Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2022. Ý chí kiên định

Bên trong kho hàng của nhà trẻ, cơ thể Lữ Tiểu Mỹ xếp thành một tư thế quái đản, cả người mướt mồ hôi, làn da cũng ửng đỏ lên một cách khác thường.
“Ta không ổn rồi…” Người Lữ Tiểu Mỹ tê liệt ngã quy xuống đất, thở hổn hển nói.
Bây giờ nàng chỉ cảm thấy xương cốt trên người rã rời hết cả, cơ bắp vô cùng đau nhức, cử động một cái là cả người giống như bị kim châm.
Từ sau khi nàng ký đống hiệp ước bất bình đẳng kia thì bắt đầu một cuộc sống bi thảm, không thể không làm theo những căn dặn của Bảo Nhi.
Bảo Nhi nói với nàng rằng đây là một thuật gen rất lợi hại, mỗi lần đều giám sát nàng luyện tập, nhưng sao mà nàng cảm thấy giống như trò đùa dai hành hạ người khác, luyện thật sự rất đau khổ.
“Ngươi không luyện tập cũng được, những giấy nợ này…” Bảo Nhi ngồi trên kệ gỗ, bàn tay nhỏ trắng nõn mũm mĩm nắm một chồng giấy nợ dày cộm.
Lữ Tiểu Mỹ nhìn thấy mấy tờ giấy nợ kia chỉ có thể cắn răng chịu đựng tiếp tục luyện tập theo thuật gen hành hạ người mà Bảo Nhi dạy.
Qua một thời gian dài tích lũy, giấy nợ của Lữ Tiểu Mỹ càng lúc càng nhiều, giờ nàng có bán mấy đời nhà mình cũng không trả hết được.
Bây giờ Lữ Tiểu Mỹ chỉ hận bản thân đã không chịu nổi cám dỗ của Bảo Nhi, mỗi lần đều bị quần áo đẹp, mỹ phẩm… hấp dẫn, khó mà khống chế ký rất nhiều hiệp ước bất bình đẳng.
Tất nhiên đây cũng là nguyên nhân lợn chết chết không sợ nước sôi, dù sao cũng không trả hết, không bằng nợ thêm chút nữa.
“Được rồi, hôm nay đến đây đi, ngày mai tiếp tục.” Bảo Nhi kiểm tra thời gian, nhảy xuống khỏi kệ gỗ rồi đi thẳng ra khỏi kho hàng.
“Tiểu quỷ đáng ghét.” Cả người Lữ Tiểu Mỹ như bùn gục trên mặt đất, đến cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích.
Còn có Hàn Sâm cũng bi thảm như Lữ Tiểu Mỹ, ở trong mộng cảnh không ngừng chiến đấu cùng với dị chủng, căn bản không có khả năng dừng lại, dị chủng như thủy triều không ngừng xông về phía hắn làm hắn không còn chỗ nào để tránh, chỉ có thể không ngừng giết giết giết.
Bởi vì ở trong mộng cảnh chỉ mệt mỏi về mặt tinh thần chứ cơ thể thì không, cho nên hắn có thể chiến đấu liên tục mà không cần nghỉ ngơi, hiển nhiên là Mộng Cảnh Thú cũng không cho hắn cơ hội để nghỉ.
Càng thảm hơn nữa là cho dù ở trong Mộng Cảnh thì Thiên Tâm Tỏa vẫn có tác dụng làm cho Hàn Sâm rất buồn bực.
Hàn Sâm không biết là rốt cuộc mình đã chiến đấu bao lâu, đến mức chính hắn cũng chết lặng cả rồi.
Các loại dị chủng trong mộng cảnh rất nhiều, Hàn Sâm nhìn thấy nhiều dị chủng mà mình đã từng gặp, chẳng hạn loại dị chủng như Huyền Ngọc Tinh và càng nhiều dị chủng mà trước đây hắn chưa từng gặp.
Các loại dị chủng đều có các năng lực khác nhau, cảm giác mà bọn chúng đem tới cho Hàn Sâm vô cùng chân thực, hoàn toàn không nhìn ra đây là ở trong mộng cảnh, Hàn Sâm đã dốc hết sức lực chém giết với dị chủng, không biết bao nhiêu lần quanh quẩn giữa sự sống và cái chất.
Vẻ mặt Mộng Cảnh Thú ngạc nhiên nhìn Hàn Sâm, nó nói với Hàn Sâm rằng sau khi chết ở trong mộng cảnh sẽ trở thành người thực vật cũng không tính là nói dối, nếu như nó muốn thì Hàn Sâm thật sự sẽ chết về mặt tinh thần.
Nhưng Mộng Cảnh Thú cũng không có ý định giết chết Hàn Sâm, nói như thế chỉ là để cho Hàn Sâm dốc hết sức lực chiến đấu, xem rốt cuộc hắn có thể kiên trì được bao lâu.
Nhưng biểu hiện của Hàn Sâm vượt xa sự mong đợi của nó, vốn Hàn Sâm chỉ cần kiên trì không chết trong vòng một tháng thì đã xem như đạt được yêu cầu của Mộng Cảnh Thú rồi.
Bây giờ Hàn Sâm đã chém giết trong mộng cảnh gần bốn tháng mà vẫn kiên trì không chết đi.
Ngay cả Mộng Cảnh Thú cũng lộ vẻ xúc động trước biểu hiện này. Hắn có thể giết chết dị chủng cũng không có gì kỳ lạ bởi vì dị chủng trong mộng cảnh vốn được Mộng Cảnh Thú thiết lập trên tiêu chuẩn tương đương với thực lực của Hàn Sâm, cho dù có một số dị chủng cao cấp cũng bị Mộng Cảnh Thú thiết lập thành trình độ sức mạnh giống như Hàn Sâm.
Làm như thế một mặt là để tôi luyện cho Hàn Sâm, mặt khác cũng để Hàn Sâm làm quen với các loại dị chủng khác nhau và nâng cao hiểu biết của hắn về dị chủng.
Nhưng trong loại chiến đấu cường độ cao này, Hàn Sâm vẫn giữ được không phạm sai lầm, tinh thần lực vẫn luôn ở trạng thái tập trung cao độ, thật khó có thể tưởng tượng được ý chí mạnh mẽ như vậy lại xuất hiện trên người một Bá Tước.
“Rốt cuộc là tên này đã trải qua những gì, sao ý chí lại có thể sánh được với Cô Trúc đã trải qua bi kịch vạn thế, chẳng lẽ hắn cũng có chấp niệm không gì có thể phá vỡ nổi ở trong lòng giống như Cô Trúc sao?” Ánh mắt Mộng Cảnh Thú thoáng qua vẻ phức tạp.
Tinh thần lực của Hàn Sâm ngày càng yếu nhưng từ đầu đến cuối vẫn không tử chiến, Mộng Cảnh Thú hiểu rất rõ điều này đáng sợ như thế nào, thà rằng linh hồn bị tan biến cũng quyết không khuất phục bỏ cuộc không phải bất kỳ sinh vật nào cũng có thể có được loại ý chí kiên định này.
Trong mắt Mộng Cảnh Thú, ý chí của Hàn Sâm chói mắt giống như bảo thạch vậy.
Mộng Cảnh Thú khế thở dài, ánh sáng kỳ dị trong mắt biến đổi thất thường giải trừ đi Mộng Cảnh trên người Hàn Sâm.
Để Hàn Sâm chết ở trong mộng cảnh là điều không thể, nếu như cứ tiếp tục như vậy nữa thì linh hồn của Hàn Sâm sẽ hoàn toàn mất đi, đó là đã chết thật sự chứ cũng không phải đơn giản là chết trong Mộng Cảnh nữa.
Phich!
Cả người Hàn Sâm ngã nhào xuống đất, trong đầu cứ ong ong, đầu óc như sắp nổ tung, đây chính là kết quả của việc tinh thần lực của hắn bị tiêu hao nghiêm trọng.
Mộng Cảnh Thú gọi người đến đưa Hàn Sâm trở về đảo Tiểu Ngọc, Hàn Sâm nghỉ ngơi mất mấy ngày mới dần dần ổn định trở lại.
Đợi sau khi mà Hàn Sâm hoàn toàn hồi phục, hắn phát hiện ra ý thức của bản thân rõ ràng hơn nhiều so với trước kia, hơn nữa dường như năng lực cảm giác cũng càng nhạy bén hơn.
Nhưng đây cũng không phải là điều khiến Hàn Sâm vui nhất, điều mà hắn vui nhất chính là cuối cùng cũng đã được tự do rồi.
Mặc dù biết Mộng Cảnh Thú đang rèn luyện cho hắn nhưng Hàn Sâm vấn thích cảm giác tự do này hơn.
Thừa dịp lúc ngủ ban đêm, hắn để Phao Phao biến thành hình dáng của hắn ngủ trên giường còn hắn thì lén trở về Liên Minh, ôm lấy Linh Nhi hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của nàng một cái, lại còn ôm Kỷ Yên Nhiên một cái, Hàn Sâm cảm thấy không còn điều gì hạnh phúc hơn.
Không có ai tới quấy rầy Hàn Sâm nữa, hơn một tháng sau Hàn Sâm sống rất thoải mái và cũng sắp quên mất trên người còn có hai đạo Thiên Tâm Tỏa.
Nhưng tiếc rằng ngày vui ngắn chẳng tày gang, gần hai tháng sau khi hắn trở về từ đảo Mộng Cảnh, Thiên Vũ Hạc đến đảo Tiểu Ngọc, hơn nữa còn mang đến cho hắn một tin tức.
“Không gian dị chủng Cổ Thần? Đó là nơi nào?” Hàn Sâm nghỉ hoặc nhìn Thiên Vũ Hạc rồi hỏi, không biết vì sao cung chủ Trấn Thiên Cung lại để cho hắn đi tới đó.
Thiên Vũ Hạc nói với vẻ mặt phức tạp: “Không gian dị chủng Cổ Thần là không gian dị chủng giáp với tinh vực Đại Tịch Diệt, cũng không phải là của riêng một mình Trấn Thiên Cung chúng ta nhưng mỗi lần không gian dị chủng Cổ Thần mở ra thì Trấn Thiên Cung chúng ta đều có một suất, không ngờ cung chủ lại đưa suất này cho ngươi.”
“Có lợi ích gì sao?” Hàn Sâm hỏi.
“Tất nhiên là có rồi, hơn nữa lợi ích còn rất lớn. Nhưng đồng thời cũng rất nguy hiểm, cho dù là Bá Tước đỉnh cấp hay thậm chí là Hầu Tước vào không gian Cổ Thần cũng không chắc có thể sống sót đi ra” Thiên Vũ Hạc nói.
“Lợi ích gì?” Hàn Sâm tự động lọc ra phần nguy hiểm, không phải là hắn không sợ nguy hiểm mà là nếu như cung chủ Trấn Thiên Cung đã quyết định để hắn đi Không gian Cổ Thần rồi thì cho dù hắn sợ nguy hiểm cũng không có tác dụng.
“Dị chủng trong không gian Cổ Thần rất đặc biệt cũng rất nguy hiểm, tình huống cụ thể ta cũng không rõ, dù sao thì ta cũng chưa vào không gian Cổ Thần bao giờ. Nhưng lúc trước ta nghe sư phụ nói ở đó không chỉ phải cẩn thận những dị chủng kia còn phải cẩn thận những tộc khác vào không gian Cổ Thần…” Thiên Vũ Hạc nói đại khái một lượt tình hình mà hắn biết.
Hết chương 2022.
Bạn cần đăng nhập để bình luận