Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 993: Nghịch Lân

Trái tim Sát Na Nữ Đế theo ban chỉ trong tay Bảo Nhi mà đung đưa tới lui, nhìn thấy Bảo Nhi cầm ban chỉ đập lên mặt đất, Sát Na Nữ Đế đau lòng đến mức trái tim đều sắp muốn co quắp, hận không thể lập tức xông lên đoạt lấy long huyết ban chỉ từ trong tay Bảo Nhi.
Thế nhưng Sát Na Nữ Đế cũng không dám động, cô ta chỉ cần biểu hiện ra một chút hứng thú với long huyết ban chỉ, Hàn Sâm khẳng định sẽ đoạt tới.
Bảo Nhi loay hoay ban chỉ trong bàn tay nhỏ, Sát Na Nữ Đế hiện tại chỉ hy vọng Bảo Nhi nhanh chóng mất đi hứng thú với ban chỉ, nhanh chóng vứt bỏ nó.
Bảo Nhi cầm ban chỉ, bàn tay nhỏ bé khua khua, thoạt nhìn như bất cứ lúc nào cũng sẽ vứt bỏ vậy, nhưng bé lại một cầm chặt không vứt, khiến cho trái tim Sát Na Nữ Đế lên cao rồi lại xuống thấp.
- Bảo Nhi, đó là đồ vật của người chết, rất bẩn, nhanh vứt đi.
Hàn Sâm thấy Bảo Nhi cầm ban chỉ đùa chơi, sợ hãi bé bỏ vào miệng rồi thè lưỡi ra liếm của đồ vật người chết kia.
Tuy Bảo Nhi rất mạnh, nhưng mà ở phương diện nào đó, bé vẫn chỉ là một đứa con nít, đồ vật chưa thấy qua đều muốn thè lưỡi ra liếm thử xem có thể ăn được hay không.
Sát Na Nữ Đế nghe thấy lời Hàn Sâm nói, cô ta lại vui mừng quá đỗi, hận không thể gật đầu giúp đỡ Hàn Sâm nói:
- Nhanh vứt bỏ nó.
Thế nhưng Sát Na Nữ Đế không dám nói ra khỏi miệng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Bảo Nhi và ban chỉ trong tay bé.
Bảo Nhi có vẻ nghe hiểu được lời Hàn Sâm nói, bé ngồi ở chỗ kia, mắt to nhìn ban chỉ trong tay, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ chăm chú suy tính, một tay cầm ban chỉ, một tay vuốt cằm của mình, tựa hồ đang nghĩ xem nên vứt bỏ hay không?
Đột nhiên, Bảo Nhi giơ tay lên, có vẻ như muốn ném ban chỉ ra bên ngoài.
Sát Na Nữ Đế lập tức quá đỗi vui mừng, trái tim lại nhấc đến cổ họng rồi, trong nội tâm điên cuồng hò hét:
- Vứt. . . nhanh vứt đi. . .
Thế nhưng Bảo Nhi chỉ duỗi tay ra, bé vẫn không ném ban chỉ ra bên ngoài, hình như không bỏ được, bé lại thu tay lại, tiếp tục nhìn ban chỉ, nâng cằm lên vẻ mặt thận trọng suy tính.
Tâm tình Sát Na Nữ Đế lập tức trầm xuống, nếu cô ta vẫn không lấy được long huyết ban chỉ, Hàn Sâm lại sắp phải tìm được nghịch lân, đến lúc đó sẽ không có cơ hội.
Đột nhiên, Bảo Nhi giống như là đã suy xét kỹ, duỗi bàn tay nhỏ bé ra, muốn ném ban chỉ ra bên ngoài.
Sát Na Nữ Đế rất vui vẻ, nhưng Bảo Nhi lại thu về, lại suy nghĩ, Sát Na Nữ Đế chỉ cảm giác cô ta sắp bị bệnh tim rồi, trong lòng gần như muốn gầm thét lấy:
- Nhóc nhanh ném đi!!!
Cuối cùng, Bảo Nhi có vẻ đã hạ quyết tâm, gương mặt đầy vẻ kiên nghị, từ dưới đất bò dậy, bàn tay nhỏ bé đưa ra sau lưng, giống như là muốn dùng sức ném long huyết ban chỉ ra ra, hơn nữa phương hướng ném chính là tới Sát Na Nữ Đế.
- Đúng, chính là như vậy, Bảo Bảo, nhanh lên ném ra, con giỏi nhất. . . nào. . . nhanh nào. . .
Sát Na Nữ Đế vui đến mức muốn kêu thành tiếng rồi, cánh tay cũng hơi mở ra, muốn đi đón long huyết ban chỉ mà Bảo Nhi ném ra.
Bảo Nhi ra sức vung tay, quả thực giống như là một tuyển thủ bóng chày chuyên nghiệp, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ chăm chú.
Mắt thấy cánh tay của Bảo Nhi hung hăng vung tới, tay Sát Na Nữ Đế đã vươn ra rồi, chuẩn bị tiếp lấy long huyết ban chỉ, nhưng cô ta lại không nhìn thấy long huyết ban chỉ từ trong lòng bàn tay Bảo Nhi bay ra ngoài, không khỏi ngây cả người.
Bảo Nhi nắm long huyết ban chỉ trong tay, híp mắt lại nhìn Sát Na Nữ Đế, hơi nhếch khóe môi lên, lộ ra một nụ cười như tiểu ác ma, sau đó nắm chiếc nhẫn, dụng cả tay chân, thật nhanh bò tới Hàn Sâm.
Bò tới chân Hàn Sâm chân, trực tiếp bò lên trên lưng của Hàn Sâm, ghé khuôn mặt nhỏ nhắn đến trước mặt hắn, ban chỉ trong tay cũng đưa cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm tiện tay nhận lấy ban chỉ, hắn nhìn về phía Sát Na Nữ Đế, nheo mắt lại mỉm cười với cô ta.
Sát Na Nữ Đế nhìn một lớn một nhỏ đứng đó cười híp mắt, quả thực giống như hai ác ma, lập tức hiểu được mình đã bị đùa bỡn.
Hàn Sâm khẳng định đã sớm chú ý tới ban chỉ, chỉ là nhìn không biết có phải là thứ tốt hay không, mới mượn cơ hội thăm dò cô ta, hiện tại cô ta đã rõ ràng nói cho Hàn Sâm, long huyết ban chỉ là đồ tốt.
- Hỗn đản, đều là thứ khốn kiếp, có một tên cha hỗn đản, sẽ có một đứa con gái hỗn đản.
Sát Na Nữ Đế tức hổn hển vừa thẹn vừa giận, cô ta cũng bị giận điên lên, chính mình lại bị một đứa con nít đùa bỡn, đúng là vô cùng nhục nhã.
Hàn Sâm thu ban chỉ lại, tuy không biết có làm được cái gì không, nhưng khẳng định là đồ tốt không thể nghi ngờ, nếu không Sát Na Nữ Đế đã không để ý như vậy, còn muốn trộm lấy.
Hàn Sâm không để ý tới Sát Na Nữ Đế nữa, thò tay tiếp tục tìm tòi trên người của Long Đế, lật lên từng miến áo giáp mục nát, tìm một lúc lâu, rốt cục dưới cổ Long Đế, thấy được một thứ to cỡ lòng bàn tay, giống như là vẩy cá hoặc là vỏ sò, trong nội tâm lập tức vui vẻ.
- Long ca, anh đã chết bao nhiêu năm rồi, thứ này giữ lại cũng không có tác dụng gì dùng, để cho tôi mượn dùng một lát, tiểu đệ nhất định đem bảo bối của anh phát dương quang đại, để cho thế nhân biết đến uy danh của anh. . .
Hàn Sâm vừa lẩm bẩm, vừa lấy miếng nghịch lân kia xuống.
Có lẽ là thi thể đã khô héo, nghịch lân trực tiếp bị lấy xuống, không có một chút khó khăn nào.
Cầm trong lòng bàn tay, giống như một mảnh băng phiến, nghịch lân kia màu trắng có trạng thái bán trong suốt, thoạt nhìn óng ánh thập phần xinh đẹp.
- Sát Na, đây là nghịch lân à?
Hàn Sâm quay sang hỏi Sát Na Nữ Đế .
- Ừ.
Sát Na Nữ Đế lạnh lùng đáp một câu, mặt như huyền băng vạn năm không có một chút biểu lộ.
- Cô lại nhìn quanh xem ở đây còn có đồ tốt gì không?
Hàn Sâm lại hỏi Sát Na Nữ Đế.
Khóe mắt Sát Na Nữ Đế co quắp vài cái, hận không thể dùng một cái tát quất chết Hàn Sâm, nếu như không phải là vì muốn lấy được long huyết ban chỉ, nghịch lân kia cô ta nhất định sẽ không nói cho Hàn Sâm, Hàn Sâm không phát hiện được, về sau nói không chừng cô ta còn có cơ hội cầm.
- Không có.
Sát Na Nữ Đế cố nén hận ý trong lòng, lạnh lùng nói một câu.
Cũng đúng là không có vật gì, Long Đế vì tấn chức thất bại mà chết, bị đặt ở chỗ này tế tử, cũng không phải an táng, còn sẽ có vật bồi táng gì.
Có thể tìm được một long huyết ban chỉ đã là rất may, đó là bởi vì Long Đế một mực mang theo nó không rời, nếu không cái gì cũng không thể tìm tới.
- Nếu đã không có, vậy thì đi thôi.
Hàn Sâm không lưu luyến nữa, ôm lấy Bảo Nhi đi ra ngoài, đồng thời thu lại Sát Na Nữ Đế đang phẫn nộ và vô cùng ủy khuất vào Hồn Hải.
Có Bảo Nhi chỉ đường, bọn hắn rất thuận lợi ra khỏi lâu đài cổ, về tới Tí Hộ Sở, Hàn Sâm nghỉ ngơi một chút, sau đó lấy nghịch lân cùng long huyết ban chỉ ra vuốt vuốt.
- Sát Na Nữ Đế muốn ban chỉ này như vậy, nó có tác dụng gì nhỉ?
Hàn Sâm nghiên cứu một lúc lâu, lại không nhìn ra có cái gì đặc biệt.
- Dù sao là đồ tốt, trước đeo vào rồi nói sau, đúng lúc mình đang thiếu một cái ban chỉ kéo cung, chính là nó.
Hàn Sâm tự nói rồi lấy long huyết ban chỉ đeo lên ngón tay của mình.
Vừa mới đeo lên, long huyết ban chỉ bỗng nhiên xuất hiện huyết quang, bên trong truyền đến một tiếng long ngâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận