Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 802: Linh Thức Đại Thành

Hàn Sâm cảm thấy một mình mình giống như là đang bị hai cường giả truyền kỳ vây công, mỗi một giây đều có nguy hiểm tới tính mạng.
Dị Linh kia đột nhiên gia tốc giống như là thuấn di, mà ánh kiếm màu xanh lục của quái vật cương thiết khôi giáp vô cùng cứng rắn, ở dưới hai người vây công, Hàn Sâm chỉ có thể không ngừng di động vị trí để trốn tránh.
Hàn Sâm vận dụng thân pháp Động Huyền tới cực hạn, phối hợp thêm Động Huyền Khí, ở trong mắt Hàn Sâm, mỗi một cử động của Dị Linh cùng quái vật cương thiết khôi giáp đều giống như có vô số quỹ tích kéo dài tới, giúp cho Hàn Sâm có thể né tránh sớm hơn một bước.
Dù vậy, áp lực mà hai sinh vật khủng bố này mang đến cho Hàn Sâm vẫn vô cùng to lớn, chỉ cần hắn có một chút sai lầm, sẽ rơi vào cục diện vạn kiếp bất phục.
Hiện tại Hàn Sâm căn bản không có thời gian suy nghĩ những chuyện khác, không dám có một chút phân tâm nào, toàn bộ tinh lực đều tập trung vào dự phán hành động của Dị Linh cùng quái vật cương thiết khôi giáp.
Dị Linh gia tốc cực nhanh không gì sánh kịp, Hàn Sâm chỉ có thể làm ra dự phán mới có cơ hội né tránh.
Kiếm quang của quái vật cương thiết khôi giáp lăng lệ, cũng không phải là Hàn Sâm có thể chống lại, chỉ có thể né tránh nó tấn công.
Xoẹt!
Một tia kiếm quang chém tới Hàn Sâm, Hàn Sâm không thể hoàn toàn né tránh, áo giáp sau lưng lập tức bị cắt ra một lỗ hổng dài cả thước, máu tươi lập tức chảy ra.
Bành!
Dị Linh ngay lập tức xuất hiện ở bên trái Hàn Sâm, một quyền đánh tới trái tim của hắn, Hàn Sâm nghiêng người tránh thoát, nhưng cánh tay lại không thể tránh né được, bị đánh trúng vị trí khớp bả vai cùng cánh tay, cánh tay trái trực tiếp bị trật khớp.
Hàn Sâm cắn răng tiếp tục kiên trì, không có một chút dừng lại nào, thánh quang trên người lập loè, vừa trốn tránh vừa chữa trị thân thể bị thương của mình.
- Tiểu yêu tinh, nhanh lên! Tao sắp không chịu nổi nữa rồi.
Hàn Sâm âm thầm kêu khổ, tố chất thân thể của hắn vẫn còn chưa đạt tới Thiên Nhân, đối phó với một con sinh vật siêu cấp thần huyết còn được, hiện tại một người ngăn chặn hai con, mỗi giây mỗi phút đều cực kỳ nguy hiểm.
Bành!
Sau lưng Hàn Sâm lại trúng thêm một quyền của Dị Linh, cả người đều bị đánh bay lên giữa không trung hơn 10m, mạnh mẽ dùng Phi Thiên Thuật cải biến quỹ tích của mình ở trên không trung mới tránh né được kiếm quang của cương thiết khôi giáp chém tới.
Hàn Sâm biết nếu như mình tiếp tục như thế, chỉ sợ là không đợi được tiểu yêu tinh đến trợ giúp thì đã chết rồi, không phân tâm suy nghĩ chờ tiểu yêu tinh trợ giúp nữa, dùng toàn bộ tâm tư để suy nghĩ xem làm như thế nào mới ngăn cản được Dị Linh cùng quái vật cương thiết khôi giáp công kích.
Phi Thiên Thuật cũng được Hàn Sâm sử dụng ra, thông qua không gian lôi kéo, bố cục cùng dự phán lập thể hóa toàn bộ phương vị, tiến tới né tránh thêm càng nhiều công kích của hai người.
Trái tim giống như pít-tông điên cuồng nhảy lên, tinh lực trong hai quả thận cuồn cuộn không dứt, sau khi đầu óc Hàn Sâm tỉnh táo lại, toàn bộ tâm tư đều tập trung vào việc phán đoán, tình huống quả nhiên có một chút chuyển biến tốt đẹp.
Nhưng mà cũng chỉ là tốt hơn một chút mà thôi, dưới sự vây công của hai sinh vật khủng bố, Hàn Sâm vẫn ở trong hoàn cảnh xấu, hơi không cẩn thận liền mất đi cái mạng nhỏ này.
Ở trong mỗi lần giao phong kia, vết thương trên người Hàn Sâm không ngừng gia tăng, mặc dù đều không đến nỗi mất mạng, nhưng cũng khiến cho tình huống của hắn càng ngày càng nguy hiểm.
Áo giáp Ma Nghĩ Vương đã bị hao tổn nhiều chỗ, tiếp tục nữa, sớm muộn gì cũng sẽ bị đánh nát, đến lúc đó tình cảnh của Hàn Sâm sẽ càng thêm gian nan.
Chỉ là lúc này Hàn Sâm đã vứt tất cả mọi chuyện ra khỏi óc, chỉ nghĩ phải phán đoán như thế nào để hấp dẫn hai người bọn họ rơi vào trong bố cục của mình, dù sao đã không có nhiều gánh nặng trong lòng nữa, tận lực để cho mình hạ thấp tổn thương tới mức nhỏ nhất.
Bên trong Động Huyền Khí, khắp nơi trên người của Hàn Sâm đều là máu tươi dầm dề, trông giống như là một người máu, nhưng mà ánh mắt của hắn lại vẫn kiên định rừng rực như cũ.
Mặc kệ là luyện tập cùng với Tần Huyên, hay là luyện tập Thượng Đế Chi Thủ, cũng chỉ là luyện tập kỹ xảo thuần túy, nhưng mà hôm nay lại chân chính tôi luyện trong thời khắc sinh tử, ngược lại giúp cho linh thức của Động Huyền Khí càng thêm nhạy cảm.
Lúc này Hàn Sâm đã tâm vô tạp niệm, mặc dù vết thương trên người càng ngày càng nhiều, nhưng mà hắn ứng phó lại càng ngày càng nhẹ nhàng.
OÀ..ÀNH!
Bỗng nhiên ngay lúc đó, đầu óc Hàn Sâm giống như là nổ tung, chỉ cảm thấy suy nghĩ một hồi rộng mở, tư duy kéo dài vô hạn hướng ra bên ngoài, cùng Động Huyền Khí trên người hòa làm một thể.
Ở trong Động Huyền Khí này, mọi cử động của Dị Linh cùng quái vật cương thiết khôi giáp giống như ở trong lòng bàn tay Hàn Sâm, tựa như quỹ tích di động của bọn họ đã được vẽ sẵn thành bản đồ rồi vậy, cho dù Hàn Sâm không nhìn thấy công kích cao tốc của Dị Linh, nhưng mà vẫn có thể lông tóc không hao tổn né tránh công kích của cô ta.
Loại cảm giác này kỳ diệu không có cách nào hình dung nổi, nhưng mà Hàn Sâm hiểu rõ, hiện tại mình mới xem như sử dụng linh thức của Động Huyền Khí tới cực hạn, linh thức đã trở thành thứ có thể sánh ngang với đệ bát thức.
Hàn Sâm chỉ cảm thấy cả người vô cùng nhẹ nhõm, dưới sự vây công của hai sinh vật khủng bố, chẳng những có thể không bị thương chút nào né tránh, ngẫu nhiên còn có dư lực có thể phản kích một quyền.
Chỉ là hiện tại hắn phản kích, căn bản không hình thành được uy hiếp quá lớn đối với hai sinh vật khủng bố này, cũng chỉ là phí công mà thôi.
Mặc dù như thế, Hàn Sâm cũng đã vô cùng hưng phấn, chỉ cần hắn kéo lại bọn họ, sớm muộn gì tiểu yêu tinh cũng có thể giết chết thằn lằn rồi tới tiếp viện, khi đó tình thế sẽ lại một lần nữa cải biến.
Dị Linh hiển nhiên cũng ý thức được mấu chốt của vấn đề, mặc dù cô ta và quái vật cương thiết khôi giáp đều mạnh hơn Hàn Sâm, nhưng mà trong một chốc một lát thực sự không thể làm gì được Hàn Sâm.
Nếu lại tiếp tục chờ đợi, sau khi thằn lằn bị giết, tình thế sẽ trở nên có chút phiền phức.
Dị Linh khẽ nhíu mày, giống như đã hạ mệnh lệnh gì đó đối với quái vật cương thiết khôi giáp kia, quái vật cương thiết khôi giáp lập tức xoay người rời đi, thoạt nhìn là muốn đi cứu viện thằn lằn rồi.
Sắc mặt của Hàn Sâm biến hóa, biết mình tuyệt đối không thể để cho quái vật cương thiết khôi giáp ở thời điểm này đi qua trợ giúp.
Cắn răng một cái, Hàn Sâm gia tốc xông lên thềm đá, dĩ nhiên hướng về Thần Điện Dị Linh ở trên đỉnh thềm đá kia.
Trong mắt Dị Linh lập tức lóe lên một tia dị sắc, lách mình đuổi theo Hàn Sâm, muốn chặn Hàn Sâm lại.
Thân hình Hàn Sâm đảo trái ngã phải, không ngừng chế tạo động tác giả lần lượt tránh né, khiến cho Dị Linh không dò xét rõ được ý đồ chân thật của hắn, mặc dù là tốc độ của Dị Linh nhanh hơn hắn, nhưng cũng không thể hoàn toàn ngăn cản hắn chạy tới gần Thần Điện Dị Linh.
Nguyên bản Hàn Sâm cho rằng như vậy thì Dị Linh sẽ gọi quái vật cương thiết khôi giáp kia trở về, như vậy thì hắn có thể lại kéo dài thêm một khoảng thời gian ngắn nữa, để cho tiểu yêu tinh giết thằn lằn.
Thế nhưng mà không nghĩ tới Dị Linh cũng không làm như vậy, cô ta cũng không gọi quái vật cương thiết khôi giáp trở về, tự mình cũng ngừng lại, trong mắt tựa hồ có một đám màu đen đang lan tràn.
Chỉ là trong một tích tắc, con ngươi màu đen của Dị Linh liền khuếch trương ra, nhuộm tròng trắng mắt thành màu đen nhánh, tựa hồ ở bên trong có vầng sáng kỳ dị đang lưu chuyển.
Mà trong lúc đó áo giáp màu đen trên người cô ta cũng giống như là bốc cháy lên, bên ngoài chập chờn ngọn lửa màu đen, giống như Ma Cách Thú biến thành khói phủ ở trên người Hàn Sâm.
Nhưng mà ở trong ngọn lửa màu đen kia, khí tức sinh mệnh trên người Dị Linh đột nhiên tăng vọt, thoáng chốc đã đạt đến tình trạng khiến cho Hàn Sâm hãi hùng khiếp vía, khí thế mạnh mẽ không có cách nào tưởng tượng nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận