Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Sức mạnh của một quyền kia, cứng rắn đánh nát kiếm quang mà dù buông xuống, người giáp đen lại nắm chặt nắm tay, lại muốn đấm về phía Cố Khuynh Thành.
“Dừng tay, làm sao có thể vô lễ như vậy với hai cô gái, còn không lui ra” Cực Ương Sinh cưỡi một Ma Lang Cơ Giới đến, nói một câu với người giáp đen kia, người giáp đen đã thu lại nắm tay lùi đến một bên.
“Tại hạ tới muộn, làm cho hai vị cô nương sợ hãi rồi.” Cực Ương Sinh mỉm cười nói với Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt.
“Thì ra là ngươi đang làm trò quỷ.” Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn chằm chằm Cực Ương Sinh nói.
“Cô nương nói quá lời, bản công tử chỉ làm chuyện bản thân phải làm.” Cực Ương Sinh nhìn về phía Hàn Sâm bị người giáp đen xách trong tay, cười nói: “Thầy Hàn, chúng ta lại gặp mặt, chắc là ngươi bây giờ hẳn là có thời gian tâm sự với bản công tử nhỉ?”
“Cực công tử, xem ra ngươi còn chưa nghe nói qua tính tình của Hàn Sâm ta.” Hàn Sâm bị người giáp đen xách, trên người bị tử khí quấn lấy, ngay cả một ngón tay cũng không thể nhúc nhích được, nhưng là vẻ mặt lại không có bất luận thay đổi gì.
“Còn xin Hàn sư chỉ giáo?” Cực Ương Sinh rất hứng thú nhìn Hàn Sâm, ánh mắt kia giống như là mèo trêu chọc con chuột.
“Công tử, để tránh đêm dài lắm mộng, trước hết đưa Hàn Sâm về căn cứ của chúng ta ở Lĩnh Vực Hạch Tâm đi.” Vương Giả Ma tộc bên cạnh nói.
Hàn Sâm cười nói: “Hắn nói rất đúng, con người ta tính tình không tốt, ngươi vẫn nên ra tay nhanh chút thì tốt hơn, nếu không muộn rồi thì không có cơ hội nữa.”
Cực Ương Sinh không để ý đến Vương Giả Ma tộc kia, như cười như không nhìn Hàn Sâm nói: “Hàn Sâm à Hàn Sâm, phẩm chất này của ngươi không tệ, chuyện tới nước này, vậy mà còn có thể bình tĩnh như thế, đáng tiếc Thiên Ma Tỏa trong thân thể ngươi, đừng nói ngươi là Vương giả, cho dù là cường giả Thần Hóa, cũng không thoát được Thiên Ma Tỏa này.”
Dứt lời, Cực Ương Sinh không hề để ý tới Hàn Sâm, xoay người nói với Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt: “Hai vị cô nương mời cùng ta cùng nhau quay về Ma tộc làm khách. Xin hai vị yên tâm, các ngươi là khách quý của ta, Ma tộc tuyệt đối sẽ không vô lễ với hai vị cô nương, nhất định hầu hạ như khách quý.”
Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt còn chưa trả lời, Hàn Sâm lại nở nụ cười: “Ta nói ngươi tại sao lại muốn làm khó ta, thì ra là vì hai người các nàng, nếu ngươi nói sớm, ta tặng các nàng cho ngươi là được, làm sao còn làm to chuyện như thế?”
“Câm mồm, vốn còn tưởng rằng ngươi là một nhân vật, không nghĩ tới vô sỉ như vậy, vì mạng sống mà ngay cả loại lời này cũng nói ra được.” Cực Ương Sinh lớn tiếng giận dữ mắng Hàn Sâm.
“Ai, ta nói đều là lời thật, ngươi đừng thấy các nàng xinh đẹp như vậy, thật ra các nàng đều là ác ma ăn tươi nuốt sống, ta đi theo các nàng không biết đã chịu bao nhiêu là khổ bao nhiêu là tội, ngươi bằng lòng đưa các nàng đi, ta cầu còn không được, quả thật muốn cúng bái bài vị ngươi trong nhà, ngày ngày sớm tối thắp một nén hương, tế bái giống như đại ân nhân.” Hàn Sâm nói.
“Hừ, cho dù ngươi khua môi múa mép, hôm nay cũng khó tránh được một kiếp này.” Cực Ương Sinh dường như xem thấu tâm tư của Hàn Sâm, cười lạnh nói.
Hàn Sâm lắc đầu thở dài nói: “Cực công tử, ngươi cũng chỉ ỷ vào uy phong của người khác mà thôi, nếu không có vị cường giả khủng bố này, ngươi hoàn toàn không phải đối thủ của ta, ngươi có cái gì mà đắc ý hả? Nên đắc ý hẳn là vị cường giả này.”
Cực Ương Sinh bĩu môi nói: “Hắn là Ma Ngẫu của ta, hắn ra tay chẳng khác nào là ta ra tay, ngay cả Ma Ngẫu của ta ngươi cũng đánh không lại, còn có tư cách gì đánh nhau với bản công tử?”
“Ma Ngẫu? Hắn không phải người của Ma tộc các ngươi sao?” Hàn Sâm ra vẻ kinh ngạc hỏi.
“Công tử… chúng ta mau quay về căn cứ mau chút đi.” Vương Giả Ma tộc lúc trước vội vàng cắt đứt cuộc đối thoại của Hàn Sâm và Cực Ương Sinh, hiển nhiên là không muốn Cực Ương Sinh tiết lộ thêm chuyện Ma Ngẫu nữa.
Cực Ương Sinh cũng không phải ngu ngốc, cười cười nói: “Hàn Sâm, ngươi không cần lại lãng phí tâm tư nữa, bản công tử sẽ không giết ngươi, chỉ cần ngươi thức thời hiểu rõ tình hình, cho dù trở về Ma tộc, tộc của ta cũng sẽ đối xử như ngươi khách quý.”
“Như thế nào mới tính là thức thời hiểu rõ tình hình? Muốn ta như là một con bò sữa, ăn cỏ, vắt sữa, nuôi không công những ma tử ma tôn của Ma tộc các ngươi đến mập mạp, cuối cùng cúc cung tận tụy tới chết đúng không?” Hàn Sâm bĩu môi nói.
“Cũng không thể nói như vậy, người có khả năng thì vất vả, nếu Hàn sư ngươi có năng lực như vậy, làm thêm chút chuyện vì chúng sinh vũ trụ cũng là nên làm.”
Dứt lời, Cực Ương Sinh lại chuyển hướng sang Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt nói: “Mời hai vị cô nương đi, các ngươi vĩnh viên đều là khách quý của Cực Ương Sinh ta, bất kể ở nơi nào, không có ai có thể tổn thương đến một sợi tóc của các ngươi. Chẳng qua nếu các ngươi không phải bạn của bản công tử, vậy bản công tử không thể cam đoan cái gì rồi.”
Minh Nguyệt vẫn luôn lạnh mặt không nói, lúc này lại đột nhiên nở nụ cười, nàng vốn là đẹp như tiên nữ trên cung trăng, chỉ là hơi quá lạnh lùng, hiện giờ cười một cái, lập tức giống như hoa mai nở rộ trong tuyết lạnh, đẹp đến mức làm cho người ta khó có thể kiềm chế, giống như chỉ có ở bên cạnh nàng, thế giới này mới là sống động.
Cực Ương Sinh và vài vị cường giả Ma tộc đều nhịn không được ngẩn ngơ, thầm nghĩ trong lòng: “Người phụ nữ này thật sự là đẹp đến không thể tin được.”
Sau khi Minh Nguyệt cười, xinh đẹp nói: “Chúng ta muốn theo ngươi quay về, nhưng là chỉ sợ có người không đồng ý.”
“Ai không đồng ý?” Cực Ương Sinh tiếp lời hỏi. “Hắn.” Minh Nguyệt chỉ vào Hàn Sâm nói.
Cực Ương Sinh cười nói: “Hàn sư hiện giờ đã tự thân khó bảo toàn, cho dù hắn có không muốn, bây giờ cũng chỉ có thể nhìn các ngươi theo ta quay về Ma tộc, chẳng những phải nhìn, ngay cả chính hắn cũng phải cùng ta quay về Ma tộc, hắn không đồng ý thì có thể làm thế nào?”
Minh Nguyệt lắc đầu: “Như vậy xem ra, ngươi thật sự là không hiểu biết hắn.”
“Ta cần hiểu biết hắn à?” Cực Ương Sinh tự phụ nói.
“Nếu như ngươi hiểu biết hắn, nên biết, hắn là tên cực kỳ đa nghi, xảo quyệt, âm hiểm, đê tiện, ngoại trừ chính hắn, hắn sẽ không tin tưởng bất kỳ kẻ nào, làm việc nhất định sẽ để lại đường lui phía sau, cho dù là lúc tới bước đường cùng, vẫn còn có thể để lại ba đường sống. Cho nên nếu ta là ngươi, hiện giờ nhất định sẽ không ở đây nói chuyện phiếm, mà là trước tiên chặt đầu hắn, biến hắn thành thịt vụn, cuối cùng đốt hết toàn bộ thành bụi mới có thể an tâm.” Minh Nguyệt hết sức nghiêm túc nói.
Cực Ương Sinh hơi hơi ngẩn người, vội vàng nhìn về phía Hàn Sâm, sau khi nhìn thấy tử khí quấn quanh người hắn như những con rắn độc lại cười nói: “Cô nương lo lắng nhiều rồi, hắn bị Thiên Ma Tỏa của tộc ta khóa lại, cho dù là cường giả Thần Hóa cũng khó chạy thoát, bất kể hắn có bao nhiêu âm hiểm xảo quyệt cũng vô dụng.”
“Phải không?” Âm thanh của Hàn Sâm truyền tới. “Đương…” Lời Cực Ương Sinh còn chưa nói xong, sắc mặt lại thay đổi.
Chỉ thấy Hàn Sâm bị tử hí quấn quanh, trên người bốc lên ánh sáng bảy màu, tử khí của Thiên Ma Tỏa, vậy mà tan rã rất nhanh trong ánh sáng bảy màu.
Hết chương 2550.
Bạn cần đăng nhập để bình luận