Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3448. Người một nhà này.

Với lực lượng hiện tại của Nhân Đế, cho dù mười hai vị chính thần cấp Hủy Diệt tới đây, e là cũng không thể hành động tự nhiên dưới sức mạnh của hắn.
Thế nhưng Hàn Linh Nhi lại như hoàn toàn không bị ảnh hưởng, đứng ở đó, trừng mắt một đôi mắt to, hung dữ nhìn chằm chằm Nhân Đế.
“Mấy đứa con gái của Hàn Sâm, ai cũng bất phàm.” Nhân Đế nhìn Hàn Linh Nhi, lực lượng trong cơ thể biến hóa, từ lực lượng máu thịt biến thành một loại lực lượng thần linh kỳ dị.
Đó là thần linh chỉ lực thuộc về huyết mạch Trọng Khải, mặc dù Nhân Đế còn chưa dung hợp hai loại sức mạnh làm một, nhưng vận dụng riêng hai loại sức mạnh lại không khó.
Lực lượng linh hóa trải rộng bàn tay, khiến bàn tay kia biến thành linh thể, đưa tay bắt tới phía Hàn Linh Nhi.
Hàn Linh Nhi nhảy lên một cái, né tránh bàn tay của Nhân Đế, thân ở không trung, một chân giãm lên đầu Nhân Đế, còn thở phì phì quát: “Để ngươi bắt nạt Tiểu Kim Kim, giãm chết ngươi.”
Nhưng động tác của Nhân Đế hiển nhiên nhanh hơn Hàn Linh Nhi nhiều không biết khi nào, bàn tay linh hóa kia đã di động đến bên cạnh mắt cá chân của Hàn Linh Nhi, bắt lấy mắt cá chân nàng, trực tiếp kéo Hàn Linh Nhi xuống, ôm Hàn Linh Nhi vào trong lòng.
“Trẻ con chém chém giết giết thì không đáng yêu đâu, hơn nữa con gái nên ôn nhu một chút mới có thể làm người khác ưa thích.” Nhân Đế sử dụng thần linh chỉ lực giam cầm Hàn Linh Nhi, khiến Hàn Linh Nhi không cách nào tránh thoát.
“Thả ta ra… Ngươi, tên bại hoại này…” Hàn Linh Nhi hơi sợ hãi, giãy dụa kêu to.
Thế nhưng nàng vốn chưa từng tu luyện, chỉ dựa vào lực lượng di truyền của Hàn Sâm, nào là đối thủ của Nhân Đế. Nếu không phải ngay †ừ đầu Nhân Đế đã không đề phòng nàng, nàng cũng không có khả năng lợi dụng lực lượng linh thể làm Nhân Đế bị thương.
“Nếu ngươi lại gọi bậy, ta sẽ nhốt ngươi vào trong một cái quan tài, để một mình ngươi bị vây ở bên trong hang tỷ năm.” Nhân Đế không có cách nào với Hàn Linh Nhi.
Lực lượng của hắn có thể giam cầm Hàn Linh Nhị, lại không có cách nào làm Hàn Linh Nhi hoàn toàn mất đi năng lực hành động và nói chuyện.
Thấy Hàn Linh Nhi vẫn đấm đá lung tung, cào loạn gọi bậy, Nhân Đế đưa tay liền muốn phong bế ý thức của Hàn Linh Nhi, thế nhưng lại đột nhiên nghe thấy một tiếng quát chói tai.
“Thả em gái ta ra.” Chỉ thấy một người đàn ông toàn thân tỏa ánh hào quang trắng lóa đi tới từng bước một, như đang gánh vác núi cao, hai chân của hắn đều đang run rẩy, thế nhưng vẫn đi tới như cũ.
Nhân Đế nhìn thấy người kia, không khỏi nao nao: “Con trai Hàn Sâm, Hàn Tiểu Hoa? Con cái của tên này đều xảy ra chuyện gì vậy? Dưới lực lượng quy tắc của ta, lại có thể đi từ tinh không trở về Hoa Viên Không Trung, bọn họ thật sự là con cái ruột thịt của Hàn Sâm sao?”
“Ta để ngươi thả em gái ta ra, ngươi không nghe thấy sao?” Tiểu Hoa thở hồng hộc đi tới, ánh mắt lại vô cùng hừng hực, nhìn chòng chọc vào Nhân Đế, quát.
Nhân Đế không muốn lãng phí thời gian nữa, vì quan sát tình huống bên trong cánh cổng hoàng kim, chiến giáp nguyên thể gen trên người hắn bị hao tổn nghiêm trọng, phải cần một khoảng thời gian mới có thể chữa trị. Việc này khiến thời gian dung hợp của hắn lại phải đẩy về sau một chút.
Nhân Đế tiện tay vung lên, một luồng lực lượng đánh lên trên thân Tiểu Hoa, thân thể như gánh vác núi non kia của Tiểu Hoa lập tức bị đánh bay ra ngoài, đụng sập mấy tòa kiến trúc gần đó.
Thế nhưng còn không đợi Nhân Đế xoay người đi bắt Kỷ Yên Nhiên, đã thấy Tiểu Hoa lại bò ra từ bên trong phế tích, đi ra lần nữa.
Nhân Đế nhìn thấy quần áo trên người Tiểu Hoa đã vỡ vụn, lồng ngực bị lực lượng của hắn đập đến xương ngực sụp xuống, thế nhưng khi hắn trở về, tổn thương kia đã tự động khép lại. Ngoài quần áo vỡ vụn, đã không nhìn thấy vết tích tổn thương trên lồng ngực.
“Ta vốn không muốn giết ngươi, nhưng nếu như ngươi khăng khăng muốn chết, thì chớ trách bản đế không niệm tình xưa.” Nhân Đế nhìn Tiểu Hoa lại đi tới từng bước một, nói.
Theo Nhân Đế, Hàn Tiểu Hoa rõ ràng không bằng Hàn Linh Nhi, Hàn Linh Nhi có thể hoàn toàn miễn dịch lực lượng quy tắc của hắn, mà Hàn Tiểu Hoa lại chỉ có thể cưỡng ép chống đỡ lực lượng quy tắc đi về. Đây là chênh lệch về cấp bậc trời sinh.
“Ngươi động đến em gái ta, thì chính là tử địch của Hàn Tiểu Hoa ta, ai có tình cũ gì với ngươi.” Hàn Tiểu Hoa cắn răng, đi tới từng bước một. Dưới áp lực nặng nề, thân hình lại ưỡn lên thẳng tắp như cũ, ánh hào quang trắng lóa trên thân cũng chập chờn càng kịch liệt hơn.
“Thôi được, hai người là đủ rồi, không cần nhiều thêm một người như ngươi nữa.” Nhân Đế lại đấm một quyền. Nhưng lần này, Nhân Đế lại xuống nặng tay, mà không giống vừa rồi, chỉ vì đánh lui Tiểu Hoa, vẫn chưa có sát ý trong lòng.
Oành!
Lực lượng của một quyền này giống như lực lượng hủy diệt thiên địa, Tiểu Hoa đan hai tay vào nhau, ngăn trở quyền kình của một quyền này, thế nhưng thân thể lại như bị lực lượng kinh khủng va chạm, cứng rắn kéo ra một rãnh sâu trên mặt đất, chia tất cả kiến trúc cản đường thành hai nửa, vẫn đụng vào trong rừng rậm, cắt rừng rậm ra thành một vết rách.
“Anh!” Hàn Linh Nhi vừa vội vừa giận, liều mạng giãy dụa trong lòng Nhân Đế, hận không thể cắn mấy ngụm lên người Nhân Đế.
Nhân Đế hơi phiền, ra tay đặt trên đỉnh đầu Hàn Linh Nhi, phong bế bảy giác quan của nàng, khiến nàng không kêu được cũng không thể động đậy.
Chính lúc muốn quay người đi về hướng Kỷ Yên Nhiên, trong lòng lại đột nhiên hơi động, hắn quay người nhìn sang, chỉ thấy bên trong vùng rừng rậm kia, một luồng sáng trắng rực rỡ như núi lửa phun trào chọc thủng chân trời.
Nơi ánh sáng trắng lóa kia chiếu rọi, lực lượng quy tắc của Nhân Đế lại mất đi tác dụng, vật thể bị đọng lại đều khôi phục quỹ tích vận động vốn có lần nữa.
Chỉ thấy Tiểu Hoa đi ra từ trong rừng rậm, nhưng lúc này Tiểu Hoa có một số khác biệt so với trước kia.
Tiểu Hoa kế thừa thể Đế Linh siêu cấp từ chỗ Hàn Sâm, nhưng điều đó không có nghĩa là, lực lượng của hắn bị giới hạn trong thể Đế Linh.
Tiểu Hoa học Thánh thể chỉ lực của Thánh Chủ, lại đi Tí Hộ Sở một chuyến, thăng cấp gen Thần siêu cấp viên mãn lên từng tầng từng †ầng, nhưng bởi vì gen di truyền Hàn Sâm cho hắn quá mạnh, hắn luôn không thể hình thành thể Siêu Thần của mình.
Nhưng lực lượng và cá tính của hắn luôn ấp ủ trong thân thể, vẫn chờ đợi một thời cơ đột phá gien di truyền.
“Buông tay bẩn thỉu của ngươi ra, đừng đụng vào em gái ta.” Tiểu Hoa đi tới từ trong rừng rậm, hắn cũng không tiến hóa thành linh thể thuần †úy giống như Hàn Sâm và Hàn Linh Nhi.
Thế nhưng ở trên người hắn, ánh sáng trắng rực rỡ lại ngưng tụ trở thành một quang ảnh thần thánh, như một vị thiên sứ thánh khiết, che chở thân thể của hắn.
Loại cảm giác nặng nề như gánh vác núi cao kia đã biến mất không thấy gì nữa trên thân thể Tiểu Hoa, thay vào đó là một loại thánh khiết mạnh mẽ vô song.
“Người một nhà này rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ một nhà Hàn Sâm không phải là huyết mạch loài người của Tí Hộ Sở…” Nhân Đế nhìn Tiểu Hoa, trong lòng tràn đầy nghỉ hoặc.
Nhân Đế tin tưởng vững chắc con đường tiến hóa của mình là chính xác nhất, hắn lợi dụng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh thuần hóa huyết mạch một đời tiếp một đời, hoàn toàn xóa đi huyết mạch Tinh tộc vốn chiếm cứ phần lớn gien di truyền của nhân loại Tí Hộ Sở, chiết xuất huyết mạch Giới Vương thần và Tần Tu, mới có được thân thể hiện tại.
Hắn thấy, huyết mạch Tinh tộc căn bản là cấp thấp mà vô dụng. Nếu Hàn Sâm thật sự là huyết mạch loài người của Tí Hộ Sở, thì với huyết mạch Tinh tộc làm chủ, sao hắn lại có thể sinh ra nhiều con cái mạnh mẽ như vậy?
Hết chương 3448.
Bạn cần đăng nhập để bình luận