Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2300. Tiểu hồng điểu ra đời

“Có phải là Tiểu hồng điểu sắp nở không?” Hàn Sâm cảm thấy vui mừng.
Nhưng vừa nhìn, sắc mặt Hàn Sâm lại hơi khó coi, những chuỗi xích trật tự theo tổ chim chui vào trong trứng chim, khiến cho cỏ khô bện nên tổ chim trở nên tán loạn.
Khi cỏ khô còn ở trên không, đã hóa thành tro bụi rồi tiêu tán, còn chưa rơi xuống đất mà đã không còn gì nữa.
“Không ổn…Gia hoả này không phải muốn hút cạn lực lượng của tổ chim đó chứ?” Hàn Sâm tiến lên định giải cứu tổ chim, nhưng khi lòng bàn tay vừa chạm vào ngọn lửa đỏ rực kia, cả người hắn lập tức già đi rất nhanh, gần như trong vài giây đã già như người sắp chết. Hàn Sâm hoảng sợ, chỉ có thể thu tay lại, bàn tay vừa rời khỏi ngọn lửa đỏ rực, thân thể đã dần dần trở lại bình thường, không còn dáng vẻ già yếu nữa.
Tận mắt thấy tổ chim phân tán từng chút một, cuối cùng toàn bộ cỏ khô đều biến thành tro bụi, trái tim Hàn Sâm như đang rỉ máu.
Hơn nữa, còn có một vấn đề nghiêm trọng hơn, trên danh nghĩa tổ chim là thứ mà Hoàng Nữ Bạch Vi để ở chỗ hắn, bây giờ tổ chim đã không còn nữa, nếu Hoàng Nữ Bạch Vi tới hỏi thì hắn biết lấy gì trả đây?
Nhưng bây giờ có nói gì cũng vô dụng, lực lượng bên trong tổ chim dường như đã bị trứng chim hút hết, cỏ khô cũng biến thành tro bụi, dù nàng có muốn lấy lại cũng không được.
Ngọn lửa đỏ thẫm trên vỏ trứng chim càng lúc càng nóng, vỏ trứng màu đỏ như muốn hoà tan trong ngọn lửa, càng ngày càng mỏng, càng ngày càng trong suốt, có thể nhìn thấy bên trong quả trứng.
Tiểu hồng điểu kia quả nhiên ở bên trong quả trứng, có thể nhìn thấy dáng vẻ đang ngủ say của nó. Lúc này, ngọn lửa trên cơ thể nó dâng trao, như có dấu hiệu thức tỉnh.
Khi vỏ trứng mỏng đến mức không thể mỏng hơn, cuối cùng nó cũng vỡ ra, tan biến trong ngọn lửa. Tiểu hồng điểu trong đó cũng rơi ra, mở đôi cánh ra võ vỗ, ngọn lửa đỏ rực phun ra từ trên cơ thể nó, biến thành một con Hoả Phượng Hoàng đỏ rực.
Sau khi bay ba lần trên không, nó gật đầu với Hàn Sâm ba lần, sau đó đáp xuống vai hắn.
Hành động này của nó làm Hàn Sâm giật nảy minh, ngọn lửa trên người nó không phải là ngọn lửa bình thường. Vừa rồi hắn chỉ đưa tay chạm một cái, suýt nữa đã bị lão hoá mà chết, bây giờ nó còn đáp trên người hắn chẳng phải sẽ già đến cặn cũng không còn sao?
Khi Hàn Sâm còn đang kinh hãi thì thấy khi Tiểu hồng điểu đáp xuống, ngọn lửa trên người nó đã biến mất, trở lại thành dáng vẻ của Tiểu hồng điểu, đáp xuống vai hắn bình thường giống như trước.
Hàn Sâm âm thầm thở phào một hơi, cũng may là Tiểu hồng điểu đủ linh tính, nếu không thì thật thảm rồi.
Ị”
“Tiểu Hồng!” Bảo Nhi đi vào từ ngoài, thấy Tiểu hồng điểu lập tức vui mừng kêu một tiếng.
Tiểu hồng điểu vốn đang ngoan ngoãn ở trên vai Hàn Sâm nhưng khi nhìn thấy Bảo Nhi, nó lập tức làm phản, vỗ cánh bay vào vòng tay Bảo Nhi, còn mặc cho Bảo Nhi vuốt ve, lộ ra vẻ mặt hưởng thụ, thỉnh thoảng còn nghiêng đầu nịnh nọt Bảo Nhi.
“Làm gì vậy, ta mới là kim chủ của ngươi, có biết không?” Hàn Sâm nhếch miệng, dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Tiểu hồng điểu.
Tiểu hồng điểu dường như cảm giác được, nó vỗ cánh bay ra phía sau lưng Bảo Nhị, ló cái đầu nhỏ trên bờ vai Bảo Nhị, len lén đánh giá Hàn Sâm.
“Gia hoả này thôn phệ huyết nhục của Thái Dương Kim Ô, hẳn là đã thăng cấp Thần Hoá, sao lại nhút nhát như vậy?” Trong lòng Hàn Sâm có hơi nghi hoặc
Nhưng sức mạnh trên người của Tiểu hồng điểu không phải là giả, đến Hàn Sâm cũng không ngăn nổi ngọn lửa kia, không thể nghi ngờ đây chắc chắn là sức mạnh cấp Thần Hoá.
Những ngày qua Hàn Sâm coi như rất thoải mái. Sau khi được Isa bổ nhiệm làm Thánh Tử tộc Rebet, hắn có được lượng lớn tài nguyên. Ngoài tinh cầu Nhật Thực, hắn lấy được tám tinh cầu và không ít bảo vật.
Trong tương lai, tài nguyên của Nguyệt Chi Hiệp cũng sẽ nghiêng về phía Hàn Sâm, nhưng tiếc là hiện tại trên người hắn đã có quá nhiều Quỷ Cốt Chi Lực, tạm thời không cần tài nguyên khác nên trước tiên chỉ có thể cất giữ.
Không ít Dị Linh được Hàn Sâm mang đến tinh cầu Nhật Thực nhưng sau khi trưởng thành đến cấp Hầu tước đều rời khỏi tinh cầu Nhật Thực đi xông pha. Trong đó có Đại Đế Lục Hào, Minh Nguyệt và Nữ Đế Sát Na.
Hàn Sâm không cần lo lắng về Đại Đế Lục Hào, Minh Nguyệt lại được Cố Khuynh Thành đón đi. Ban đầu hắn muốn giữ Nữ Đế Sát Na bên cạnh nhưng nàng cự tuyệt, muốn ra ngoài tu hành tiến hoá một mình.
Hàn Sâm cũng không ép nàng ở lại, Nữ Đế Sát Na đã đi theo hắn rất lâu. Mặc dù lúc đầu, Hàn Sâm cưỡng ép nàng nhưng sau này dần bị hắn thu phục, lần trước cũng cùng nhau tới đây.
Người không lo xa tất sẽ có ưu phiền gần. Mấy tháng gần đây, Hàn Sâm trôi qua không tệ, nhưng ngày tháng tốt lành không thể duy trì quá lâu, không lâu sau hắn nghe được chuyện đoàn sứ giả của tộc Hoàng Cực đến Nguyệt Chi Hiệp.
Lần này, người chủ trì của đoàn sứ giả tộc Hoàng Cực là Thập Tứ Hoàng tử Bạch Thương Lãng, khi nghe tới cái tên này, Hàn Sâm đã cảm thấy không thoải mái.
Chủ nhân của Đoạn Tội chính là Thập Tứ Hoàng tử Bạch Thương Lãng, mà lần này mục đích của đoàn sứ giả đến chỉ để chúc mừng Isa tấn thăng Thần Hoá mà thôi. Dưới tình huống bình thường thì Thập Tứ Hoàng tử không có khả năng đích thân ra mặt.
Đối với một chủng tộc bình thường, Thần Hoá giống như thần tiên sống nhưng trong tộc Hoàng Cực, Thần Hoá chỉ là một đại danh từ cường giả mà thôi, không đến mức vì một người vừa tấn thăng Thần Hoá mà lao sư động chúng như thế.
Khi biết trong đoàn sứ giả còn có Bạch Vi, hắn liền biết Bạch tiên sinh đã nói đúng, chỉ e lần này hắn không thể không đến tộc Hoàng Cực.
“Nếu Bạch tiên sinh không đoán sai thì lần này ta đi đến tộc Hoàng Cực nhất định sẽ gặp nguy hiểm tầng tầng. Không thể mang Linh Nhi và Mộng Nhi đi cùng, kẻo lúc đó không có thời gian chú ý chu toàn. Để các nàng ở Nguyệt Chỉ Hiệp có Isa chăm sóc, sẽ không để họ chịu thiệt thòi. Hiện tại tài nguyên cũng có, hẳn là đủ để nàng tấn thăng cấp Công tước, thậm chí sau này còn có khả năng tấn thăng cấp Vương.”
“Chắc chắn phải mang theo Huyết Kỳ Lân, lực chiến đấu của nó có thể làm được việc, nhưng còn Tiểu hồng điểu có cần mang theo luôn không?” Trong lòng Hàn Sâm có hơi do dự.
Trong khi Hàn Sâm đang suy nghĩ, nét mặt của hắn đột nhiên thay đổi, hắn đứng dậy, nhìn về phía lối vào vườn hoa.
Hàn Sâm nhìn thấy một chàng trai mặc áo xanh đi với một cô gái mặc áo trắng vào vườn. Cô gái mặc áo trắng là Hoàng Nữ Bạch Vi, còn chàng trai mặc áo xanh kia Hàn Sâm không biết, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn cũng có thể đoán được, đó là Thập Tứ Hoàng tử Bạch Thương Lãng.
Hàn Sâm không ngạc nhiên vì bọn họ tới tìm hắn, mà là ngạc nhiên vì bọn họ đã tới đây rồi mà người trong căn cứ lại không có phản ứng gì.
Dưới tình huống bình thường, hẳn là sẽ có người đến báo cáo. Coi như bọn họ cưỡng ép xông vào cũng phải biết chút động tĩnh.
‘Thế nhưng đến cả một chút động tĩnh, hắn cũng không nghe thấy, tựa như căn cứ chẳng có chuyện gì phát sinh, Bạch Thương Lãng dẫn Bạch Vi đi một đường vào tận bên trong vườn hoa.
Hàn Sâm cau mày nhìn Bạch Thương Lãng, thoạt nhìn hắn là một người đàn ông tầm 30 tuổi, bề ngoài không phải đẹp trai lắm, nhưng hắn có một khí chất mà người thường khó có được, dường như hắn không để tâm đến bất cứ thứ gì trên đời, thoải mái tự tại nói không nên lời.
Đi dạo trong khu vườn của Hàn Sâm, Bạch Thương Lãng lại như đang đi trong nhà mình, tùy ý đến trước mặt Hàn Sâm, ngồi xuống chỗ đối diện, rất tự nhiên cầm ấm và chén trà trên bàn đá, tự rót cho mình một ly, nếm thử một ngụm rồi nói: “Trà không ngon nhưng người thì không tệ.”
Hết chương 2300.
Bạn cần đăng nhập để bình luận