi cả hai quen thuộc hơn, Chu Vũ Mị sẽ thường xuyên đi theo nó cùng đi ra ngoài săn bắn, cô tận mắt thấy qua quả cam nhỏ săn giết sinh vật thần huyết vô cùng đơn giản.
Nhưng quả cam nhỏ mạnh mẽ như vậy, lúc này lại không thể làm gì con tiểu ngân hồ kia, chuyện này khiến Chu Vũ Mị vô cùng giật mình, bắt đầu để ý hơn.
Chu Vũ Mị thoáng lo lắng nhìn về phía Hàn Sâm, đã thấy không biết từ lúc nào Hàn Sâm đã cười híp mắt đứng bên cạnh cô, lúc này cũng quay sang nhìn cô.
- Anh muốn làm gì? Tôi cảnh cáo anh, tôi rất mạnh đấy, anh đừng xằng bậy.
Chu Vũ Mị bày ra tư thế chuẩn bị, miệng nói thì mạnh lắm, nhưng trong lòng cô không chắc chắn chút nào, ngữ khí cũng không khỏi yếu thêm vài phần, hoàn toàn không có hiệu quả đe dọa.
Dù sao khi nãy cô bị Hàn Sâm chế phục rất đơn giản, hiện tại chỗ dựa lớn nhất là quả cam nhỏ cũng bị con tiểu ngân hồ kia không ngừng trêu đùa, căn bản không thể giúp cô được, chuyện này khiến Chu Vũ Mị hơi hốt hoảng.
- Tôi hỏi cô mấy vấn đề, tốt nhất cô nên trả lời để tôi hài lòng, vậy chuyện cô để cho con sinh vật lông vàng vo tròn kia công kích tôi coi như xong, bằng không thì. . .
Hàn Sâm không nói hết, chỉ cười lạnh hai tiếng.
- Bằng không thì thế nào?
Chu Vũ Mị thấy Hàn Sâm cười kiểu đó, trong lòng cô lập tức thấy rét run.
- Dù sao ở đây cũng chỉ có hai người chúng ta, dù tôi làm cái gì cũng chỉ có trời biết đất biết cô biết tôi biết, chắc chắn sẽ không có người thứ ba biết. Nếu tâm tình tôi tốt thì chính là tiền gian hậu sát, còn tâm tình tôi mà không tốt, vậy thì tiền sát hậu gian, nếu như tâm tình không tốt cũng không xấu, vậy thì vừa gian vừa giết. . .
Hàn Sâm dọa Chu Vũ Mị.
Nghe hắn nói thế, lông tóc cả người Chu Vũ Mị đều bắt đầu dựng ngược lên, vội vàng cố gắng nở một nụ cười, bắt đầu tỏ vẻ đáng yêu cầu khẩn nói:
- Đại ca, anh cần gì chứ? Chúng ta đều là nhân loại, ở không gian Tí Hộ Sở thứ hai lớn như vậy, chúng ta lại gặp nhau Tí Hộ Sở nho nhỏ trong sa mạc này, đây là duyên phận a. Hai người chúng ta nên trợ giúp lẫn nhau mới đúng, đánh đánh giết giết nhiều không tốt, đó là tự giết lẫn nhau đúng hay không?
- Cô tên là gì?
Hàn Sâm tự tiếu phi tiếu nhìn Chu Vũ Mị hỏi.
- Tôi là Chu Vũ Mị, là một người đáng thương lắm, liều sống liều chết thật vất vả mới có thể tấn chức tới Tiến Hóa Giả, không nghĩ tới lại rơi xuống một nơi đáng sợ như vậy, một người cũng không nhìn thấy, hơn nữa còn không ra được, thiếu chút nữa đã không sống nổi nữa, cũng may là gặp được đại ca ở nơi này. . .
Chu Vũ Mị giả bộ đáng yêu nói.
- Ngừng kể khổ đi, cô còn trẻ như vậy đã có thể tấn chức tới không gian Tí Hộ Sở thứ hai, hơn nữa thân thủ còn lợi hại như vậy, tố chất thân thể này nhất định là thần gen viên mãn tấn thăng thành Tiến Hóa Giả, cô còn không biết ngại mà nói mình là con nhà nghèo?
Hàn Sâm bĩu môi khinh thường nói.
Chu Vũ Mị lập tức lúng túng cười:
- Cũng may. . . so với kẻ có tiền. . . so với người nghèo thì tốt hơn một chút thôi.
- Thành thật trả lời vấn đề của tôi, bằng không có tin tôi sẽ lột sạch cô rồi ném vào Thần Điện Dị Linh không?
Hàn Sâm giận tái mặt nói.
- Đại ca, có vấn đề gì cứ việc hỏi, tôi nhất định biết gì nói đấy, quyết không giấu diếm.
Chu Vũ Mị bị giật mình nói.
Từ miệng Chu Vũ Mị, Hàn Sâm rất nhanh đã hiểu đại khái về nơi này, cũng bắt đầu hiểu biết về Chu Vũ Mị và quả cam nhỏ.
Chu Vũ Mị này cũng có chút địa vị, là con cháu của Chu nghị viên ở thượng nghị viện, mặc dù nói Chu gia có rất nhiều người, cũng không phải tất cả người họ Chu đều ghê gớm, nhưng còn trẻ như vậy có thể dùng thần gen đầy đủ để tấn chức lên Tiến Hóa Giả, chứng minh cô ta ở Chu gia cũng có chút địa vị.
Quan hệ giữa quả cam nhỏ và Chu Vũ Mị cũng tương tự như hắn và tiểu ngân hồ, thuộc về tình huống dị sinh vật cùng nhân loại chung đụng hiếm thấy.
Quả cam nhỏ kia rõ ràng là một sinh vật siêu cấp thần huyết đời thứ hai, cách vận hành khí tức trong người không có sai, bố mẹ của nó có lẽ chính là con đã đại chiến với Dị Linh bên trong Dị Linh Thần Điện kia, hiện tại không biết đã đi đâu.
Chu Vũ Mị còn giới thiệu sơ qua về một số tình huống trong sa mạc, chuyện này khiến Hàn Sâm cảm thấy rất hứng thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận