Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1294: Quang Tức Là Ám

Hàn Sâm liếc nhìn Di Tinh Đại Đế, nheo mắt lại nói:
- Theo lời mày nói, không hiểu đạo đều là chủng tộc hạ đẳng? Như vậy mày giải thích thử nghe xem, đạo trên dạ quang thạch là gì? Nếu mày không giải thích được, như vậy mày cũng là chủng tộc hạ đẳng đúng không?
Trong mắt Di Tinh Đại Đế lóe lên một tia lệ quang, lãnh đạm nói:
- Mày còn chưa đủ tư cách biết nhiều như vậy.
- Xem ra cũng chỉ là một kẻ giả mạo chủng tộc thượng đẳng ngu ngốc mà thôi, ngay cả đạo đơn giản như vậy cũng không hiểu, thật sự khiến Dị Linh nhất tộc mất mặt, về sau mày đi ra ngoài tốt nhất đừng nói mình là Đại Đế. . . không đúng. . . đi ra ngoài cũng đừng nói mình là Dị Linh, Dị Linh nhất tộc đều không đỡ nổi đâu, ngay cả nhân tộc như tao còn thấy mất mặt thay mày. . .
Nếu đã là địch nhân, Hàn Sâm tự nhiên cũng sẽ không khách khí, căn bản không cho Di Tinh Đại Đế cơ hội nói chuyện, nói một tràng khiến Di Tinh Đại Đế căn bản nói không ra lời.
Hàn Sâm vốn chính là một tên vắt cổ chày ra nước, đối mặt lại là địch nhân của hắn, tự nhiên hắn không thể chịu một chút thiệt thòi nào được.
Dị Linh nhất tộc vốn chính là thế giới cường giả vi tôn dùng thực lực nói chuyện, Di Tinh Đại Đế lại là Đại Đế cao cao tại thượng, có rất nhiều thủ hạ là cường giả, khi nói không thông y sẽ trực tiếp dùng nắm đấm, luận về miệng lưỡi thì sao có thể so với một nhân loại thường xuyên ở trên Internet xem chửi nhau.
Hàn Sâm đã coi như là nhân loại không biết nói chuyện, thế mà vẫn có thể khiến Di Tinh Đại Đế hoàn toàn không có cơ hội chen lời, mặt y đã ngẹn tới mức đỏ lên.
Nếu như chỗ này không phải Tà Liên Tí Hộ Sở, Di Tinh Đại Đế đã sớm xông lên đánh ra một quyền, đập Hàn Sâm thành thịt vụn rồi.
Hiện tại Di Tinh Đại Đế đã sắp tức đến bể phổi, vốn muốn kích Hàn Sâm ra tay, không ngờ rằng người bị tức chết lại là mình, thiếu chút nữa đã không nhịn được xông lên ra tay.
Hàn Sâm nói hơn nửa ngày mới nói xong, trong mắt Di Tinh Đại Đế bùng lên sát ý, nhưng vẫn phải cố kiềm nén lại, lạnh lùng nói:
- Đơn giản, nếu đã đơn giản, thế mày nói một chút coi, đạo trên dạ quang thạch đó là cái gì?
Hàn Sâm vừa cười vừa nói:
- Chuyện đơn giản như vậy mà mày còn phải hỏi, đạo trên dạ quang thạch đương nhiên là quang chi đạo.
Di Tinh Đại Đế lập tức xì mũi khinh thường nói:
- Ra vẻ hiểu biết thì đừng nói bậy nói bạ, dạ quang thạch là gen chí bảo của Vĩnh Dạ Đại Đế, Vĩnh Dạ Đại Đế tu luyện Hắc Ám chi đạo, dạ quang thạch tuy tên là dạ quang, lại là gen bí bảo thuần túy hệ hắc ám, là loại lực lượng trái ngược với hệ quang, mày nói câu đầu tiên đã sai rồi, chủng tộc hạ đẳng chính là chủng tộc hạ đẳng, chỉ biết nói hươu nói vượn.
Hàn Sâm cũng không tức giận, tranh luận phải trái, Liên Minh có nhiều lý luận khoa học, hơn nữa toàn bộ nhân loại cũng có thể học tập, so với Dị Linh còn thuận tiện hơn rất nhiều.
Dị Linh chỉ có dựa vào truyền thừa và tự ngộ, đối với lực lượng hệ khác với bản thân, trình độ hiểu biết đều sẽ không quá sâu, trình độ phát triển của hai chủng tộc căn bản không cùng một đẳng cấp.
Luận về vũ lực, nhân loại có thể đánh thắng Di Tinh Đại Đế thì rất ít, nhưng nếu thuần túy khua môi múa mép, tùy tiện tìm một nhân loại đã hoàn thành phổ cập giáo dục cũng chưa chắc đã thất bại.
Hàn Sâm cười:
- Cho nên tao mới nói mày vô tri, cái gọi là quang và ám, là một người có hai bộ mặt, quang tức là ám, ám lại là quang, dù Vĩnh Dạ Đại Đế tu luyện Hắc Ám chi đạo, nhưng lại có thể sử dụng gen chí bảo hệ quang, đây vốn là một chuyện rất bình thường, có gì đáng kinh ngạc đâu?
- Quang chính là quang, ám chính là ám, tại sao có thể là nhất thể được, nếu Vĩnh Dạ Đại Đế còn ở đây, nghe mày nói vớ vẩn như vậy, chỉ sợ sẽ một tát chụp chết mày.
Di Tinh Đại Đế lãnh đạm nói.
Hàn Sâm chỉ những nơi được dạ quang thạch chiếu sáng trong ao sen, lại chỉ một chỗ khác không được chiếu sáng đen như mực rồi nói:
- Hai bên ao này, mày nói xem bên nào là Quang Minh bên nào là Hắc Ám?
Di Tinh Đại Đế lạnh lùng nói:
- Đương nhiên là bên dạ quang thạch này là Quang Minh.
- Mày xác định hắn là quang minh sao?
Hàn Sâm cười hỏi.
- Đương nhiên, bản Đại Đế không mù.
Di Tinh Đại Đế lạnh mặt nói.
Hàn Sâm tiện tay đánh ra một tia lửa, lập tức chiếu sáng phía ao Hắc Ám kia giống như ban ngày.
Dạ quang thạch vốn chỉ trong bóng đêm mới có thể phát ra ánh sáng, ánh sáng kia cũng không mạnh, chỉ là huỳnh quang thôi.
Lúc này Hàn Sâm lại đánh ra một tia lửa mạnh chiếu sáng khắp nơi, bên phía dạ quang thạch kia lập tức ảm đạm.
- Hiện tại bên đó còn là Quang Minh và bên này là Hắc Ám sao?
Hàn Sâm cười híp mắt hỏi Di Tinh Đại Đế.
Sắc mặt Di Tinh Đại Đế có chút khó coi, Hàn Sâm cũng không đợi y trả lời, tiếp tục nói:
- Quang và ám vốn là hai mặt cùng tồn tại, có ánh sáng mới có hắc ám, có ám mới có quang, Vĩnh Dạ Nữ Đế đúng là chuyên tu về cực dạ chi pháp, vì tìm kiếm bóng tối vĩnh hằng, dùng một gen chí bảo hệ quang để tham chiếu, là chuyện cực kỳ bình thường. Bên trong Quang Minh tìm kiếm Hắc Ám, Vĩnh Dạ Nữ Đế đạt tới cảnh giới như vậy, một tên ngu ngốc như mày làm sao có thể hiểu.
Sắc mặt Di Tinh Đại Đế đã tái xanh, nhưng một câu cũng không nói được, y vốn không phải Đại Đế tu luyện về Quang Ám, cũng không phải rất tinh thông về hai phương diện này, tuy cảm thấy lời nói của Hàn Sâm không đúng lắm, nhưng lại không nghĩ ra được cách phản bác.
Ba ba ba!
Chỉ nghe cách đó không xa truyền đến tiếng vỗ tay, hàn sâm quay đầu nhìn sang, chỉ thấy một Dị Linh nữ tính cực kỳ thanh nhã đang vỗ tay, đúng là Tà Liên Nữ Đế trước kia Hàn Sâm đã gặp.
Tà Liên Nữ Đế vừa đi về phía Hàn Sâm vừa nói:
- Trong Quang Minh tìm kiếm Hắc Ám, nếu là mẫu thượng vẫn còn ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở, để bà nghe được những lời này, nhất định sẽ phi thường vui vẻ, cuối cùng cũng có một người hiểu bà.
Không Linh Nữ Yêu bay đến bên cạnh Tà Liên Nữ Đế, có chút kinh ngạc hỏi:
- Tà Liên đại nhân, chẳng lẽ dạ quang thạch đó thật sự gen chí bảo hệ quang?
Bởi vì dạ quang thạch bị thần hỏa hòa tan, khí tức bên trong đều bị xóa đi, người bên ngoài căn bản không biết rõ nó là hệ gì.
Tà Liên đại nhân khẽ gật đầu:
- Đúng vậy, trên người mẫu thượng chỉ có một kiện gen chí bảo hệ quang này, nhưng trước khi mở ra Thần Môn, mẫu thượng đã để tất cả gen bí bảo Hắc Ám hệ ở không gian thứ ba Tí Hộ Sở, chỉ có món gen bí bảo hệ quang này là không nỡ lưu lại, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn không thể không để lại. Khối đá này vốn gọi là Quang Chi Thạch, bởi vì bị thần hỏa trên Thiên Giai đốt cháy, quang chi lực đã hoàn toàn bị đốt cháy, không còn nửa phần quang chi lực, nhưng nó đúng là gen bí bảo hệ quang.
Di Tinh Đại Đế nghe xong lời này, sắc mặt càng khó chịu nổi, dù y nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, một kiện gen bí bảo mà Vĩnh Dạ Nữ Đế coi trọng nhất lại không phải hệ hắc ám, mà lại là gen bí bảo hệ quang.
- Đại Đế quá khen, tôi cũng chỉ thuận miệng nói như vậy.
Hàn Sâm khiêm tốn nói.
Trên thực tế đúng là hắn chỉ thuận miệng nói như vậy, lợi dụng những kiến thức căn bản, mặc dù hắn nói đạo lý rõ ràng, nhưng nếu thật sự để cho hắn đi cảm ngộ, hắn cũng sẽ không cảm ngộ được trên dạ quang thạch có gì huyền diệu.
Không phải thiên tư của Hàn Sâm không tốt, mà là cấp độ còn chưa đạt tới tình trạng kia, có nhiều thứ không thể hiểu rõ được.
Trước kia có vô số cường giả cấp Đại Đế đã xem qua dạ quang thạch, trong đó cũng không thiếu Đại Đế hệ quang và hệ hắc ám, thiên tư ngộ tính không kém Hàn Sâm, hơn nữa đây cũng là hệ mà bọn họ am hiểu, ngay cả bọn họ cũng chỉ lĩnh ngộ được một chút da lông, mà không có cách nào hoàn toàn lĩnh ngộ ra điều huyền diệu.
Lực hấp đẫn đến từ không gian thứ tư Tí Hộ Sở, trước khi chưa tấn chức Bán Thần, lĩnh ngộ không được cũng rất bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận