Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3297. Tam Thập Tam Trọng Thiên

Cảnh tượng bên trong Tam Thập Tam Trọng Thiên khiến Hàn Sâm ngẩn ra. Đây là tầng trời cuối cùng trong Tam Thập Tam Thiên, đáng lẽ nó phải là tầng trời nguy hiểm nhất mới phải.
Tuy nhiên cảnh tượng mà Hàn Sâm nhìn thấy hoàn toàn không hề liên quan đến hai chữ nguy hiểm. Nơi đây biển mây cuồn cuộn giống như †iên cảnh, trên tầng mây không thấy biên giới có một tấm bia đá sừng sững trong mây, tựa như Cửu U khảm trên vòm trời, cho dù đứng ở nơi rất xa vẫn có thể nhìn thấy chữ được khắc trên bia đá.
“Bia gen?” Hàn Sâm thấy trên bia đá khổng lồ kia chỉ có hai chữ cổ, nó giống như chữ cổ mà Hàn Sâm nhìn thấy do mực trắng lưu lại trong thạch lô.
Hàn Sâm quan sát xung quanh, ngoài tấm bia đá này thì trong Tam Thập Tam Trọng Thiên không còn thứ nào khác.
Nhoáng cái Hàn Sâm đã đến bên cạnh bia gen. Hắn đi quanh bia đá một vòng thì phát hiện nó có hình chữ nhật, trên bốn mặt đều khắc hai chữ bia gen. Ngoài hai chữ đó ra, nó không còn gì khác dù chỉ là một vết xước.
Hơn nữa Hàn Sâm không thể nào tiến đến đỉnh tấm bia cũng như không thể tiến đến chỗ bệ đá. Cho dù tốc độ của Hàn Sâm nhanh đến đâu, trong tích tắc đã đến cùng trời cuối đất, nhưng hắn vẫn khó đi đến cuối, tựa như tấm bia đá này kéo dài vô tận về cả hai phía không có điểm dừng, bất kể Hàn Sâm có bay cao đến đâu thì vẫn chẳng thấy đỉnh của nó.
“Rốt cuộc tấm bia đá này là gì?” Hàn Sâm thấy tấm bia này không giống vật tầm thường, nhưng nó không giống chủng gen, lại không giống dị bảo dùng để tế, trông vô cùng quái lạ.
Hàn Sâm thử chạm vào bia đá, hắn vốn tưởng bản thân là linh thể nên không thể chạm vào bia đá được, nhưng ai ngờ khi tay hắn vừa chạm vào nó, tấm bia đá lập tức phát sáng, hai chữ trên bia sáng rực theo.
Hàn Sâm vô thức rút tay lại và nhanh chóng lùi về sau, hắn cảnh giác nhìn bia đá, bốn mặt khắc chữ của tấm bia đá đều sáng lên, thế nhưng chỉ được một lúc nó đã tối lại.
Trên bia đá có nhịp phách đại đạo đang vang vọng, tựa như đang nói: “Trình độ tiến hóa gen không đạt yêu cầu, không thể mở bia gen.”
Không lâu sau đó, bia gen lại trở về trạng thái ban đầu. Hàn Sâm nghi ngờ, hắn lại đặt tay lên trên bia gen, kết quả vẫn vậy.
Đầu tiên bia gen sáng lên, sau đó nó nhanh chóng tối lại, nhịp điệu kỳ quái đó vẫn vang vọng.
“Rốt cuộc đây là thứ gì thế? Chẳng lẽ nó thật sự là tế khí sao?” Hàn Sâm nảy lòng tham, hắn giang hai tay ôm lấy bia đá muốn thử có thể nhấc bia đá lên hay không.
Nếu thứ này là tế khí thì chắc chắn nó là thứ rất mạnh, nếu có thể thu phục nó không chừng sẽ có tác dụng vô cùng.
Thật tiếc khi sức mạnh của Hàn Sâm không đủ để di chuyển bia gen, ngoài việc khiến nó phát sáng và nhắc đi nhắc lại rằng hắn không đủ tư cách thì khó mà khiến nó nhúc nhích.
“Trò quái gì vậy, ta không thèm quan tâm đâu.” Hàn Sâm thấy mãi không rút được nó ra nên đành phải từ bỏ. Hắn không cam tâm đi vòng bia gen mấy vòng nhưng vẫn không biết nó là thứ gì.
“Bỏ đi, trong Tam Thập Tam Thiên có quá nhiều thứ quái dị, ta vẫn nên thử có thể trở về đại vũ trụ gen hay không.” Hàn Sâm vừa nghĩ thì cơ thể lập tức bay lên trời, chớp mắt hắn đã xuyên qua khoảng cách hàng †ỉ năm ánh sáng, nhưng hắn vẫn không thể bay ra khỏi Tam Thập Tam Trọng Thiên.
Hàn Sâm dịch chuyển liên tục, nhưng dù hắn có bay nhanh hay bay xa đến đâu thì vẫn không thể bay ra khỏi Tam Thập Tam Trọng Thiên, tựa như nó không có điểm cuối.
“Tam Thập Tam Trọng Thiên này thật có hơi quái lạ, ngay cả linh thể như ta mà cũng không xuyên qua được sao?” Hàn Sâm cau mày nhìn bia gen, lòng thầm suy tư: “Chẳng lẽ Tam Thập Tam Trọng Thiên có liên quan đến bia đá kia, muốn xuyên qua Trọng Thiên này nhất định phải khởi động bia gen? Nếu thế muốn xuyên qua Tam Thập Tam Trọng Thiên e rằng rất khó.”
Hàn Sâm thử nghiên cứu bia gen, kết quả vẫn vậy, bia gen vẫn luôn từ chối tư cách của hắn.
“Đây là thứ bia đá rách nát gì thế? Cũng do hiện giờ ta chỉ là một linh thể, không thể sử dụng thuật gen, không thì ta chắc chắn sẽ đập bể tấm bia nát nhà ngươi.” Hàn Sâm lầm bầm với vẻ buồn bực.
Hàn Sâm đợi bên trong Tam Thập Tam Trọng Thiên không biết bao lâu, nhưng hắn vẫn không thể hiểu thấu tấm bia gen đó, cũng chẳng cách nào khiến bia gen đồng ý tư cách của hắn, đồng thời hắn cũng không thể xuyên qua Tam Thập Tam Trọng Thiên.
Ngay lúc hắn đang đau đầu thì lòng chợt cảm ứng, tựa như có vật sống đang tiến vào Tam Thập Tam Thiên.
“Vẫn còn vật sống khác tiến vào Tam Thập Tam Thiên sao?” Hàn Sâm †hầm kinh ngạc, hắn vừa suy nghĩ vừa trốn vào trong mây.
Vật sống có thể tiến vào Tam Thập Tam Thiên ắt không phải kẻ phàm tục, có lẽ người đó có thể nhìn thấy linh thể của hắn không chừng, do đó Hàn Sâm tìm chỗ ẩn nấp, âm thầm quan sát người tới là ai.
“Đó không phải là Tân Tu chứ? Nếu thật sự là hắn, không chừng đây là cơ hội tốt của ta. Tần Tu vứt bỏ thân xác, dùng linh thể tiến vào áo giáp Hắc Tinh. Hiện giờ ta cũng ở trạng thái linh thể, vậy phải chăng là ta có thể tiến vào áo giáp Hắc Tinh và đoạt quyền khống chế nó với Tần Tu không? Nếu ta có thể đoạt lấy quyền khống chế áo giáp Hắc Tỉnh, dù không chân chính chiếm được nhưng nó vẫn tốt hơn trạng thái hiện giờ.” Hàn Sâm thầm nói.
Chỉ một lúc sau, Hàn Sâm đã thấy một bóng người xuất hiện bên trong Tam Thập Tam Trọng Thiên, hơn nữa người đó đã nhanh chóng tiến đến bia gen.
Hàn Sâm cẩn thận quan sát, suýt nữa hắn đã kêu thành tiếng, vật sống xuất hiện trước bia gen lại chính là Cổ Ma vẫn luôn chạy trốn biệt tăm biệt tích.
“Sao tên này có thể đi đến Tam Thập Tam Thiên vậy? Sao hắn làm được?” Hàn Sâm hết sức ngạc nhiên, hắn hận không thể dùng hình phạt khắc nghiệt tra khảo ép cung Cổ Ma ngay lập tức.
Chỉ tiếc lúc này Hàn Sâm chỉ là linh thể, cho dù hiện giờ hắn mạnh hơn Cổ Ma rất nhiều nhưng hắn chẳng thể chạm đến một sợi tóc của Cổ Ma.
Cổ Ma bay đến trước bia gen giống như Hàn Sâm, hắn đặt tay lên đó, chữ trên bia gen lập tức sáng lên.
Nhưng kết quả suýt chút khiến Hàn Sâm bật cười, tuy cùng cảnh ngộ với Hàn Sâm nhưng Cổ Ma lại bị bia gen từ chối tư cách khởi động, lý do giống hệt Hàn Sâm, chỉ vì cấp độ tiến hóa chưa đủ.
Cổ Ma hiển nhiên có chút khổ não, hắn cau mày và lầm bầm: “Ta mạo hiểm chuyển thế sống lại trong đại kiếp trọng khải, bước từng bước từ thế giới phản vật chất về đây, mấy lần đã suýt nữa hủy diệt thần hồn, cuối cùng ta đã về tới đây nhưng vẫn chẳng thể khởi động bia gen hay sao? Chẳng lẽ ta phải đạt được sức mạnh cấp Trọng Khải thì mới có thể động bia gen ư?”
Hàn Sâm nghe vậy thì lòng thầm sửng sốt: “Xem ra Cổ Ma chính là phó hội trưởng của hội Thần Loạn, nhưng mà hắn khác với Đại Thiên Ma và Táng Đạo Thiên, hắn lựa chọn chuyển thế trùng sinh trong đại kiếp, chỉ giữ lại trí nhớ. Nhưng hắn đi đến Tam Thập Tam Thiên bằng cách nào? Không biết sau khi khởi động gen bia đó thì sẽ xảy ra chuyện gì? Có lợi ích gì với Cổ Ma?”
Trong lòng Hàn Sâm nghi ngờ rất nhiều, nhưng lúc này hắn chỉ là linh thể, chẳng thể làm được gì cả.
Theo lý mà nói, chỉ có cường giả Phá Giới có tỷ lệ Phá Giới một trăm phần trăm mới có thể cưỡng chế phá vỡ rào cản giữa thế giới chính và phản, nhưng hình như xưa nay chỉ có mỗi lão hội trưởng là đạt được trình độ đó.
Mặc dù Cố Ma rất mạnh nhưng hắn đã chuyển thế sống lại một lần, vẫn luôn đau khổ giấy giụa trong thế giới Tí Hộ Sở xa lạ, gặp rất nhiều khó khăn, sau đó bị Hàn Sâm nhốt lại, hắn không thể đật tới trình độ đó nhanh thế mới phải.
“Chắc chắn Cổ Ma có cách đặc biệt để tiến vào Tam Thập Tam Thiên, †a chỉ cần đi theo hắn, không chừng có thể xuyên qua Tam Thập Tam Thiên tiến vào đại vũ trụ gen.” Hàn Sâm nói thầm.
Hết chương 3297.
Bạn cần đăng nhập để bình luận