Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2222. Hẻm núi Nham Tương

Sau khi trở lại Đoàn Ky Sĩ Băng Lam, Edward đến phòng dữ liệu và tìm tất cả hình ảnh của máy tìm kiếm trong khoảng thời gian gần đây. Sau khi xem lướt qua từng bức một, hắn khẽ nhíu mày hỏi nhân viên quản lý dữ liệu bên cạnh: “Trong một tháng trở lại đây cũng chỉ có những máy tìm kiếm tư liệu này gửi lại đây sao?”
“Đúng vậy, thanh tra đại nhân.” Người quản lý dữ liệu cung kính đáp. Edward suy nghĩ một lúc rồi hỏi: “Gần đây có máy tìm kiếm của đội nào bị hư hại phải thay mới không?”
“Tổng cộng có bốn tiểu đội đã thay đổi máy tìm kiếm trong tháng trước…” Nhân viên quản lý vừa kiểm tra tư liệu vừa trả lời.
“Có tiểu đội nào đã thay đổi máy tìm kiếm trong nửa tháng qua?” Edward hỏi tiếp mà không đợi người đó nói hết.
“Có hai tiểu đội đã đổi máy tìm kiếm trong nửa tháng qua, một là tiểu đội số 079 và một là tiểu đội số 354. Đội trưởng của tiểu đội 079 là Johan, có những thành viên… Đội trưởng của tiểu đội 354 là Hàn Sâm, có các thành viên…” Nhân viên quản lý nói hết tất cả các thông tin.
“Tiểu đội 354, tiểu đội này là tiểu đội có thành viên mới do đội trưởng mang về sao?” Mặc dù Edward đặt ra câu hỏi nhưng giọng điệu rất chắc chắn, hắn nhìn chằm chằm thông tin của tiểu đội 354.
“Đúng vậy, thanh tra đại nhân, vả lại tiểu đội này cũng hơi đặc biệt. Mặc dù bọn họ được bố trí vào tiểu đội dự bị nhưng lại không có trong danh sách các ky sĩ dự bị, chức vị là hộ vệ của Bạch tiên sinh.” Người quản lý nói.
“Hộ vệ của Bạch tiên sinh sao?” Edward nhìn tư liệu của Hàn Sâm, khóe mắt khẽ chuyển động, bày ra vẻ mặt kỳ quái: “Còn là đệ tử của Đao Phong Nữ Hoàng nữa chứ, chuyện này cũng khá thú vị đấy.” Đám người Hàn Sâm vẫn còn ở trong hẻm núi Nham Tương tiếp tục thanh lý dị chủng. Nhưng vì đám dị chủng này thật sự quá nhiều cho nên tiểu đội của bọn họ vẫn chưa thể thanh lý hoàn toàn, đa phần chỉ chụp lại một ít hình ảnh. Chỉ cần đám dị chủng này không đe dọa đến bọn họ thì bọn họ cũng lười đi giết chúng, bởi vì thật sự chúng có quá nhiều, căn bản chẳng thể giết hết nổi.
Đi dọc theo hẻm núi Nham Tương, mục tiêu chủ yếu của bọn họ là dị chủng cấp Công Tước, còn những loại khác thì mặc kệ.
Hàn Sâm đã dặn dò Bảo Nhi chụp thật nhiều ảnh của đám sinh vật bên trong dòng sông nham này, cũng có thể chụp một vài bức ảnh săn giết các loài dị chủng thông thường, còn hình ảnh săn giết các dị chủng cấp Công Tước thì tuyệt đối đừng chụp.
Đáng tiếc là Hàn Sâm lại không tìm được thú hồn mà hắn cần, trong hai ngày nay hắn đã giết được tổng cộng ba con dị chủng cấp Công Tước mà ngay cả một thú hồn cũng không nhận được.
“Mọi người cẩn thận, tất cả lùi ra sau.” Sắc mặt Hàn Sâm thay đổi, tầm mắt nhìn về phía dòng sông nham. Chỉ thấy bên trong dòng nham thạch cuồn cuộn, một cái bóng mờ ảo khổng lồ dần dần nổi lên, không lâu sau thì thấy một sống lưng màu đen dài hơn mười mét lộ ra từ trong dung nham, mà đây chỉ là một phần lưng của cái thứ kia mà thôi.
Mọi người nín thở nhìn bề mặt sông nham, cái bóng mờ ảo kia lại chậm rãi bơi về một đầu khác của thung lũng, từ đầu đến cuối cũng không trông thấy nó trồi cả người lên trên dung nham.
Song những con dị chủng hệ Hỏa ở phụ cận đều chen lấn để cách xa nó, ngay cả dị chủng loài chim bay trên không cũng rời khỏi các hang động trên vách đá, hiếm khi nào ở đoạn này của hẻm núi lại yên tĩnh như vậy, chỉ có âm thanh của những bọt khí dung nham vỡ ra.
Mãi cho tới khi cái bóng mờ ảo kia dần đi xa, các loài dị chủng mới sôi nổi trở lại.
“Dị chủng cấp Vương à?” Kỷ Tình hỏi. “Chắc là vậy.” Hàn Sâm gật đầu.
Mọi người tiếp tục đi về phía trước, đi đến một nơi hơi u ám trong sông nham, nhìn thấy phía trên dòng dung nham đỏ sẫm có một đàn dị chủng loài chim lông trắng chỏm đỏ tựa như tiên hạc, trong lòng không khỏi mừng rỡ.
Bầy đàn dị chủng của đám bạch hạc kia khá lớn, ít nhất cũng có hơn một ngàn con, hơn nữa thấp nhất cũng là dị chủng cấp Bá Tước, trong đó chẳng hiếm gì cấp Hầu Tước và Công Tước.
“Không biết chúng là thú hồn loại nào nhỉ?” Hàn Sâm để Bảo Nhi đứng một bên chụp ảnh lại còn hắn và các thành viên của tiểu đội thì đánh về phía đám bạch hạc.
Cách đàn bạch hạc này còn tận mấy ngàn mét mà chúng đã nhận ra bọn họ đến, hỏa diễm trên chỏm đầu bùng lên bọc kín cơ thể của chúng, cả đàn thét chói tai rồi lao về phía đám người Hàn Sâm giống như viên đạn lửa.
Đạn của Hàn Sâm và mũi tên của Hàn Mộng Nhi đi đầu bắn trúng đám bạch hạc. Khoảnh khắc khi viên đạn và mũi tên bắn xuyên qua bạch hạc thì con bạch hạc kia bỗng phát nổ, biến thành một quả cầu lửa cháy bừng bừng, thiêu rụi tất cả mọi thứ.
“Không ổn, những con bạch hạc đó chính là quả bom thịt. Mau triệu hồi kết giới ra đi” Hàn Sâm hét lớn.
Hàn Mộng Nhi triệu hồi kết giới Lam Kim Ma Trùng Vương, từng con bạch hạc cháy hừng hực va vào phía trên bề mặt, nhất thời bộc phát ra từng luồng hỏa diễm màu vỏ quýt giống như vầng mặt trời vào buổi sớm.
Hơn một ngàn con bạch hạc giống như những quả bom lửa tấn công vào bề mặt kết giới, cảnh tượng tráng lệ ngoài sức tưởng tượng, những quả cầu lửa màu vỏ quýt nổ tưng bừng bên ngoài kết giới, hỏa diễm bay lượn khắp nơi
“Cái đám này không muốn sống hả.” Đám người Hàn Sâm trợn mắt há mồm nhìn, một câu không hợp là tự bạo, bạch hạc gì tính nóng như kem.
Cũng may bọn họ có kết giới Ma Trùng Vương, nếu không cho dù có Công Tước đỉnh cấp ở nơi này thì e rằng cũng bị hơn một ngàn quả bom lửa kia nổ đến chết.
Hơn một ngàn con bạch hạc cũng chỉ mất hơn mười phút đồng hồ là đã tự đâm vào kết giới Ma Trùng Vương chết hết, một con cũng chẳng còn, tất cả đều cháy thành tro bụi khiến Hàn Sâm cực kỳ e ngại không biết chủng tộc này làm cách nào mà có thể sống đến tận bây giờ.
Dị chủng xung quanh đã bị pha tự bạo của đám bạch hạc này dọa
chạy mất hút, chỉ có một con dị chủng bay ra từ trong dung nham là không sợ gì vụ tự bạo của đám bạch hạc, nó vẫn theo ý mình từ tốn bay trên dòng sông nham, lại còn bay về phía đám người Hàn Sâm.
Con dị chủng nọ bay ra từ bên trong dung nham, cả cơ thể vàng óng ánh giống như chim khổng tước, cơ thể như được hình thành từ dung nham ngưng tụ lại. Trong lúc bay lượn, lớp dung nham ánh vàng trên người nó rơi lả tả, bắt đầu như pháo hoa màu vàng rực đến khi rơi lả tả xuống phía dưới, ánh lửa dần tắt lịm, biến thành từng lớp bụi bặm đen xì.
Khi đến gần chỗ kết giới Ma Trùng Vương, chỉ thấy từ trong miệng con dị chủng trông như khổng tước dung nham kia phun ra dung nham cuồn cuộn, giống như chất lỏng vàng kim giội lên trên kết giới Ma Trùng Vương khiến cho toàn bộ kết giới đều bị nhấn chìm trong nham thạch, sức nóng kinh khủng kia gần như có thể làm tan chảy mọi thứ.
“Đây là dị chủng đột biến cấp Công Tước?” Hàn Sâm hơi ngạc nhiên nhìn con khổng tước dung nham kia, trong lòng mừng thầm.
“Mở kết giới ra để ta ra ngoài chém nó.” Hàn Sâm cầm theo Quỷ Nha đao xông ra ngoài, một đao chém về phía khổng tước dung nham, đao khí tím đen tựa như ác quỷ gào thét nhằm vào con khổng tước dung nham đó.
Nham thạch trong miệng khổng tước dung nham phun trào, va chạm với đao khí như ác quỷ, vậy mà lại hòa tan cả đao khí của Hàn Sâm, khiến trong lòng Hàn Sâm hơi kinh ngạc.
Hàn Sâm thấy không thể dùng sức mạnh tấn công được, thân hình hắn chợt biến ảo như ma quỷ, Quỷ Nha đao chém ra từng luồng đao khí mảnh như tơ nhện, muốn chém chết khổng tước dung nham.
Thế nhưng hai cánh của con khổng tước dung nham kia rung lên, thân hình như ẩn như hiện, tốc độ của Hàn Sâm lại không thể theo kịp nó, mảnh đao cũng không chém được vào cơ thể nó.
“Tốc độ nhanh quá.” Hàn Sâm khẽ nhíu mày.
Hết chương 2222.
Bạn cần đăng nhập để bình luận