Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 368: Thú Hồn Siêu Cấp Thần Huyết

- Ô!
Bởi vì mũi kiếm đã đâm vào bên trong cổ họng, Kim Chúc Lang chỉ phát ra được nửa tiếng nghẹn ngào liền đột nhiên ngừng lại.
Chỉ là con Kim Chúc Lang kia lại đột nhiên vặn vẹo cổ, lực lượng mạnh mẽ trực tiếp vặn gãy kiếm thú hồn thần huyết của Hàn Sâm, thú hồn lập tức tiêu tán không thấy đâu cả, Kim Chúc Lang rơi xuống mặt đất, vết thương ở trên cằm, máu tươi giống như nước suối phun trào ra bên ngoài.
Hàn Sâm không nói hai lời, thương xoắn ốc hung hăng đâm về Kim Chúc Lang, con Kim Chúc Lang kia oán độc trừng mắt nhìn Hàn Sâm một cái, quay người vậy mà hướng chỗ sâu bên trong sào huyệt dị sinh vật chạy đi.
Chỉ là vết thương ở trên cằm nó quá sâu, trong lúc chạy vết thương vẫn không ngừng chảy máu ra ngoài.
Hàn Sâm sao có thể để cho nó đào tẩu, tất cả đều chỉ vì giờ phút này, nhấc thương xoắn ốc lên tung bốn vó, liền điên cuồng đuổi theo Kim Chúc Lang.
Cũng có lẽ là bởi vì chảy quá nhiều máu, tốc độ của Kim Chúc Lang rõ ràng đã giảm xuống không ít, vậy mà không thể bỏ xa Hàn Sâm được.
Chẳng qua là sau khi Kim Chúc Lang xông vào khu vực tổ phòng, Hàn Sâm truy giết tiến vào bên trong, lập tức có rất nhiều dị sinh vật từ bên trong tổ phòng vọt ra, hung ác nhào về phía Hàn Sâm.
Lúc này Hàn Sâm đã không quản được nhiều như vậy nữa, giống như là sắp bị điên rồi, trực tiếp giết vào bên trong đám dị sinh vật, hắn cũng không tin bên trong một cái sào huyệt dị sinh vật lại có thể dựng dục ra hai con sinh vật siêu cấp thần huyết.
Mà ngoại trừ sinh vật siêu cấp thần huyết, hẳn là không có sinh vật khác có thể uy hiếp được hắn.
Hung thú gào thét, trường thương điên cuồng bay múa, trong lúc nhất thời máu tươi vẩy ra, Hàn Sâm trực tiếp giết ra một con đường máu, đuổi sát theo con Kim Chúc Lang kia không tha.
Tất cả biến hóa này thực sự là quá nhanh, Diệp Vũ Phong đã sớm nhìn tới trợn mắt hốc mồm, vừa rồi Hàn Sâm còn đang ở trong hiểm cảnh, mắt thấy sắp bỏ mạng, thế nhưng mà trong nháy mắt lại là Kim Chúc Lang bị trọng thương chật vật mà chạy, để cho Diệp Vũ Phong còn chưa kịp phản ứng.
Mắt thấy Hàn Sâm giống như là viễn cổ ma thần giết vào bên trong đám dị sinh vật, xông giết ngang dọc như vào chỗ không người, lúc này Diệp Vũ Phong mới phản ứng lại được, liền vội vàng đuổi theo.
Càng đi vào bên trong, dị sinh vật từ bên trong tổ phòng lao ra cũng càng nhiều, Hàn Sâm lại không quản được nhiều như vậy, gặp dị sinh vật liền giết, dị sinh vật ngăn ở trước mặt hắn đều là một thương đã bị giết, trên thân thể giống như vàng ròng đúc thành tức thì bị máu của dị sinh vật dính đầy.
Tốc độ của Kim Chúc Lang càng ngày càng chậm, chỗ yếu hại bị thương quá sâu, càng ngày càng không chịu được, dù cho Hàn Sâm bị dị sinh vật ngăn lại, cũng khó có thể kéo ra khoảng cách với Hàn Sâm.
Đột nhiên, Kim Chúc Lang quay đầu, hung ác nhào tới Hàn Sâm, lại có một tia quyết tuyệt, xem ra là đã biết mình khó có thể đào thoát, vậy mà muốn liều mạng với Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhìn thấy Kim Chúc Lang hung hăng nhào tới, thần sắc lại bất động, tốc độ cùng lực lượng của Kim Chúc Lang bây giờ đã giảm xuống trên diện rộng, đã khó hình thành uy hiếp chân chính đối với hắn.
Trong tích tắc tránh ra tấn công của Kim Chúc Lang, trở tay cuồng quét thương tới, hung hăng quất lên trên thân Kim Chúc Lang, đập thân thể Kim Chúc Lang bay khỏi mặt đất.
Không đợi Kim Chúc Lang rơi xuống, trường thương của Hàn Sâm lại xoay chuyển, từ đuôi đến đầu vung lên, một thương đánh bay Kim Chúc Lang lên.
Bành bành bành!
Trường thương như rồng, múa lên điên cuồng giống như gió, từng đạo thương ảnh đánh Kim Chúc Lang không ngừng bay lên trên không, căn bản ngay cả cơ hội rơi xuống cũng không có.
Hàn Sâm biết thương không đâm thủng da lông Kim Chúc Lang được, ám sát căn bản vô dụng, chỉ là hung ác lực quật nó, khiến cho miệng vết thương của nó vỡ ra, máu tươi từ vết thương dưới quai hàm không ngừng điên cuồng chảy ra, phun tung tóe khắp nơi.
Diệp Vũ Phong ở trong đám dị sinh vật đánh giết, chờ lúc anh ta vọt tới cách Hàn Sâm không xa, nhìn thấy Hàn Sâm đem con Kim Chúc Lang nguyên bản vô địch kia từng thương giết tới máu tươi điên cuồng vãi ra, đã hoàn toàn không có lực phản kích.
Đột nhiên, chỉ thấy trường thương của Hàn Sâm chấn động, như là độc long bay lên đâm vào cổ họng Kim Chúc Lang, chống đỡ lấy thân thể Kim Chúc Lang hung ác xông về phía vách đá.
Bành!
Thân thể của Kim Chúc Lang trực tiếp đâm lên trên vách đá, phá vỡ một mảng lớn trên vách đá, mà thương xoắn ốc trong tay Hàn Sâm lại mang theo xoay tròn mãnh liệt đâm vào bên trong vết thương của Kim Chúc Lang, không ngừng chui vào bên trong.
Máu tươi theo thân thương không ngừng chảy ra, Kim Chúc Lang ngay cả lực lượng giãy dụa cũng không còn, mặc cho Hàn Sâm đính nó ở trên vách đá.
Máu tươi và hoa lửa dâng trào, đầu thương mãnh liệt xoay tròn rốt cục đâm vào bên trong não Kim Chúc Lang, sống sờ sờ xoắn nát não của Kim Chúc Lang.
- Săn giết ấu thể sinh vật siêu cấp thần huyết Cổ Huyền Lang, thu được thú hồn Cổ Huyền Lang, thu được gen sinh mệnh tinh hoa của Cổ Huyền Lang, không thể ăn thịt.
Mắt thấy thi thể của Cổ Huyền Lang phân giải tiêu tán ở trước mặt mình, Hàn Sâm vội vươn tay bắt lấy khối gen sinh mệnh tinh hoa màu đen mới rơi xuống kia, trong lòng đã vui sướng sắp muốn nổ tung.
- Thú hồn siêu cấp thần huyết… thú hồn siêu cấp thần huyết… rốt cục mình đã có thú hồn siêu cấp thần huyết…
Hàn Sâm hận không thể ngửa mặt lên trời thét vang, mới có thể giải tỏa kích động cùng vui sướng trong lòng.
Nhưng cuối cùng Hàn Sâm vẫn nhịn được, thừa dịp Diệp Vũ Phong không nhìn thấy gen sinh mệnh tinh hoa trong tay hắn, trực tiếp thu vào.
Chuyện sinh vật siêu cấp thần huyết, đương nhiên là càng ít người biết càng tốt, đây tuyệt đối là một cái bí mật sẽ chọc ra đại phiền toái, hơn nữa còn là loại phiền phức ngập trời kia.
Vung thương giết vào bên trong đám dị sinh vật, không có Cổ Huyền Lang, bên trong sào huyệt cũng không còn dị sinh vật nào có thể có ngăn cản được Hàn Sâm cùng Diệp Vũ Phong, rất nhanh liền bị hai người liên thủ giết sạch sành sanh.
Bên trong bao gồm cả một con sinh vật thần huyết dạng trâu, sau khi bị Hàn Sâm một thương săn giết lại không thể thu hoạch được thú hồn, nhưng Hàn Sâm không có chút thất vọng nào, vẫn còn ở vào bên trong hưng phấn.
Một cái thú hồn siêu cấp thần huyết đã khiến cho hắn mừng như điên, chuyện gì khác cũng không quá để ý tới.
Hai người vọt tới vị trí trứng dị sinh vật, thế nhưng mà hình ảnh lọt vào trong tầm mắt, lại khiến cho Hàn Sâm cùng Diệp Vũ Phong đều ngẩn người.
Vị trí vốn nên có trứng dị sinh vật, bây giờ lại là rỗng tuếch, thứ gì đều không có.
Chuyện này khiến Hàn Sâm và Diệp Vũ Phong đều cảm thấy hết sức kỳ quái, phía trước vẫn còn nhiều dị sinh vật như vậy, làm sao trứng dị sinh vật lại không thấy đâu?
Bọn họ thực sự rất khó tin tưởng, vậy mà có người có thể tránh thoát tai mắt của những dị sinh vật kia chạy tới đây, đánh nát trứng dị sinh vật trước một bước.
Thế nhưng mà ngẫm lại lại cảm thấy rất không có khả năng, trong sào huyệt dị sinh vật này, đúng là chỉ có Diệp Vũ Phong phát hiện trước hết, trước khi anh ta tới, cửa vào dị tinh thể vẫn còn hoàn mỹ, không có khả năng có người đi vào.
- Chẳng lẽ là anh em Trần gia ở lần thứ nhất đi xuống, đã lợi dụng phương pháp đặc biệt gì đó, dưới tình huống không làm kinh động dị sinh vật phá vỡ trứng dị sinh vật?
Diệp Vũ Phong tự lẩm bẩm một câu, thế nhưng mà lại cảm thấy không có khả năng.
Thời gian anh em Trần gia đi xuống rất ngắn, liền coi như bọn họ không có làm dị sinh vật chú ý, cũng không có khả năng ở trong thời gian ngắn ngủi như vậy liền đến được vị trí trứng dị sinh vật đồng thời an toàn trở về.
Hàn Sâm nhìn vách đá rỗng tuếch, trong lòng lại đột nhiên sinh ra một ý nghĩ:
- Chẳng lẽ con Cổ Huyền Lang kia là từ trong trứng dị sinh vật ấp ra?
Bạn cần đăng nhập để bình luận