Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Sức mạnh củ chỉ và quyền va chạm, sóng chấn động kinh khủng lập tức nổ tung khiến bốn phía sụt xuống một mảng lớn. Chalais vẫn không nhúc nhích, mà Mạc Phương lại lui về sau mười mấy mét mới đứng vững được thân thể.
Mạc Phương mỉm cười nói: “Không hổ là Thần Hóa bẩm sinh, cho dù đã rơi xuống Bán Bộ Thần Hóa vẫn có tố chất cơ thể mà sinh vật bình thường không cách nào so sánh được.”
“Một thân man lực mà thôi, chẳng là gì cả, so với thuật gen bí truyền của tộc Thái Thượng thì không đáng nhắc tới.” Chalais không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
“Bàn về năng lực chiến đấu thì ta không phải là đối thủ của ngươi nhưng mà vị trí hạng nhất ta lại muốn, thế nên chỉ có thể xin lỗi thôi.” Mạc Phương nói xong, hai người tộc Hoàng Cực và một xạ thủ tộc Ngải Chi đã hành động cùng lúc.
Chalais lập tức rơi vào trong khốn cảnh mà Hàn Sâm từng trải qua, hơn nữa tình cảnh của hắn bây giờ còn khó khăn hơn Hàn Sâm mới vừa rồi.
Thiếu đi một Đường Lang Nhân, nhiều thêm một Mạc Phương tạo nên chênh lệch cực lớn, sức mạnh của Mạc Phương là thứ Đường Lang Nhân ko thể nào so sánh được.
Hơn nữa không biết có phải ảo giác hay không, sau khi có Mạc Phương gia nhập, sự phối hợp của bọn họ càng trở nên trôi chảy hơn so với lần trước, gần như có thể nói là thiên y vô phùng.
“Mạc Phương am hiểu thuật tâm linh. Có hắn chỉ huy, thoải mái khống chế ba tằm kia giống như ngón tay của hắn, phát huy trận thế bốn người lên đến hiệu quả lớn nhất. Chalais không có sự áp chế tuyệt đối về sức mạnh nữa, lần này chỉ sợ là nguy hiểm rồi.” Linh Lung nhìn Chalais trên chiến trường nói.
Trong lúc Linh Lung nói, Chalais cũng đã bị đánh trúng mấy đòn.
Chalais sinh ra trong một tộc nhỏ, trong tộc không có thuật gen đỉnh cấp, trừ thiên phú và cấp bậc ra thì các phương diện kỹ thuật đều không bằng Hàn Sâm, có mấy thuật gen đỉnh cấp cũng là sau khi tới Thiên Ngoại Thiên mới được học.
Nếu nói để Chalais cố gắng dùng kỹ xảo đoạt lại ưu thế trong sự vây công của bốn người thì điều đó tuyệt đối không thể nào làm được.
Không phải nói kỹ thuật của Chalais không bằng Hàn Sâm, mà là hắn không có nhiều kỹ xảo để dùng như Hàn Sâm.
Chịu sự quản chế của hai tộc Hoàng Cực và lĩnh vực vây khốn của tộc Aichi, sức mạnh của Chalais rất khó chạm đến bọn Mạc Phương, giống như một con dã thú bị vây hãm trong lồng, bất kể hắn giấy dụa thế nào cũng khó có thể lao ra khỏi lồng giam, ngược lại còn bị người bên ngoài lồng giam dùng binh khí đâm bị thương cơ thể.
Mười ngón tay Mạc Phương cùng chuyển động, giống như mười lưỡi dao sắc bén, mang theo thần quang khủng bố không ngừng đan vào nhau, để lại từng vết máu trên cơ thể hùng tráng của Chalais.
Trong tộc Thái Thượng, Mạc Phương có biệt danh là “Bát Khiếu Thiên Tử”.
Nếu một người có tâm tư tinh tế thì bình thường đều sẽ nói người này bát diện linh lung hoặc là có thất khiếu linh lung tâm, nhưng Mạc Phương vừa một công đôi ba việc lại vừa có tâm tư cực kỳ tinh tế, cho nên mới phải ghép hai từ lại với nhau, tạo ra biệt danh Bát Khiếu Thiên Tử này.
Đừng nói là chỉ huy ba Bán Bộ Thần Hóa, cho dù là chỉ huy thiên quân vạn mã thì Mạc Phương cũng có thể dễ dàng sai khiến.
“Đúng là khí lực cường tráng, có vẻ còn mạnh hơn cả tộc Thái Thượng cùng cấp nữa. Thần Hóa bẩm sinh thiên phú thập giáp hiếm thấy, quả nhiên danh bất hư tryền.” Mạc Phương thấy Chỉ Mang của mình rơi xuống người Chalais chỉ có thể cắt rách máu thịt của hắn, để lại trên người hắn một vết thương nhợt nhạt, không khỏi tán thưởng trong lòng.
Trái tim của Lý Ngọc Chân và Lý Tuyết Thành đang quan sát đều suýt nhảy ra khỏi lồng ngực. Bây giờ đã không còn là vấn đề Hàn Sâm có
thể thắng Chalais hay không nữa, thoạt nhìn Chalais cũng sắp chống đỡ hết nổi rồi.
“Chết tiệt…” Lý Tuyết Thành xanh cả mặt, vừa nghĩ tới hậu quả nếu Chalais thua trong trận Tằm Chi Chiến, thân thể hắn cũng không nhịn được mà run rẩy.
Mà lúc này, những tên tộc Thái Thượng lúc trước cược Hàn Sâm giành hạng nhất trong Tằm Chi Chiến lại vô cùng hào hứng.
“Tên nhóc Mạc Phương kia được đấy, tuy lực chiến của bản thân hắn hơi kém nhưng mà nói đến chỉ huy thì trong cả thế hệ trẻ của tộc Thái Thượng cũng không tìm ra mấy người mạnh hơn hắn.”
“Làm tốt lắm, nhanh chóng tiễn Chalais ra ngoài đi.”
“Ha ha, Mạc Phương tiêu giệt hắn, sau đó lại bị Hàn Sâm tiêu diệt, kịch bản này ta thích.”
Vết thương trên người Chalais không ngừng tăng lên, nếu như đổi thành một Bán Bộ Thần Hóa có khí lực kém hơn một chút thì e rằng đã không chống đỡ nổi từ lâu rồi. Nhưng trong mắt Chalais lại hoàn toàn không nhìn thấy
một tia lùi bước và sợ hãi.
Trong đôi mắt như sư tử chỉ có hưng phấn, giống như sự hưng phấn cuồng nhiệt của dã thú, dường như thứ chảy ra từ những vết thương kia ko phải là máu mà là thuốc kích thích.
Mạc Phương âm thầm cau mày, bởi vì hắn phát hiện ra mình càng ngày càng khó làm Chalais bị thương, chỉ cần là phương pháp đã dùng qua một lần, sử dụng lại lần thứ hai sẽ không thể tổn thương đến hắn nữa, khiến cho Mạc Phương chỉ có thể không ngừng thay đổi thế trận, bản thân cũng phải dùng đủ loại kỹ xảo khác nhau mới có thể áp chế được Chalais.
Người bên ngoài nhìn vào thì có vẻ Chalais vẫn bị áp chế nhưng lại không biết Mạc Phương đã phải bỏ ra bao nhiêu tâm tư và sức lực.
Nhưng cho dù trong tộc Thái Thượng có thuật gen của chư thiên vạn tộc, Mạc Phương cũng không thể luyện hết toàn bộ, thời gian chiến đấu càng dài khó tránh khỏi sự lặp lại không ngừng.
“Chỉ có như thế thôi sao?” Trong mắt Chalais hiện lên vẻ thất vọng.
Hết chương 2678.
Bạn cần đăng nhập để bình luận