Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3074. Ăn cướp?

Phượng Phi Phi khá ngạc nhiên, quan sát Hàn Sâm. Từ chối sức hút của tiền bạc không hải chuyện quá khó khăn, nhưng để khước từ Công Thúc Cẩn thì cần cân nhắc.
Công Thúc Cẩn là con trai của đại phu tử Công Thúc Chỉ, vốn có tiếng là tài tử, hắn bộc lộ tài năng ở thành Ngọc Bích từ thuở nhỏ, sức chiến đấu không những phi phàm mà còn kế thừa cả thiên phú của Công Thúc phu tử ở trên phương diện thuật địa mạch. Tuy chức quan của hắn ở Tần quốc không cao lắm, nhưng địa vị thì lại không tâm thường.
Công Thúc phu tử là một trong số rất ít các đại phu tử nước Tần, chẳng biết đã có bao nhiêu vương công quý tộc muốn kết giao với hắn, mời hắn đoán địa mạch. Mạng lưới quan hệ của hắn trải rộng vượt xa bình thường.
Tuy Phượng Phi Phi không ưa Công Thúc Cẩn lắm nhưng cũng chằng muốn đắc tội hắn, nguyên nhân chủ yếu chính là địa vị của Công Thúc phu tử ở nước Tần.
Vậy mà Hàn Sâm dám từ chối thẳng thừng thế này, trừ phi hắn không hề nao núng trước địa vị của Công Thúc Cẩn. Bằng không với tính cách của Công Thúc Cẩn, e rằng động thái của Hàn Sâm sẽ mang lại phiền phức lớn.
Phượng Phi Phi biết rõ tâng lớp quyền quý trong lòng bàn tay, nhưng không biết mặt Hàn Sâm, vậy nên nàng không khỏi ngạc nhiên.
Nhìn Hàn Sâm rảo bước bỏ đi, chẳng mấy chốc sẽ rời khỏi Dạ Khốc Cốc, trong mắt Công Thúc Cẩn hiện lên sát ý, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất ngay, khuôn mặt tuấn tú lại khôi phục dáng vẻ lịch lãm nho nhã vốn có.
“Vốn muốn làm chút chuyện vì tiểu thư Phỉ Phỉ nhưng không ngờ không thể dốc sức, tại hạ ngại quá.” Công Thúc Cẩn tiến lại gần Phượng Phi Phi.
“Làm phiền công tử tốn công, Phỉ Phỉ vốn chỉ có hứng nhất thời, bây giờ đã hết hứng rồi.” Phượng Phi Phi mỉm cười nói.
“Ta đưa nàng trở về nhé?” Công Thúc Cẩn cưỡi Độc Giác Thú, duỗi tay ra dấu mời, rõ ràng là muốn Phượng Phi Phi cưỡi chung với hắn.
“Ta xin nhận ý tốt của công tử, nhưng ta vẫn muốn đi dạo một mình một lát, không dám làm phiền công tử.” Phượng Phi Phi khẽ hành lễ, sau đó rung đôi cánh ánh sáng, bay ra ngoài sơn cốc.
Phượng Phi Phi tỏ ý từ chối quá rõ, Công Thúc Cẩn vẫn giữ vững phong thái, không đuổi theo nàng. Nhưng sau khi Phượng Phi Phi đi xa, mắt hắn ánh lên tia tức giận: “Phượng Phi Phi, bổn công tử sớm muộn gì cũng sẽ bắt ngươi cầu xin tha thứ trên giường.”
Sau khi ra khỏi Dạ Khốc Cốc, Hàn Sâm lập tức tiến thẳng hướng đến chỗ thiết bị truyền tống.
Vừa nãy lúc Công Thúc Cẩn ra giá cao, trong lòng Hàn Sâm cũng thấy hơi tiếc nuối. Nếu biết có kẻ tiêu tiền như nước chủ động ngỏ ý thì hắn đã chẳng đánh Bát Âm Trùng biến dị thành trứng.
Dù sao cũng là bán, bán cho ai chẳng được. Có kẻ hét giá cao, rất muốn bán, tiếc rằng Bát Âm Trùng biến dị biến thành trứng rồi, thực sự không thể lấy ra bán trước mặt người ta.
Trước khi Hàn Sâm trở lại trạm truyền tống, hắn thấy một bóng dáng bay đến, đáp xuóng đối diện mình, chính là Phượng Phi Phi.
“Cô nương còn chuyện gì sao? Nếu là về Bát Âm Trùng biến dị thì chớ nhắc tới.” Hàn Sâm nói.
Phượng Phi Phi khẽ lắc đầu: “Ta không tới vì Bát Âm Trùng biến dị. Ngươi đã biết công tử vừa nãy là ai?”
“Không biết.” Hàn Sâm lắc đầu.
“Quả nhiên.” Phượng Phi Phi cười khổ: “Hắn là một trong Tứ đại tài tử thành Ngọc Bích, được xưng là Chân Ma tài tử Công Thúc Cẩn, phụ thân hắn là Công Thúc Chỉ, đại phu tử nổi tiếng bậc nhất của nước Tần. Vừa rồi ngươi đã không nể mặt hắn, e rằng sau này sẽ gặp phiền phức.”
Chuyện này bắt nguồn từ Phượng Phi Phi nên nàng không đành lòng nhìn người khác gặp rắc rối vì mình, thế nên nàng mới chạy tới đây báo cho Hàn Sâm.
“Đa tạ tiểu thư nhắc nhở. Nếu không còn chuyện khác thì tại hạ xin cáo †ừ trước.” Hàn Sâm chắp tay nói.
“Ngươi không tin ta ư?” Thấy Hàn Sâm vẫn rất bình tĩnh, Phượng Phi Phi cho rằng Hàn Sâm chưa tin lời nàng.
Do dự một chốc, nàng tháo khăn che mặt xuống, để lộ gương mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành rồi thở dài, nói: “Ta không lừa ngươi đâu. Ta lo chuyện này chuyển xấu, nếu ngươi tin ta, ta sẽ nghĩ cách giải quyết giúp ngươi.”
Ai”
“Đa tạ ý tốt của tiểu thư, nhưng không cần đâu.” Cảm ơn xong, Hàn Sâm lập tức xoay người rời đi.
Phượng Phi Phi kinh ngạc nhìn Hàn Sâm đi mất,nhất thời không biết cảm xúc trong lòng mình là gì. Nàng tháo khăn che mặt cho Hàn Sâm biết thân phận thật nhưng Hàn Sâm không hề có chút phản ứng nào, điều này khiến nàng rất bất ngờ.
“Hắn không nhận ra ta thật ư?” Phượng Phi Phi nhìn về phía Hàn Sâm đi xa với ánh mắt phức tạp, song nàng không đuổi theo nữa.
Nàng đã làm hết những việc có thể làm, nếu Hàn Sâm gặp rắc rối thì cũng không liên quan đến nàng nữa.
Phượng Phi Phi là ca cơ nổi tiếng, đừng nói là người nước Tần, thì người dân của sáu đế quốc lớn kia dù chưa bao giờ gặp nàng trực tiếp cũng sẽ từng xem nàng biểu diễn qua internet. Hiếm lắm mới có người không nhận ra nàng.
Phượng Phi Phi cảm thấy rất có thể là Hàn Sâm cố ý giả vờ không nhận ra mình, có lẽ hắn còn có mục đích khác cũng nên.
Đương nhiên Hàn Sâm không nhận ra Phượng Phi Phi thật. Hắn mới đến thế giới này không bao lâu, cơ bản chưa từng chú ý đến mấy ngôi sao kiểu này.
Về phần lời nhắc của Phượng Phi Phi, Hàn Sâm cũng tin. Nhưng chỉ là một tên Công Thúc Cẩn mà thôi, không đáng để hắn chú ý.
“Dương lão, chuyện bán online sao rồi?” Sau khi trở về nhà, Hàn Sâm hỏi thăm Dương phu tử về tình hình phát triển..
“Dựa theo lời đại nhân, đã làm xong tất cả thủ tục rồi, lúc nào cũng có thể cho hàng lên kệ. Nhưng đại nhân muốn đặt tên như vậy sao?” Dương phu tử nhìn Hàn Sâm với vẻ kỳ quặc.
“Cứ để thế” Hàn Sâm cười nói.
Hàn Sâm không có tài đặt tên, gian hàng online của hắn tên là “Một gian hàng nhỏ”. Trong mắt Dương phu tử, cái tên này thực sự không độc đáo và kém thu hút, bán hàng online phải có mánh khoé quảng cáo chứ.
Song Hàn Sâm đã đặt tên như vậy thì hắn sẽ không nói gì thêm.
“Dương lão, mau xếp hàng lên kệ. Sau này chúng ta có tiền ăn chơi nhảy múa hay không đều dựa hết vào nó đấy.” Hàn Sâm hăng hái bừng bừng. Mặc dù ngày trước hắn từng tung hoành thiên hạ nhưng đây là
lần đầu tiên hắn mở tiệm.
Dpt âm thầm cười khổ. Hắn và Lý Băng Ngữ giống nhau, hai người đều không xem trọng chuyện bán hàng qua mạng.
Song nhìn Hàn Sâm hào hứng như vậy, hắn cũng không nhiều lời, chỉ hỏi Hàn Sâm: “Đại nhân, ngài định bày bán mặt hàng gì?”
Lý Băng Ngữ ở bên cạnh cũng nhìn Hàn Sâm, nàng cũng tò mò xem Hàn Sâm chuẩn bị bán thứ gì.
“Ta làm một chuyến tới tinh cầu Gwa, vận khí khá ổn, kiếm được ít trứng gen, tuy cấp bậc không cao nhưng chắc cũng đủ cầm cự một thời gian. Dưỡng lão, ngươi xem thử giúp ta, cái này nên đặt giá bao nhiêu là vừa?” Hàn Sâm lấy ra một quả trứng gen đưa cho Dương phu tử.
Dương phu tử không ngờ Hàn Sâm mới đi chưa đầy hai ngày nhưng vẫn kiếm được trứng gen, nhận lấy xem xét kỹ càng: “Công tử có vận khí tốt thật đấy. Đây là Độc Dịch Bích Hổ cấp Tử Tước, có kỹ năng hợp thể bắn nọc độc, khả năng sát thương của nó ở cấp Tử Tước được coi là khá bá đạo, bán với giá vài nghìn không phải chuyện khó.”
“Còn đây thì sao?” Hàn Sâm lấy thêm một quả trứng gen cho Dương phu tử xem.
“Đây là… Trứng gen Bát Âm Trùng… Công tử, vận khí ngài tốt quá. Tuy Bát Âm Trùng chỉ là trứng gen cấp Tử Tước nhưng giá của nó đắt hơn nọc độc thằn lằn nhiều, hẳn là bán được hàng chục nghìn đấy, giá tiền cụ thể bao nhiêu thì lão phu còn phải nghiên cứu cẩn thận đã” Dương phu tử tỏ vẻ kinh ngạc.
“Ngươi cầm cái này bán trước đi.” Hàn Sâm lấy ra mười mấy trứng gen, nhét vào tay Dương phu tử.
Dưng phu tử nhìn trứng gen trong tay, mọi người sửng sốt một hồi, trợn mắt há hốc mồm, nhất thời không phát ra tiếng.
“Đại nhân… Không phải ngài đi ăn cướp chứ?” Một lúc sau, Dương phu tử mới lắp bắp nặn ra một câu.
Hết chương 3074.
Bạn cần đăng nhập để bình luận