Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1199: Rương Hợp Kim Cổ Xưa

Hàn Sâm mang theo đôi tiểu tình nhân nhanh chóng đi tới khoang thuyền bảo vệ, mặc dù những chiến hạm của Tu La tộc đó đang công kích, nhưng chủ yếu là đang cảnh cáo và khiến cho Vũ Trụ Hào rơi vào vòng vây.
Nếu như thật sư muốn đánh, chỉ sợ Vũ Trụ Hào không kiên trì nổi một giây đã hóa thành hư vô.
- Tiểu Liên, con không sao chứ?
Bọn hắn mới vừa tiến vào khoang thuyền bảo vệ, một lão già đã nôn nóng đứng lên đón, kích động ôm chặt cô bé kia.
- Gia gia, con không sao, là Hàn Sâm đã cứu con và Lăng Nguyên.
Cô bé nói ra.
Lão nhân kia lập tức không ngừng cảm tạ Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm không có tâm tư nói thêm gì, đang chuẩn bị đi tìm hạm trưởng hỏi một câu, trên thuyền này trừ người ra, bọn họ còn chở theo cái gì, thế mà lại khiến Tu La tộc coi trọng như vậy.
Thế nhưng không đợi Hàn Sâm đi hỏi, đã thấy một người mặc quần áo hạm trưởng, mang theo mấy người đi tới cái kia trước mặt ông lão kia, có chút lo lắng nói với ông lão:
- Hứa lão, chúng ta bị hạm đội Tu La tộc bao vây, khoang thuyền bảo vệ chỉ sợ không có cơ hội tiến vào quỹ đạo á không gian rồi, ngài mau hủy những tài liệu và vật kia đi, để tránh rơi vào trong tay Tu La tộc.
Lúc này Hàn Sâm mới chú ý tới, trong tay ông lão kia vẫn luôn mang theo một cái hòm bằng hợp kim, kiểu dáng cái hòm kia có chút cổ xưa, tuy cũng coi như sản phẩm hiện đại, nhưng thoạt nhìn giống như nhiều năm rồi, ít nhất cũng là sản phẩm vài thập niên trước.
Khiến Hàn Sâm giật mình nhất là, dường như hắn đã thấy kiểu hòm này ở nơi nào rồi, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra.
- Không được, những tài liệu kia thì thôi, nhưng vật kia không thể thay thế đâu. . .
Ông lão nghe vậy lập tức ôm chặt cái hòm.
- Hứa lão, hiện tại đến lúc nào rồi rồi? Chúng ta không có khả năng phá vòng vây đi ra, thứ này tuyệt đối không thể rơi vào trong tay Tu La tộc. Xin lỗi Hứa lão, tôi cũng không có lựa chọn khác.
Hạm trưởng nói xong đã khoát tay, hai người bên cạnh hắn lập tức đi về phía ông lão nhân kia, có vẻ là muốn dùng sức mạnh để đoạt lấy chiếc hòm trong tay ông lão.
- Mình nhớ ra rồi.
Hàn Sâm nhìn cái hòm kia, hai mắt sáng lên, hắn vừa rồi đang cố gắng nhớ lại xem mình đã thấy loại hòm này ở nơi nào, hiện tại cuối cũng đã nghĩ ra.
Loại hòm này kiểu dáng rất cũ, cũng đã ngừng sản xuất rồi, ngay cả trên Internet cũng rất khó nhìn thấy, trước kia Hàn Sâm nhìn thấy loại hòm này, cũng không phải ở trong Liên Minh, mà là bên trong Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm thấy được khi gặp Linh trong sơn động kia, Hàn Sâm nhặt được một chiếc hòm hợp kim giống như đúc, chỉ có điều chiếc hòm hợp kim đã biến hình, cho nên lúc đầu Hàn Sâm không nhận ra.
Hiện tại suy nghĩ kỹ một chút, hai chiếc hòm giống nhau như đúc, có lẽ là cùng một loại sản phẩm.
Hàn Sâm còn nhớ rõ chính mình nhặt được chiếc hòm hợp kim kia có một loại gen dịch, sau đó còn có một số tư liệu.
Bởi vì Hàn Sâm không hiểu biết nhiều về phương diện kia, căn bản không hiểu đó là tư liệu về thứ gì, cho nên vẫn giấu thứ đó đi, đã nhiều năm như vậy, hắn gần như đã quên những thứ đó.
Vừa nhìn thấy chiếc hòm trong tay ông lão này, hắn mới nghĩ tới.
Nhưng Hàn Sâm cũng không liên hệ hai chiếc hòm với nhau, dù sao loại hòm hợp kim này là sản phẩm sản xuất hàng loạt, có giống nhau cũng không thể xem như kỳ lạ.
Hai người đàn ông có khí chất quân nhân kia đã đi tới trước mặt ông lão, mà ông lão vẫn ôm thật chặt lấy chiếc hòm hợp kim không chịu buông tay.
- Hứa lão, thật sự xin lỗi, nếu có một khả năng nhỏ nhoi, tôi cũng sẽ không ra hạ sách này, hiện tại thật sự không có cơ hội, nếu không hủy diệt thì không còn kịp rồi.
Hạm trưởng nghe được bên ngoài khoang thuyền bảo vệ truyền đến tiếng ầm ầm, dáng vẻ đã vô cùng gấp gáp, phất phất tay với hai quân nhân kia.
Hai quân nhân đồng thời kẹp lấy ông lão, đưa tay đi lấy chiếc hòm trong tay ông lão.
Vẻ mặt ông lão rất phức tạp, dường nhu cực kỳ đau lòng, nhưng ông cũng không phản kháng mãnh liệt, giống như ông cũng là biết thứ này không thể bảo vệ.
Một quân nhân đoạt lấy hòm hợp kim, muốn mở rương ra, nhưng thử mãi mà vẫn chưa thành công.
- Hứa lão. . .
Hạm trưởng nghe tiếng ầm ầm phía ngoài khoang thuyền bảo vệ càng ngày càng gần, y cũng càng ngày càng gấp gáp, lo lắng gọi ông lão một tiếng.
Ông lão thở dài một tiếng, đưa một tấm thẻ cho một gã quân nhân.
Quân nhân nhận lấy tấm thẻ, khẽ quét lên trên hòm hợp kim, chiếc hòm kia hợp lập tức được mở ra.
Hàn Sâm có chút tò mò mà nhìn vào trong rương, chỉ liếc mắt một cái, sắc mặt đã lập tức thay đổi.
Trong hòm này có mộ chút tư liệu và một cái bình nhỏ, hình dạng cái chai kia, vậy mà lại giống cái chai lúc trước Hàn Sâm nhặt được như đúc.
- Chẳng lẽ thật sự có chuyện trùng hợp như vậy? Chiếc hòm giống nhau, ngay cả một cái chai bên trong cũng giống nhau? Chất lỏng trong bình không phải cũng giống vậy chứ?
Hàn Sâm kinh ngạc.
Quân nhân kia mở chiếc hòm, nắm chặt quả đấm, trên tay lập tức bắn ra một ngọn lửa nhiệt độ cao, một quyền đánh xuống cái chai kia.
Hàn Sâm nhìn xem quân nhân kia cùng cái chai trong rương, tâm niệm thay đổi thật nhanh.
Quân nhân hẳn là một Siêu Việt Giả, hơn nữa lực lượng khá mạnh, sức mạnh hệ hỏa kinh khủng kia đập xuống, đừng nói là cái chai, chỉ sợ tất cả mọi thứ trong rương đều bị hủy diệt.
Nếu như không có nhìn thấy chiếc lọ kia, Hàn Sâm có lẽ sẽ không rãnh rỗi quan tâm tới chuyện như vậy, nhưng là hiện tại Hàn Sâm thoáng do dự một chút, thân ảnh lắc lư một cái, lập tức xuất hiện trước mặt quân nhân kia, cánh tay ngăn lại ngọn lửa kia, đồng thời đưa tay trực tiếp đóng lại chiếc hòm hợp kim, sau đó lôi vào trong ngực của mình.
Bành!
Ngọn lửa nhiệt độ cao có thể hòa tan sắt thép đánh trúng tay Hàn Sâm, giống như là nham thạch nóng chảy tản ra, lại không thể làm Hàn Sâm bị thương.
Tất cả mọi người đều ngẩn người, sau đó một giây sau, những quân nhân cùng nhân viên hộ vệ trên thuyền đều nâng cao vũ khí trong tay đồng loạt nhắm thẳng vào Hàn Sâm.
- Mày là gian tế Tu La tộc?
Hạm trưởng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm rồi quát hỏi.
- Tôi là Hàn Sâm, vợ tôi là Kỷ Yên Nhiên, bố vợ là Kỷ Nhược Chân, ông không tin có thể nhìn bảng danh sách hành khách.
Hàn Sâm nhìn nhiều súng laser như vậy, vẫn giơ tay lên.
Tuy hắn có lòng tin có thể khiến những súng laser đó bắn không trúng mình, nhưng ở đây rất đông người, hiện tại không đến lúc người một nhà đánh người một nhà, cho nên vội vàng nói rõ thân phận.
Tên tuổi Kỷ Đại Nguyên thủ còn dùng được, hạm trưởng nghe xong Hàn Sâm nói, vội vàng vung tay lên, ngăn cản những quân nhân và nhân viên hộ vệ bắng Hàn Sâm.
- Cậu là Hàn Sâm?
Hạm trưởng hỏi Hàn Sâm.
- Không thể giả được.
Hàn Sâm nói ra.
- Hắn là Hàn Sâm, vừa rồi hắn còn cứu chúng tôi.
Hứa Liên ở bên cạnh nói một câu.
- Cho dù cậu là con rể của Kỷ Nguyên thủ, cũng không thể làm bậy, nhanh mang thứ đó ra, hiện tại nhất định phải hủy diệt chúng.
Hạm trưởng lo lắng nói.
Xem dáng vẻ của y, nếu như Hàn Sâm không giao ra, đừng nói Hàn Sâm chỉ là con rể tổng thống, cho dù hắn là cha tổng thống, hạm trưởng cũng sẽ không chút do dự hạ lệnh tiêu diệt hắn cùng chiếc rương.
OÀ..ÀNH!
Hàn Sâm còn chưa kịp phản ứng gì, chỉ nghe một tiếng ầm vang, hàng rào khoang thuyền bị phá một lỗ lớn, một đám Tu La nhân ôm vũ khí từ trong thông đạo bên ngoài vọt vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận