Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 903: Sơn Cốc Quỷ Dị

Hàn Sâm cùng Khúc Lan Khê tiếp tục đi lên phía trước, đi được hơn mười dặm đường, ngay cả một con Thiết Xác Trùng đều không thấy đâu, Thụ Giải thì lại săn giết được không ít, Hàn Sâm cũng đã lấy được ba cái thú hồn Thụ Giải, là thú hồn áo giáp cấp nguyên thủy.
Về sau nhìn thấy Thụ Giải nữa đều trực tiếp đi vòng qua, thật sự là túi đã chứa không nổi nữa, thu hoạch hết sức phong phú.
Trên đường còn gặp phải một đám Huyết Lân Mãng, Hàn Sâm trực tiếp tránh ra xa, số lượng nhiều lắm, thật sự muốn đánh thì sẽ hết sức nguy hiểm.
- Kỳ quái, ngay cả một con Thiết Xác Trùng đều không thấy đâu cả.
Trong lòng Hàn Sâm cũng thầm nói, theo đạo lý mà nói, trong Kinh Cức Tùng Lâm nhiều nhất chính là Thiết Xác Trùng, có thể nói là khắp nơi đều có.
Nhưng mà bọn họ cùng nhau đi tới cũng đã được hai ba mươi dặm rồi, mặc dù vẫn là khu vực biên giới của Kinh Cức Tùng Lâm, nhưng mà không có lý do gì ngay cả một con Thiết Xác Trùng đều không thấy đâu.
- Thiết Xác Trùng?
Lúc Hàn Sâm đang suy tư, lại nghe được Tiểu Phong Phong điên cuồng kêu lên tới một phương hướng, sau khi Hàn Sâm cùng Khúc Lan Khê xuyên qua khu rừng, phát hiện ra rất nhiều Thiết Xác Trùng.
Từng con giáp xác trùng màu đen chỉ lớn nhỏ cỡ nắm tay, ở trên mặt đất mau chóng nhúc nhích, quả thực giống như là một con sông côn trùng màu đen, mảng lớn Thiết Xác Trùng đều đang bò về một phương hướng, quả thực giống như là một cuộc đại di dân vậy.
- Những con Thiết Xác Trùng này đang làm gì vậy?
Hàn Sâm nhìn về phía Khúc Lan Khê hỏi.
Khúc Lan Khê khẽ lắc đầu:
- Tôi chỉ biết bên trong Kinh Cức Tùng Lâm có rất nhiều Thiết Xác Trùng, mặc dù chúng ở chung với nhau, nhưng mà cũng chưa từng nghe nói chúng có hành vi kỳ quái như vậy.
- Qua xem một chút đi.
Hàn Sâm cảm thấy vô cùng hứng thú với hành động kỳ dị của những dị sinh vật này, nói không chừng sẽ có bảo bối gì xuất hiện, lúc Hàn Sâm ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở đã gặp phải nhiều lần.
Đi theo Thiết Xác Trùng trùng vào bên trong, chưa tới mấy dặm đường, liền thấy phía trước có một cái sơn cốc, bên ngoài hẹp bên trong rộng rãi giống như là một cái hồ lô.
Những con Thiết Xác Trùng giống như thủy triều kia đang từ bốn phương tám hướng tụ tập vào bên trong thung lũng nọ, lần lượt tràn vào trong sơn cốc.
Bởi vì khắp nơi xung quanh sơn cốc đều là Thiết Xác Trùng, bọn họ không có cách nào đi về phía trước nữa, ở chỗ này cũng không thấy rõ tình huống ở trong cốc là như thế nào.
- Cô và Tiểu Phong Phong chờ ở chỗ này, tôi từ vách núi bên kia bò lên xem tình huống một chút.
Hàn Sâm chỉ tới một bên khác của sơn cốc nói.
- Cậu cẩn thận một chút.
Khúc Lan Khê dặn dò.
Hàn Sâm một mình quay người lặng lẽ vòng qua vách núi, chờ khi tới chỗ không có Thiết Xác Trùng mới thi triển Phi Thiên Thuật, dán vào vách núi bay lên, rất nhanh đã bay lên trên, sau đó lặng lẽ vòng ra bên cạnh sơn cốc kín đáo đi tới, muốn nhìn một chút xem những con Thiết Xác Trùng này đến cùng là đang giở trò quỷ gì.
- Không biết bên trong thung lũng kia có phải có trái cây gen cao cấp nào đó thành thục hay không.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm nghĩ đến, người cũng đã chui xuống vách núi bên cạnh, thò đầu hướng vào bên trong sơn cốc xem xét, hắn lập tức hít vào một hơi khí lạnh.
Chỉ thấy trong sơn cốc sinh trưởng một lùm thực vật tựa như hoa hồng, từng đám đóa hoa màu đỏ nở ra vô cùng diễm lệ, những con Thiết Xác Trùng đó đều đang hướng về thảm thực vật kia.
Thế nhưng mà ở bên ngoài đám thực vật lại có một vết rách lớn, không biết có bao nhiêu con Thiết Xác Trùng đã bỏ mạng ở đó, quả thực giống như là một con sông côn trùng.
Đàn Thiết Xác Trùng vẫn còn đang tiếp tục bò vào, giống như không biết tử vong là gì, nếu có Thiết Xác Trùng rơi vào bên trong vết rách lớn kia, cũng không biết là bị lực lượng gì làm tổn thương, ở trên thân thể Thiết Xác Trùng bắt đầu chảy ra dịch nhờn, chỉ có thể bò thêm vài bước liền trực tiếp bị chết oan chết uổng, nước trong thân thể chảy ra trở thành một bộ phận của dòng sông thi thể côn trùng kia.
- Cũng không biết loại thực vật kia rốt cuộc là thực vật có đẳng cấp gì, vậy mà lực hấp dẫn chí mạng đối với mấy con Thiết Xác Trùng như vậy, khiến chúng nó biết phía trước là tử vong, nhưng vẫn không sợ chết tiến lên.
Trong lòng Hàn Sâm kinh ngạc, quan sát tỉ mỉ loại thực vật tựa như hoa hồng kia.
Thế nhưng mà lần xem xét tình cờ này, vậy mà nhìn thấy bên trong đám hoa hồng kia còn có một bóng người, chỉ là bị hoa hồng rậm rạp che chắn, thấy không rõ lắm rốt cuộc là ai.
Hàn Sâm nghi hoặc, thay đổi một vị trí, muốn nhìn rõ ràng bên trong rốt cuộc là ai, ở đó làm gì.
Bởi vì hoa hồng nơi đó thật sự là quá rậm rạp, Hàn Sâm nhìn thật lâu vẫn không nhìn rõ bên trong rốt cuộc là ai, chỉ loáng thoáng nhìn thấy bên trong có một bóng người đang ngồi xếp bằng ở giữa.
Nhưng mà quanh quẩn lâu như vậy, Hàn Sâm cũng đã nhìn rõ ràng một việc, hấp dẫn những con Thiết Xác Trùng kia đi tìm chết, có lẽ cũng không phải là đám hoa hồng nọ.
Ở bốn phía bụi hoa hồng, Hàn Sâm thấy được rất nhiều nến hương nhỏ đang nhen nhóm, những nến hương kia thiêu đốt phát ra mùi thơm, tựa hồ mới là thứ hấp dẫn những con Thiết Xác Trùng đó.
Mà phía ngoài khe lớn, nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra dấu vết của nhân công, hẳn là kiệt tác của người tạo ra trong một hai ngày gần đây.
Về phần tại sao Thiết Xác Trùng lại chết ở bên trong, chỉ sợ hơn phân nửa là kết quả cố ý.
- nhân loại hay là Dị Linh? Hay là dị sinh vật hình người nào đó?
Trong lòng Hàn Sâm giống như là bị con mèo nhỏ cào, muốn nhìn rõ ràng bóng người trong bụi hoa hồng rốt cuộc là ai.
Thế nhưng mà khoảng cách quả thật quá xa, Hàn Sâm căn bản không thấy rõ lắm, Động Huyền Khí cùng đệ bát thức đều không đủ dùng để chèo chống khoảng cách xa như vậy.
- Có lẽ mình nên sớm luyện Động Huyền Kinh và Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật đến đệ nhị trọng.
Trong lòng Hàn Sâm phiền muộn.
Nhưng mà rất nhanh Hàn Sâm liền nhíu mày, bởi vì hắn phát hiện ra những nến hương kia cũng sắp đốt xong rồi, nếu thật sự là người ở bên trong bụi hoa hồng mượn nến hương dụ dỗ Thiết Xác Trùng đi tìm cái chết, như vậy y nhất định sẽ đi ra thay thế nến hương mới đúng.
Hàn Sâm nghĩ đến đây, liền ở một bên kiên nhẫn chờ đợi, chờ sau khi nến hương kia đốt xong, nhìn xem bên trong rốt cuộc là ai đi ra.
Nến hương còn lại không nhiều, nhưng mà vẫn đốt hơn một giờ mới dần dần tắt, mắt thấy nến hương đều sắp đốt xong rồi, bóng người ngồi ở trong bụi hoa hồng vẫn không hề nhúc nhích, tựa hồ cũng không hề có ý định đi ra.
Đợi tới lúc nến hương đã đốt xong, vẫn không thấy động tĩnh gì, mà sau khi những mùi hương đó dần dần tiêu tán, Thiết Xác Trùng bắt đầu khôi phục lại thần trí, theo thời gian dần dẫn không xông vào trong sơn cốc nữa, có vài con Thiết Xác Trùng đã bắt đầu bò ra bên ngoài sơn cốc.
- Xem ra y hẳn sẽ không đi ra.
Hàn Sâm âm thầm nhíu mày, bóng người kia không đi ra, hắn cũng không dám đi tới gần bụi hoa hồng.
Có thể có thủ đoạn như vậy, ở trong loại địa phương như Kinh Cức Tùng Lâm hấp dẫn lượng lớn Thiết Xác Trùng đi vào chịu chết, nhất định là nhân vật lợi hại có mưu đồ lớn, Hàn Sâm không dám tới quá gần, khiến cho y phát hiện ra sự hiện hữu của mình.
Thiết Xác Trùng trong sơn cốc đã sắp đi sạch sẽ, bóng người vẫn không có động tĩnh gì, Hàn Sâm cho rằng mình đã không còn cơ hội gì, lúc này đang chuẩn bị rời đi cùng Khúc Lan Khê tụ hợp, lại đột nhiên nghe được bên trong bụi hoa hồng bên kia có động tĩnh.
Hàn Sâm vội vàng ép người xuống nhìn tới phương hướng bụi hoa hồng bên trong sơn cốc, chỉ thấy một người từ trong bụi hoa hồng đứng lên, sau khi nhìn rõ ràng bộ dáng người kia, Hàn Sâm lập tức mở to hai mắt há to miệng nhìn, một hồi lâu vẫn không phục hồi lại tinh thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận