Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 595: Buồn Cười

- Hàn đại ca, đối với tôi, anh giống như anh trai trong nhà vậy, nếu anh muốn giúp tiểu đệ một tay, tiểu đệ sẽ đối đãi với anh như anh em ruột.
Tề Tu Văn quay sang nói với Hàn Sâm.
- Tôi đồng ý giúp cậu. . . cậu có thể tin tưởng tôi?
Hàn Sâm bình tĩnh nói vớiTề Tu Văn.
- Không có gì mà không thể tin tưởng, nhưng tôi có một viên thuốc, hi vọng Hàn đại ca có thể ăn vào.
Tề Tu Văn không chút sợ hãi, móc ra một chiếc bình kim loại đóng chặt từ trong ngực, trực tiếp đưa cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm tiếp được cái chai, mở ra xem, chỉ thấy bên trong có một viên thuốc nhỏ, toàn thân óng ánh.
- Đây là thuốc gì?
Hàn Sâm đổ thuốc ra lòng bàn tay, chỉ thấy trong viên thuốc kia dường như có chất lỏng đang chảy xuôi, lớp vỏ phía ngoài chỉ là một tầng vở.
- Gen Tạo Hóa Đan, Đông Lâm chúng tôi nổi danh với kỹ thuật gen sinh vật, đây là một trong sản phẩm của Đông Lâm, ăn vào có thể khiến gen sinh ra đột biến, có thể sẽ khiến gen biến dị càng cường đại hơn.
Dừng lại một chút, Tề Tu Văn còn nói thêm:
- Nhưng cũng có khả năng khiến đột biến gen có chút vấn đề. Nhưng Hàn đại ca không cần lo lắng, chỉ cần cách một đoạn thời gian tiêm vào một mũi thuốc ổn định gen, có thể ổn định gen đột biến, sẽ không tạo thành bất luận tổn hại gì đối với thân thể, đây là sản phẩm đã nghiên cứu xong, không có bất luận sai lầm gì.
- Tôi uống cái này, chẳng phải là cả đời này đều sẽ phải nghe lời cậu răm rắp?
Hàn Sâm nhìn thoáng qua Gen Tạo Hóa Đan trong tay, lạnh nhạt nói.
- Nói thật, nhân vật như Hàn đại ca, tôi thật sự không dám để anh rời khỏi, nếu không về sau tôi sẽ không thể ăn ngon ngủ yên, cũng chỉ có thể ủy khuất anh rồi.
Tề Tu Văn nói ra.
- Hơn bốn mươi vị cường giả có tố chất hơn 100 điểm, còn có một vị đã mở ra khóa gen đầu tiên, có vẻ cậu cũng tốn không ít tâm tư.
Ánh mắt Hàn Sâm đảo qua mọi người, thần sắc bất động nói.
- Hàn đại ca anh dũng mãnh hơn người, tôi không thể không làm chút chuẩn bị, nếu như chỉ vì cầm xuống Tí Hộ Sở hoàng tộc này, cũng không cần phiền toái Lôi Quỷ đại ca từ nơi xa vạn dặm tự mình đi một chuyến.
Tề Tu Văn khẽ cười nói.
- Cậu thật sự cho rằng, chỉ là một Tiến Hóa Giả đã mở ra khóa gen đã vô địch thiên hạ rồi?
Hàn Sâm vuốt ve tiểu Ngân Hồ trong ngực, khóe miệng khẽ cong, lộ ra một nụ cười khinh thường.
- Chỉ là một Tiến Hóa Giả mở ra khóa gen? Khẩu khí của cậu cũng hơi lớn đấy.
Lôi Quỷ biến sắc, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, tia điện màu xanh trên người lóe lên, khiến mọi người vô cùng sợ hãi.
Mọi người thấy tia điện trên người Lôi Quỷ, một tia may mắn cuối cùng trong lòng cũng không còn rồi, Lôi Quỷ quả nhiên là một vị cường giả đã mở ra khóa gen.
- Tề thiếu, không cần nhiều lời với hắn, hắn đã không cảm kích, vậy cứ trực tiếp giết đi.
Lôi Quỷ nhìn Hàn Sâm rồi lạnh giọng nói ra.
- Hàn đại ca, anh nên suy nghĩ thật kỹ.
Tề Tu Văn cũng bắt đầu có chút không kiên nhẫn nữa.
- Tôi chỉ ăn ngay nói thật mà thôi, cái gọi là cường giả mở ra khóa gen, cũng chỉ là tiểu miêu tiểu cẩu mà thôi, Tề Tu Văn cậu muốn dùng thứ này để áp chế tôi, không phải là rất buồn cười sao?
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm vừa nói ra, tất cả mọi người đều biến sắc, không ai ngờ Hàn Sâm lại nói ra những lời này, đây là đang miệt thị cường giả đã mở ra khóa gen, quả thực là muốn chết rồi.
Dám ví von cường giả như vậy thành tiểu miêu tiểu cẩu, tất cả mọi người chỉ cảm thấy có phải Hàn Sâm đã nổi điên hay không.
- Mày muốn chết!
Trên người Lôi Quỷ lập loè điện quang, trong mắt đều lộ ra hàn quang, giống như đã phẫn nộ tới cực điểm.
Dù vậy, không có mệnh lệnh của Tề Tu Văn, Lôi Quỷ cũng không có ra tay.
- Hàn đại ca, anh làm thế là chấp mê bất ngộ, vậy thì đừng trách tôi vô tình.
Sắc mặt Tề Tu Văn cũng trầm xuống, khẽ gật đầu với Lôi Quỷ.
Lôi Quỷ đã sớm thấy khó chịu với Hàn Sâm, một Tiến Hóa Giả bình thường còn chưa mở được khóa gen nào cũng dám miệt thị y, đúng là không biết sống chết.
Trong tích tắc khi Tề Tu Văn gật đầu, Lôi Quỷ đã bắn nhanh ra, trên người quấn quanh điện quang, lôi điện trong tay phun ra nuốt vào trực tiếp chộp tới Hàn Sâm, đáng sợ tới cực điểm.
Tất cả mọi người thấy tia điện trên người Lôi Quỷ đều sợ hãi lui về phía sau mấy bước, trên thực tế bọn họ căn bản không nhìn thấy rõ được bóng dáng của Lôi Quỷ.
Chỉ nghe được tiếng không gian bị xé rách, một tia chớp ầm ầm đánh tới, bắn đến trước mặt Hàn Sâm.
Lực lượng kinh khủng kia khiến mọi người đều sợ mất mật, đồng thời còn có cả hâm mộ đố kỵ, có ai không muốn trở thành cường giả mở ra khóa gen, nhưng nhân vật như thế trong trăm vạn người chưa chắc đã có một người.
Trong ánh mắt hâm mộ, đố kỵ, hoảng sợ của mọi người ở đây, Hàn Sâm vốn sắp bị Lôi Quỷ trực tiếp giết chết, nhưng chỉ trong chớp mắt, lại thấy tiểu Ngân Hồ đáng yêu mà Hàn Sâm một mực ôm vào trong ngực kia bắt đầu động.
Chỉ thấy tia điện màu bạc lóe lên, ần ầm dụng vào tia điện mà xanh do Lôi Quỷ phóng ra, sau đó chỉ nghe được một tiếng sét đùng đoàng, cuối cùng là một tiếng hét thảm.
Ngay sau đó, hiện lên trong mắt mọi người là Lôi Quỷ mới khi nãy còn hung hăng như thế, lúc này toàn thân cháy đen ngã lăn trên đất, trước ngực xuất hiện ba vết thương sâu thấu xương, xuyên qua toàn bộ lồng ngực, Lôi Quỷ nằm trên mặt đất vùng vẫy mấy lần vẫn không thể đứng lên.
Trong lòng mọi người ầm ầm chấn động, không thể tin được nhìn Lôi Quỷ đau khổ giãy dụa trên mặt đất, trong nháy mắt trong Thần Điện Dị Linh an tĩnh đến đáng sợ, dường như ngay cả tiếng hít thở cũng không có.
- Không có khả năng. . . điều này sao có thể. . .
- Vừa xảy ra chuyện gì vậy?
- Cường giả đã mở ra khóa gen, sao bị một sủng vật như tiểu hồ ly. . .
Trên mặt mọi người đều hiện lên vô số dấu chấm hỏi, vẻ khiếp sợ khó hình dung, ngơ ngác nhìn Lôi Quỷ đang giãy dụa trên mặt đất.
Tề Tu Văn chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt, sắc mặt trắng bệch, y không thể tin Lôi Quỷ lại bị đánh ngã dễ dàng như vậy, đây chính là cường giả đã mở ra khóa gen mà.
Bành!
Hàn Sâm ôm lấy tiểu hồ ly đã nhảy về trong lòng ngực y, một cước đá bay Lôi Quỷ tới trước mặt Tề Tu Văn.
- Vốn dĩ tôi còn tưởng rằng ít nhất cũng là một con chó, con mèo, không nghĩ tới ngay cả chó mèo cũng không bằng, đây chính là chỗ dựa của cậu sao?
Hàn Sâm nhìn sắc mặt Tề Tu Văn đã trắng bệch rồi nói ra.
Lôi Quỷ lăn tới bên chân Tề Tu Văn, không ngờ một vị cường giả hôm nay lại bị đá lăn trên đất, trong miệng phun máu tươi, dáng vẻ sắp không sống nổi rồi.
Tề Tu Văn cùng với hơn bốn mươi vị cường giả có tố chất hơn 100 điểm giống như đều đã hóa đá, không dám nhúc nhích, tất cả mọi người đều cảm thấy sống lưng lạnh buốt, thân thể không thể khống chế khẽ run.
Tề Tu Văn cảm giác mình nhất định là đang nằm mơ, hơn bốn mươi vị cường giả có tố chất thân thể hơn 100, một vị cường giả đã mở ra khóa gen, đội hình cường đại như vậy, lúc này lại trở nên quá buồn cười.
Đúng, chính là buồn cười, vốn cho rằng có thể nghiền ép tất cả, nhưng Tề Tu Văn lại đột nhiên lại cảm thấy buồn cười như thế.
Mà người kia vốn luôn nghe lời y, chưa từng phản đối gì y, người mà y vẫn luôn coi là một kẻ hữu dũng vô mưu, lúc này lại như là giống như một vị thần, khiến Tề Tu Văn lạnh run, không dám nhìn thẳng.
Giờ khắc này, Tề Tu Văn đột nhiên phát hiện, Hàn Sâm căn bản chưa từng đặt y vào trong lòng, giống như đang nhìn một tên hề đang biểu diễn, nhìn một con giun đang tự cao tự đại, tất cả hành vi của y đều lộ ra vẻ buồn cười như vậy, tất cả tính toán của y đều ngây thơ đến thế.
Trong nháy mắt, tự tin của Tề Tu Văn hoàn toàn sụp đổ, hai chân như nhũn ra ngã ngồi trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận