Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 704: Thần Chiến

Phương Minh Toàn tiến vào võ đạo trường ở trong Tí Hộ Sở, tìm một vị trí ngồi xuống, nhìn quang ảnh ở chính giữa võ đạo trường, đợi Thần Chiến bắt đầu.
Mặc dù Tí Hộ Sở hoàng tộc mà Phương Minh Toàn đang ở là một Tí Hộ Sở nhân loại cỡ lớn có được mấy trăm ngàn người, nhưng mà ở trong võ đạo trường lại thưa thớt không có bao nhiêu người.
Tí Hộ Sở nhân loại ở trong không gian thứ hai, nhiệt tình đối với Thần Chiến cũng không cao, lúc cạnh tranh vị trí đệ nhất trong nội bộ Tí Hộ Sở của mình còn có không ít người chú ý đến đối chiến, nhưng mà Thần Chiến chân chính, người chú ý lại không nhiều.
Bởi vì rất nhiều tuyển thủ nhân loại đều sẽ trực tiếp lựa chọn đầu hàng, dù sao đều là thi đấu sinh tử, nếu như gặp phải đối thủ là Dị Linh, hơn nữa lại tương đối mạnh mẽ, trên cơ bản đều là trực tiếp rời sân đầu hàng, dù sao tính mạng của nhân loại đều chỉ có một, không ai muốn dùng mạng đi đánh cược.
Đặc biệt là bên trong Dị Linh lại có một vài nhân vật đặc biệt mạnh mẽ, mỗi lần Thần Chiến đều sẽ có nhân loại bởi vì kiên trì đối chiến mà tử vong, cho nên Thần Chiến đối với nhân loại ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở mà nói cũng không hề hữu hảo, người xem cũng tương đối ít, không giống như Thần Chiến ở không gian thứ nhất Tí Hộ Sở luôn được nhân loại tập trung chú ý.
Mà ngay cả các tạp chí lớn, mỗi lần tới Thần Chiến ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở, cũng chỉ là tùy tiện đưa tin tình hình chiến đấu một chút, dù sao thì cuối cùng thập đại Thần Tử đều là Dị Linh, liệt kê một danh sách ra là được.
Bình thường đến quan sát Thần Chiến đều là nhân vật trọng yếu của các thế lực lớn, những người này có năng lực có cơ hội đánh hạ Tí Hộ Sở Dị Linh, cho nên thông qua Thần Chiến cũng có thể tìm hiểu một chút thực lực của đám Dị Linh, về sau lúc công kích Tí Hộ Sở Dị Linh cũng có thể có thêm mấy phần phần thắng.
Sở dĩ Phương Minh Toàn đến xem Thần Chiến, chủ yếu vẫn là hy vọng nhìn thấy Kim Tệ, hôm nay Kim Tệ đang ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở, có lẽ hắn cũng sẽ tham gia Thần Chiến.
Nhưng mà Phương Minh Toàn cũng không ôm hi vọng quá lớn, dù sao thời gian Kim Tệ tiến vào trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở vẫn còn quá ngắn, cho dù hắn lợi hại hơn nữa, chỉ sợ cũng khó có thành tựu, dù sao nhân loại ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở vẫn còn quá yếu thế.
- Phương Minh Toàn?
Phương Minh Toàn đang chờ đợi trận đấu bắt đầu, đột nhiên nghe được có người gọi anh ta, quay đầu lại nhìn, lại là một người quen.
- Hoa lão tiên sinh.
Phương Minh Toàn vội vàng đi tới, bắt lấy tay của lão nhân trước mặt.
Vị Hoa lão tiên sinh này tên là Hoa Bình, ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở đã hơn một trăm năm, có thể tính là tầng lớp Tiến Hóa Giả tương đối sớm của nhân loại, bản thân cũng làm phóng viên, coi như là lão tiền bối của Phương Minh Toàn.
- Cậu có hứng thú đối với lần Thần Chiến này?
Hoa Bình có chút kinh ngạc nhìn Phương Minh Toàn, một người dẫn chương trình nổi tiếng chạm tay có thể bỏng trong toàn bộ Liên Minh hiện nay, vậy mà lại cảm thấy hứng thú đối với Thần Chiến ở không gian thứ hai Tí Hộ Sở, có chút vượt ra ngoài ý liệu của Hoa Bình.
Dù sao bản thân Thần Chiến cũng không có cách nào ghi lại hình ảnh tư liệu, liền một tấm hình đều không chụp được, chỉ có thể dùng phương thức văn tự để đưa tin, hơn nữa chiến tích của nhân loại ở trong Thần Chiến vẫn luôn không tốt, khó coi, người chú ý rất ít, hãng truyền thông muốn đưa những tin tức này tương đối ít, huống chi là người dẫn chương trình đang hot như Phương Minh Toàn.
- Là có chút hứng thú, cho nên mới tới xem. Hoa lão, ngài cũng tới làm tiết mục Thần Chiến à?
Phương Minh Toàn hỏi.
Hoa lão mỉm cười nói:
- Mỗi mười năm một lần, đây là chuyên mục Thần Chiến thứ mười ba của tôi trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở rồi, chỉ là người xem quá ít, có rất ít người biết.
- Đã như vậy, sao Hoa lão ngài vẫn còn kiên trì làm chuyên mục này?
Phương Minh Toàn có chút nghi ngờ hỏi.
Một người làm truyền thông, vậy mà kiên trì làm một chuyên mục không được mọi người quan tâm, chuyện này đã đi ngược lại mục đích thu hút khán giả của truyền thông rồi.
Tiền bối già như Hoa Bình, mỗi mười năm một lần, làm hơn mười kỳ tiết mục như vậy, cũng khiến cho Phương Minh Toàn cảm thấy rất kinh ngạc.
- Thu hút khán giả tất nhiên là quan trọng, nhưng mà là một người làm truyền thông, tôi cảm thấy cũng có thể làm một ít công tác đưa tin có ý nghĩa đối với nhân loại. Mặc dù nhân loại tham gia Thần Chiến trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở không có biểu hiện quá tốt, nhưng mà vẫn có rất nhiều điểm sáng, mỗi lần đều có không ít nhân vật thiên tài xuất hiện, bọn họ đang vì việc nhân loại quật khởi mà liều mạng, mặc kệ thành bại, bọn họ đều là anh hùng của nhân loại.
Hoa lão khe khẽ thở dài, lại tiếp tục nói:
- Đáng tiếc hiện tại đại đa số người đều quá tập trung vào hiệu quả và lợi ích, tất cả đều dùng thành bại để luận anh hùng, ở sân khấu mà nhân loại lần lượt thất bại giống như vậy, cũng sẽ bị đại đa số người xem thường, không muốn nhìn thẳng vào thất bại, tiếp thu bài học thất bại. Tôi ghi chép lại những thứ này, cũng chỉ hy vọng có thể để cho người đến sau lúc tham gia Thần Chiến ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở, có thể tra được một chút tư liệu hữu dụng.
Phương Minh Toàn không khỏi nổi lên lòng kính trọng, người làm truyền thông giống như vậy, hiện tại thật sự là quá ít, mặc dù là chính bản thân anh ta cũng không làm được tới loại trình độ này, dù sao Phương Minh Toàn cũng chỉ là một tiểu dân thị tỉnh, không có lý tưởng vĩ đại như vậy, nhưng mà chuyện đó cũng không ảnh hưởng tới việc anh ta kính nể Hoa Bình.
Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa đợi Thần Chiến bắt đầu, trừ bọn họ ra, ở trong võ đạo tràng có thể dung nạp mười vạn người này, cũng chỉ có mấy ngàn người quan chiến mà thôi.
Những Tí Hộ Sở nhân loại khác phần lớn đều là như thế, trừ một ít cơ cấu chính thức của Liên Minh và người tùy hứng, có rất ít người bình thường muốn xem trận đấu mà nhân loại chú định sẽ thất bại này.
Mười năm đứng dưới không ai hỏi, nhất cử thành danh thiên hạ vang.
Sùng bái anh hùng là bản tính của nhân loại, nhưng mà vô số lần thất bại trước khi anh hùng thành danh, lại không có ai muốn miệt mài theo đuổi, cho dù ở trong những truyền kỳ anh hùng đó, những thất bại kia cũng chỉ là một chút qua loa, là phụ gia để sáng rọi mà thôi.
Thần Chiến đã bắt đầu, người đứng đầu của các Tí Hộ Sở, bao gồm cả nhân loại cùng Dị Linh, đều nhao nhao truyền tống vào bên trong võ đạo tràng cực lớn của Thần Chiến.
Võ đạo tràng kia to lớn không thể tưởng tượng nổi, không biết đến cùng là có thể dung nạp được bao nhiêu người, mà võ đài bên trong cũng được chia thành vô số đài đấu nhỏ, có thể để cho vạn trận tỷ thí đồng thời tiến hành.
Mà nhân loại cùng Dị Linh ở trong không gian võ đạo tràng của Thần Chiến được phân tách ra, ai cũng không đến gần đối phương được, cũng không thể phát sinh xung đột ở bên ngoài võ đài.
Bởi vì nhân loại và Dị Linh dự thi thật sự là quá nhiều, muốn tìm được một người trong đó cũng không phải là chuyện dễ dàng, cho nên Phương Minh Toàn một mực xem bảng danh sách sắp xếp đối chiến, hy vọng có thể ở trong đó tìm được tên của Kim Tệ.
Hoa Bình ở bên cạnh thì dùng bút ghi chép gì đó ở trên cuốn vở, thoạt nhìn rất nghiêm túc.
- Thật sự đến rồi!
Phương Minh Toàn ở bên cạnh đột nhiên ngạc nhiên kêu lên thành tiếng, bởi vì y nhìn thấy ở trên danh sách đối chiến, vậy mà thấy được hai chữ Kim Tệ kia.
Hoa Bình nghi hoặc nhìn Phương Minh Toàn hỏi:
- Cậu có bằng hữu tham gia lần Thần Chiến này à?
- Đúng thế.
Phương Minh Toàn nhịn xuống vui mừng trong lòng nói, mặc dù anh ta cùng Kim Tệ chưa từng chân chính gặp mặt, cũng chưa từng nói với nhau câu nào, nhưng mà trong lòng của anh ta, Kim Tệ chính là bạn của anh ta, hơn nữa còn là bạn bè tốt nhất.
Loại cảm giác này không có cách nào hình dung, nhưng mà Phương Minh Toàn vẫn cho rằng như vậy.
- Bạn của cậu ở trên võ đài nào, tôi giúp cậu nhìn xem đối thủ của cậu ta phải là Dị Linh hay không.
Hoa Bình nói.
Phương Minh Toàn vội vàng nói dãy số võ đài của Kim Tệ cho Hoa Bình, phương diện này Hoa Bình là chuyên gia, chỉ ông ta mới có thể nhìn ra chút gì đó.
- Kim Tệ vs Hắc Kim, vận may của bạn cậu không tốt đẹp gì, trận đầu đã gặp phải Dị Linh, Hắc Kim này là một Dị Linh hoàng tộc vô cùng mạnh mẽ, một thân áo giáp khó có thể tổn thương được, liền binh khí cấp thần huyết đều rất khó làm y bị thương.
Sau khi Hoa Bình xem xong nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận