Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1998. Đao kiếm quyết

Lưỡi đao và lưỡi kiếm ma sát phát ra âm thanh rợn người, đao khí và kiếm quang cũng đồng thời va chạm đến tan tành.
Chém ngang, chém dọc, chém nghiêng, từng chiêu từng thức của Hàn Sâm và Cô Trúc đều cực kì ngắn gọn, đồng thời cũng cực kì hung hiểm.
Mặc dù trận đấu trước đó hoa lệ chói mắt, nhưng đó chỉ là giao kĩ, không phải là trận chiến sinh tử thật sự, hiện tại lại là chiến đấu không giữ lại chút nào, mặc dù thoạt nhìn từng đao từng kiếm đều rất đơn giản, không có biến hoá loá mắt nào, nhưng mà mỗi một đao mỗi một kiếm chém ra đều khiến người ta nhìn thấy vô cùng khiếp sợ, sống với chết đều chỉ ở trong một đường ranh giới.
Keng! Kengl! Kengl
Đao và kiếm không ngừng va chạm, kiếm quang đao khí đều đã ngưng tụ đến cực điểm, hình thành sự tương phản rõ ràng với đao ý kiếm ý điên cuồng bộc phát kia.
Trong tình huống ý cảnh trên người hai người đã vô cùng kinh người, lại tiếp tục vọt tăng lên lần nữa, trong chốc lát đã đột phá Cấp Vương, giống như ngựa hoang mất cương tuỳ ý thoải mái lao nhanh.
“Ý cảnh của bọn họ vẫn đang tăng lên, đây là muốn nghịch thiên, trực tiếp tiến vào cảnh giới Thần Hoá sao? Bọn họ mới là Bá Tước thôi đấy!”
“Loại tình huống hiện tại, bọn họ tăng vọt càng mạnh mẽ thì chứng minh bọn họ chịu đựng ảnh hưởng của cảm xúc tiêu cực càng lớn, càng khó mà thoát ra khỏi ảnh hưởng của cảm xúc tiêu cực đối với bọn họ.”
“Đầu cùng là Bá Tước, sao lại chênh lệch lớn như vậy chứ?”
“Đáng tiếc, nếu như còn tiếp tục chiến đấu nữa, hôm nay đã định trước không có người thắng chân chính, bất luận ai thắng cũng đều là một bi kịch”
“Không chiến cũng là bi kịch, hiện tại Cô Trúc sư huynh vẫn còn một chút lòng tin, nếu như dừng chiến, chỉ sợ một chút lòng tin cuối cùng của hắn cũng sẽ lập tức bị cảm xúc tiêu cực nuốt chửng.”
“Sau trận chiến này, phần thi cuối kỳ phía sau đều trở nên dư thừa, ngoại trừ bọn họ ra, ai lấy hạng nhất đều là danh không xứng với thực.”
Vân Tố Y nhìn đến hãi hùng khiếp vía, nắm lấy bờ vai của Vân Tố Thường, trái tim thấp tha thấp thỏm theo đao kiếm loé lên, sắc mặt cực kỳ nhợt nhạt.
Vân Tố Thường đè lấy tay của Vân Tố Y, cho nàng một chút an ủi.
“Sư phụ, nếu còn chiến đấu nữa, bọn họ sẽ bị cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng càng ngày càng sâu, có cần nghĩ cách ngăn cản bọn họ không?” Thiên Vũ Hạc cũng đã nhìn ra tình huống hiện tại của Cô Trúc và Hàn Sâm rất không ổn.
Vân Trường Không khẽ lắc đầu: “Hiện tại bọn họ không còn đường lui nữa, lui tức là chết, chỉ có thể tiến về phía trước, cho dù phía trước là Địa Ngục cũng chỉ có thể đi về phía trước, cầu sự sống trong cái chết, có lẽ vẫn còn một chút cơ hội sống.”
“Trong chết cầu sống thế nào?” Vân Tố Y vội vàng hỏi.
Vân Trường Không trầm ngâm một chút nói: “Mặc dù nói càng chiến đấu cảm xúc tiêu cực sẽ càng mạnh mẽ nhưng đồng thời đây cũng là một loại phát tiết, Cô Trúc đè nén quá lâu quá sâu, nếu như có thể hoàn toàn phát tiết ra ngoài, nói không chừng có thể khổ tận cam lai, cuối cùng có thể tỉnh ngộ, mặc dù chuyện này rất rất khó, nhưng mà ngoại trừ điều này ra cũng không còn cơ hội sống khác có thể tìm được.”
“Vậy Hàn Sâm thì sao? Hắn cũng cần phải phát tiết ư?” Vân Thường Y lại hỏi.
Vân Trường Không lắc đầu: “Vừa vặn tương phản, Hàn Sâm không cần phải phát tiết, hắn là bị cảm xúc tiêu cực của Cô Trúc ảnh hưởng quá sâu, sự mạnh mẽ của tâm ma không dưới Cô Trúc, có điều tính cách của hắn khác với Cô Trúc, cho nên cảm xúc của hắn càng thiên hướng huỷ diệt bản thân, cuộc chiến đấu hiện tại của hắn càng nhiều hơn là kích phát ham muốn sinh tồn của bản thân, không để bản thân sinh ra ý nghĩ tìm đến cái chết.”
“Kết quả cuối cùng của trận chiến đấu này có hơn một nửa đều ở chỗ Hàn Sâm. Nếu như hắn không ngăn cản được sự ăn mòn của tâm ma, một lòng chỉ muốn tìm chết, vậy thì Cô Trúc đã mất đi mục tiêu cũng sẽ lập tức bị tâm ma hoàn toàn chôn vùi một tia lí trí cuối cùng. Cho dù Hàn Sâm có thể ngăn cản được tâm ma, nếu như không thể kiên trì tiếp tục chiến đấu với Cô Trúc để cảm xúc tiêu cực của Cô Trúc hoàn †oàn phát tiết ra ngoài, kết quả cuối cùng vẫn sẽ như vậy. Cho nên Hàn Sâm không thể thua, bất luận là thua bởi chính mình hay là thua bởi Cô Trúc, hắn đều không thể thua.”
Nghe thấy lời của Vân Trường Không, Vân Tố Y càng căng thẳng hơn.
Ở dưới sự ngăn cản của cường giả cấp Vương, ý cảnh mạnh mẽ của hai người vẫn lọt ra ngoài như cũ khiến rất nhiều đệ tử Trấn Thiên Cung bị ý cảnh của bọn họ truyền nhiễm, khó chịu đến gần như muốn thổ huyết, ý muốn huỷ diệt và chết chóc trong lòng càng ngày càng đậm.
Chỉ thấy trên bầu trời có một đám mây trắng bay đến. Khi đến khoảng không phía trên võ đạo tràng, trong đám mây trắng kia dường như có một thú ảnh mơ hồ, từng gợn sóng từ trong đám mây trắng khuếch tán ra giống như là gợn nước bao lấy võ đạo tràng ở bên trong, tiêu trừ ý cảnh đáng sợ của hai người đến vô hình, không để nó khuếch tán ra ngoài, ảnh hưởng đến các đệ tử Trấn Thiên Cung xem chiến.
“Là Mộng Cảnh Thú đại nhân… Mộng Cảnh Thú đại nhân tự mình ra tay loại bỏ ý cảnh của bọn họ… Lẽ nào nói ý cảnh của bọn họ đã đến trình độ ngay cả cường giả cấp Vương cũng khó mà trấn áp…”
Các đệ tử Trấn Thiên Cung cảm thấy đã tốt hơn rất nhiều nhưng khi nhìn thấy thú ảnh trong đám mây trắng kia, trong lòng lại chấn động mãnh liệt.
Trên thực tế cường giả cấp Vương quả thực đã không thể trấn áp nổi ý cảnh của Hàn Sâm và Cô Trúc nữa, ý cảnh của hai người đã vượt qua cấp Vương mới dẫn đến việc Mộng Cảnh Thú cấp Thần Hoá không thể không tự mình ra tay trấn áp, phòng ngừa ý cảnh và cảm xúc tiêu cực kia để lại bóng ma không xoá được trong lòng những đệ tử Trấn Thiên Cung bình thường, tránh cho nó làm huỷ đi tiền đồ của rất nhiều đệ tử, không phải ai cũng có thể giống như Cô Trúc gánh vác cảm xúc tiêu cực nặng như vậy tiếp tục tiến về phía trước.
Đao trong tay Hàn Sâm càng ngày càng điên cuồng, đao ý cũng càng ngày càng điên cuồng, cả người dường như đã hoá thân thành một hung thú xé rách hư không.
Hắn đã kế thừa đao ý cấp Thần Hoá từ trong vỏ đao, nhưng cũng chỉ là kế thừa mà thôi, không phải là đồ của bản thân hắn, khi sử dụng vẫn sẽ khó mà phối hợp hoàn mỹ được, cũng không thể phát huy ra toàn bộ uy lực.
Nhưng hiện tại dưới áp lực của cảm xúc tiêu cực, Hàn Sâm toàn lực bạo phát ra đao ý chống lại nó. Dưới áp lực to lớn, sự kết hợp của hắn với đao ý càng ngày càng chặt chẽ.
Mà sự lĩnh ngộ đao ý Nha đao của Hàn Sâm cũng càng ngày càng sâu, dần dần thật sự dung hợp với đao ý thành một thể, không giống như lúc trước đao ý chỉ là công cụ của hắn nữa, hiện tại đao ý đã dần dần hoà hợp thành bản năng của Hàn Sâm.
Đao ý Nha đao xé rách tất cả, sự điên cuồng phá hoại huỷ diệt hết thảy kia khiến cho Hàn Sâm vẫn không hoàn toàn mất đi ý chí muốn sống dưới cảm xúc tiêu cực đáng sợ.
Cùng với sự dung hợp của Hàn Sâm và đao ý Nha đao, Quỷ Nha đao trong tay hắn cũng càng ngày càng mạnh mẽ.
Trước đó Quỷ Nha đao tự động đi theo Hàn Sâm, thật ra chỉ là đi theo đao ý Thần Hoá trên người Hàn Sâm mà không phải là đi theo bản thân Hàn Sâm.
Cho nên từ trước đến nay, cho dù Hàn Sâm có sử dụng đao ý Thần Hoá cũng khó mà kích phát uy lực thật sự của Quỷ Nha đao.
Nhưng cùng với việc Hàn Sâm và đao ý Thần Hoá dần dần dung hợp, Quỷ Nha đao được cảm nhiễm bởi Hàn Sâm, cũng dần kích phát uy lực thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận