Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1792. Ma Trủng

“Ma Trủng?” Hàn Sâm nhíu mày nhìn Logde công tử.
Logde công tử khẽ gật đầu: “Đúng vậy, chính là Ma Trủng. Ban đầu nó chỉ là một không gian dị chủng bình thường, sau đó bởi vì một trận chiến lớn, không gian dị chủng đó đã có một số thay đổi. Bây giờ cho dù là ai tiến vào Ma Trủng thì sức mạnh về thể chất đều sẽ bị áp chế ở mức chiến giáp gen thông thường, cho dù là vương giả công hầu thì cũng không khác so với những người bình thường ở trong đó, ngay cả dị bảo cũng không có tác dụng.”
“Còn có nơi như vậy sao? Rốt cuộc đại chiến đến mức nào mà lại có thể tạo thành kết quả như vậy?” Hàn Sâm kinh ngạc hỏi.
“Chắc hẳn ngươi đã nhìn thấy sự lợi hại của Khổng Phi - thủy tổ của Bất tộc rồi đúng không?” Logde công tử không trả lời mà hỏi ngược lại.
Đương nhiên Hàn Sâm đã nhìn thấy, hơn nữa hắn còn nhìn từ đầu đến cuối, không một ai có thể thấy rõ hơn hắn cả, thế là hắn gật đầu rồi nói: “Thấy rồi.”
“Ma Trủng là kết quả của một trận đại chiến ngươi chết ta sống giữa một vị cường giả cùng cấp với Khổng Phi.” Logde công tử nói: “Dù thực lực có mạnh đến đâu thì cũng sẽ vô dụng, ngay cả vương giả cũng sẽ bị áp chế giống như những người bình thường. Người mạnh nhất ở trong đó sẽ là kẻ giống như ngươi, một cường giả với kỹ năng tuyệt vời. Trong Ma Trủng, với kỹ năng của ngươi, ngay cả khi ngươi gặp phải một vị vương giả công hầu thì cũng không phải không thể tiêu diệt ”
“Rốt cuộc ngươi bảo ta đến Ma Trủng với ngươi để làm gì?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
Nghe có vẻ như nơi đó rất có lợi với hắn, nhưng Hàn Sâm cũng không tự cao tự đại đến mức thật sự cho rằng mình có kỹ năng ở cấp độ vô địch thiên hạ.
Trong đại vũ trụ gen có sự tồn tại của “Phi Thiên Kinh”, nhưng Ma Tộc không phải là tộc mạnh nhất ở đây, nói cách khác, chắc chắn còn có công pháp mạnh hơn cả “Phi Thiên Kinh”, đồng thời có nhiều kỹ thuật mạnh mẽ hơn nữa, Hàn Sâm không nghĩ rằng mình thực sự vô địch trong Ma Trủng.
Hơn nữa sức mạnh của chính hắn sẽ bị áp chế, cũng sẽ trở nên yếu đuối và dễ chết hơn, đây cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì.
“Người ta nói rằng hai vị cường giả cấp Thần đó đã chiến đấu trong không gian dị chủng vì tranh giành một bảo vật, kết quả là không gian dị chủng đã trở thành Ma Trủng hiện tại, mặc dù ta không biết ai là người cuối cùng lấy được bảo vật, nhưng do sự thay đổi bất thường này mà bên trong Ma Trủng sinh ra nhiều loài thực vật dị chủng. Những thực vật dị chủng kia kết ra loại quả vừa bí ẩn vừa khó đoán, ta cần một trong những loại quả đó, ta hy vọng ngươi có thể đi cùng ta để hái nó, sau khi việc thành công, nhất định sẽ có trọng thưởng.” Logde công tử trịnh trọng nói.
“Những loại quả dị chủng đều có ích lợi như vậy, nhưng lại vẫn còn đó, e rằng trong Ma Trủng có rất nhiều nguy hiểm đúng không?” Hàn Sâm bình tĩnh nói.
Logde công tử cũng không có ý muốn giấu diếm, hắn đưa một phần tư liệu đến trước mặt Hàn Sâm: “Mặc dù trong Ma Trủng có rất nhiều loài thực vật dị chủng quý giá, nhưng không hiểu sao ở đó lại không có sinh vật dị chủng nào cả, ngươi không cần phải lo lắng về điều đó. Tuy nhiên bên trong Ma Trủng có một chủng tộc bản địa, bọn họ là một hạ tộc chỉ có thể ngưng tụ ra chiến giáp gen, thậm chí còn không thể sánh với quý tộc bình thường. Thế nhưng do họ được sinh ra trong Ma Trủng, cho nên họ đã sử dụng trái loài thực vật dị chủng ấy làm ăn từ khi còn nhỏ. Tuy rằng bọn họ còn chẳng thăng cấp lên nam tước được, thế nhưng thể lực và khả năng chiến đấu mạnh hơn so với binh sĩ chiến giáp gen bình thường rất nhiều, thậm chí nếu chống lại nam tước thì có khi cũng không thua.”
Sau khi dừng một chút, Logde công tử lại tiếp tục: “Nếu như là ở bên ngoài, cho dù những người dân bản địa kia có mạnh đến như thế nào, ở trong mắt chúng ta thì chẳng qua bọn họ chỉ là rác rưởi mà thôi. Nhưng nếu ở trong Ma Trủng, ngay cả vương giả công hầu, cũng có khả năng bị bọn họ giết chết. Mà khi chúng ta bước vào Ma Trủng, kẻ thù lớn nhất chính là bọn họ.”
Hàn Sâm cầm tư liệu lên xem, chỉ thấy trên đó chỉ toàn bức họa vẽ tay, đừng nói đến hình ảnh video, thậm chí còn không có lấy một tấm ảnh.
“Hầu hết các máy móc bên trong Ma Trủng đều không thể nào sử dụng được, chỉ có những tư liệu này, xem tạm một chút đi.” Logde công tử giải thích.
Hàn Sâm tiếp tục xem tư liệu, chỉ thấy những sinh vật được vẽ trong các bức kia rất đẹp.
Thân hình giống con người, nhưng sau lưng có đôi cánh giống cánh bướm, tóc mọc ngược lên như ngọn lửa, thân hình mảnh mai, tỷ lệ phù hợp với thẩm mỹ của con người, mặc chiến giáp gen màu bạc, trông vô cùng xinh đẹp.
Theo ghi chép trong tư liệu, chủng tộc bản địa này được gọi là “Chaos”. Họ không phải là quý tộc cũng như không phải là người dị chủng, nhưng khả năng chiến đấu và thể chất mạnh mẽ của họ có thể sánh với một nam tước.
Ở bên ngoài không tính là gì, nhưng ở trong Ma Trủng đó lại là sức chiến đấu rất đáng sợ.
Chaos tộc coi trái cây của các loài thực vật dị chủng là thức ăn của họ, nhiều cường giả thuộc nhiều chủng tộc khác nhau đã vào Ma Trủng và muốn hái quả thực dị chủng, ngay cả khi họ là công hầu thì cũng chết không ít ở trong đó.
Dù vậy, Hàn Sâm vẫn khá rung động sau khi đọc những ghi chép về tác dụng của những quả thực dị chủng trong Ma Trủng.
Gen nam tước hiện tại của Hàn Sâm đã có 86 điểm, chủ yếu được lấy từ lô nguyên liệu và vũ khí dị năng mà Hàn Sâm thu được trước đó, ngoại trừ giác tiễn và Đạo Cốt Kiếm là chưa được điều chế ra, ngay cả dao găm có răng độc đều bị Hàn Sâm điều chế, khoảng cách một trăm điểm chỉ còn một chút xỉu
Trước đó Hàn Sâm đã giết Cự Phủ cấp tử tước, thế nhưng hắn lại không có thời gian để lấy vật liệu dị chủng từ người hắn, cho nên
không thể nào lấp đầy con số mười mấy điểm gen nam tước cuối cùng.
Tuy nhiên, sau khi đọc tư liệu về các loại quả thực dị chủng trong Ma Trủng, Hàn Sâm tự hỏi liệu những quả thực dị chủng đó có thể làm tăng cấp độ của hắn lên hay không.
Đương nhiên, dù gen không thể tăng lên, nhưng tác dụng của bản thân loại quả cũng đủ khiến trong lòng hắn lung lay, tùy ý hái một ít trái cây thôi thì hắn cũng có thể đổi lấy một lượng lớn nguyên liệu dị năng.
“Ngoại trừ loại trái cây mà ta cần, tất cả trái cây ngươi hái được từ Ma Trủng đều là của ngươi. Nếu ngươi có thể hái thành công trái cây ta cần, sau khi ra ngoài, ta tình nguyện cho ngươi một phần vật liệu dị chủng cấp tử tước để chế tác áo giáp, khả năng phòng thủ chắc chắn là cao nhất trong số những món dị bảo cấp tử tước mạnh mẽ nhất.” Logde công tử nói câu này khiến cho Hàn Sâm càng lung lay hơn.
Trước tiên chưa nói đến bộ giáp dị bảo cấp tử tước, trái cây hái được có thể tự mình cất giữ, điều ấy khiến Hàn Sâm rất rung động.
Logde công tử nhìn thấy Hàn Sâm im lặng không nói gì, có vẻ do dự, thế là mở máy truyền tin, mở ra một video, chỉ thấy bên trong là hình ảnh một bộ áo giáp.
Bộ giáp đó có màu xanh dương mờ nhạt được tạo thành từ nhiều lớp vảy xếp chồng lên nhau, trông hơi giống Ngư Lân Giáp cổ đại.
Logde công tử mỉm cười và giải thích: “Bộ giáp cấp tử tước này được tên là Bích Lân Giáp, nó được làm từ các loại vảy khác nhau của Bích Lân Xà cấp tử tước. Mỗi Bích Lân Xà chỉ có một phiến bích lân, mà cái áo giáp này tổng cộng phải dùng đến hai trăm sáu mươi lăm phiến bích lân.”
“Được rồi, nếu công tử đã xem trọng tại hạ như thế thì xin hãy để tại hạ cùng đi một chuyến với công tử đi” Hàn Sâm mỉm cười đồng ý, tuy vẻ mặt vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng lại thầm chảy nước miếng.
Trong bộ áo giáp đó chứ trăm sáu mươi lăm miếng vật liệu dị chủng cấp tử tước. Giây phút Hàn Sâm nhìn thấy bộ giáp này, điều đầu tiên hắn nghĩ đến không phải là mặc, mà là muốn ăn nó.
Với bộ áo giáp này, sợ rằng hắn có thể được thăng cấp từ nam tước lên tử tước, rồi từ tử tước thành bá tước.
Thứ kia chỉ là một bộ áo giáp, nhưng trong mắt Hàn Sâm, nó đơn giản chỉ là một nồi canh bổ dưỡng hoàn hảo mà thôi.
Hết chương 1792.
Bạn cần đăng nhập để bình luận