Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1945. Họa thủy đông dẫn

Phật tử Thất Linh tăng nhanh tốc độ xông về phía Hàn Sâm, muốn nhân lúc Hàn Sâm ngã xuống thì tiếp cận ở khoảng cách gần tiêu diệt hắn.
Nhưng thân hình của Hàn Sâm chỉ chìm xuống một chút, rồi lập tức bắn lên một lần nữa, tốc độ không yếu đi một chút nào, tiếp tục điên cuồng xông về phía trước.
Phật tử Thất Linh khẽ nhíu mày, lại khống chế pho tượng Phật Đà Nghìn Tay gõ mõ một lần nữa.
Cộc!
Một tiếng sấm xuyên thẳng vào tâm linh, dường như có thể làm sinh vật chấn động đến hồn phi phách tán.
Nhưng lần này Hàn Sâm lại không hề bị ảnh hưởng, vẫn duy trì tốc độ như cũ điên cuồng xông lên phía trước, lợi dụng kẽ hở lúc Phật tử Thất Linh sử dụng pho tượng Phật Đà Nghìn Tay phát lực, hắn lại kéo khoảng cách ra một chút.
Phật tử Thất Linh khẽ chau mày, thu lại thần quang của Phật Đà Nghìn Tay, tiếp tục truy đuổi Hàn Sâm.
Dưới tình huống bị Hàn Sâm chọc giận, Phật tử Thất Linh phát động vô số lần tấn công khủng bố, tiêu hao của bản thân hắn cũng rất lớn, hơn nữa không có khả năng lại rút ngắn khoảng cách với Hàn Sâm làm hắn không muốn lãng phí thể lực nữa.
Tốc độ của Hàn Sâm chủ yếu bắt nguồn từ thú hồn giày Tuyệt Nha Thố, bản thân thú hồn đã có sức mạnh, không cần phải tiêu hao sức mạnh của bản thân Hàn Sâm, cho nên không vì tiêu hao mà giảm tốc độ.
Hai người một trước một sau truy đuổi ở trên sa mạc, Phật tử Thất Linh ở đẳng sau thỉnh thoảng lại tấn công Hàn Sâm, nhưng lại bị thân pháp của Hàn Sâm né tránh, tạm thời cũng không thể đả thương được Hàn Sâm.
Lần đầu tiên lúc Hàn Sâm bị Phật Âm tấn công, quả thực đã bị trọng thương, may mà lúc trước hắn cũng đã luyện thuật gen của hệ Âm, đối với sức mạnh của hệ Âm cũng không xa lạ gì, lần thứ hai bị Phật Âm công kích thì đã có chuẩn bị, dùng sức mạnh của Âm Dương Đại Từ Lực Pháo trút sức mạnh của Phật Âm lên trên áo giáp cấp Hầu Tước.
Thoạt nhìn thì giống như lần thứ hai không hề chịu ảnh hưởng của Phật Âm nhưng thực ra bên trên áo giáp Hầu Tước đã tràn đầy vết rạn, nội phủ của Hàn Sâm cũng bị thương.
Chỉ là Hàn Sâm cắn răng chịu đựng, không để lộ ra sơ hở, hơn nữa tốc độ của hắn cũng không hề giảm chậm lại, mới khiến cho Phật tử Thất Linh tưởng rằng hắn không bị Phật Âm làm bị thương.
Nếu không Phật tử Thất Linh lại gõ mõ thêm vài lần nữa, chỉ sợ rằng Hàn Sâm sẽ thật sự không chịu nổi nữa.
“Đúng là một tên khó chơi, may mà ta đã dò ra được mấy phần nội tình của hắn.” Hàn Sâm ỷ vào giày Tuyệt Nha Thố vẫn luôn chạy trốn không ngừng.
Bây giờ Hàn Sâm cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể đi bước nào hay bước đó. Phật tử Thất Linh ngưng tụ sức mạnh toàn thân truy đuổi Hàn Sâm, Hàn Sâm không tin hắn có thể truy đuổi không ngừng nghỉ.
“Đến đây, có nhây cũng phải nhây chết ngươi, ta có trang bị thú hồn ta còn sợ ai.” Hàn Sâm cắn răng liều mạng chạy, định so sức chịu đựng với Phật tử Thất Linh.
Thần Linh Phật Tử dường như cũng có dự định như vậy, hắn vẫn luôn không giết được Hàn Sâm, tấn công của Thất Linh Bảo Ấn cơ bản đều đánh hụt, dứt khoát không ra tay tấn công Hàn Sâm nữa, bảo tồn thể lực để tiếp tục đuổi theo.
Phật tử Thất Linh không tin một Tử Tước như Hàn Sâm có thể luôn luôn duy trì được tốc độ này, hơn nữa hắn cũng còn một dự tính khác nữa.
Cho dù Hàn Sâm có thể giữ nguyên được vận tốc như vậy chạy trốn không ngừng, nhưng Cực Lạc Âm của Cực Lạc Tịnh Thổ lại càng ngày càng mạnh, Phật tử Thất Linh đã tu luyện thuật gen của Phật Tộc, tính đề kháng đối với Cực Lạc Âm rất mạnh, hắn không tin Hàn Sâm có thể chịu đựng trong Cực Lạc Âm lâu hơn hắn.
Một khi Hàn Sâm bị Cực Lạc Âm khống chế, đến lúc đó sống chết cũng do hắn nắm giữ.
Hàn Sâm thấy Phật tử Thất Linh không tấn công hắn nữa, bèn cố ý khiêu khích, nói mấy lời bịa đặt, hy vọng Phật tử Thất Linh có thể tiếp tục ra tay tấn công, tiêu hao thể lực của hắn nhiều hơn một chút.
Nhưng Phật tử Thất Linh không nói một câu nào, cũng không ra tay với Hàn Sâm, chỉ im lặng không nói tiếng nào chạy phía sau đuổi theo Hàn Sâm.
Nhưng nếu như bây giờ nhìn vào ánh mắt của Phật tử Thất Linh, sẽ phát hiện ra sát ý ở trong mắt hắn đã bừng lên như ác quỷ, cả người đều tản ra khí tức không lành.
Hàn Sâm đang chạy như điên, lại đột nhiên nhìn thấy trên sa mạc phía trước có vài bóng dáng xuất hiện, đợi sau khi đến gần thì phát hiện hóa ra đó là nhóm người Lạc Cực công tử.
Hàn Sâm không nói hai lời, xông thẳng về phía Lạc Cực công tử, đồng thời hét lớn: “Cực công tử cứu mạng, Phật tử Thất Linh muốn giết ta.”
Lạc Cực nghe thấy tiếng la của Hàn Sâm, lập tức biến sắc, hét lớn: “Chạy mau.”
Nói xong bèn xoay người chạy mất, không hề do dự chút nào, đồng thời còn chửi bới trong lòng: “Cái tên khốn Hàn Sâm kia, thế mà lại muốn hãm hại ta.”
Đầu óc Lạc Cực phản ứng nhanh tới cỡ nào, chỉ nghe một câu thôi đã nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó rồi.
Phật tử Thất Linh muốn giết đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong, nếu như bị Nữ Hoàng Đao Phong biết được, liên minh giữa Phật Tộc với tộc Rebet cho dù không rạn nứt cũng sẽ nảy sinh ra kẽ hở rất lớn, bọn họ nhìn thấy Phật tử Thất Linh truy sát Hàn Sâm, rất có thể sẽ bị diệt khẩu.
Mặc dù Lạc Cực chạy rất nhanh, nhưng khi quay đầu nhìn lại thấy Hàn Sâm đã đuổi đến chỗ hắn rồi, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn cả hắn, lập tức mắng to: “Tên khốn này, ta với ngươi không thù không oán, ngươi hại ta làm gì?”
Hàn Sâm nghĩ thầm: “Người hại là ngươi đấy chứ, lúc trước ngươi ở trong Ma Trủng không phải cũng hãm hại ta như này à, lấy oán báo oán thôi.”
Hàn Sâm có được giày Tuyệt Nha Thố, tốc độ nhanh hơn đám Lạc Cực rất nhiều, mắt thấy sắp đuổi kịp bọn họ rồi, phi thân một cái là vọt qua đỉnh đầu bọn họ.
Lạc Cực biết không thể để Hàn Sâm chạy qua đầu bọn họ được, nếu không Phật tử Thất Linh sẽ đuổi theo bọn họ trước, đến lúc đó còn đúng lúc tiện tay thủ tiêu bọn họ để diệt khẩu.
Lạc Cực cắn răng, quát lớn một tiếng: “Chặn hắn lại.”
Dứt lời bèn trực tiếp rút đao chém về phía Hàn Sâm, trên đao hóa thành Thiên Ma Chỉ Ảnh, điên cuồng chém xuống Hàn Sâm.
Thiên Ma Chi Ảnh do khói đen hóa thành lóe lên trong nháy mắt đã chém lên trên người Hàn Sâm, căn bản không có quá trình trung gian, làm người khác muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được.
Vài vị Ma Tộc bên cạnh Lạc Cực cũng đều ra tay với Hàn Sâm, chỉ là bọn họ không tu luyện “Thiên Ma Kinh” cũng không có lực Thiên Ma, đều là thuật gen bình thường.
Có điều bọn họ đều là Bá Tước, còn có một vị Hầu Tước, nếu ra tay toàn lực thì khí thế cũng không phải tầm thường.
Vẻ mặt Hàn Sâm bất động, Thiên Ma Chi Ảnh chém lên trên người Hàn Sâm, mấy chiêu công kích khủng bố hầu như đồng thời chém lên trên người Hàn Sâm, khiến cho thân thể của Hàn Sâm giống như khí cầu chứa đầy nước nổ tung.
Còn trên đỉnh đầu bọn họ, lại xuất hiện bóng dáng của Hàn Sâm, giống như một luồng ánh sáng lấp lánh bay vụt qua đỉnh đầu bọn họ.
Chỗ mà đám Lạc Cực chém xuống cũng chỉ là phân thân của Hàn Sâm do hắn dùng Thuật Nguyệt Phách chế tạo ra mà thôi.
“Chia nhau ra chạy!” Lạc Cực thấy không thể ngăn chặn được Hàn Sâm, lập tức hô to xoay người chạy trốn, những Ma Tộc khác cũng chạy loạn theo nhiều hướng khác nhau.
Hàn Sâm thấy suy nghĩ và phản ứng của Lạc Cực đều cực kỳ nhanh nhạy, trong lòng thầm cảm thán tên này quả nhiên là một nhân tài, xảo quyệt như cáo già vậy.
Vốn dĩ còn trông cậy vào bọn họ có thể kéo dài thời gian một chút, bây giờ xem ra không có khả năng nữa rồi.
Bọn họ chia nhau ra chạy trốn, Phật tử Thất Linh không thể nào truy đuổi giết sạch từng người một được, giết chết bọn họ chỉ là vẽ rắn thêm chân, rất có thể sẽ không đếm xỉa tới họ nữa mà trực tiếp đuổi theo.
Nhưng cảnh tượng xảy ra sau đó lại khiến cho Hàn Sâm ngẩn ngơ, hắn chỉ thấy kim quang trên người Phật tử Thất Linh tỏa ra, thân thể giống như hóa thành Hoàng Kim, hơn nữa còn bành trướng đến hơn ba mét, từ hai bên đầu với phía sau đều tự mọc ra một khuôn mặt, đồng thời cũng sinh ra sáu cánh tay.
Tứ phía có tám cánh tay kim thân, giống như một pho tượng Phật quỷ dị.
“Tên này là dị chủng!” Sắc mặt Hàn Sâm khẽ biến, hắn đã biết Phật tử Thất Linh muốn làm gì rồi.
Hết chương 1945.
Bạn cần đăng nhập để bình luận