Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1495. Cuộc Chiến Giữa Cá Và Cua

Khó khăn lắm mới chống đỡ được lôi điện, bề mặt của Già Thiên Tán xuất hiện nhiều vết hằn, còn con cua đó thấy Hàn Sâm vẫn chưa bị điện giật chết, lại vung càng đi khiêu khích cá chình điện.
Cá chình điện càng tức điên hơn, lập tức phóng lôi điện tấn công con cua lớn.
Hàn Sâm nghiến răng nhảy khỏi lưng con cua, lại chịu thêm hai luồng lôi điện, sợ không chỉ có Già Thiên Tán, mà ngay cả bản thân hắn cũng sẽ bị điện nướng khét mất.
Hàn Sâm vừa rời khỏi lưng con cua lớn, con cua lớn đột nhiên xoay người, đối mặt với Hàn Sâm, những cái càng lớn bắt lấy Hàn Sâm, muốn kẹp chết hắn.
Hàn Sâm biến thành thú dị hình, hóa thành một con bạch xà không vảy bơi trong dòng nước, tránh né cái càng của con cua lớn.
Hình dáng của thú dị hình rất thích hợp cho các trận thủy chiến, tốc độ của nó ở dưới nước nhanh hơn rất nhiều so với cơ thể của Hàn Sâm, nhưng nó vẫn kém hơn một chút so với con cua lớn.
Hàn Sâm không vội chạy trốn, quấn lấy Bảo Nhi bơi đến bên cạnh con cá chình điện.
Cua lớn cũng lao theo đuổi tới, xem ra nó rất quyết tâm muốn giết chết Hàn Sâm.
Cá chình điện tưởng con cua lao về phía mình, trên người lại phóng ra tia sét, lao thẳng về phía con cua.
Hàn Sâm bơi xung quanh cá chình điện, con cua lớn đuổi tới đây đã chọc giận cá chình điện, khiến cho luồng điện trên người nó càng trở nên dữ dội hơn.
Cuối cùng cũng gây khó chịu cho cá chình điện, một quả cầu sấm sét †o như mặt trời phun ra từ trong miệng nó, quả cầu đó rơi trên người con cua nó, bỗng chốc lông cua lập tức dựng đứng, bề mặt lớp vỏ cũng bị đen một mảng.
Vốn dĩ con cua lớn muốn giết Hàn Sâm nên mới khiêu khích cá chình điện, nhưng liên tục bị cá chình điện phóng ra vài quả cầu sấm sét, bỗng chốc cũng chọc tức luôn cả con cua lớn, nó cũng chẳng buồn đuổi theo Hàn Sâm nữa, ngược lại muốn giết cá chình điện hơn.
Hai sinh vật đáng sợ bắt đầu chiến đấu dưới đáy biển, làm cho nước biển dấy lên những làn sóng cuồn cuộn ngút trời, Hàn Sâm nhân cơ hội bơi ra khỏi mặt nước, khôi phục hình người bay lên không trung.
Hắn đứng lơ lửng trên không trung, chỉ thấy trên mặt biển không ngừng dậy sóng, luồng điện màu lam lam lập lòe dưới dòng nước, chiếu rực cả một vùng biển rộng lớn, ngoài ra còn có thể lờ mờ nhìn thấy một luồng ánh sáng màu vàng nho nhỏ, chính là chữ “bá” trên lưng con cua lớn kia.
Hai con hung thú chiến đấu điên cuồng, Hàn Sâm cũng không vội rời đi, đứng trên không trung nhìn hai con hung thú đó đánh nhau.
“Con cua chết tiệt, đừng để ta tìm được cơ hội, nếu không ta xiên chết ngươi.” Hàn Sâm vẫn luôn quan sát trận chiến, đang tìm cơ hội đánh lén, giết chết con cua đó.
Tuy nhiên, sau khi quan sát một hồi, Hàn Sâm lại phát hiện tuy rằng con cá chình điện đó rất mạnh, nhưng cũng không phải là đối thủ của Kim Văn Bá Giải, dần dần lâm vào thế hạ phong, xem ra tình hình không ổn lắm.
“Thảo nào nó dám chọc giận cá chình điện, hóa ra cá chình điện không phải là đối thủ của nó.” Hàn Sâm cảm thấy có chút phiền muộn, †uy hắn muốn ngư ông đắc lợi, nhưng lại càng muốn giết con cua lớn hơn.
Nhìn dáng vẻ hung hãn của con cua lớn, cho dù cá chình điện bị giết chết, sợ là hắn cũng không còn cơ hội ngư ông đắc lợi nữa.
Hơn nữa, bây giờ Hàn Sâm không bỏ chạy, đợi con cua lớn hạ gục được cá chình điện rồi, sợ là sẽ tiếp tục truy sát hắn.
Nhưng cứ bỏ chạy như thế, Hàn Sâm lại có chút không cam tâm, do dự một hồi, hắn lại gọi hạch gen hồ điệp ra, rút ra Thái A Kiếm, nhắm chuẩn cơ hội, một luồng ánh kiếm màu đỏ lao về phía con cua lớn trong dòng nước.
Tuy nhiên, ánh kiếm màu đỏ hiển nhiên không có tác dụng gì đối với con cua lớn, sau khi bị nước biển làm tiêu hao một phần sức mạnh, ngay cả cái vỏ của nó cũng chẳng để lại một vết hằn nào.
Hàn Sâm không bỏ cuộc, vẫn còn cơ hội, hắn vẫn sẽ rút kiếm quang của mình tấn công con cua, các hướng tấn công không giống nhau,
hắn là đang muốn xem thử, trên người con cua này có điểm yếu nào không.
Kết quả khiến hắn rất thất vọng, dù là chém vào mai, hay là chém vào mấy vị trí chính yếu và bên mép, thậm chí là chém lên mắt nó, cũng chẳng khiến con cua đó bị thương.
“Không thể nào không có nổi một chút điểm yếu chứ? Nếu không chẳng phải nó là thiên hạ vô địch rồi sao?” Hàn Sâm cau mày quan sát.
Càng cua lưu lại rất nhiều vết thương trên mình con cá chình điện, nhưng thân thể cá chình điện cũng rất cứng cáp, giống như được tạo thành từ kim cương vậy, không thấy có máu chảy ra, chịu một vết thương nhỏ cũng không chẳng là gì, vẫn tiếp tục dây dưa đọ sức với con cua đó.
Lại bị con cua lớn tiếp tục tổn thương thân thể mình, cá chình điện đột nhiên há miệng phun ra một tia sấm sét, tia sấm đó bỗng chốc bắn vào trong mắt con cua, bắn xuyên qua mắt của nó.
Hàn Sâm vô cùng kinh ngạc, nhìn kỹ lại tia chớp, mới phát hiện hóa ra đó là một mũi tên giống như kim cương được lôi điện bao lấy, trông rất lộng lẫy và tinh xảo.
Con cua lớn bị bắn xuyên mắt kêu lên thảm thiết, càng cua kẹp lấy phần lộ ra của mũi tên rồi giật mạnh ra.
Nhưng chiếc càng cua có thể cắt đứt cả hạch gen siêu cấp của Linh Đế, vậy mà lại không đủ sức cắt được mũi tên kim cương này, chỉ bị con cua lớn hậm hực ném vào trong biển.
Mũi tên kim cương lập tức tự động bay trở lại miệng con cá chình điện, rồi lại bị con cá chình điện phóng ra, bắn vào con mắt còn lại của con cua lớn.
Con cua lớn có chút sợ hãi mũi tên kim cương này, nó tập trung tinh †hần nhìn chằm chằm vào mũi tên, trực tiếp dùng càng cua kẹp chặt nó.
Lần này, con cua lớn không vứt mũi tên đi nữa, một cái càng giữ chặt mũi tên, cái càng còn lại thì tiếp tục tấn công cá chình điện.
Mũi tên kim cương bị khống chế không di chuyển được, con cá chình điện lại rơi vào thế hạ phong, trước đó nó không dùng đến mũi tên kim cương chính là biết mũi tên này cũng chẳng làm gì được con cua đó, khó khăn lắm mới tìm được cơ hội dùng mũi tên đánh lén bắn hỏng một mắt của con cua lớn, nhưng cũng không thu được thành quả đáng kể.
Hàn Sâm nhìn thấy mắt của con cua sau khi bị bắn trúng thì không ngừng chảy máu.
“Kỳ lạ, với thể chất của con cua, vết thương bình thường có lẽ phải nhanh chóng được chữa lành mới đúng, sao vết thương trên mắt nó vân không chịu lành thế này? Là khả năng trị thương của nó vốn khá kém, hay là mũi tên kia có năng lực đặc biệt gì sao?” Hàn Sâm âm thầm suy đoán.
Nhưng bất kể lý do là gì, đều khiến trong lòng Hàn Sâm có thêm một tia hi vọng.
Trầm ngâm một hồi, Hàn Sâm lao đầu xuống nước, hóa thành một con bạch xà không vảy bơi về phía con cua lớn, quan sát trong nước một lúc, khi tìm được cơ hội lại bám vào trên lưng con cua lớn đó.
Sau khi bám được lưng con cua, Hàn Sâm lại hóa thành hình người, rút Thái A Kiếm ra, cẩn thận dè dặt bò tới gần mắt của con cua lớn.
Con cua lớn đang đánh nhau với cá chình điện, không chú ý đến Hàn Sâm, Hàn Sâm giơ kiếm lên đâm xuống, Thái A Kiếm mang theo ánh sáng đỏ chói của hạch gen Thần trực tiếp đâm vào trong mắt trái đã bị thương của con cua lớn.
Sức phòng ngự của đôi mắt bị đâm xuyên đó đã không còn mạnh như trước, lập tức bị thanh kiếm xuyên qua, gần như hoàn toàn chìm vào mắt trái cua lớn.
Con cua lớn đau đớn đến mức vùng vây càng cua muốn kẹp Hàn Sâm, nhưng Hàn Sâm đã rút kiếm lùi về sau lưng của nó, con cua có vung càng thế nào cũng không chạm được hắn.
Nhưng trong mắt của con cua lớn, máu không ngừng tuôn trào ra, có vẻ như vết thương không nhẹ.
Hết chương 1495.
Bạn cần đăng nhập để bình luận