Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1457. Đi Theo Ta

Hàn Sâm đang muốn thừa dịp loạn lao ra ngoài, nhưng đột nhiên lại nhìn thấy một đạo kiếm quang lóe lên trên bầu trời, sau đó chỉ thấy lông chim nhuốm máu rơi xuống đầy trời, rất nhiều sinh vật biết bay đã bị chém chết.
Còn Xà Quy và cá sấu đang tranh đấu, sau khi nhìn thấy kiếm quang kia, vậy mà lại không đánh nữa, đến cả thịt Sò Vương cũng không tiếp tục ăn, chia nhau một trái một phải chạy ra khỏi vỏ sò.
“Ngươi còn muốn chạy đi đâu?” Hàn Sâm chỉ nghe thấy giọng nói của một nữ tử truyền đến từ trong không trung, sau đó là một luồng kiếm quang bay vụt về hướng cá sấu, tốc độ rất nhanh, Hàn Sâm còn chưa thấy rõ chủ nhân của kiếm quang kia là ai thì kiếm quang đã bay đến
trên người cá sấu.
Cá sấu sử dụng cái kéo cá sấu nghênh đón kiếm quang, muốn cắt đứt kiếm quang, nhưng lưỡi kéo còn chưa kịp khép lại, kiếm quang đã xuyên qua từ chính giữa.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, vậy mà con cá sấu hùng mạnh kia lại bị kiếm quang xuyên thẳng qua đầu, rơi xuống từ trong không trung, ngã vào trong vỏ Sò Vương.
Những dị sinh vật khác cũng đều chen lấn nhau mà chạy trốn, cho dù là sinh vật Thần siêu cấp cũng không ngoại lệ, một đám đến cả thịt Sò Vương cũng không thèm, trong nháy mắt đã chạy sạch.
Hàn Sâm ngơ ngác nhìn, cá sấu đã mạnh như vậy, nhưng không ngờ chủ nhân của kiếm quang kia lại có thể dùng một đòn đánh chết nó, năng lực như vậy, quả thực quá mức khủng bố.
Nhưng mà giọng nói kia, Hàn Sâm cảm thấy bản thân đã nghe qua ở đâu đó, chờ sau khi kiếm quang kia biến mất hắn nhìn kỹ hơn, lập tức kinh ngạc, vậy mà nữ nhân thần bí đó lại là một trong số những nguyên lão của hiệp hội Bán Thần, rất có khả năng có quan hệ nào đó với Hàn Kính Chỉ.
“Sao ngươi lại ở đây?” Nữ nhân cũng nhìn thấy Hàn Sâm, khẽ nhíu mày nói.
“Ta bị dị sinh vật đuổi theo đến đây, không ngờ tới lại gặp được ngươi ở chỗ này, càng không ngờ ngươi vậy mà lại có được thực lực mạnh mẽ như vậy, ngay cả sinh vật Thần siêu cấp cũng có thể giết chết.” Hàn Sâm nhìn nữ nhân nói, thật may hắn vì điều hòa khí lực nên không hề duy trì trạng thái Đế Linh siêu cấp, nếu không lỡ như nữ nhân này xem hắn thành dị sinh vật mà giết, đó mới thật sự là oan uổng.
Nữ nhân lạnh nhạt nói: “Chuyện mà ngươi không ngờ tới còn rất nhiều đấy, ngươi sẽ không nghĩ rằng mình thật sự là quý tộc đệ nhất của Liên Minh đấy chứ?”
“Không dám, ít nhất ta biết ngươi và thánh đồ của Huyết Mạch Giáo đều mạnh hơn ta.” Hàn Sâm dang tay nói.
“Ngươi biết thì tốt, đi theo ta.” Nữ nhân nói một câu, sau đó xoay người đi ra ngoài.
“Đi đâu?” Hàn Sâm nhíu mày hỏi, hắn không muốn có liên quan gì tới nữ nhân thần bí này ở trong Tí Hộ Sở.
Nữ nhân nói: “Có thể gặp được ngươi ở chỗ này thật tốt, đúng lúc ta có một chuyện cần ngươi đi làm.”
“Ta còn có chuyện quan trọng phải làm, e là không thể giúp ngươi được.” Hàn Sâm khéo léo từ chối.
Nữ nhân dừng bước, xoay người nhìn Hàn Sâm lạnh nhạt nói ra một câu: “Ngươi có thể từ chối ta, nhưng không thể từ chối kiếm của ta, đi hoặc là rút kiếm, ngươi tự mình chọn.”
“Ta còn có thể chọn lựa sao?” Hàn Sâm bất lực dang tay nói.
“Có, ngươi có thể chọn cái chết.” Nữ nhân nói một cách rất nghiêm túc.
“Ta vẫn chưa muốn chết, có thể sống thì ai muốn chết chứ?” Hàn Sâm thở dài một tiếng, đi theo nữ nhân về phía trước.
Thi thể của cá sấu đã tiêu tan, không còn máu thịt lưu lại, nữ nhân lấy được một tinh hoa gen Sinh Mệnh của cá sấu, đồng thời còn thu hoạch được hạch gen cái kéo cá sấu.
Hàn Sâm tự biết mình không phải là đối thủ của nàng, phản kháng cũng không có tác dụng, dứt khoát biết điều một chút đi theo nàng.
Nữ nhân cũng không để ý đến Hàn Sâm, chỉ dẫn theo hắn đi về phía trước trong thông đạo của thế giới ngầm, khi nữ nhân này ở đây thì hoàn toàn khác với khi ở trong Liên Minh.
Ở trong Liên Minh gần như không có ai có thể cảm nhận được sức mạnh ở trên người nàng, nhưng hiện tại trên người nàng lúc nào cũng tản ra khí tức cực kỳ nguy hiểm, ngay cả dị sinh vật ngầm cũng không dám tới gần nàng.
Lúc đầu Hàn Sâm còn hỏi nàng mấy câu, nhưng căn bản nàng không để ý tới hắn, sau vài lần Hàn Sâm tự làm mình mất mặt, cũng không còn hỏi nữa, chỉ đi theo nàng.
Sau khi đi bộ trong thế giới ngầm hơn hai ngày, mới bước ra khỏi thế giới ngầm từ một hang động trên vách của một ngọn núi lớn.
“Rốt cuộc ngươi muốn đi đâu?” Hàn Sâm nhìn cảnh vật xung quanh, đã không còn là khu vực mà hắn quen thuộc, căn bản đến cả nơi này là hướng nào của Tí Hộ Sở Ly Ảnh cũng không phân biệt được.
Trước sự bất ngờ của Hàn Sâm, vậy mà lần này nữ nhân lại trả lời hắn: “Đi đến Tí Hộ Sở của ta”
“Tí Hộ Sở của ngươi? Tí Hộ Sở của nhân loại?” Hàn Sâm có hơi ngạc nhiên.
“Ai nói với ngươi ta là con người?” Nữ nhân lạnh lùng thốt ra một câu.
Trong lòng Hàn Sâm chấn động, dùng Động Huyền Khí Tràng cẩn thận đánh giá nữ nhân kia, mặc dù khí tức của nàng rất mạnh mẽ, nhưng trên cảm giác thì hẳn là nhân loại không sai được.
“Ngươi không phải là nhân loại thì là gì? Chẳng lẽ là dị linh à?” Hàn Sâm nói đùa.
“Hàn Kính Chi không có nói cho ngươi biết chuyện gì cả sao?” Nữ nhân nhíu mày nhìn Hàn Sâm nói.
“Nếu ta biết thì cũng không cần hỏi ngươi.” Hàn Sâm vô cùng bất đắc dĩ, hiện tại đến cả bản thân hắn cũng không biết rốt cuộc hắn có phải là hậu thế của Hàn giáo quan kia hay không.
Vốn dĩ Hàn Sâm còn nghĩ nữ nhân sẽ nói cho hắn biết chuyện gì đó, nhưng sau khi nữ nhân trầm ngâm một lúc thì chỉ nói: “Dù sao thì chuyện này không liên quan gì với chuyện ta muốn ngươi làm, ngươi có biết hay không cũng không có gì khác.”
Nữ nhân nói xong thì tiếp tục đi về phía trước, Hàn Sâm có hỏi nàng cái gì, nàng cũng trả lời nữa.
“Ít nhất ngươi cũng phải nói cho ta biết, rốt cuộc là ngươi kêu ta đi làm chuyện gì? Còn tên của ngươi nữa, ta cũng không thể kêu ngươi là nữ nhân mãi nhỉ?” Hàn Sâm vẫn không từ bỏ ý định, lại hỏi thêm một câu.
Nữ nhân do dự một chút nói: “Chuyện ta kêu ngươi làm, đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết. Về phần tên của ta, ngươi muốn xưng hô như thế nào cũng được, chẳng qua cũng chỉ là một cái danh hiệu.”
“Nói như không nói.” Hàn Sâm hơi buồn bực, nhưng nữ nhân không để ý đến hắn nữa, hắn có hỏi như thế nào cũng vô dụng.
Nữ nhân triệu hồi ra một con cự thú thay đi bộ, Hàn Sâm cũng ngồi ở trên, tốc độ của con cự thú nhanh đến đáng sợ, chính xác là tọa ky cấp Siêu Thần.
Cho dù là vậy, tọa ky cấp Siêu Thần này cũng phải chạy ước chừng khoảng bốn ngày, cuối cùng mới đi tới Tí Hộ Sở mà nữ nhân nói.
Nó khá giống với trong tưởng tượng của Hàn Sâm, là một tòa Tí Hộ Sở cực lớn, vậy mà lại được xây dựng trên một hòn đảo lơ lửng, hòn đảo lơ lửng nổi trên mặt của một hồ nước, bao quanh bởi mây mù, cực giống với nơi ở của tiên nhân trong thần thoại, truyền thuyết.
Nhưng trên đảo lơ lửng không có Tiên cung, chỉ có một tòa Tí Hộ Sở có thể so sánh với đại đô thị Liên Minh, không cần nhìn cũng biết là Tí Hộ Sở siêu cấp.
Ở trong Tí Hộ Sở, Hàn Sâm không hề nhìn thấy một nhân loại nào, ngoại trừ dị sinh vật thì chính là dị linh, số lượng dị linh rất nhiều, thậm chí còn nhiều hơn cả dị sinh vật.
Càng đáng sợ hơn là, dị linh và dị sinh vật của nơi này, trên người đều có khí tức cực kỳ đáng sợ, cho dù là dị sinh vật và dị linh bình thường, thì khí tức của chúng cũng không yếu hơn khí tức trên người Hàn Sâm, có nghĩa yếu nhất ở đây cũng là sinh vật Thần Huyết hoặc là dị linh hoàng tộc.
Những dị linh và dị sinh vật này nhìn thấy nữ nhân đều cúi đầu hành lễ tránh ra, tỏ vẻ vô cùng tôn kính, thậm chí có thể nói là sợ hãi.
Đồng thời cũng dùng ánh mắt tò mò và nghi ngờ nhìn Hàn Sâm người đi theo nữ nhân đến kia, rõ ràng đều đang đoán rốt cuộc Hàn Sâm có lai lịch gì, vậy mà lại có thể đi ở bên cạnh nữ nhân.
Hết chương 1457.
Bạn cần đăng nhập để bình luận